“Là cô ta sao? Đẹp hơn ảnh chụp rất nhiều. Trình Tư Triết, anh đổi khẩu vị khi nào thế? Lại đi thích loại canh suông nhạt nhẽo này?” Tiêu Thái Bạch cười, giống như là đang nói đùa.
Trong mắt Trình Tư Triết lóe lên chút khác lạ. Anh ta không nói câu nào, đứng phắt dậy bước nhanh ra ngoài.
Tiêu Thái Bạch cũng không tức giận mà cười híp mắt đứng lên. Người đàn ông sau lưng Tiêu Thái Bạch từ từ bước lên hỏi: “Tiểu thư, ngài khiêu khích ngài Trình như vậy, có ổn không?”
Tiêu Thái Bạch cúi đầu nở nụ cười, “Anh thì biết cái gì? Anh không hiểu anh ta đâu. Nếu anh ta “miệng nam mô, bụng bồ dao găm” với tôi thì đó mới thật sự là tức giận. Còn lúc nãy, anh ta không thèm để ý tới tôi, có nghĩa là anh ta đang thừa nhận lời nói của tôi. Bảo anh điều tra thân phận của cô gái đó, đã tra ra chưa?”
Người đàn ông đáp: “Chưa tra ra, nhưng sẽ tra ra ngay, cho tôi thêm hai phút.”
Trong mắt Tiêu Thái Bạch hiện lên vẻ tàn khốc, “Chỉ có hai phút thì tôi cũng không muốn đợi. Người tới được đây, ai mà không có bối cảnh. Dù là vậy thì sao chứ? Người phụ nữ đó dám trêu chọc người đàn ông của tôi thì phải trả giá thật đắt!”
Nói tới đây, Tiêu Thái Bạch liền lấy tư thái hơn người đi về phía Trang Nại Nại.
Bởi vì Tiêu Thái Bạch đến nên hội trường lập tức hỗn loạn. Trong tình huống này, phòng nghỉ của Tư Chính Đình liền tăng thêm lực lượng bảo vệ.
Trang Nại Nại chạy vài vòng cũng không tìm được cơ hội đến gần căn phòng đó. Cô cầm một ly rượu vang đỏ đi dạo trong tiệc rượu, đột nhiên bỗng cảm giác được thái độ của những người xung quanh là lạ. Cô quay đầu lại, thấy Tiêu Thái Bạch đang từ từ đi về phía mình, tất cả mọi người xung quanh đang nhìn bọn họ với vẻ kì lạ.
“Chào cô, tôi là Tiêu Thái Bạch. Xin hỏi quý danh của tiểu thư đây là...”
Tiểu thư?
Cái từ này thật là khó nghe.
Trang Nại Nại lùi ra sau một bước, “Hình như tôi không quen cô.”
“Không quen cũng không sao, tôi quen Trình Tư Triết là đủ rồi.” Tiêu Thái Bạch tiếp tục nói.
Thì ra là người quen của Trình Tư Triết?
Trang Nại Nại chợt hiểu ra, vì sao người có thân phận như Trình Tư Triết lại không tìm được bạn gái, mà cô vừa giả làm bạn gái của anh ta, người phụ nữ này liền chạy tới. Chẳng lẽ người phụ nữ này là bạn gái của Trình Tư Triết?
Trang Nại Nại đang định giải thích nguyên nhân mình tới đây với Tiêu Thái Bạch, nhưng còn chưa kịp nói, Trình Tư Triết đã đi tới chắn trước mặt cô, chất vấn Tiêu Thái Bạch: “Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Tiêu Thái Bạch nở nụ cười say lòng người, “Không làm gì cả, tôi chỉ muốn nói chuyện phiếm với vị tiểu thư này một chút thôi.”
Cô ta lại nhìn Trang Nại Nại, “Anh ta thuê cô bao nhiêu tiền? Tôi trả cô gấp đôi, cô đi theo tôi nói chuyện phiếm.”
Trang Nại Nại: “!!!”
Trình Tư Triết thấp giọng nói: “Tiêu Thái Bạch, cô có thể đừng làm loạn nữa không!”
Tiêu Thái Bạch ngạc nhiên nhướng mày, “Em làm loạn khi nào? Rõ ràng là em đang nghiêm túc.”
Mọi người: “!!!”
Nhìn hai người trước mặt, Trang Nại Nại lùi ra sau một bước. Cô muốn rời khỏi đây, nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện. Huống hồ cô không biết quan hệ giữa hai người này nên sẽ chẳng mù mắt mà xen vào.
Nhưng cô chưa kịp đi thì lại nghe thất Tiêu Thái Bạch nói với Trình Tư Triết: “Tư Triết, em nói với anh bao nhiêu lần rồi, cái loại gái bán thân này không phải là người tốt, sao anh lại không nghe em?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...