Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)
Tư Chính Đình ngẩng đầu nhìn cô “ừ” một tiếng.
Tuy câu trả lời của anh có vẻ rất không tình nguyện nhưng Trang Nại Nại cũng chẳng thèm để ý. Cô chớp đôi mắt to nhìn khắp người Tư Chính Đình một lượt khiến cho anh có linh cảm cô đang có ý đồ xấu gì đó. Thật sự hối hận vì đã đồng ý trả lời mà.
“Ồ, Tư Chính Đình này, từ trưa đến giờ em đã rót cho anh bốn cốc nước, anh cũng đã uống sạch rồi, nhưng sao anh lại… không đi “tè” thế?”
Tư Chính Đình: “!!!”
Quả nhiên!
Anh không nên để ý đến cô mới phải.
May đang định gõ cửa, nghe thấy câu hỏi của Trang Nại Nại thì liền ngẩn tò te!
Cô ấy cảm thấy… thế giới này thật quá kì diệu rồi!!!
Sao Trang Nại Nại có thể nói ra được câu này vậy?
Ngay cả cô cũng cảm thấy xấu hổ thay.
Ông chủ thần thánh như vậy, sao có thể đi “tè” được!!!
May căm phẫn vì nam thần trong lòng bị đùa giỡn, thầm nghĩ với tính cách của ông chủ thì chắc ngài ấy sẽ không thèm để ý tới Trang Nại Nại nữa.
Không ngờ chuyện kế tiếp lại khiến cô càng khiếp sợ hơn.
Tư Chính Đình cúi đầu tiếp tục làm việc, bình thản nói: “Anh mà dễ mắc “tè” như vậy thì sao bụng em to lên được?”
Trang Nại Nại: “!!!”
Hai gò má của Trang Nại Nại đỏ bừng lên.
Còn May thì shock đến đơ người.
Đây là ông chủ thần thánh của cô sao?
Người đàn ông đang ngồi trong văn phòng nghiêm túc nói cái câu kia, thật sự là ông chủ sao?
Nghĩ đến đây, May dứt khoát đứng im tại chỗ, cô cần năm giây để xoa dịu tâm hồn của mình.
Trang Nại Nại cười ha ha hai tiếng, sau đó lại đảo tròn mắt, vất vả đỡ cái bụng tròn xoe đi chân trần đến bên cạnh Tư Chính Đình.
Tư Chính Đình vẫn cúi đầu làm việc, không để ý đến cô.
Trang Nại Nại liền nở nụ cười xấu xa, sau đó bỗng duỗi tay về phía bụng dưới của Tư Chính Đình, “Để em kiểm tra xem bàng quang của anh lớn thế nào?”
May: “!!!”
Bà chủ đang đùa giỡn ông chủ sao?
Trang Nại Nại nói là làm.
Tư Chính Đình cuối cùng cũng không nhịn được nữa, bất đắc dĩ buông bút xuống, “Được rồi, anh đi vệ sinh.”
Trang Nại Nại lúc này mới tươi cười, còn xua tay, “Mau đi đi nạ~”
Mấy hôm nay, Trang Nại Nại phát hiện công việc của Tư Chính Đình rất bận rộn nên anh thật sự mặc kệ tất cả, thậm chí còn có thể không ăn không uống và không đi vệ sinh cả một ngày.
Nhưng cứ ỷ vào việc còn trẻ mà mài mòn sức khỏe của bản thân như thế là không được.
Vì thế, Trang Nại Nại gần đây đã có một sở thích mới, đó là giám sát Tư Chính Đình uống nước và thậm chí là cả việc đi vệ sinh.
Cô cười tủm tỉm nhìn Tư Chính Đình đi vào phòng vệ sinh. Một lát sau, nghe thấy tiếng nước truyền đến từ bên trong, cô mới hài lòng ngồi xuống sofa.
Đến khi Tư Chính Đình rửa tay rồi quay lại bàn làm việc thì May mới tìm được lý trí về để gõ cửa đi vào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...