Hệ Thống Xuyên Qua Tiêu Trừ Oán Khí
Sương mù làm tầm mắt cô bị che mờ, cô dùng tốc độ nhanh nhất để chạy về phòng nhưng vì chạy quá nhanh cô không nhìn thấy một người cũng đang chạy ngược chiều về phía mình, lúc đến gần mới nhìn thấy người kia thì đã quá muộn rồi, người kia cũng bất ngờ khi nhìn thấy cô cả hai người không kịp phanh liền đâm vào nhau ngã lăn quay ra đất.
" Ui da! Đau quá."
Hải An tưởng tượng mình sẽ bị ngã trầy da liền hét lên trước, ai ngờ đâu cô không hề cảm thấy đau trong tưởng tượng mà thứ bị cô đè lên lại là lại ấm ấm mềm mại giống một cái đệm.
" Nằm đủ chưa?." Một giọng nam lạnh lùng, trong trẻo vang lên bên tai Hải An, cô vội vàng xin lỗi rồi muốn đỡ người ta lên ai ngờ người đó gạt bỏ tay cô ra, tự đứng dậy, không hề nói lời nào dư thừa trực tiếp rời đi.
Hải An không thèm để ý sau đó chạy một mạch về phòng, sắp xếp sách vở chuẩn bị đi thi.
Trước khi làm bất cứ việc gì đầu tiên là phải ăn no bụng đã, ăn no xong cái gì cũng giải quyết được.
Cô vừa vào căng -tin đã thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người ở đây không phải vì cô quá xinh đẹp mà là do chuyện gian lận thi cử kia khiến cô trong một đêm trở thành người nổi tiếng, Hải An mặc kệ những ánh mắt kia đi mua hai cái bánh bao một hộp sữa rồi rời khỏi nơi thị phi này.
Thi cấp ba ở trường quý tộc này cũng giống như những trường cấp 3 khác, xáo trộn học sinh các lớp lại với nhau.
Trước hôm thi môn nào ở đâu thầy,cô giáo chủ nhiệm sẽ thông báo với cả lớp trên nhóm riêng tư, phòng thi 365 là nơi Hải An phải vào thi môn tiếng Anh.
Trong lớp đã đông đủ học sinh tiếng cười đùa ồn ào trong này khác hẳn với những lớp khác vì hầu như những học sinh này đều là học sinh cá biệt, khi họ thấy Hải An đủ loại ánh mắt kỳ quái nhìn về phía cô, Hải An làm như không thấy những ánh mắt kia chọn đại một chỗ nào đó ngồi xuống.
Cô vừa ngồi xuống thì có nhóm nữ sinh ba người tiến về phía cô.
" Mày vẫn còn mặt mũi mà đi thi nữa à?."
" Đúng là mặt dày thật đấy! Tao mà là nó thì tao nghỉ học từ lâu rồi."
" Cút ra chỗ khác, đây là chỗ của tao."
Hải an nhàn nhạt nhìn ba người kia không thèm phản ứng.
" Ánh mắt của mày là sao, mày đang khiêu khích bố mày đúng không?."
Mấy con nhóc này học không Học cứ thích đi gây sự với người khác Hải An nghe bọn nó nói phiền phức không chịu được, cuối cùng cô cũng mở miệng:
" Chúng mày thích nói chuyện thì ra chỗ khác mà nói, nói với bố mày để ăn l*n à."
Ba đứa kia không ngờ cô mở miệng ra là đã chửi tục, cả ba đứa lập tức hùng hổ xông lên muốn nắm tóc cô nhưng bị cô dùng vở đập xuống, bọn nó còn muốn gây sự thì thầy giám thị số hai* đã đến.
(*): cái này mình nghĩ ai cũng biết rồi, khi thi thường có hai giám thị trông lớp, giám thị hai vào trước để ổn định lớp và viết số báo danh của học sinh.
" Các em trật tự, để hết cặp lên trên bục giảng rồi lấy những đồ dùng học tập cần thiết cho môn thi thôi, sau đó đi ra ngoài xếp hàng chờ gọi tên."
Ba đứa kia hung tợn trừng Hải An, để lại lời hăm dọa:
" Coi như mày gặp may nhưng khi về mày chết với tao con l*n."
" Nào, nhanh lên còn vào thi."
Hải An vẻ mặt bình tĩnh đi ra ngoài, lúc đi ngang qua chỗ ba đứa kia đứng liền bị một đứa đấm mạnh vào lưng.
Cô quay sang nhìn đứa đó liền thấy nó cười khiêu khích với cô kiểu như nói " Mày có ngon mày đánh lại đi."
Hải An không hề để ý mà chầm đi xuống dưới xếp hàng.
" Còn tưởng nó ghê gớm như thế nào cơ, bọn con Vi chắc lại xạo chó rồi."
Ba nữ sinh cảm thấy hành động vừa bắt nạt Hải An giống như một chiến tích huy hoàng, cười cười đùa đùa không hề để ý ánh mắt Hải An ở phía dưới nhìn bọn chúng trở nên lạnh lùng sắc bén từ bao giờ.
Hải An không muốn chấp nhận với mấy đứa đang ở độ tuổi phản nghịch, Cô đang nghĩ về việc nguyên chủ bị đổ oan là gian lận trong buổi thi hôm qua.
Nguyên chủ tất nhiên không thể nào làm ra chuyện đó được, vậy ai đã làm chuyện đó mà làm sao người đó lại biết chỗ mà hôm sau nguyên chủ ngồi được.
Chắc chắn phải có sự tiếp tay của giám thị vì họ là người viết số báo danh cho học sinh, nhưng cô không có bất kỳ bằng chứng nào để chứng minh bản thân trong sạch.
Thôi kệ vậy, chuyện đã qua thì làm sao quay lại được.
Vì chuyện xảy ra hôm qua Hải An rất cẩn thận kiểm cha bàn ghế xem có tài liệu nào ở đây không, không tìm thấy gì cả cô mới yên tâm chờ đợi phát đề thi.
Tiếng anh là một môn học bị học sinh ghét nhất sau môn lịch sử vì nó không được dùng thường xuyên trong giao tiếp hàng ngày của người Việt, thêm học sinh lười học nữa nên hầu như điểm môn này rất thấp.
Hải An kiếp trước học đại học cũng phải cố gắng rất nhiều mới vượt qua được môn này, bất quá đề thi tiếng Anh hôm nay ở đây khiến cô có chút bất ngờ vì nó quá đơn giản, một đứa trình tiếng Anh bình thường như cô cũng làm được..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...