Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)
Trang Nại Nại nổi giận!
Nuôi bồ nhí ở bên ngoài còn chứa tính, bây giờ còn muốn đem về nhà?
Cô ném cái khăn tắm lên ghế rồi giận đùng đùng bỏ vào phòng ngủ.
Trong di động của Tư Chính Đình truyền đến một tiếng cười: “Được, nhưng mà em trai thân yêu này, sao chị có cảm giác mùi dấm chua ở đâu nồng nặc thế nhỉ? Không ngờ em dâu mà em trai chị nhớ mong nhiều năm còn là một bình dấm chua đó nha, ha ha ha ha!”
Khóe miệng của Tư Chính Đình cong lên, anh quay đầu nhìn thoáng qua Trang Nại Nại đang ủ rũ bên trong phòng ngủ: “Năm năm trước cũng như vậy!”
Sau khi cúp máy, Tư Chính Đình ở ngoài ban công thêm một lát nữa mới quay về phòng ngủ.
Kế tiếp đó là những việc riêng của hai người họ.
Lúc ăn cơm tối, Trang Nại Nại nhìn đống đồ ăn được hâm nóng lại, bực bội nói một cách đầy thâm ý: “Quả nhiên, nấu lại lần hai rồi thì mùi vị cũng chẳng còn như trước nữa!”
Nói rồi trợn mắt nhìn Tư Chính Đình.
Bao nhiêu năm qua cô không hề qua lại với bất kì một chàng trai nào, thế mà anh lại nuôi một cô bồ nhí bên ngoài!
Ăn cơm xong lên lầu, Trang Nại Nại dứt khoát nằm lăn ra giường nghịch di động, xem những mẫu thiết kế thời trang thịnh hành gần đây. Đến 11 giờ, Tư Chính Đình cũng lên giường, cô đưa lưng về phía anh tỏ ý mình buồn ngủ rồi.
Thế nhưng cô lại cảm giác giường hơi trũng xuống, Tư Chính Đình áp qua...
Trang Nại Nại muốn chống cự lại nhưng đáng tiếc là không thể, sức lực của cô đâu có thể so sánh Tư Chính Đình được.
Anh mạnh mẽ nên đến cuối cùng cô chỉ có thể khuất phục.
Sau khi mọi chuyện xong xuôi, Tư Chính Đình kề sát tai cô nói khẽ: “Đừng suy nghĩ bậy bạ.”
Bồ nhí đã đánh đến cửa rồi thì làm sao có thể không suy nghĩ được đây?
Trang Nại Nại tức tối đẩy anh ra!
Tư Chính Đình hơi sững sờ vì hành động của cô, nhưng cũng bất giác cong môi cười.
Hai người không phát hiện ra rằng lúc Trang Nại Nại ở nhà thì hành động của cô ngày càng lớn gan.
Một đêm không mộng mị.
Sáng sớm hôm sau lúc Trang Nại Nại tỉnh lại thì đã không thấy Tư Chính Đình đâu, cô xuống lầu thì thấy người trong biệt thự đều đang tất bật, ngay cả quản gia cũng mang đầy ý cười trên mặt.
Trang Nại Nại cảm thấy kì quái: “Quản gia, hôm nay có chuyện gì thế?”
Quản gia cười trả lời: “Tối hôm nay TZ sẽ về, thiếu gia rất vui cho nên bảo chúng tôi chuẩn bị những đồ mà cô ấy thích, thuận tiện thì thu dọn phòng của cô ấy luôn.”
Trang Nại Nại lập tức bắt được ý trong lời của ông: “Ý ông là, trước đây TZ cũng ở trong cái nhà này?!”
Lẽ nào Tư Chính Đình với TZ đã ở chung rồi sao?
Trang Nại Nại giam mình trong phòng nguyên một ngày, ngay cả bữa trưa cũng không thèm ăn.
Chờ đến 4 giờ chiều thì cô nghe được tiếng cười của quản gia: “Còn một tiếng nữa là TZ về đến nơi rồi, mọi người thu dọn nhanh nhanh một chút!”
Còn một tiếng nữa?
Trang Nại Nại cúi đầu nhìn bộ đồ ở nhà mình đang mặc trên người rồi đứng phắt dậy. Bây giờ không phải là lúc khổ sở, trước cứ đánh thắng cuộc chiến tối nay đã rồi nói sau!
Trang Nại Nại lập tức gửi một chủ đề lên mạng: Gấp gấp, online chờ trả lời! Tình địch tới cửa thì phải làm sao đây?
Sau khi chủ đề được up lên thì rất nhanh đã nhận được câu trả lời.
Trang Nại Nại nhìn đủ loại câu trả lời phía dưới rồi chọn lấy vài cái có vẻ hữu dụng.
Sau đó cô cố ý tìm một chiếc váy liền màu đỏ rực mặc vào, ý tứ của cái này là, vì ở thời xưa thì chỉ có chính thất mới được dùng màu đỏ.
Trước tiên là phải dùng khí thế để lấn át đối phương cái đã.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...