Từ khi Uyển Nhi ở Trong Cung điện dưới mật thất này, thì Lưu Thiên Ân phái hai tỳ nữ theo hầu hạ Uyển Nhi.
Hai tỳ nữ này không đeo mặt nạ, gương Mặt thanh tú. Nhìn ra chỉ mới 10 tuổi, Bước chân nhẹ nhàng, cơ hồ cũng được luyện qua võ.
Có người hậu hạ ăn uống. Tắm rửa cuộc sống Uyển Nhi nhàn hạ sung sướng, thịt cũng béo lên không ít.
Sắc mặt đã hồng nhuận. Vì mới tới Lưu Thiên Ân, còn chưa có dạy cho cô cái gì. Uyển Nhi dành thời gian ở trong không gian linh tuyền tu luyện.
Tới giờ ăn cơm hay tắm rửa đều ra ngoài, tránh cho hai cái tỳ nữ kia nghi ngờ phát hiện ra điều gì.
Ngày hôm sau Uyển Nhi được Tỳ nữ trang điểm xinh đẹp, tóc được búi lên hai chòm như na tra thái tử. Dẫn đi tới tiền thính.
Tới nơi Uyển Nhi thấy Lưu Thiên Ân đang bàn bạc chuyện gì đó với Lý Hiện và Lệ Hân.
Lý Hiện thấy Uyển Nhi, chỉ mới mấy ngày liền trở thành búp bê sứ đáng yêu, thật muốn ôm vào lòng.
Lệ Hân lên tiếng trước, tay vẫy vẫy với Uyển Nhi.
" Tiểu Nhi thật đáng yêu~~ lại đây cho tỷ tỷ ôm một chút.
Lệ Hân cười đến vui vẻ, nhìn sang Lý Hiện:
" A Hiện hay chúng ta cũng sinh lấy một hài tử, xinh xắn như Tiểu Nhi nha.
Lý Hiện Gật gù:" được được, Nàng đi cùng ta, chúng ta đi tạo Nữ hài ngay bây giờ.
Nói Xong Lý Hiện bế bổng Lệ Hân đi mất, để Uyển Nhi còn đang ngạc nhiên, không dưng lại bị ăn một đống cẩu lương.
Uyển Nhi trợn mắt nhìn Lưu Thiên Ân.
" A a a ~~ Ô ":
Lưu Thiên Ân giường như nghe hiểu Uyển Nhi nói gì, đành tiến tới xoa đầu cô.
" Mặc kệ hai người họ, bây giờ vi sư cùng con ăn cơm trước:"
Dùng cơm xong, Lưu Thiên Ân mới đi vào vấn đề chính. Hắn trầm ngâm một lúc, sau đó mở lời.
" Tiểu Nhi, Vi sư có việc phải ra ngoài, một tháng sẽ tới thăm con. Ở đây nhớ nghe lời Lý Hiện và Lệ Hân.
Uyển Nhi hai mắt hồng hồng, nhìn Lưu Thiên Ân một chút, sau đó ngón tay vẽ vòng lên.
" Sư phụ ca ca Yên tâm. Con đã 5 tuổi đã lớn, sẽ nghe lời Lý hiện ca ca và Lệ Hân tỷ tỷ.
Tay thì viết như thế, trong lòng thì nghĩ khác..
" Nam chủ là ra ngoài đi chơi, không mang theo lão nương a~~
( Ting -- Hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 20%)
Không biết tên Lý Hiện từ đâu xuất hiện, hắn buông lời từ chối trông coi Uyển Nhi.
" Thiên Ân ta nói cho ngươi nghe, ta và lão bà còn đang rất bận, ngươi nên mang Tiểu Nhi theo đi.
" Dù gì Tiểu Nhi thông minh lại ngoan ngoãn, ngươi lại giỏi vẫn võ và Y Dược, vẫn nên tự trông coi đệ tử của mình.
Hai mắt Uyển Nhi sáng dỡ, đây là cơ hội cho cô xoát hào cảm nha. Tay nhỏ không ngừng viết viết.
" Sư phụ Ca ca để con theo người. Con rất ngoan và nghe lời:" Đôi mắt lấy lòng của cô chớp chớp.
Lưu Thiên Ân liếc mắt sắc như dào về Lý Hiện, thì hắn đã trốn đi từ bao giờ. Lúc này Lưu Thiên Ân mím môi, nhìn Uyển Nhi.
Lâu sau, đành gật đầu đồng ý, mang theo Uyển Nhi.
••••••••••••••••••••••
Lần này rời khỏi mật thất bằng con đường khác. Lúc này Uyển Nhi và Lưu Thiên Ân leo qua mười ngọn núi cao.
Vượt qua bao nhiêu thâm sơn cùng cốc, mất bảy ngày đường mới tới một thôn nọ. Thôn này đang xảy ra Dịch bệnh hoành hành.
Do Địa hình hiểm trở, quanh thôn bị bao bọc bởi núi cao dốc sâu. Sông suối cách trở, không có cách nào mua thuốc hay nơi đại phu khám Bệnh.
Vì vậy dịch bệnh bùng phát rất nhiều người đã Chết, chỉ được đắp chiếu lên, xung quanh có rất nhiều người đổ gục ngất xỉu
Trẻ em gầy guộc ốm o, nôn mửa. Khi hai người tới nơi liền bị tình cảnh này đập vào trong mắt.
Uyển Nhi nhìn thấy, khiến cô dọa sợ không ít. Còn Lưu Thiên Ân nổi lên một mảnh đau thương người dân.
Lưu Thiên Ân bận bịu khám và điều chế dược kiểm xoát bệnh dịch. Ngẫu nhiên hắn sẽ chỉ bảo cho Uyển Nhi nhận biết thảo dược.
Do rất nhiều người bị bệnh, hai người rất bận bịu. Nguồn nước ôi nhiễm mà suối lại cách thôn khá xa.
Lưu Thiên Ân vừa chữa trị vừa phải sách nước về rất vất vả. Uyển Nhi lười biếng, muốn nạn dân nhanh chóng khỏi, cô xuất ra nước linh tuyền. Lén lút đút cho người dân uống.
Lưu Thiên Ân nhìn động tác đút nước và săn sóc người bệnh của cô. Khiến hắn có hào cảm không ít.
Chứng tỏ hẳn nhận đúng đệ tử, vừa đáng yêu lại lương thiện.
( Ting -- Độ Hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 25%)
Động tác đút nước của cô dừng lại. Xoay đầu lại nhìn Lưu Thiên Ân thì thấy hắn đang bắt mạch.
Đã ba ngày ở Thôn này, dưới sự chăm sóc chữa trị của hai người. Nạn dân đã tốt lên không ít. Nhiều người có dấu hiệu tốt lên.
Lưu Thiên Ân,chỉ bảo cho những người còn sống nhận biết một ít dược liệu.
Hỏa thiêu những người đã chết nhằm ngăn chặn dịch bệnh bùng phát
Màn đêm buông xuống, Uyển Nhi ngồi cạnh bên đống lửa cháy rực, cánh tay nhỏ cầm cành cây khô, vẽ vẽ hình cây xuống đất.
Lưu Thiên Ân thấy động tác hiếu học của Cô, liền chăm chú nhìn. Dù sao đệ tử của hắn cũng biết chữ.
Hắn lấy ra quấn y dược, bên trong có ghi đầy đủ dược liệu từ đơn giản tới quý hiếm, bàn tay lớn xoa xoa đầu cô.
" Khụ~~Trời tối, nhìn xuống đất sẽ không tốt.
" Tiểu Nhi cầm lấy y dược của vi sư Mà tìm hiểu thêm, chỗ nào không hiểu cứ hỏi vi sư. "
Gương mặt đáng yêu của cô, nở nụ cười xinh đẹp, cành cây viết xuống đất.
" Cảm ơn sư phụ Ca ca. Đồ nhi sẽ cố gắng học"
Uyển Nhi chăm chú đọc y dược. Một mặt cô muốn kiếm thêm cái kĩ năng thần y nha, còn mặt khác nam chủ rất kiệm lời.
Ngẫu nhiên chỗ nào không hiểu cô sẽ hỏi hắn, giúp nam chủ nói nhiều với cô hơn, còn phải xoát hào cảm nữa nha.
Thời gian cứ như vậy mà trôi qua. Mỗi khi Lưu Thiên Ân ra ngoài chữa trị cho người ngèo sẽ mang cô theo, chỉ dạy y dược.
Hắn cũng sẽ dạy Uyển Nhi vài chiêu phòng thân, Uyển nhi thông minh hắn dạy 1 cô liền biết mười.
Có điều Lưu Thiên Ân lại không dạy cô cách bào chế độc dược.
Uyển Nhi cũng không phải con người tham lam, học được bản lĩnh thần y là được. Còn độc cô không thích dùng.
••••••••••••••••••••••10 năm sau
Trong vòng mười năm này, Uyển Nhi bản lĩnh y dược còn cao hơn Lưu Thiên Ân chứ không bằng.
Cữu Âm Chân Kinh cô đã luyện tới mức siêu phàm. Nam chủ có so chiêu chỉ có thua mà thôi.
Uyển Nhi từ cái oa nhi 5 tuổi đã trở thành thiếu nữ xinh đẹp kinh diễm 15 tuổi. Thân thể xinh đẹp không khác gì với các thế giới trước kia.
Tóc dài đen tuyền được cô búi gọn. Cố định bởi cây trâm bạch ngọc, từ khi Uyển Nhi 12 tuổi đã luôn mặc nam trang, để tiện cho việc Theo Lưu Thiên Ân ra ngoài cứu giúp dân nghèo.
Lưu Thiên Ân rất hài lòng Uyển Nhi, đồ nhi y dược giỏi hơn hắn, là do hắn có tài dạy. Hắn cũng không biết là Uyển Nhi có luyện võ công. Còn là giỏi hơn hắn.
Lưu Thiên Ân chỉ mơ màng nghĩ, Uyển Nhi chỉ luyện mấy chiêu phòng thân mà hắn dạy.
Mười năm qua hào cảm từ 25% cô đã xoát tới 60%. Uyển Nhi hài lòng, cô đã đi được hơn một nữa con đường rồi.
Thời gian này, cô rất hiếm khi gặp Lý Hiện Và Lệ Hân. Hầu như hai người họ rất bận. Điều cô tiếc nuối là 10 năm rồi còn chưa được nhìn Thấy dung mạo Lưu Thiên Ân
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...