- --8---#Tiểu Đào Đào.
Ba người bước vào phòng, lúc này Nhạc An Tâm đang trong cơn hôn mê. Uyển Nhi đứng phía sau Ly Y Tịch đánh giá vị nam chủ thứ hai này.
Mặc dù hôn mê, nhưng hắn vẫn toát ra khí chất thăng trầm. Thân cao 1m87 mái tóc dài đen được cột cao lên, cố định bởi cây trâm bằng hắc ngọc.
Mũi cao, môi mỏng có chút khô do bệnh. Hàng lông mày dày dặn, khẽ rung rung. Xem ra vị nam chủ thứ hai này, nhìn khách quan cũng đủ biết cố chấp hơn tên Lôi Tích Hạ kia.
Ly Y Tịch tiến lại gần, ngồi cạnh mép giường bắt mạch cho hắn. Sau đó Ly Y Tịch lấy ra từ trong hồ lô một viên đan được tam phẩm, cho vào miệng Nhạc An Tâm.
Uyển Nhi nhàn nhạt nhìn Nhạc An Tâm, sau đó đi lại gần Ly Y Tịch thong dong lên tiếng.
" Cô nương, hôm qua ngươi lấy máu của ta để trị thương cho nam nhân này sao?
Ly Y Tịch giật mình, quay đầu lại hỏi Uyển Nhi.
" Ngươi làm sao mà biết được?
Uyển Nhi cong miệng cười khinh thường, cô đẩy ghế ngồi bên cạnh Ly Y Tịch. Ngọt ngào mở miệng.
" Bởi vì trên người của hắn, mang hơi thở của ta.
" Bất kì người nào uống máu của ta rồi, sẽ lưu lại ấn kí lẫn hơi thở của ta.
" Không tin, cô nương có thể xem ở phía sau cổ hắn. Có phải hiện lên ấn kí hình đuôi hổ hay không?
Ly Y Tịch lẫn Lôi Tích Hạ không dám tin, nhưng vội vàng hơi nghiêng đầu Nhạc An Tâm sang một bên. Quả thật có ấn kí hình đuôi hổ.
Uyển Nhi tủm tỉm cười, định ruỗi tay ra sờ trán Nhạc An Tâm. Thì Ly Y Tịch trừng mắt hất tay cô ra. Nghiến răng rít lên từng chữ.
" Ngươi định làm cái gì?
Uyển Nhi rụt tay lại, nhàn nhạt nói:" Ta chỉ muốn giúp hắn tỉnh lại, nếu cô nương không muốn ta cũng không ép.
Rứt lời Uyển Nhi đứng dậy, xoay người đi ra tởi cửa. Dù sao cô cũng không phải thánh mẫu,lại không có hứng thú với tên Nhạc An Tâm kia.
Càng chán ghét thái độ của nữ chủ, tên Nhạc Thất Thất kia vẫn đáng yêu hơn.
Đi chưa được vài bước chân, Ly Y Tịch đã gọi với lại. Giọng điệu đã buông lõng hơn một chút, nhưng nghe ra vẫn có một vài phần ghen tị.
" Ngươi thật sự làm hắn tỉnh dậy?
Uyển Nhi gật đầu nhận định, còn không quên mỉa mai.
_
" Ta thật sự không hiểu Nhân Tộc các ngươi suy nghĩ cái gì, đừng tưởng ai cũng có ý đồ xấu xa ích kỉ như Nhân Tộc các ngươi.
" Hắn bị tổn thương nghiêm trọng, mặc dù hắn đã uống máu của ta có thể lành vết thương.
" Nhưng khi tỉnh lại, cô nói xem......
" Nhưng khi tỉnh lại thì sao?:" Ly Y Tịch bộp chộp rứt khoát hỏi.
Uyển Nhi xoa xoa bụng rỗng, nói một chút đã tiêu hao hết đồ ăn rồi. Cô liếc mắt nhìn Nhạc An Tâm, tắc lưỡi.
" Chậc~~ Chậc! cô nương là luyện dược sư, nhìn ra đã là hàng ngũ phẩm vậy mà điều đơn giản này cũng không biết.
" Khi hắn tỉnh dậy, sẽ bị mất hết ma pháp. Kinh mạch đứt đoạn, không thể tu luyện...
Ly Y Tịch /Lôi Tích Hạ.
" Ngươi nói cái gì? Không thể nào.
Ly Y Tịch không tin những gì Uyển Nhi nói, càng ghen ghét nhiều hơn. Vì lần đầu tiên trong cuộc đời cô ta, gặp phái đối tượng cao tay. Cơ hồ còn giỏi hơn cô ta gấp nhiều lần.
Thú nhân này chỉ cần liếc mắt qua, đã biết mình là luyện dược sư ngũ phẩm.
Còn biết thân phận nữ phẫn nam trang của mình. Thật là đối tượng đáng gờm.
" Nhưng cô yên tâm, chỉ cần ta thi chuyển thuật chữa trị hắn sẽ an toàn. Và khỏe mạnh như bình thường...
Uyển Nhi thở dài một hơi, giống như cô đang nói chuyện với lũ ngốc lâu năm. Được thông não vậy.
Mặc dù Ly Y Tịch ghen ghét, nhưng cô ta mong muốn Nhạc An Tâm tỉnh dậy. Bất đác dĩ mở miệng với ngữ điệu nhu hòa.
" Tốt, vậy nhờ ngươi giúp hắn tỉnh dậy "
Ly Y Tịch tránh sang một bên, nhường đường cho Uyển Nhi.
Uyển Nhi có chút ghét bỏ thái độ này của nữ chủ, đã không thẳng nỗi lão nương còn hất cằm cho ai xem.
Chẳng qua lão nương đang đợi tên rồng béo kia tới, nếu không đã sớm đá đít nữ chủ này từ lâu rồi.
Uyển Nhi tiến lại gần mép giường, cả người tỏa ra linh lực màu xanh thuần khiết .Nâng toàn thân Nhạc An Tâm lên cao, chính mình cũng lơ lững trên không trung.
Tóc dài màu trắng lẫn y sa mỏng lay động theo linh lực, nhìn cô lúc này giống hệt tiên nữ hạ phàm. Miệng anh đào lẩm bẩm, bàn tay kết thành ấn..
Uyển Nhi đọc thuật trú chữa trị của thú nhân, mặc dù Ly Y Tịch và Lôi Tích Hạ không hiểu gì. Nhưng giọng nói này thật em tai, mới nghe đã nghiện.
Linh Lực bắt đầu cường đại hơn, hào quang màu xanh quấn chặt lấy Nhạc An Tâm và Uyển Nhi.
Lúc này Ly Y Tịch lẫn Lôi Tích Hạ kinh ngạc, mở lớn hai mắt để nhìn. Đây là lần đầu tiên họ thấy thuật chữa trị mà cường đại như vậy.
Mặc dù nhân tộc họ cũng có thuật chữa trị, nhưng phải là ma pháp sư hệ quang cấp bặc phải cao cấp.
Thì mới thi triễn được thuật chữa trị này, nhưng không thể cường đại như Uyển Nhi thi triễn.
Sắc mặt của Nhạc An Tâm tái nhợt , phút chốc đã khôi phục hồng nhuận, lông mày hơi hơi nhăn cũng từng chút giãn ra. Đôi Lông mi Nhạc An Tâm run rẩy Mở to mắt ra nhìn.
( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ Nhạc An Tâm +10% độ hảo cảm là 10% tiểu tỷ tỷ rất giỏi)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...