Bên ngoài biệt thự sương mù dày đặc, chỉ có vài ánh sao ảm đạm trên bầu trời, mặt trăng bị một lớp trắng che phủ. Toàn bộ bầu trời tối tăm làm cho bầu không khí trở nên ngột ngạt.
Bên trong biệt thự, hai người đứng đối diện nhau.
Đôi mắt lạnh nhạt của Tư Chính Đình không còn tĩnh lặng như trước nữa, anh khiếp sợ nhìn người phụ nữ trước mắt.
Đèn treo thủy tinh chiếu ánh sáng lên người cô, mắt cô sưng đỏ giống như quả hạch đào. Cô cắn chặt môi, cơ thể không ngừng run rẩy cố gắng đè nén đau buồn khổ sở. Dáng vẻ này của cô làm cho Tư Chính Đình cảm thấy vô cùng khổ sở.
Chia tay thật sự…
Rõ ràng là cô biết bọn họ chỉ tạm xa nhau.
Vậy mà cô lại nói chia tay.
Năm năm trước, cô hiểu lầm anh, rời xa anh trọn năm năm.
Năm năm sau, rõ ràng là cô không hiểu lầm anh, nhưng cô vẫn rời xa anh.
Trong khoảnh khắc ngắn, một cơn đau đớn không cách nào diễn tả được càn quét thần kinh của anh, làm cho anh cảm thấy hình như trái tim mình đã đau đến chết lặng.
Trong đôi mắt thâm thúy của anh chứa đầy kinh ngạc, anh hận không thể ôm chặt cô vào lòng, nói cho cô biết bọn họ sẽ mãi mãi ở bên nhau.
Nhưng… không thể làm như vậy!
Tư Chính Đình bỗng cảm thấy đau buồn khổ sở giống như không khí có mặt ở khắp nơi, khiến mỗi một lần anh hít thở, đều đau đến tận xương cốt.
Anh cúi đầu, mím chặt môi, không nói gì cả.
Buông tay cô, chia tay thật sự? Không thể nào!
Tất cả những việc anh làm bây giờ là để bọn họ có thể mãi mãi ở bên nhau. Nếu bọn họ chia tay thì việc anh làm còn có ý nghĩa gì nữa?
Trang Nại Nại đứng đối diện với anh lúc này đã dần bình tĩnh lại, tất cả đau đớn khổ sở đã bị cô đè ép xuống.
Cô nhìn anh.
Giờ phút này, cô thật sự đã hiểu rõ.
Mẹ dạy cô, giữa người với người vẫn luôn bình đẳng.
Nhưng xã hội này làm gì có bình đẳng?
Cô không có năng lực, không có tính toán, không có bản lĩnh. Nếu anh ở bên cô thì cô chỉ làm liên lụy anh mà thôi. Tình yêu của bọn họ không hề có bình đẳng, kết hôn là vì cô không còn lựa chọn nào khác, ly hôn cũng là vì cô không còn lựa chọn nào khác.
Bây giờ, vì chuyện gì đó mà anh muốn cô rời khỏi anh.
Còn sau này thì sao?
Nếu sau này bọn họ lại xảy ra chuyện, có phải anh sẽ tiếp tục vứt bỏ cô, để bảo vệ cô?
Cảm giác mệt mỏi đột nhiên xông lên chiếm lấy tâm trí cô.
Trong thế giới của cô, cô vẫn luôn cố gắng, chịu khó, tích cực hướng về phía trước. Thậm chí, về phương diện thiết kế, về công việc, cô cũng có năng lực trời cho. Cô tin rằng trong tương lai, cô sẽ trở thành một nhà thiết kế ưu tú.
Cho dù là như vậy thì như thế nào?
Cho dù cô trở thành nhà thiết kế đẳng cấp quốc tế thì sao?
Bởi cô có cố gắng cả cuộc đời thì cũng không có khả năng sánh vai cùng anh.
Thế giới của anh cách cô quá xa. Xa tớ mức dù hai người từng là vợ chồng thân thiết nhất, vậy mà cô cũng không biết tại sao anh lại đối xử như thế với mình. Xa tới mức dù hai người từng là vợ chồng thân thiết nhất, vậy mà cô cũng mãi mãi không biết được gia tộc anh như thế nào.
Tới bây giờ cô mới phát hiện cô chỉ là một người bình thường, có giấc mộng riêng của mình, sống một cuộc sống đơn giản của các cô gái trẻ. Hôn nhân không môn đăng hộ đối mà chỉ có tình yêu thật sự quá mệt mỏi. Những lời cô vừa nói là do cô đã suy nghĩ kỹ càng, không có một chút giận dỗi nào bên trong. Thái độ nghiêm túc của cô đã trở thành vũ khí sắc bén nhất làm tổn thương anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...