[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Uyển Nhi cắn răng, gượng dậy đi tiếp. Đi thêm một canh giờ cuối cùng, cô cũng tới nơi của Bạch Vũ Long.

Cô đi sâu vào trong hang động, liền cảm ứng được cái lạnh hệt như hàn băng.

Xuyên thấu qua từng lớp da thịt, Uyển Nhi bắt đầu hút linh khí làm ấm người lên.

" Uy! Đuôi cá...còn là rất béo.

Uyển Nhi tới quan sát, không biết phải Bạch Vũ Long hay không?

Vì lần trước găp sương mù quá dày cô không nhìn rõ hắn. Cô thật tò mò hỏi hệ thống.

" Hệ Thống, ở đây có hai thủy thần sao?

[...] Tiểu tỷ tỷ nghĩ nhiều, thuỷ thần chỉ có một, nơi này là đảo thủy thần tất nhiên sẽ tập trung nhiều cá.

[...] Ta cũng không biết có người cá thứ hai. Có thể kia là đuôi của thủy quái.

Cô nghe hệ thống giải thích, cả người hứng trí bừng bừng.Trong đầu dần suy tính

" Có nghĩa ở đây sẽ có rất nhiều đuôi cá! Cư nhiên người cá trong tiểu thuyết đều là nữ.

" Còn ở đây là mỹ nam ngư? Cũng tốt, ngắm no mắt. Ăn no bụng.

Đôi mắt cô tập trung, vào nam nhân đang nghiêng người ngủ trên vách đá. Hắn cũng không phát hiện ra có người đang tới gần.

Vẫn yên ổn ngủ say, mái tóc mềm mượt xõa dài ra. Da trắng mịn, tựa hồ ấn ra được nước. Cô lại nhìn xuống cái đuôi cá màu xanh, bóng loáng của hắn.

Cô lại đi tới trước mặt, ngắm gượng mặt mỹ mạo của hắn, da mặt như phấn nộn. Hàng mi dài cong cong, khẽ rung rung.


Quả thật nhan sắc này, đuôi cá này. Không làm cô thất vọng.

Uyển Nhi xoa xoa cằm, tay lau đi nước miếng. Không khỏi cảm thán.

" Quả thật là mỹ nam ngư, chỉ là nhìn giống tên Bạch Vũ Long kia.

Mắt thấy hắn đang ngủ say, cô lui người trở về sau. Mang đồ gia vị lúc trước ướp Hắc Điểu, một tay đổ lên đuôi cá, tay kia xoa đều lên lớp da cá.

Tay chạm phải vảy, cô không muốn ăn vảy. Tay nhanh chóng lôi đại đao ra, một cạo một đường vảy rơi ra ngoài.

Hành động này cô không biết, làm hệ thống khiếp sợ không thôi.

Nam nhân ngủ như chết, Uyển Nhi vẫn miệt mài cạo vảy ở đuôi, trong đầu nói chuyện phiếm cùng hệ thống.

" Hệ thống mi xem, cá đực có trứng không? Lão nương thật muốn ăn trứng kho.

[...] Tiểu tỷ tỷ, so với trứng cá, tỷ vẫn nên chạy đi. Theo thống kê cho biết tính cách người cá rất hung tàn.

" Mi có ý tứ gì? Đang khinh thường lão nương yếu. Lão nương sắp ăn thịt hắn còn chưa có tỉnh.

Vừa rứt lời, động tác cạo vảy được một nữa cái đuôi rồi. Bất giác nam nhân đang ngủ, liền tỉnh dậy.

Mở to mắt về hướng đuôi của mình bị cạo nham nhở. Lại liếc nhìn nữ nhân lớn gan lần trước.

Uyển Nhi "..........

[...]: "......."

Ngay tức thì, trên trán hắn nổi ba vạch hắc tuyến. Gân xanh đầy mặt. Rống giận lên.

" Phàm Nhân? Lại là ngươi.

" Vì sao? cạo vảy bổn thần.

Tuy hắn nổi giận, nhưng âm thanh rất êm tai. Nghe không ra tia tức giận nào.

Uyển Nhi vỗ vỗ lên mảng đuôi được cạo sạch vảy, nhàn nhạt mở miệng.

" Không cạo thì làm sao thấm gia vị, ngươi ngoan ngoãn giao đuôi cho lão nương.

[...] Tiểu tỷ tỷ, đó là nam chủ. Tỷ làm ơn nhìn kĩ lại.

Uyển Nhi:"......" sao không báo trước.

Bạch Vũ Long không trả lời, liền một mạch quẫy đuôi ra hướng khác. Tích tắc đuôi đã trở lại như ban đầu.

Hắn nhíu mày, nhìn Uyển Nhi. Phàm Nhân này không sợ hắn, lại còn muốn ăn đuôi. Không lẽ mị hoặc của hắn còn thua kém cả cái đuôi.

Hắn hơi hé miệng, phát ra âm thanh hoa lệ lên.


" Nữ Nhân ngươi tên gì.?

Uyển Nhi đang định mở miệng, tức khắc âm thanh hoa lệ kia trở thành tiếng thét trói tai, có sức mạnh công phá. Đánh bật cô bay đi vài thước.

Lúc này cô sinh khí, muốn chém chết tên nam chủ này, thì hệ thống can ngăn.

[...] Tiểu tỷ tỷ bình tĩnh, âm thanh của nam chủ có thể mê hoặc, và tấn công. Hắn đang tức giận tỷ cạo vảy của hắn.

" Mẹ Nó! Bất quá đã trở lại như cũ. Hắn còn đánh ngã lão nương.

" Sinh vật nguy hiểm này, phải giết thịt. Không thể cho hắn tồn tại.

[...] "....."

Tay nhanh hơn não, cô nhanh chóng phóng người lên, tay kết ấn trói buộc Bạch Vũ Long.

Hắn bị kết ấn, nhất thời không cử động được, ánh mắt nhìn cô có chút tư vị thưởng thức.

Không đợi cho cô mở miệng, hắn đã lên tiếng trước.

" Nữ nhân, ngươi là người tu chân? Đã mấy nghìn năm rồi, bổn thần còn chưa gặp người tu chân nào.

Uyển Nhi tới lại gần, bàn tay nâng cằm của Bạch Vũ Long lên, đôi mắt phượng híp lại ngọt ngào mở miệng.

" Lão nương tu chân vì, nơi này có ngươi.

( Ting -- Độ hảo cảm của nam chủ +20% độ hảo cảm là 21% tiểu tỷ vì cố lên)

Bạch Vũ Long thoáng chốc, cả người bị trói buộc cũng trở nên cứng ngắc. Lúc này hắn không biết nên nói gì mới phải.

" Lão nương là An Uyển Nhi. Mới mấy nghìn tuổi đã xưng bổn thần.

Bạch Vũ Long trừng mắt với cô, mấy giây sau hắn gồng mình. Phá giải kết ấn của cô, trong lòng không ngừng suy nghĩ.

Không lẽ nữ Nhân này có trước hắn. Nhưng hắn nhìn,sao cũng giống hài tử 16 tuổi.


Bạch Vũ Long hóa đuôi cá thành đôi chân dài miên man, nhìn hắn lúc này khoác y phục xanh lam. Tóc dài tùy ý xỏa ra.

Hàn khí tỏa bước lại gần Uyển Nhi, cô không những không sợ hãi. Còn trừng mắt với hắn. Vỗ lên đôi chân dài kia.

" Này Bạch Vũ Long, ngươi biến lại đuôi cá đi. Lão nương thấy ngươi trở lại hình dáng cũ anh tuấn hơn nhiều.

Bạch Vũ Long mặc kệ cô nói gì, hắn trực tiếp duỗi tay ôm lấy cô.

Uyển Nhi giật mình bất ngờ xuất ra trưởng lực, đánh mạnh vào đầu Bạch Vũ Long.

Hắn bất ngờ bị công kích. Đập hẳn đầu vào tường, vài phút trôi qua vẫn không thấy động tĩnh.

Lúc này cô mới hơi bộp chộp, có phải ra tay nặng quá, khiến hắn chết rồi hay không?

" Hệ thống mi xác định, tên này là thần? Lão nương mới đụng nhẹ đã chết.

[...] Tiểu tỷ tỷ nên hiểu rõ, đụng nhẹ khác xa với cái hành động tỷ tỷ vừa làm. Nam chủ là thần tất nhiên không chết.

Nghe được câu trả lời, cô mới thở phào nhẹ nhõm, tiến tới lay lay Bạch Vũ Long dậy.

Hắn bị lay tới tỉnh, hai mắt xinh đẹp mở to ra, chớp chớp nhìn Uyển Nhi. Sau đó ngọt ngào mở miệng.

" Mẫu Thân......Ôm Ôm "

Uyển Nhi "......"

[...] "......."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận