Lúc này Trần Thiên Mị đang ôm lấy Mật Ly, liền cảm thấy dị tượng. Mật Ly nằm an ổn trong vòng tay, Trần Thiên Mị. Bất giác toàn thân cảm ứng được cỗ ấm áp.
Hào quang lục sắc bắn ra, Trần Thiên Mị muốn ném Mật Ly ra cũng không được. Ôm lại cũng không xong, chân tay luống cuống chết chân tại chỗ.
Uyển Nhi giả bộ kinh ngạc, làm như chính mình không hay biết gì. Lớn tiếng la Lên:" Muội muội.......
Nữa khắc qua đi, Trần Thiên Mị liền cảm ứng được dị tượng. Đầu tiên liền cảm giác được lông của Mật Ly biến mất, thay vào đó là mịn màng, bóng loáng hệt như da người.
Hắn cảm thấy Mật Ly trở nên nặng đi rất nhiều, hình người bắt đầu hoàn toàn lộ ra tới kiều mị. Trắng nõn tóc dài màu lam nhạt.
Ngủ quan tinh xảo, quả thực giống như là búp bê thiên sứ, đẹp cực kỳ. Cảnh xuân liền bại lộ trước mặt Trần Thiên Mị và Uyển Nhi.. Kể cả tên nào đó đang ẩn núp.
Trần Thiên Mị ngơ ngác nhìn Mật Ly, hắn giống như bị bỏ mê thuật. Nhìn chằm chằm vào cảnh xuân trước mắt mình.
Mật Ly cũng chớp đôi mắt to tròn linh động, nhìn Trần Thiên Mị. Lúc này nàng ta còn chưa phát hiện, mình đang lão lồ.
Tiển hồ ly.. Nàng.. Nàng ấy tự nhiên hóa hình người, còn không báo trước cho hắn biết.... Hắn nên làm sao bây giờ? Phải làm sao đây? Lỡ nhìn thấy hết của cô nương người ta rồi...
Uyển Nhi đứng ở một bên nhìn hai người " liếc mắt đưa tình ". Lúc này cô nên tránh đi, Hay trực tiếp chen ngang vào đây...?
Trần Thiên Mị cuối cùng phản ứng lại, sắc mặt lúc này đỏ hồng. Mũi còn chảy máu. Cúi đầu xuống, còn nhìn ra hai tai hồng tới ghê người
Vội vàng đặt Mạt Ly xuống đất. Đưa lưng lại phía sau. Hai tay che chặt mắt, miệng lắp bắp..
" Tiểu đạo không cố ý, tiểu đạo không cố ý... Tiểu hồ ly cô nương lượng thứ...ta chưa kịp nhìn gì...
" Ồ vậy ngươi đã thấy những gì? " Uyển Nhi nhếch mép, mở miệng hỏi thẳng..
" Cái gì cũng đều thấy "Ách! Không cái gì cũng không thấy.... Tiểu đạo không thấy....
Uyển Nhi dọa cho Trần Thiên Mị tới tinh thần hoảng loạn, ăn nói lộn xộn một hồi.
Lúc này Mật Ly vị bất ngờ ném xuống đất, mông đau tới mức muốn rớt nước mắt ra ngoài. Nàng vô tình nhìn thấy hình người của mình, trong ánh mắt của Uyển.
Mật Ly vui mừng, còn chưa biết chính mình đang lõa thể. Nàng bất mãn quát lên:" Thiên Mị ngươi mau đỡ ta dậy, đau chết ta rồi.
Âm thanh mang theo chút tính trẻ con,lanh lảnh vang lên. Trần Thiên Mị, nghe thấy âm thanh bất giác xoay người quay lại.
Lại một lần nữa nhìn vào thân thể lõa lồ của Mật Ly, hai mắt hắn nhắm chặt. Miệng lắp bắp không ngừng..
" Tiểu đạo.....tiểu đạo.... Huhuhu ta không có cố ý mà, xin đừng hấp chín ta..:" hắn sợ tới mức phát khóc, sợ Uyển Nhi sẽ đem hắn đi hấp chín.
Mật Ly ủy khuất, bị hắn té ngã còn rất đau. Nay tên đạo sĩ này còn không thèm nhìn nàng. Có phải nàng hóa hình người, trở nên xấu xí rồi hay không?
Uyển Nhi lắc đầu ngao ngán với hai người ngốc này, cô tiến về phía giường. Lấy chăm che chắn cho Mật Ly.
Lúc này Mật Ly mới hồi thần, thì ra chính mình không có mặc y phục. Còn lõa lồ trước mắt Trần Thiên Mị, hèn gì hắn mới nhắm mắt không dám nhìn.
Nháy mắt sắc mặt Mật Ly đỏ bừng lên tiếng dò sét:" Cái kia, tiểu đạo sĩ.. Ngươi chưa có nhìn thấy gì đúng không?
Trần Thiên Mị ngây ngốc, thành thật trả lời:" Tiểu đạo, tiểu đạo cái gì cũng đều thấy... "
Sư tôn có dặn, không được nói dối. Hôm nay hắn đã mắc sai lầm phạm phải sát giới... Hắn, không thể nói dối.
Mật Ly trừng mắt với Trần Thiên Mị, hắn bị ngốc rồi phải không?
" Ngươi không biết giả vờ không thấy hay sao? Còn tự nhận mình cái gì cũng thấy.
" Tên đạo sĩ này, ngươi thấy ta trần truồng, có phải ngươi muốn lấy ta làm thê tử hay không đây?
Trần Thiên Mị xua tay, trả lời theo phản xạ vô điều kiện:" Tiểu đạo, không hoàn tục, không thể lấy thê tử.
" Vậy ngươi hoàn tục ": Mật Ly sinh khí hét lớn lên, mặt này đỏ rực. Luôn lao lên tát chết tên đạo sĩ này.
Uyển Nhi phía sau hai người mở miệng, cười tủm tỉm ngồi ở mép giường: "Thật tốt quá, muội muội hóa hình liên có phu quân.
" Xin chúc mừng muội muội. "
Lúc này trong đầu Trần Thiên Mị, còn văng vẳng câu " Vậy ngươi hoàn tục ". Hắn ngơ ngác suy nghĩ. Bây giờ phải nên làm thế nào đây?
Mật Ly bây giờ đang rất cao hứng, liền nói Uyển Nhi đem gương lại cho nàng soi. Không biết trông mình như thế nào.
Uyển Nhi nhẹ nhàng gật đầu, đi về phía tủ lấy cho Mật Ly một bộ y phục, nhẹ nhàng lên tiếng.
" Muội thay y phục đi, ta và tiểu thịt tươi ở bên ngoài đợi.
Mật Ly gật đầu, chờ Uyển Nhi lôi kéo Trần Thiên Mị vẫn còn đang ngẫn người, chưa có tỉnh lại.
Lúc này Mật Ly mới đánh giá chính mình, thân thể nhỏ nhắn. Trước ngực có hai bánh bao nhỏ nhô lên. Nhị xinh đẹp thì có, nhưng sao lại giống lolita thế này?
Mật Ly cũng vừa lòng bộ dạng này, miễn là hình người là được. Nàng vội vã mặc y phục vào người, bược vội ra ngoài.
Bên ngoài Uyển Nhi đang đánh giá, Trần Thiên Mị trong trạng thái ngốc lăng. Cô cười thầm không lẽ tên tiểu thịt tươi này định hoàn tục, thật sự phụ trách với Mật Ly.
[...] Độ hảo cảm của nam chủ đối với nử chủ còn 30%.
Tới lượt Uyển Nhi phát ngốc, nhanh như vậy. Vì lý do gì mà tên Lãnh Thần Duyệt kia tụt hảo cảm với Mật Ly nha.
[...] Khụ! Nam chủ lén nhìn trộm nữ chủ hóa hình, còn nghe được nữ chủ bắt đạo sĩ phụ trách. Nên hắn bất mãn.
Uyển Nhi câu miệng cười, vậy cũng là chuyện tốt, xem ra hảo cảm của hai người bằng nhau. Cô rất nhanh sẽ xoát đầy hảo cảm thôi.
Nhìn thấy Mật Ly đi ra, Uyển Nhi tiến tới giúp nàng sửa lại y phục. Mật Ly bất mãn bỉu môi.
" Vì cái gì tỷ hóa hình liền cao lớn khuynh thành, còn ta lại nhỏ bé thế này?
" A " Vì ta là Phượng Hoàng,còn muội là hồ ly. Nên khi hóa hình liền khác nhau..
Uyển Nhi chậm dãi, giải thích cho Mật Ly biết. Còn không phát hiện ra ai đó đang kinh ngạc mở mắt thật lớn đâu.
" Thì ra là như vậy:" Mật Ly gật gù đầu tỏ vẻ đã biết.
( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +10% độ hảo cảm là 40% tiểu tỷ tỷ cố lên)
Lãnh Thần Duyệt nhếch mép cười tà mị. Nếu nàng ấy là phượng hoàng. Chắc chắn là do trời đất vạn năm mới tạo thành.
" Thật mong chờ ~~~~
Thoáng cái Lãnh Thần Duyệt đã biến mất khỏi hư không.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...