Hello, Người Thừa Kế

“Đương nhiên em là Cố Khuynh Nhan, nhưng em không phải...”
Mino gân cổ cãi đến đây thì im bặt, bởi vì cô ta bỗng ý thức được ra một điều. Lúc Trang Nại Nại đẩy Đinh Mộng Á ngã cầu thang thì vẫn đang là Cố Khuynh Nhan, là bà Tư.
Vậy nên... mục đích của Tư Chính Đình để cô ta thay thế Trang Nại Nại, trở thành Cố Khuynh Nhan?
Điều này có nghĩa là gì?
Mino đã hiểu ra mọi chuyện. Cô ta biết ngay mà, tình cảm giữa Trang Nại Nại và Tư Chính Đình sâu đậm như vậy, sao bỗng nhiên lại bị chia rẽ được?
Thì ra là thế này.
Anh muốn cô ta phải đến đồn cảnh sát thay Trang Nại Nại!
Nhưng ngẫm lại, nếu chỉ vì thế này mà anh phải để cô ta trở thành Cố Khuynh Nhan thì cũng không đúng! Anh hoàn toàn có thể không báo cảnh sát, bao che cho Trang Nại Nại cơ mà. Rốt cuộc anh định làm gì?
Đinh Mộng Á bị ngã cầu thang nhưng không có thương thích gì đáng ngại. Vả lại, cô ta là bà Tư, cùng lắm thì cũng chỉ bị giam trong đồn vài ngày rồi được thả ra. Nếu Tư Chính Đình bảo lãnh thì cô ta cũng chỉ cần đến đồn cảnh sát ngồi một lát.

Đã như vậy thì tại sao anh phải làm thế?
Chẳng lẽ anh đã biết âm mưu của cô ta và Lý Ngọc Phượng nên mới cố ý muốn tống cô ta vào đồn cảnh sát?
Cũng không đúng!
Với thân phận và thủ đoạn của Tư Chính Đình thì xử lý cô ta và Lý Ngọc Phượng cũng chỉ tốn một phút, đâu cần phải quanh co lòng vòng như thế.
Cô ta nói cô ta là Cố Khuynh Nhan, nhưng chắc chắn Tư Chính Đình vẫn có rất nhiều cách để khiến cô ta không thể trở thành Cố Khuynh Nhan được, hoặc thậm chí cũng có thể ly hôn với cô ta ngay lập tức.
Tại sao anh bỏ qua những cách đơn giản khác mà dùng cách này để trừng phạt cô ta?
Mino nghĩ còn chưa ra thì đã bị hai viên cảnh sát kéo đi, cô ta liền sợ hãi kêu lên: “Ngài Tư, ngài biết rõ là không phải em, ngài...”
Tư Chính Đình đứng thẳng dậy, “Nếu đã bắt được người rồi thì mời đi nhanh cho.”
Diêu Đằng thấy Tư Chính Đình mất kiên nhẫn, bèn vẫy tay, mấy viên cảnh sát phía sao lập tức áp giải Mino ra khỏi nhà họ Tư.

Mino mím chặt môi nhìn Tư Chính Đình. Lúc này cô ta thật sự không thể đoán được suy nghĩ của người đàn ông này.
Cuối cùng cô ta chỉ còn một cách để giải thích.
Anh vẫn không bỏ được Trang Nại Nại, nhưng vì Ms. Đinh bị mất trí nhớ, anh không biết rõ được sự thật, lại không muốn để yên chuyện này nên mới để cô ta trở thành Cố Khuynh Nhan. Nhưng anh lại không muốn trông thấy cô ta, nên mới tạm thời để cô ta bị giam?
Nếu đã như thế thì cũng chẳng sao.
Ánh mắt của Mino càng trở nên chắc chắn. Cô ta cố gắng lâu như vậy rồi, chỉ còn cách thành công một bước nữa thôi. Cô ta sẽ sớm ra khỏi đồn cảnh sát, đến lúc đó cô ta vẫn là Cố Khuynh Nhan. Chỉ cần ngài Tư không nhắc đến chuyện ly hôn thì cô ta vẫn là bà Tư!
Tiếng còi cảnh sát xa dần.
Đến lúc xung quanh hoàn toàn yên ắng, Tư Chính Đình mới đi ra ngoài.
Quý Thần đành phải nhắc nhở: “Ông chủ, chúng ta đã lén để lộ thông tin cho mấy tòa soạn nên paparazzi đang nấp ở bên ngoài, nếu ngài đi ra sẽ bị chụp lại đấy ạ!”
Tư Chính Đình cúi đầu nhìn đồng hồ, đã sắp 11h rồi, chỉ sợ không kịp đi chợ nấu cơm cho Nại Nại.
Anh bực bội nới lỏng cà vạt, nôn nóng đi qua đi lại trong nhà.
Quý Thần trông thấy thế thì tròn xoe mắt. Từ sau khi tiếp quản Đế Hào, ông chủ đã bao giờ nôn nóng như vậy đâu?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui