Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)
Con gái của Tiêu Mộ Thanh không phải là Mino, mà là Trang Nại Nại!
Tiêu Cốc Vân nhìn sang Tiêu Thái Bạch, vẻ ác độc trong mắt bà ta khiến Tiêu Thái Bạch hoảng sợ. Cô ta biết đây là sai lầm của mình, về nước lâu như vậy mà không điều tra rõ sự việc.
Nhưng đã đến nước này…
Tiêu Thái Bạch kín đáo kéo tay áo Tiêu Cốc Vân, bà ta mới đưa mắt nhìn sang chỗ khác, rồi cười nói với Tiêu lão.
“Ba, bao nhiêu năm qua đã có biết bao nhiêu người đến nhận thân, chuyện này… Bây giờ ai mới là con gái của Mộ Thanh đây? Con thấy Mino giống Mộ Thanh nên mới tưởng là thật, nhưng bây giờ lại thấy Trang Nại Nại còn giống em ấy hơn!”
Bà ta cố ý nói như vậy, khiến một cổ đông đứng bật dậy, “Ngoại hình giống thì là tiểu thư nhà họ Tiêu sao? Bây giờ kỹ thuật phẫu thuật thẩm mỹ phát triển như vậy, chỉ cần có ảnh của là có thể phẫu thuật giống được!”
Tiêu Cốc Vân hỏi Mino: “Rốt cuộc cô là ai?”
Vì hôm nay đã phải chịu mấy cú sốc liên tiếp nên Mino lúc này đã choáng váng, chỉ biết ngây người ra nhìn Trang Nại Nại. Tiêu Cốc Vân hỏi như vậy mới khiến cô ta hoàn hồn.
Cô ta đứng bật dậy, chỉ vào Trang Nại Nại rồi mắng to: “Trang Nại Nại, đồ đê tiện! Tôi mới là con gái của Tiêu Mộ Thanh! Cô là cái thá gì chứ?”
Nói rồi, cô ta khóc nấc lên, “Mẹ cô đã cướp vị trí của mẹ tôi, khiến mẹ tôi phải ôm hận mang tôi đi, bây giờ cô lại muốn cướp vị trí của tôi sao?”
Cô ta đã nghĩ kỹ rồi, dù hôm nay cô ta thua, nhưng chỉ cần vẫn còn là tiểu thư nhà họ Tiêu thì cô ta sẽ vĩnh viễn không phải lo cơm áo nửa đời sau. Nhưng nếu cô ta không còn là Tiêu tiểu thư nữa, những nỗ lực trước đây đều đổ xuống sông xuống bể!
“Trang Nại Nại, sao cô lại phải đối xử với tôi như vậy? Sao cô có thể mặt dày nói cô là Tiêu tiểu thư?”
Trang Nại Nại bình tĩnh nhìn cô ta hỏi: “Tôi là ai, cô là ai, trong lòng cô biết rất rõ.”
Cô chỉ nói với Mino như vậy, rồi không nhiều lời nữa mà hỏi Tiêu lão: “Ông thấy thế nào?”
Cô muốn biết Tiêu lão nghĩ thế nào.
Tiêu lão rũ mắt xuống không nói gì, mọi người xung quanh cũng nhìn về phía ông.
“Chủ tịch, ngài nói đi, tuyệt đối đừng để cô ta mê hoặc! Cô ta không phải là Tiêu tiểu thư!”
“Chỉ dựa vào khuôn mặt đã nói là Tiêu tiểu thư, hóa ra tiểu thư nhà họ Tiêu cũng không đáng giá gì!”
“Đúng vậy, chủ tịch…”
Người này tiếp lời người kia, đúng lúc này, Thôi Tinh Tước bỗng xông lên.
“Các người thì biết cái gì? Con bé chính là con gái của Mộ Thanh! Chẳng lẽ các người không có mắt sao? Tướng mạo có thể tương tự, thậm chí cũng có thể phẫu thuật thẩm mỹ giống, nhưng khí chất thì lại là bẩm sinh! Khí chất của con bé giống hệt Mộ Thanh lúc còn trẻ!”
“Giống khí chất thì là Tiêu tiểu thư? Ông nhận thân tùy tiện quá đấy!”
“Mở to mắt chó của cậu ra mà xem, đây không phải là con gái của Mộ Thanh thì là ai? Mộ Thanh có tài về thiết kế, con bé cũng vậy, nó…”
“Tiểu thư Mộ Thanh có tài thiết kế? Anh kể chuyện cười đấy à? Anh đang nói ai thế? Sao chúng tôi không biết?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...