Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)
Trang Nại Nại gật đầu, “Anh xem, tuy chúng ta mới gặp nhau lần đầu nhưng tôi rất muốn vào vũ hội kia. Mà anh thì đang cần một người bạn gái. Anh thấy tôi nói đúng không? Nếu anh có thể giúp tôi thì không cần bồi thường nữa.”
Tô Ngạn Bân: “Này, đây là xe của tôi!”
Chỉ tiếc là Tô Ngạn Bân lại bị hai người kia ngó lơ.
Người đàn ông nhìn chằm chằm Trang Nại Nại một lát, cuối cùng bất đắc dĩ nói, “Không phải chứ!”
Trang Nại Nại thở dài, cũng đúng, đâu có ai lại chịu dẫn một người phụ nữ không quen biết vào vũ hội quan trọng chứ?
Lúc Trang Nại Nại đang thất vọng, bỗng nghe người đàn ông nói: “Tôi cảm thấy ngoại hình mình cũng không tệ, chí ít cũng thuộc về loại gặp một lần là sẽ nhớ mặt. Nhưng đây đã là lần thứ ba chúng ta gặp nhau rồi, sao cô vẫn không có chút ấn tượng gì về tôi?”
Cái gì?
Lần thứ ba gặp nhau?
Trang Nại Nại mở to mắt nhìn người đàn ông trước mặt với ánh mắt không thể tin nổi. Anh ta rất đẹp trai, khuôn mặt mang nét trung tính quyến rũ.
Trong tình yêu, Trang Nại Nại như bị che mờ mắt vậy. Trong mắt của cô, trong lòng của cô, chỉ có một mình Tư Chính Đình, cho nên cô sẽ không đặt ai vào lòng, dù người đó có đẹp trai ngang Tư Chính Đình.
Không phải là người này muốn làm quen với cô đấy chứ?
Nhưng cô đang có chuyện muốn nhờ đối phương, không thể có thái độ dứt khoát được. Vì vậy, Trang Nại Nại lộ ra vẻ mặt áy náy nói, “Xin lỗi, anh là…”
Người đàn ông giơ tay diễn tả, rồi nói: “WC!”
WC?
WC?
Trang Nại Nại bỗng nhớ ra, đây là người đàn ông cô gặp vào hai lần đi nhầm vào nhà vệ sinh nam, Mr.WC
Mắt Trang Nại Nại lập tức sáng lên, giơ tay ra, “Chào anh, tôi là Trang Nại Nại. Được gặp anh mấy lần liên tiếp như vậy, chứng tỏ chúng ta rất có duyên.”
Người đàn ông mỉm cười, bắt tay Trang Nại Nại, “Luôn muốn giới thiệu mình với cô, nhưng lần nào cũng không kịp. Tôi tên là Trình Tư Triết.”
Tô Ngạn Bân đứng cạnh đang buồn bực vì không biết vì sao Trang Nại Nại lại nhiệt tình với một người đàn ông xa lạ như vậy, lại bỗng nghe thấy cô nói.
“Nếu chúng ta đã có duyên như vậy thì anh hãy suy nghĩ chuyện tôi vừa nói đi.”
Tô Ngạn Bân: “…”
Trình Tư Triết bật cười. Cô bé này rất thẳng thắn nhưng lại không khiến người ta cảm thấy chán ghét. Thậm chí, khi nhìn vào đôi mắt trong veo của cô, anh ta còn có cảm giác không thể từ chối cô được.
Trình Tư Triết có hơi do dự, “Cô xác định muốn làm bạn gái tôi?”
Trang Nại Nại lập tức chân chó gật đầu.
Trình Tư Triết bất đắc dĩ đồng ý: “Vậy cũng được.”
Trình Tư Triết đưa cánh tay ra với Trang Nại Nại, cô nhẹ nhàng vòng tay anh ta, rồi cùng anh ta đi vào khách sạn, bỏ lại một mình Tô Ngạn Bân đứng tại chỗ nhìn theo bóng lưng của bọn họ.
Tô Ngạn Bân nghĩ thầm. Nếu lúc này mà nói cho Đình Lão Đại biết, Trang Nại Nại đi cùng một người đàn ông khác, thì Đình Lão Đại sẽ mở “giấy thông hành” cho anh sao?
***
Trong khách sạn xa hoa.
Trang Nại Nại và Trình Tư Triết vừa bước vào cửa hội trường, tin tức liền truyền đến chỗ Tư Chính Đình.
Anh đã tới hội trường từ sớm, lúc này đang nghỉ ngơi trong một căn phòng trên lầu. Nghe tin báo xong, anh lập tức mở video giám sát lên. Thấy Trình Tư Triết, anh liền ngẩn ra.
Sao lại... là anh ta?
Quý Thần nói: “Hôm nay ngài Trình là khách quý của chúng ta... chúng ta không thể đuổi ngài ấy đi được. Ông chủ, làm sao bây giờ?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...