Hello, Người Thừa Kế

Lâm Hi Nhi nghe vậy thì hùa theo: “Đúng đó, đi tìm anh ta hỏi cho rõ xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra! Cho dù chết cũng phải chết sảng khoái, im ỉm như vậy là có ý gì?”
Tả Y Y gật đầu: “Tôi đi cùng cô, tôi cũng muốn hỏi anh Đình tại sao lại có thể đối xử với cô như vậy? Rốt cuộc là tại sao?”
Tô Ngạn Bân nhìn hai con người chỉ sợ thiên hạ không loạn này liền nóng nảy. Đến biệt thự nhà họ Tư làm cái gì chứ, tổ tông của tôi ơi! Đình Lão Đại đang ở ngay trước mặt mấy người đấy!
“Cái này, Nại Nại à, cô...”
Thế nhưng anh ta còn chưa kịp nói hết đã bị Trang Nại Nại cắt lời: “Anh không cần nói, cứ làm như vậy đi.”
Cô đi vào nhà chuẩn bị rồi nhanh chóng quay ra.
Lâm Hi Nhi cùng Tả Y Y theo phía sau cô, bộ dáng vênh váo tự đắc, mặt song song với bầu trời. Có vẻ bọn họ thật sự đi tìm Tư Chính Đình lí luận cho ra nhẽ.
Tô Ngạn Bân gấp đến độ giậm chân, anh ta nhìn về phía Tư Chính Đình thì chỉ thấy tầm mắt của anh vẫn đang đuổi theo Trang Nại Nại, sau đó thì đi theo.
Tô Ngạn Bân trợn tròn hai mắt, ái chà chà, mấy bà cô này làm loạn tới vậy mà ngài cũng không ngăn lại sao?

Nhưng mà bây giờ còn có thể làm gì được chứ, Tô Ngạn Bân dậm chân một cái rồi chạy theo mọi người.
Năm người cũng không cần chia ra làm hai xe, ba cô gái chen nhau rồi đằng sau, Từ Đại Chí ngồi ghế phó lại, Tô Ngạn Bân đau đớn trở thành tài xế.
Một chiếc Lamborghini năm người chen chúc, hướng về phía biệt thự nhà họ Tư.
Nửa đường, Tô Ngạn Bân liếc nhìn ba cô gái qua kính chiếu hậu thì thấy ba người đang bắt đầu trò chuyện.
Lâm Hi Nhi phá vỡ bầu không khí yên tĩnh: “Nại Nại, đến gặp ngài Tư rồi cậu muốn hỏi cái gì?”
Trang Nại Nại nghe vậy thì trầm mặc.
Tả Y Y ngồi cạnh đáp lại: “Còn hỏi cái gì được nữa? Đương nhiên là đi thẳng vào vấn đề rồi. Cứ hỏi tại sao lại đối xử với cô vậy? Rốt cuộc là không cần cô nữa rồi sao? Dựa vào cái gì mà không cần cô nữa?”
Lâm Hi Nhi: “Ngài Tư sẽ trả lời thế nào?”

Tả Y Y: “Tôi cảm thấy chắc chắn anh Đình sẽ nói không phải, anh ấy có nỗi khổ riêng rồi bảo Nại Nại quay về, chờ anh ấy ly hôn với Mino rồi nói sau.”
Lâm Hi Nhi: “Vậy vì sao cả tháng nay không tới thăm Nại Nại?”
Tả Y Y: “Dù sao thì anh Đình vẫn cho rằng Nại Nại đẩy bác Đinh xuống lầu, anh ấy... làm như vậy...”
Lâm Hi Nhi: “Cho dù thế thì anh ấy cũng sai rồi! Đầu tiên, anh ấy không tin tưởng Nại Nại đã là không đúng rồi, hai người họ trải qua nhiều chuyện như vậy mà không tin tưởng đối phương một chút à, đấy mà là yêu sao?”
Tả Y Y nghe vậy thì trầm mặc: “... Cô nói cũng đúng.”
Lâm Hi Nhi lại nghĩ tới một khả năng khác: “Nhỡ đâu anh ấy không thèm gặp Nại Nại thì sao?”
Cô vẫn chưa quên vụ trước đây, khi hai người họ gặp lại sau năm năm thì thái độ của Tư Chính Đình với Trang Nại Nại rất lạnh nhạt, còn bị vệ sĩ ngăn lại.
Tả Y Y nghe vậy thì giơ một đấm lên: “Cái này tôi biết nè! Chúng ta cứ cứng đối cứng với bọn họ! Xem nắm đấm của ai cứng hơn!”
Lâm Hi Nhi: “...”
Chiếc xe đi rất nhanh, nửa giờ sau đã xuất hiện trước cổng biệt thự nhà họ Tư.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui