Lúc này, đám người nằm chết trên mặt đất nổi giận đùng đùng.
【Hiện tại】 Vú mày lớn nhường mày nói trước: Mẹ kiếp, Đế Thập Tam, lại là mày, chó má thật chứ, có ngon thì đấu tay đôi, đánh lén có gì hay ho đâu.
【Hiện tại】 Vì yêu mà đến: Nhân yêu Đế Thập Tam, cái đồ ***.
【Hiện tại】 Mộng Thiên Tầm: Rác rưởi, ăn cướp của người khác mà không thấy ngại.
【Hiện tại】 Nhật Hạ Khuynh Thành: Đế Thập Tam, sao cậu có thể làm như vậy, bọn tôi cực khổ đánh quái, cậu lại nỡ cướp đi..
Vãn Vãn chẳng thèm để ý đến đám người chửi bới um xùm kia, tập trung toàn bộ tinh thần chiến đấu với Độc Cô Vô Danh.
Tuy thanh máu của Độc Cô Vô Danh chỉ còn một nửa, nhưng lực công kích cùng phòng ngự không đùa được, hơn nữa, kỹ năng của hắn cũng rất điêu luyện.
Chẳng qua, dưới tình thế năm đánh một, cuối cùng hắn vẫn phải bỏ mạng.
Nhạc công Muỗi dùng chiêu khống chế Độc Cô Vô Danh, Soái Ca Cặn Bã và Tình Trường Lãng Nhân phụ trách đỡ đòn, mà Đế Thập Tam cùng Miêu Tiểu Mễ lao lên công kích liên hồi vào người hắn.
Gợi ý của hệ thống: Bạn đã bị Muỗi, Soái Ca Cặn Bã, Tình Trường Lãng Nhân, Đế Thập Tam, Miêu Tiểu Mễ giết chết.
Nam nhân ngồi trước màn hình máy tính lạnh nhạt nhìn dòng chữ này, không chút do dự chọn sử dụng đạo cụ hồi sinh, ngoại trừ bại dưới tay Điểm Thương Khung, trước giờ chưa có kẻ nào giết chết được hắn.
【Đội ngũ】 Đế Thập Tam: Rút!
Vãn Vãn quả quyết sử dụng đạo cụ truyền tống*, cả đội ngũ ngay lập tức truyền tống về chủ thành.
(*Truyền tống: Dịch chuyển)
【Đội ngũ】 Miêu Tiểu Mễ: Tôi..
【Đội ngũ】 Tình Trường Lãng Nhân: Sao lại rút, còn ngược hắn được thêm lần nữa mà.
Vãn Vãn trợn trắng mắt khinh thường, ở cấp độ kia, cho dù thao tác có tốt đến mấy cũng bị Độc Cô Vô Danh đánh cho ba má nhìn không ra.
【Đội ngũ】 Muỗi: Cướp được đồ chưa?
【Đội ngũ】 Đế Thập Tam: Được rồi, cảm ơn mọi người.
【Đội ngũ】 Miêu Tiểu Mễ: Tôi..
tôi thực sự giết chết Độc Cô Vô Danh..
【Đội ngũ】 Đế Thập Tam: Làm sao? Hối hận?
【Đội ngũ】 Soái Ca Cặn Bã: Cần xem lại ảnh chụp màn hình không?
【Đội ngũ】 Tình Trường Lãng Nhân: Đừng sợ, anh sẽ bảo vệ em.
【Đội ngũ】 Miêu Tiểu Mễ: Không phải sợ, là phấn khích, ahuhu, tôi thực sự giết chết Độc Cô Vô Danh, mau, mau cho tôi xem ảnh chụp màn hình!
【Đội ngũ】 Muỗi: Trong lịch sử đấu có đó.
【Đội ngũ】 Đế Thập Tam:.
Lần sau muốn giết hắn cứ tới tìm tôi, đi theo tôi sẽ có thịt ăn.
【Đội ngũ】 Miêu Tiểu Mễ: Okê! Tối nay chắc chắn tôi sẽ mất ngủ luôn, hắc hắc hắc, tôi giết được đệ nhất đại thần, à không, là đệ nhị chứ, đệ nhất là đại thần Điểm Thương Khung.
Hàn huyên một hồi, Vãn Vãn giải tán đội ngũ.
【Chat riêng】 Muỗi: Cậu tham gia đấu tái xếp hạng không?
【Chat riêng】 Đế Thập Tam: Có chứ.
【Chat riêng】 Muỗi: Sau giải đấu xếp hạng là buổi họp mặt người chơi, muốn gặp tôi không?
Vãn Vãn gửi một icon hoang mang qua.
【Chat riêng】 Muỗi: Không muốn gặp mặt tôi hả?
Nàng đánh chữ: Không phải, ngạc nhiên chút thôi, tại sao lại muốn gặp tôi?
【Chat riêng】 Muỗi: Thì tò mò trông cậu như thế nào thôi.
【Chat riêng】 Đế Thập Tam: 100% đẹp trai ngời ngời.
【Chat riêng】 Muỗi: .
【Chat riêng】 Đế Thập Tam: Tới đó là biết, tôi off trước.
Thoát game xong, Vãn Vãn nhìn sang Diệp An và Đới Hằng bên cạnh đang nói chuyện trên trời dưới biển.
"Mấy chú ơi, đói bụng."
Diệp An: .
Đới Hằng: .
"Anh đẹp trai ngời ngời thế này, chú cái gì mà chú?" Đới Hằng trừng mắt.
Vãn Vãn nhìn hắn từ đầu đến chân, chậc chậc nói, "Chưa thấy chỗ nào đẹp trai, chỉ thấy đầu anh sắp bạc đến nơi rồi kìa."
Đới Hằng: Đau ở trong tim đây này.
Diệp An vỗ vỗ nhẹ vai hắn, ánh mắt đầy vẻ hả hê.
"Đi thôi, chú, ra ngoài ăn."
Đới Hằng đột nhiên nảy ra một suy nghĩ, hồ hởi nói: "Nhóc con, anh biết một chỗ cực kỳ thú vị, đi không?"
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...