Editor: Nện Nện
Ba người hộ vệ trên vẻ mặt đều không có chút cảm xúc, mắt nhìn thẳng về phía trước.
Bọn họ một chút hổ thẹn cũng không có, Trang Nại Nại càng trở nên bực mình.
Nghĩ một chút, Trang Nại Nại xoay người rời đi.
Tôi mới không cần các người đưa đi!
Nhưng mà!
Mới vừa đi ra khỏi cổng biệt thự, cô đã hối hận rồi.
Bên ngoài có một lối nhỏ để đi về phía thành phố, bởi vì là biệt thự của tư nhân, cho nên đến cả trạm xe buýt cũng không có!
Mà đi từ đây tới nội thành, cô đi tới tối, có thể tới sao?
Lúc này, phía sau âm thanh chuyển động của chiếc xe đi tới, hộ vệ mở cửa xe rồi đi tới bên cạnh cô, hạ thấp người xuống, " Cố tiểu thư, mời cô lên xe."
Trang Nại Nại: . . . . . .
Hiện tại nếu lên xe, thì đúng là mất mặt quá đi!
Trang Nại Nại suy nghĩ, thể diện quan trọng, về nhà vẫn là quan trọng?
Trang Nại Nại ho khan một tiếng, ngẩng cằm lên, mở miệng nói, " Tôi sẽ không làm khó dễ các cậu, tránh cho Tư tiên sinh nghĩ các cậu làm không được việc."
Hộ vệ: . . . . .Cố tiểu thư, cô thực sự là lo xa quá rồi.
Ba người vẻ mặt vẫn không có cảm xúc, không nói tiếng cám ơn, mấy người này thật sự là xấu xa bắt cóc cô phải nói tiếng xin lỗi chứ?
Trang Nại Nại trong lòng tràn ngập khí tức, không dám bộc phát, liền giận cá chém thớt mà đổ lỗi cho bọn họ,, cảm thấy không nên nói gì nữa, trong lòng kìm nén một tiếng thở dài.
Đôi mắt cô chuyển động, " Này, tôi cuối cùng cũng biết câu nói đó gọi là, có kỳ chủ tức có kỳ phó rồi. "
Ba người không lên tiếng, thế nhưng mỗi người đều nhìn về phía cô.
Trang Nại Nại tiếp tục cười: "Nhìn khuôn mặt này của ba cậu, sau này muốn lấy vợ thật đúng là khó khăn đi!"
Hộ vệ: . . . . . . !! Vì lẽ đó, Cố tiểu thư là đang mắng tiên sinh mặt chết sao? !
Trang Nại Nại tiếp tục nhìn về phía trước, " Ai nha, cho nên tiên sinh của các cậu tuy rằng muốn tiền có tiền, vóc người cũng tốt, thế nhưng lại không có vợ, không phải là vì bộ mặt lạnh lùng đó sao, tôi đoán chừng, cả đời này vẫn phải đơn độc"
Hộ vệ: . . . . . . .
Trang Nại Nại nhìn về phía hai người đã ngăn cản mình không được tới gần Tư Chính Đình, " Này, hai người các cậu tên gì?"
Hộ vệ cuối cùng cũng mở miệng, thanh âm lạnh lẽo không có nhiệt độ, " Cố tiểu thư, tôi tên Đại Sơn, còn người này là Tiểu Sơn."
"Hóa ra là anh em ruột. " Trang Nại Nại gật đầu, sau đó nhỏ giọng mở miệng," Nói cho các cậu biết, sau này nếu tiên sinh của các người bảo ngăn cản ta, thì cho ta qua!"
Nói tới chỗ này, ngữ khí lại càng trở nên hung tợn, " Nếu không sau này ta sẽ để cho các người khổ sở!"
Cảm giác mình lúc này quả thực là V587, Trang Nại Nại nhìn về phía người bắt cóc mình, " Còn cậu, câu tên gì?"
" Cố tiểu thư, tôi tên. . . . "
" Tôi biết, là Đại Tráng đúng không! với hình thể này thì quá giống!" Trang Nại Nại trêu chọc đối phương.
" Tôi không phải là Đại Tráng, tên tôi là Hoàng Bồi Đống! " Bảo tiêu giật giật khóe miệng, không nhịn được mở miệng nói.
" Nha, tôi biết rồi Đại Tráng, Đại Tráng à, tôi cho cậu biết, lần sau lúc bắt cóc tôi, tốt xấu gì cũng nói tiên sinh cho người bắt cóc, nếu không tôi sẽ rất sợ đó, cậu cũng không có cách nào để báo lại cho tiên sinh đúng không?"
Hoàng Bồi Đống: . . . . . Cô ở trên xe léo nha léo nhéo, nói cô bị dọa sợ, ai tin?
Trang Nại Nại muốn nói cái gì nữa, Hoàng Bồi Đống nhịn không được nhắc nhở cô, " Cố tiểu thư, bên trong xe còn đang kết nối với ống điện thoại đấy. "
Một câu nói hạ xuống, Trang Nại Nại nhất thời sợ ngây người sau đó mới cẩn thận từng li từng tí dò hỏi trong lòng tràn ngập mong chờ: " Đường dây điện thoại đầu kia, là ai?"
Hoàng Bồi Đống nhìn cô một cái, " Tiên sinh"
Trang Nại Nại: . . . . . . .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...