“Trang Nại Nại, chuyện này là tôi làm ẩu, tôi không ngờ cô ta lại gài bẫy tôi!”
Trang Nại Nại: “…”
Cô không nhịn được mà hỏi, “Hai người gặp nhau thế nào?”
“Tôi gọi cho cô ta, hẹn gặp để nói chuyện về bài đăng trên weibo.”
“Sau đó thì sao?”
Hình như Tả Y Y rất tức giận, giọng nói lạnh như băng, “Chúng tôi hẹn nhau trong quán cà phê. Cô ta nói chuyện rất vênh váo, nói đã sớm ngứa mắt tôi rồi, còn nói tôi…”
Còn nói cô vội vàng ra mặt như vậy, có phải vì muốn được Tư Chính Đình chú ý hay không?
Mino nói cô ta hèn hạ, nhưng còn chưa hèn như cô, ngày nào cũng đi theo sau mông Tư Chính Đình như cái đuôi, không biết tự nhìn xem mình đang đứng ở đâu.
Cô ta còn nói…
Nhưng lời nói đó, Tả Y Y không cách nào nói ra được.
Trang Nại Nại nghe vậy thì thở dài, “Cô ta cố ý chọc tức cô.”
Tả Y Y cúi gằm mặt, “Bây giờ thì tôi biết rồi. Cô ta lại còn quay clip lại! Cô ta hỏi có phải cô sai tôi đi không, tôi nói không phải, còn câu nói kia hoàn toàn không phải để trả lời câu hỏi đó. Nhưng vấn đề là tôi không quay clip lại, bây giờ không những không chứng minh được sự trong sạch của bản thân, lại còn gây thêm phiền phức cho cô.”
Tả Y Y hối hận, trong giọng nói lần đầu tiên mang theo sự áy náy, “Trang Nại Nại, xin lỗi cô!”
Trang Nại Nại nở nụ cười, “Không sao, cảm ơn cô!”
Tả Y Y vẫn hơi ủ rũ, Trang Nại Nại bèn dứt khoát nói, “Được rồi, thật ra là chúng ta được lợi rồi!”
Tả Y Y ngây người, “Sao lại nói thế?”
“Cô xem, đám người trên mạng chửi chúng ta mấy câu, chúng ta cũng chẳng mất miếng thịt nào mà còn nổi tiếng nữa. Còn cô ta thì sao? Bị ăn mấy cái bạt tai của cô rồi đấy thôi!”
Tả Y Y: “!!!”
Nói vậy cũng được sao?
Nhưng nghe Trang Nại Nại nói thế, Tả Y Y lại cảm thấy cũng phải. Mấy cái tát đó Tả Y Y thật sự đánh rất mạnh, nếu không thì vết thương trên mặt Mino cũng chẳng rõ ràng đến thế.
Nghĩ vậy, Tả Y Y liền nhoẻn miệng cười, “Đúng vậy, cô nói đúng.”
Cúp điện thoại, Trang Nại Nại liền nheo mắt lại. Cô vốn định đợi đến lúc nhân viên của Đế Hào chính thức đi làm rồi mới giải quyết chuyện này, không ngờ Mino lại đẩy tình hình đến mức này. Đã ầm ĩ như vậy mà cô không ra tay, cô ta lại tưởng cô sợ cô ta?
Trang Nại Nại bèn nói với Tư Chính Đình, “Chúng ta…”
Nhưng cô còn chưa kịp nói đã có người gọi cho Tư Chính Đình, “Alo.”
Tư Chính Đình bật loa ngoài lên, giọng Quý Thần liền truyền đến: “Ông chủ, chuyện lại có tiến triển mới.”
Tư Chính Đình ngẩn ra.
“Mẹ của… bà chủ, Lý Ngọc Phượng đã lên tiếng đáp lại chuyện này.”
“Cái gì?” Tư Chính Đình nghe vậy liền nhíu mày.
Trang Nại Nại mở điện thoại vào weibo, liền thấy trạng thái mới nhất, chỉ mới một phút trước
[Lý Ngọc Phượng: “Xin lỗi tất cả mọi người, Nại Nại từ bé đã lớn lên ở bên ngoài. Là do người mẹ này không dạy dỗ con bé thật tốt, cuộc sống đưa đẩy khiến con bé không tử tế, vì kiếm tiền mà mù quáng. Con dại cái mang, tôi xin trịnh trọng xin lỗi cô thay nó! @Mino!”]
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...