Vãn Vãn dựa vào lồng ngực hắn, nhẹ nhàng lắc đầu, kiên quyết nói: "Không! Em không muốn trở về nơi đó, có về thì cũng phải là cả hai cùng về."
Gilgamesh bất đắc dĩ cười nhẹ, hắn biết ngay rằng nàng không bao giờ để mặc hắn một mình mà.
Đoạn hắn quăng chén rượu đã sớm cạn trong tay xuống đất, bế bổng nàng lên, "Được! Chờ sau khi xử lý chuyện này ổn thỏa xong, ta sẽ cùng em trở về viếng thăm mẫu thần Ninh Sun."
Vãn Vãn cũng vòng tay ôm lấy cổ hắn, đặt lên môi hắn nụ hôn phớt, cười hì hì nói: "Cảm ơn anh."
Ánh mắt Gilgamesh đột nhiên tối sẫm lại, mạnh mẽ ép sát Vãn Vãn vào cây cột to lớn vững chãi bên cạnh.
Giây phút Vãn Vãn cảm nhận được cái hôn Gilgamesh đặt xuống môi nàng, cái hôn ấy triền miên và lưu luyến đến lạ, còn mang theo một loại ôn nhu tận cùng mà nàng chưa bao giờ được nếm trải bấy lâu nay.
Trong cơn mê tình nàng nghe mang máng giọng Gilgamesh thầm thì, ngữ khí hắn vừa bá đạo vừa dịu dàng làm cho người ta chẳng sao cự tuyệt.
"Eliya! Không có sự cho phép của bổn vương, em tuyệt đối không được rời xa ta một bước!"
Sau khi nụ hôn say đắm kia kết thúc, Vãn Vãn ôm cổ hắn, nhón gót chân lên, thân mật khe khẽ chạm môi mình vào môi ái nhân đầy luyến lưu.
"Anh yên tâm, em vĩnh viễn sẽ không rời khỏi anh."
* * *
Inanna thất thểu trở về Thiên giới, liền vội vã chạy tới Thần điện.
"Phụ Thần Anu!" Inanna nhào vào lồng ngực nam nhân phong độ nọ, đây là lần đầu tiên nàng ta chủ động đến vậy.
"Inanna, có chuyện gì sao?" Anu vòng tay quấn lấy vòng eo tinh tế mềm mại, hưởng thụ mùi hương nồng nàn tràn ngập trong khoang mũi, trong lòng có chút rạo rực.
"Anu à, người phải làm chủ cho ta, quân vương thành Uruk Gilgamesh dám lấy mạng hai thị nữ của ta, còn muốn giết chết ta nữa!" Trên mặt Inanna bày ra bộ dạng yếu đuối đáng thương bị người ta ức hiếp, nước mắt lưng tròng, làm cho Anu đau lòng ôm siết nàng chặt hơn.
"Hắn dám ư? Cũng chỉ là một tên bán thần mà lại ngỗ nghịch đến vậy!" Anu tức giận quát.
Đáy mắt Inanna hiện ra ý cười thỏa mãn khi thực hiện mưu đồ thành công, nàng ta uốn éo hông, tiếp tục thấp giọng khóc thút thít nói: "Không sai, nếu hắn đã có gan muốn giết chết nữ thần thuần huyết như ta, vậy chứng tỏ hắn đâu có thể Thần chúng ta vào mắt.
Anu à! Người nhất định phải trừng phạt hắn!"
Anu vuốt ve bả vai Inanna, nhẹ nhàng an ủi nàng: "Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ trừng phạt hắn."
"Bằng không người thả Thiên Ngưu xuống trần gian trừng phạt hết đám ti tiện kia đi?" Inanna đề nghị, chẳng những một mình Gilgamesh chịu trừng phạt thôi chưa đủ, nàng còn muốn toàn bộ vương thành Uruk phải sống không bằng chết.
Phải nói trên trời có rất nhiều Thần không thể đánh bại nổi Thiên Ngưu, chỉ cần thuyết phục Anu thả nó xuống hạ giới, đám Gilgamesh làm sao mà đối phó cho nổi.
Đến lúc đó, hắn nhất định sẽ phải quỳ gối cầu xin nàng.
Anu hơi chần chờ, Thiên ngưu là Thần thú lợi hại nhất của hắn, nếu thả nó xuống trần gian, e rằng sẽ xảy ra một cuộc đại nạn vô cùng lớn.
"Anu à! Mấy kẻ ti tiện đó cũng coi rẻ Thần chúng ta đấy thôi, chỉ khăng khăng thờ phụng mỗi Vương cùng Vương phi của bọn họ, chút trừng phạt này là điều chúng đáng phải nhận lấy." Inanna mềm mại dựa vào người Anu, ngón tay nghịch ngợm vẽ vòng tròn trên ngực hắn.
Trong mắt Anu tràn đầy dục vọng thấp hèn, chộp lấy tay Inanna để lên mũi hít hà, "Chờ lát nữa ta sẽ thả Thiên Ngưu xuống hạ giới."
"Vẫn là người đối xử tốt với ta nhất.." Inanna chủ động dâng hiến đôi môi ngọt lịm.
"Bảo bối Inanna của ta! Ngươi thật sự quá đẹp!"
Inanna thân là Thần kỹ, nam nhân vây quanh nàng đông còn hơn cả kiến, ấy vậy mà hôm nay lại chủ động dựa vào lòng Anu, làm cho hắn không kiềm chế nổi dục vọng.
Sau khi bị Gilgamesh cùng Enkidu đối xử ghẻ lạnh tại hạ giới, thiếu chút nữa làm cho Inanna mất lòng tin vào sức quyến rũ của bản thân.
Nhưng mà nhìn bộ dáng Anu điên đảo vì nàng xem, Inanna đắc ý nhoẻn miệng cười, nam nhân đều là thế cả, chỉ cần chút dụ hoặc liền ngoan ngoãn thuần phục.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...