Sau khi ông bà Phùng biết Phùng Mặc bỏ đi, thì ban đầu có mặc kệ. Nhưng đã hơn 1 thâng trôi qua vẫn không thấy con trai trở về, ông bà rất sầu lo.
Còn 2 Tháng nữa không tìm thấy tim thích hợp, thì con gái sẽ rời xa ông bà mãi mãi. Con trai lại không tìm thấy, ông phùng không biết Phùng Gia đã tạo cái nghiệp gì mà trời đày tới thảm.
Vài hôm sau, ông bà có liên lạc với Phùng Mặc. nhưng tình cảm đã không còn thân thiết, hắn xem ba mẹ và em gái mình như người xa lạ không khác là mấy.
Uyển Nhi không khá hơn là bao nhiêu, cô ở trong bệnh viện 10 ngày mới được xuất viện.
Trong khoảng thời gian nằm viện Hứa Thiên Kỳ có thường xuyên tới thăm, nhưng độ hảo cảm chỉ ở mức 90%.
Cho tới khi thời gian thân thể này chỉ còn lại 1 tháng, Uyển Nhi mới bắt đầu lo lắng. Có phải Hứa Thiên Kỳ lại thích nam nhân khác ngoài Phùng Mặc hay không?
Cô vừa nghĩ đến vậy, liền vội vàng dậy. Có sắp chết cũng phải xoát đầy hảo cảm, không thể ngồi im được.
Uyển Nhi bước xuống giường, lại tủ quần áo mở ra xem. Nhìn quanh không có bộ nào vừa ý, bỗng bộ trang phục váy ngắn màu trắng hiện vào mắt cô.
Uyển Nhi không suy nghĩ nhều, liền mặc chiếc váy trắng vào. Hệ thống có lòng tốt còn nhắc nhở.
[...] Tiểu tỷ tỷ, chiếc váy đó là nguyên chủ mặc vào ngày mình tự sát.
" Lão nương lại không tin vào mấy thứ này, mi là hệ thống tối tân mà cũng tin?
[...] Nhưng theo cốt truyện thì nguyên chủ mặc vào ngày hôm nay 14/10. Tiểu tỷ tỷ vẫn nên thay bộ khác đi.
" Lão nương mới không nhát như mi, bộ này đẹp. Lão nương không thay.
[...] ".... "
Không biết ma xui quỷ khiến thế nào, Uyển Nhi lại rất hài lòng với chiếc váy này. Một mực nhất quyết không thay.
Sau đó cô trang điểm nhẹ nhàng, cầm lấy chìa khóa xe, hướng gara mà tới. Vì thời gian con gái không còn nhiều, nên ông bà Phùng cho phép cô được tự ý lái xe.
__________________________
Truyện chỉ được đăng trên app " Mechu. Net "
- Mọi thắc mắc xin liên hệ FB " My Phạm ( Tiểu Đào Đào)
______________________
Uyển Nhi phóng xe với vận tốc kinh người, trong đêm. Tới nơi cô gọi điện cho Hứa Thiên Kỳ, với giọng nói hưng phấn.
" Thiên Kỳ ca ca, em đang ở " Vọng Phu " Anh mau tới đây.:" Rứt lời xong thì điện thoại hết bin.
Hứa Thiên Kỳ nhìn lên đồng hồ, bây giờ đã 23 giờ khuya. Cô ấy còn tới Vọng.
Phu xa như vậy làm gì? hắn còn tưởng mình nghe nhầm.
Bàn tay xoa xoa mi tâm, Gọi điện lại thì không liên lạc được. Hứa Thiên Kỳ lo lắng, đành phải chạy tới Vọng Phu.
Lúc này Uyển Nhi đứng trên nhà cao tầng, nhìn lên đỉnh núi có hình tượng đá như nữ nhân. Cô sinh khí lên tiếng.
" Mi bắt lão nương ra đây làm cái gì? Đêm hôm hứng gió tạt vào mặt sao?
[...] Tiểu tỷ tỷ không biết gì rồi, Vọng Phu này có một tình yêu đẹp, tỷ tỷ tỏ tình ở đây chắc chắn thành công.
" Mẹ Nó! mi đang gạt lão nương sao? tình yêu loạn luân mà đẹp, kết cục là người anh đi mãi không về. Còn người em ôm con chờ chồng liền hóa đá.
" Mi là muốn lão nương cũng hóa đá, để xoát hảo cảm sao?
[...] Cái gì tỷ tỷ củng biết, vậy còn hỏi hệ thống ta làm gì?
Uyển Nhi: "..."
Một lúc sau cô đã thấy bóng dáng nam nhân quen thuộc, đâng hướng cô mà tới. Lúc này Uyển Nhi mới thở nhẹ nhõm ra, may mắn chính mình chưa bị hóa đa a~~~
Lúc này Hứa Thiên Kỳ nhìn thấy Uyển Nhi bình an vô sự, hắn mới yên tâm. Hắn gọi cho cô nhiều cuộc nhưng vẫn trong trạng thái khóa máy.
" Uyển Nhi vì sao khuya như vậy còn chạy tới đây? Anh gọi cho em mấy lần đều không được. Thân thể đã không tốt vẫn nên ở nhà.
Cô không trả lời hắn mà, cô hít vào một hơi. Thời gian của cô không còn nhiều, phải đánh nhanh thắng nhanh.
" Thiên Kỳ ca ca, em thích anh đã gần 8 tháng rồi. Kể từ khi mới nhận biết Thiên Kỳ ca ca ở trên trò chơi.
" Thiên Kỳ ca ca, em thích anh! Không phải thích nữa. Mà em yêu anh.
" Anh có chấp nhận cưới một người không hoàn hảo như em không?.
Uyển Nhi dùng biểu cảm chân thành nhất, nhìn thẳng Hứa Thiên Kỳ mà nói.
( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ + 9% Độ hảo cảm là 99% tiểu tỷ tỷ làm rất tốt)
Uyển Nhi trừng mắt, cư nhiên lại mới 99%. Mẹ nó! lão nương không chấp nhận được.
Hứa Thiên Kỳ định mở miệng đồng ý, thì giọng nói của Phùng Mặc vang lên. Uyển Nhi và Hứa Thiên Kỳ càng không hiểu, vì sao Phùng Mặc biết nơi này mà tới.
" Ta không chấp nhận để hai người ở bên nhau, thứ ta không có được thì đừng hòng ngươi có được.
" Phùng Uyển Nhi, đi chết đi. Đời này kiếp này vĩnh viễn ta không chấp nhận người em gái như ngươi.
Uyển Nhi còn không hiểu chuyện gì xảy ra, Thì Hứa Thiên Kỳ vội vàng ôm lấy cô. Xoay người lại che chắn Phùng Mặc đang lao tới rất nhanh.
Con dao từ trong tay Phùng Mặc đâm vào sâu sau lưng Hứa Thiên Kỳ, Phùng Mặc sợ hãi. Miệng lẩm bẩm..
" Không thể nào, sao ngươi lại chắn cho nó? Ngươi lại chắn cho nó.
Lúc này Hứa Thiên Kỳ không nghe được Phùng Mặc đang nói gì. Mà trong đầu hắn nhớ ra, hình như hắn từng chắn cho nữ nhân nào đó.
Hứa Thiên Kỳ vẫn ôm chặt Uyển Nhi, mùi hương sen truyền vào. Khiến hắn thanh tỉnh lờ mờ nhớ ra. Phải nàng rồi, ta đã tìm được nàng.
Uyển Nhi nghe hắn lẩm bẩm rất nhỏ, khiến cô hồi thần lại.Hai tay bịt chặt miệng vết thương đằng sau lưng, nhanh chóng đưa Hứa Thiên Kỳ tới bệnh viện.
" Thiên Kỳ ca ca, anh hãy cố chịu đựng. Rất nhanh sẽ tới bệnh viện.
Hứa Thiên Kỳ tự cắn lưỡi mình, hắn không muốn ngủ. Hắn muốn nhớ rõ dung mạo người con gái này.
" Anh đã tìm được em rồi "
Đúng lúc này Uyển Nhi lại lên cơn đau tim, cô nhịn cơn đau đang co thắt mà lái xe thật nhanh. Cô còn không nghe rõ Hứa Thiên Kỳ đang nói cái gì.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...