[ Nếu một Vị Diện không có đủ khả năng duy trì sự hưng thịnh thì sớm muộn cũng sẽ tàn lụi đi đến hủy diệt. Cho nên điều kí chủ hiện tại cần làm là đưa dòng chảy lịch sử đi đúng đường, hướng tới sự hưng thịnh và phát triển. ]
" Ân. Ta hiểu rồi. "
Hoạ Khiết Vũ nghe xong cảm thấy hơi lơ mơ nhưng cũng hiểu đôi chút.
Tóm lại là y cần phải làm gì đó để vị diện này có thể tiếp tục hoạt động bình thường.
Dựa theo cốt truyện ban đầu, Dực Kì Thiên sẽ phá nát tan bành thế giới này khiến thiên hạ rơi vào đại loạn, tam tộc đều đi đến con đường suýt diệt vong.
Cho nên việc y phải ngăn chuyện này xảy ra. Nhưng bằng cách nào?
Không lẻ phải đem yêu thương cảm hoá đại boss hả?
Nghĩ vậy Hoạ Khiết Vũ chỉ cảm thấy ớn lạnh không thôi. Dùng yêu thương cảm hoá thì không có vấn đề gì, đó nếu như là ở trường hợp bình thường. Còn bây giờ...
Khoé miệng Hoạ Khiết Vũ giật giật liên hồi.
Y xúi quẩy gặp phải trường hợp méo bình thường, đại boss của chúng ta cũng không phải trọng sinh một lần gì, mà là cả vạn lần đó.
Vâng... Cả vạn lần, chơi thế ai chơi lại.
Lật bàn...
Đột nhiên cảm thấy nhiệm vụ thật gian nan.
Hoạ Khiết Vũ ủ rũ nhìn xuống mũi chân, nhíu mày suy tư.
Nếu đã không thể cảm hoá... Vậy thì... Loại bỏ.
Ánh mắt Hoạ Khiết Vũ chợt sáng lên. Ý kiến hay, sao y thông minh quá vậy.
Thế giới đơn duy trì nhờ dựa vào nhân vật chính. Nhưng một vị diện hoàn thiện đâu cần thứ này.
Nếu vậy thì y chỉ cần xoá bỏ liên hệ năng lượng giữa thế giới đơn cùng Dực Kì Thiên, như vậy mọi chuyện sẽ được giải quyết.
Phải biết Dực Kì Thiên ban đầu được ấn định là bản nguyên của thế giới này, cho nên sinh tử tồn vong của thế giới này đều phụ thuộc vào Dực Kì Thiên.
Chỉ cần Dực Kì Thiên chết thì thế giới này cũng sụp đổ theo. Cho nên hiện tại y cần phải loại bỏ mối liên hệ này, như vậy sau này Dực Kì Thiên có chết hay không cũng sẽ không ảnh hưởng đến sự phát triển của thế giới này.
Nghĩ thì nghĩ nhưng Hoạ Khiết Vũ cũng không chắc bản thân suy nghĩ có đúng không. Cho nên để chắc ăn đành gõ cửa hệ thống.
Sau khi nghe Hoạ Khiết Vũ trình bày, thanh âm hệ thống lạnh lùng mang tính máy móc vang lên.
[ Kí chủ đang đi đúng hướng. Mời cố gắng phát huy. ]
Được đáp án khẳng định của hệ thống, Hoạ Khiết Vũ đánh cái dấu tay thành công.
Đã có hướng đi, hiện tại chỉ cần hành động thôi.
[ Đinh! Hệ Thống Kích Phát Nhiệm Vụ. ]
[ Nhiệm Vụ Chủ Tuyến 2: Loại bỏ mối liên kết giữa Dực Kì Thiên và Thế Giới Đơn Đế Thần Thiên Địa. Nhằm mục đích khiến Thế Giới Đơn Đế Thần Thiên Địa không còn bị ràng buộc sinh tử tồn vong với Dực Kì Thiên, để có thể tự do phát triển. ]
[ Quest Thưởng: một vạn tích phân. Mở chức năng Thư Viện Vị Diện. ]
[ Trừng Phạt không hoàn thành: Hồn phách bị ném vào Thần Hoả luyện hồn mười năm trong không gian hệ thống. ]
Hoạ Khiết Vũ trố mắt nhìn cái nhiệm vụ vừa ra của hệ thống, bỏ qua mọi thứ, y chỉ thấy cái quest thưởng.
Thư Viện Vị Diện.
Nghe tên đã thấy phấn khích. Nó giống như những gì y đang nghĩ đúng chứ?
Hệ thống không để Hoạ Khiết Vũ đặt câu hỏi đã lạnh lùng giải thích.
[ Thư Viện Vị Diện bên trong có chứa tất cả tri thức trong Vị Diện mà kí chủ hoạt động. Kí chủ đi đến Vị Diện nào thì toàn bộ tri thức trong Thư Viện Vị Diện sẽ thay đổi thành tri thức ở Vị Diện đó. Kí chỉ có thể sử dụng tích phân để tìm kiếm và sử dụng tri thức khi cần thiết. Thư Viện Vị Diện ngoài truy cứu tri thức bình thường còn có thể tra xét thông tin mọi thứ mà kí chủ muốn. ]
Họa Khiết Vũ nghe vậy thì vui vẻ không thôi. Hệ Thống Vị Diện quả nhiên khác hẳn với tất cả hệ thống khác. Y càng ngày càng yêu mến Hệ Thống Vị Diện thì phải làm sao đây?
Thời gian sau đó mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường, và nhân vật chính cũng không khiến mọi người thất vọng đã nhanh chóng đột phát Luyện Khí Kỳ tầng ba.
Viên Nguyệt Hàm sau khi biết được tốc độ tu luyện của Dực Kì Thiên thì sảng khoái cười to, càng ngày càng yêu thích tiểu sư điệt này nhiều hơn. Tài nguyên tu luyện cũng cứ thế mà đem cho Dực Kì Thiên tu luyện, khiến nhiều người đố kị cũng nhiều người hâm mộ.
Tô Phục vốn là đệ tử kí danh của Họa Khiết Vũ, được thu nhận cách đây hai năm. Tư chất vốn không tốt, nhưng được cái là cần cù chăm chỉ, lại rất kiên trì bái sư. Họa Khiết Vũ thấy gã là một người có tâm trí bền bỉ cũng động lòng, bèn thu gã làm đệ tử kí danh. Nếu sau này gã tu luyện khắc khổ có thành tựu sẽ nâng làm đệ tử nhập thất.
Bất quá, cho dù có chăm chỉ khắc khổ tu luyện bao nhiêu thì cũng không thể bù đắp được thiếu sót tư chất của gã quá tệ. Thân là tu sĩ tứ linh căn, đã định sẵn con đường tu chân rất gian nan, thành tựu cũng có hạn. cho nên dù gã có khắc khổ tu luyện ra sao thì cũng không thể đạt thành tựu cao. Đến nay đã mười tám tuổi mà vẫn còn ở Luyện Khí Kỳ tầng ba.
Nhiều khi Tô Phục cũng từng tự nghi ngờ rốt cuộc bản thân lựa chọn con đường đầy gian khổ này là đúng hay sai. Nhưng chỉ cần gã tỏ ra chán nản thì Họa Khiết Vũ lại ra mặt cổ vũ gã, giúp gã lại có thêm niềm tin và động lực tiếp tục tu luyện. Cho nên đối với Tô Phục, Họa Khiết Vũ có địa vị rất cao trong lòng gã.
Gã kính yêu Họa Khiết Vũ còn hơn bất kì điều gì. Phần tình cảm này ban đầu rất trong sáng, nhưng dần dần lại biến chất thành tình yêu từ lúc nào không hay. Nhưng gã cũng biết rõ bản thân không xứng với Họa Khiết Vũ cho nên cũng chẳng dám thổ lộ hay tỏ ra quá lộ liễu.
Tô Phục nghĩ, cả đời này chỉ cần có thể được ở sau lưng ngắm nhìn y là đã đủ, không mong gì hơn.
Đợt bái sư lúc trước đã qua, gã cũng tận mắt thấy Họa Khiết Vũ thu nhận một tiểu thiên tài làm đệ tử nhập thất thứ năm. Sau lại nghe Dực Kì Thiên được Họa Khiết Vũ tặng Tử Linh Kiếm thì thầm hâm mộ không thôi. Nhưng cũng chỉ là hâm mộ, bởi gã biết bản thân chẳng có tư cách gì để ghen tỵ Dực Kì Thiên.
Tư chất của hắn cao, nên được chọn làm đệ tử nhập môn. Mới nhập môn có bảy ngày đã đột phá lên Luyện Khí Kỳ tầng ba, đó là tốc độ tu luyện cho dù mơ gã cũng chẳng mơ.
Chỉ có thể trách tư chất của gã không bằng người, đâu thể trách tư chất người ta quá cao.
Hôm nay cũng như mọi khi, gã sau khi tu luyện xong thì lại đi làm nhiệm vụ thu thập dược liệu. Chỉ là gã không nghĩ đến hôm nay lại gặp được một chuyện khiến số phận gã có điều thay đổi.
Nhiệm vụ sư môn có nhiều loại, trong đó đơn giản nhất chính là nhiệm vụ thu thập dược liệu cấp thấp. Tô Phục thân là tu sĩ Luyện Khí Kỳ tầng ba, tu vi quá yếu nên có rất nhiều nhiệm vụ không thể nhận. Để có tài nguyên tu luyện, gã đành phải tốn nhiều thời gian hơn để làm nhiệm vụ sư môn tích điểm đổi tài nguyên tu luyện.
Lần này Tộc Phục nhận nhiệm vụ thu thập hai mươi gốc Nhạc Yên Thảo mọc trong đầm nằm ngoại vực Phục Lâm Sâm Lâm. Nhạc Yên Thảo là một trong các nguyên liệu chính để chế tạo Tĩnh Tâm Đan có tác dụng giúp tu sĩ Luyện Khí Kỳ có thể loại bỏ cảm xúc xao động để dễ tĩnh tâm tu luyện hơn.
Tĩnh Tâm Đan chỉ là Nhân Cấp đan dược trung phẩm, chỉ thích hợp chọn tu sĩ Luyện Khí Kỳ sử dụng. Cho nên dược liệu chế tạo Tĩnh Tâm Đan cũng nằm trong Nhân Cấp hạ phẩm đến trung phẩm, dĩ nhiên Nhạc Yên Thảo là dược liệu Nhân Cấp hạ phẩm.
Đại đa số đệ tử Luyện Khí Kỳ trong tông môn đều có độ tuổi nhỏ, hoặc là đệ tử tư chất không tốt mà mắc kẹt ở cảnh giới này qúa lâu. Khó tránh khỏi tâm cảnh không yên ổn, đôi lúc bị chuyện xung quanh làm ảnh hưởng tâm cảnh, khó có thể loại bỏ cảm xúc không ổn định mà tiến vào trạng thái tu luyện. Gây ảnh hưởng đến tiến độ tu luyện. Cho nên những lúc như thế này, Tĩnh Tâm Đan lại phát huy công dụng rất tốt.
Thông thường thì với loại Nhạc Yên Thảo này sẽ không có linh thú gì canh giữ có tu vi quá cao, cao nhất cũng là Luyện Khí Kỳ tầng ba, đôi lúc còn không có. Nên việc thu thập Nhạc Yên Thảo cũng cực kì đơn giản.
Chỉ là không nghĩ đến, hôm nay ngó vẻ tô Phục ra cửa không xem lịch. Lúc thu thập Nhạc Yên Thảo lại đụng phải Hắc Hổ có tu vi Luyện Khí Kỳ tần năm.
Tô Phục chỉ là tu sĩ Luyện Khí Kỳ tầng ba làm sao có thể chống chọi với một linh thú có tu vi cao hơn gã hai tầng. Đây thực sự là muốn lấy mạng gã mà.
Ngay lúc gã cho là mình sẽ chết thì không nghĩ đến bản thân lại được Họa Khiết Vũ đi ngang qua cứu.
Họa Khiết Vũ cũng chỉ là nhàm chán cho nên mới ngự kiếm đi lung tung. Cũng không nghĩ đến lại gặp được một nhân vật pháo hôi và cũng chính là fan hâm mộ thầm mến của " Họa Khiết Vũ " trong nguyên tác.
Xém chút là y quên mất Tô Phục.
Tô Phục này vốn có tình cảm với " Họa Khiết Vũ " trong nguyên tác, phải nói là gã yêu " Họa Khiết Vũ " đến chết đi sống lại, cũng từng vì phần tình cảm này mà mọi nơi đối chọi với Dực Kì Thiên, sau cùng vì cái chết của " Họa Khiết Vũ " mà nổi điên trở thành boss phản điện đấu trận chiến cuối cùng trong các chương kết cuối truyện < Đế Thần Thiên Địa >.
Tô Phục thấy Họa Khiết Vũ như thần tiên bạch y từ trên trời rơi xuống giết Hắc Hổ giải cứu gã mà đáy lòng rung động không thôi. Sau một hồi chấn động thì cũng kịp lấy lại tinh thần, có vẻ ngượng ngùng ôm quyền hành lễ hướng Họa Khiết Vũ nói. " Đa tạ sư tôn đã cứu đồ nhi. "
Họa Khiết Vũ nhìn Tô Phục, đáy mắt lóe tia sáng không biết tên, đáy lòng thì thầm làm một bàn tính. Bề ngoài thì vẫn tỏ ra lạnh nhạt nói: " Không cần khách sáo. Nói thế nào ngươi cũng là đệ tử kí danh của ta, ta cũng không thể thấy chết không cứu. Dạo này tu luyện vẫn tốt chứ? "
- -----
Đôi lời của Tác Giả:
Dạo này tác giả lười quá, đến nay mới ra chương được. Thành thật xin lỗi mọi người.
Tác giả đôi lúc nhìn lượt view nhiều mà không thấy cmt đâu hết cũng buồn lắm [ Khóc ]
Cho nên nếu mọi người muốn có chương mới đọc thì cmt cho tác giả vui nào.
Nói chung là tác giả hiện tại đang cầu cmt đấy. Có cmt sẽ có động lực để viết truyện. Cho nên cmt nhiều lên mọi người. huhu
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...