Bắc Thần nhìn sắc trời đã muộn, hắn cúi xuống xoa đầu Uyển Nhi.
" Tiểu Nhi đã muộn, nên quay về khách sạn. Tối mang sẽ dẫn Tiểu Nhi đi chơi.
Uyển Nhi ngoan ngoãn gật đầu, để mặc kệ Bắc Thần bế mình về khách sạn. Bạch Nhi chỉ có thể nghe lời, đi theo sau lưng hai người.
Hắn cho Bạch Nhi ở một phòng khác, và tất nhiên có người hầu canh cửa. Đề phòng Bạch Nhi bỏ trốn.
Còn Uyển Nhi được chuẩn bị một phòng khác, bên trong có bồn tắm chứa máu. Nhìn cách bố trí có hơi giống với phòng của cô ở lâu đài.
Thật ra đây là khách sạn của Bắc Thần ở nhân loại. Hắn ở nhân loại, nổi tiếng là thổ hào ở thanh phố Z. Không ai biết hắn là vampire, kể cả những người cung cấp máu cho hắn.
Bắc Thần bế Uyển Nhi vào bồn máu, hắn xoa đầu cô. Giọng nói và Cử chỉ có chút ôn nhu, nhìn ra khôn có bao nhiêu là giả vờ.
" Tiểu Nhi, ngủ một giấc tối mai ta Tiểu Nhi đi chơi.
Uyển Nhi nhắm mắt, ngoan ngoãn ngủ. Toàn thần dần chìm trong bồn tăm máu.
Bắc Thần nhìn cô thật sự đã ngủ, hắn xoay người rời đi. Khi bước đến cửa phòng của Bạch Nhi hắn hơi dừng bước chân lại.
Lúc đầu hắn còn thấy nhân loại này thú vị, nhưng người em gái kia tỉnh dậy. Lại khiến hắn chú ý hơn cái nhân loại tầm thường này.
Thôi thì để Uyển Nhi chơi chán, sau đó sẽ thả đi. Dù sao em gái hắn có thể cắn nuốt kí ức.
Nghĩ thông xuốt, BắcThần thuấn di biến mất giữa không trung.
Khi Bắc Thần đã hoàn toàn rời khỏi, Uyển Nhi cong môi cười xinh đẹp. Thoát cái biến thành rơi nhỏ, rời khỏi bồn tắm bay về hướng phòng Bạch Nhi.
Lúc này Bạch Nhi an ổn nằm nghiêng ngủ. Mái tóc lệch sang một bên, để lộ cái cổ trắng noãn.
Uyển Nhi híp mắt lại, tiến lại gần vươn cái lưỡi ra liếm cánh môi. Khi sát với cái cổ kia, cô ngửi thấy mùi máu thượng phẩm đang lưu động mãnh liệt.
Hai răng nanh chìa, cắn vào cổ Bạch Nhi. Máu cứ thế rĩ ra, Uyển Nhi tham lam hút. Bạch Nhi bị đau mà tỉnh.
Muốn la hét nhưng không sao la được, toàn thân thể như bị ai đó điều khiển.
Khi Uyển Nhi hút no đủ, cô hơi tiếc nuối. Lại sợ hút quá nhiều khiến nữ chủ chết.
Uyển Nhi nhìn vaod mắt Bạch Nhi, cô bắt đầu vận hành kĩ năng cắn nuốt kí ức của mình.
" Bạch Nhi! Chỉ cần cô nhớ, chính mình đang ngủ thì bị con muỗi cắn mà thôi.
" Chuyện vừa rồi không có xảy ra, bây giờ cô lên giường tiếp tục ngủ "
Rứt rời Uyển Nhi hóa thành rơi nhỏ bay đi, tạo trên cổ Bạch Nhi một ấn kí
Bạch Nhi hồi thần tỉnh lại, lẩm bẩm vài câu sau đó tiếp tục chìm vào giấc mộng.
" Ở khách sạn cũng có muỗi, còn là muỗi rất to.
_________________
Tới khi tối của ngày hôm sau, Bắc Thần bế Uyển Nhi từ bồn tắm lên cô mới tỉnh.
Hắn tắm gội cho cô, giúp cô thay đồ lót. Còn chọn luôn cả đồ mặc. Uyển Nhi mặc kệ cho hắn hành xử.
Quả thật tên nam chủ này đã xem cô là sủng vật rồi, Bắc Thần giúp cô xấy tóc. Mặc cho cô một cái váy dài tới đầu gối, hở cổ trắng noãn và xương quai xanh.
Bắc Thần đeo trang sức hệt giống vương miện cho cô. Nhìn hết sức quyến rũ, lại không mất đi phần ngây thơ..
Khi Băc Thần bế Uyển Nhi tới đại sảnh, Lúc này Bạch Nhi cũng được người hầu dẫn tới.
Cho tới khi Bạch Nhi nhìn thấy hai người, cô không khỏi kinh diễm nơi đáy mắt.
Hai người này nhan sắc hơn người, mặc đồ hàng hiệu vào thật không khác gì minh tinh nổi tiếng. Còn xinh đẹp loá mắt hơn cả minh tinh.
Hai người đều có nước da trắng bệch, mái tóc vàng kim. Một người có đôi mắt đỏ và một người đôi mắt xanh như pha lê.
Bạch Nhi không khỏi cảm thán, hai anh em nhà quỷ này quá xinh đẹp. Quá xứng đôi rồi.
Uyển Nhi thấy Bạch Nhi thất thần, cô liền lên tiếng hỏi.
" Tiểu Bạch, đang nghĩ gì vậy?
Vẫn không thấy Bạch Nhi trả lời, cô đành hỏi lại lần nữa.
" Bạch Nhi, ngươi đang nghĩ cái gì vậy?
" Ta đang suy nghĩ, cô và ca ca mình rất đẹp đôi. " vứt lời Bạch Nhi vội vàng bịt miệng lại.
Uyển Nhi cười rạng rỡ, quay đầu lại hỏi Bắc Thần.
" Ca ca Tiểu Bạch nói hai ta đẹp đôi, như vậy chỉ có thể nói vợ chồng thôi có phải không?
Bắc Thần hơi dừng một chút, sau đó trừng mắt sắc lạnh với Bạch Nhi, hắn ôn nhu mở miệng.
" Là do Tiểu Nhi và ca ca lớn lên đều rất xinh đẹp, nên rất đẹp đôi.
Bạch Nhi bị nhìn, sợ hãi rụt cổ về phía sau. Không biết nói gì mới phải.
Ở huyết tộc không giống nhân loại,cấm cản tình yêu loạn luân. Mà huyết tộc có thể lấy lẫn nhau.
Giống như Ba chết thì con trai được lấy mẹ, anh trai lấy em gái. Chỉ cần sinh sản được, thì mọi chuyện cấm cản phi lý họ không quan tâm.
Trên lý thuyết thì, Uyển Nhi và Bắc Thần là thể kết đôi cùng nhau.
" Tiểu Bạch, ta có lấy chồng nhưng phải là người xứng đôi, ta mới gã.
Bắc Thần nghe cô nói, hắn chạm vào thân thể của Uyển Nhi, độ ấm truyền vào. Hắn suy nghĩ, cũng 300 năm rồi, Uyển Nhi đã tới tuổi thành hôn.
Sắc mặt hắn lại trầm xuống, khi người khác chạm vào khối thân thể ấm áp này. Thì Hắn lại không cam lòng.
Bắc Thần mím môi, suy tính dù ai tới hỏi. Hắn cũng không đồng ý gả cô cho người khác.
( Ting -- Độ Hảo cảm của nam chủ +10% bây giờ là 25% tiểu tỷ tỷ cố lên)
Uyển Nhi hơi ngạc nhiên, không biết hảo cảm do đâu mà tăng lên.
Bắc Thần bế Uyển ra khỏi khách sạn. Lúc này Bạch Nhi mới hồi thần, liền vội vàng đi theo sau hai người.
Bạch Nhi vừa rồi là bị Uyển Nhi khống chế, tình huống vừa rồi cô không nhớ một chút gì. Chỉ mới hồi thần lại đã thấy Bắc Thần ôm Uyển Nhi rời đi.
Ba người ngồi trên xe, Bắc Thần và Uyển Nhi ngồi ghế sau. Còn Bạch Nhi ngồi ghế trước với người hầu.
Bạch Nhi lo lắng, hận không thể vò rách vạt áo. Hồi lâu mới dám mở miệng hỏi.
" Uyển Nhi, cô đã đáp ứng thả ta trở về... Xem cô phải giữa lời hứa..
Bạch Nhi vừa nói vừa sợ hãi nhìn Bắc Thần ngồi kế bên.
" A " Đúng nha, nhưng là Tiểu Bạch phải chơi cùng ta trước. Ta vui vẻ mới thả ngươi đi được.
Uyển Nhi chu môi nhỏ, nghịch ngợm mở miệng.
Bạch Nhi nghe thấy Uyển Nhi nói, cô kéo tinh thần lên, cố gắng làm Uyển Nhi vui vẻ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...