Lưu Thiên Ân nhìn Uyển Nhi lắc đầu ngao ngán, nhắc lại:" Gọi Sư Phụ~~không phải Ca ca.
Uyển nhi Thở ra một hơi, nếu gọi nam chủ là sư phụ ~~công lược thì rất khó công lược hay sao? Không được? vẫn nên Ca ca tốt hơn.
Uyển Nhi chớp đôi mắt hồn nhiên, nhìn Lưu Thiên Ân mấp máy môi nhỏ.ngón tay viết lên lòng bàn tay to lớn của hắn.
" Không được gọi Ca Ca sao? "
" Không được! Gọi là sư phụ:"
Uyển Nhi rũ đầu xuống, gật gật như thể đã rõ....
Lưu Thiên Ân hài lòng, nắm chặt bàn tay nhỏ bé của cô. Xoay người rời đi.
Kể từ bây giờ Uyển Nhi bước trên con đường, Công lược Nam chủ sư phụ. Ở thế giới cổ đại này, nữ nhân 14 tuổi cập kê 15 tuổi gã chồng.
Tính theo cốt Truyện thì Cố Ưu Ưu gặp Lưu Thiên Ân là 10 năm sau, khi đó Cố Ưu Ưu 16 tuổi còn Lưu Thiên Ân 29 tuổi.
Mà khối thân thể này tính ra chỉ nhỏ hơn nữ chủ 1 tuổi. " Khụ~~ Nữ chủ là thích nam nhân lớn tuổi sao?
" Lão nương là bị ép buộc, mới phải công lược con trâu già này thôi. Tính ra thì thời điểm này nam chủ còn chưa già, mới là thiếu niên 19 tuổi.
" Cơi như tạm chấp nhận được ".
Hai người đi được một lúc, Lưu Thiên Ân mắt thấy đã vắng người, liền ôm Uyển Nhi vận khinh công. Bay về phía sau núi.
Sau núi có một sơn động, hắb khẽ vặn cục đá liền mở ra một mật thất. Uyển Nhi trợn mắt há miệng, khinh ngạc không thôi.
Để ở hiện đại, muốn có một cái mật thất phải tốn bao nhiêu công sức nha. Còn đây là cổ đại, đồ dùng thô sơ, lão nương thật phục cổ nhân này sát đất.
Nơi mật thất này là địa bàn của Lưu Thiên Ân. Nơi đây là lò huấn luyện sát thủ, còn là nơi mua bán tin tức. Mà Lưu Thiên Ân là người đứng đầu.
Mật thất này phải có người biết cách vào mới trở ra được. Còn kẻ lạ mặt xâm nhập vào, cơ hồ sẽ bị bẫy dập chêt không còn đường trở ra.
Hai người một lớn một nhỏ không biết đã đi bao lâu, Uyển Nhi lúc này đôi chân nhỏ bé đã rất mỏi. Lâu sau một cánh cửa mật thất hiện ra trước mắt.
Lưu Thiên Ân vặn ngược đèn dầu, cánh cửa bằng đá mở ra. Bên trong có một Cung điện Nguy Nga tráng lệ hiện ra, hai bên đều là hắc Y che mặt.
Cung kinh cúi đầu với Lưu Thiên Ân. Hắn đi rất nhanh vào trong, Uyển Nhi còn không cảm nhận được khí tức của mấy người này.
Nếu không phải cô nhìn thấy họ cử động. Không thì đã tưởng họ Chết rồi. Những người này che dấu khí tức quá giỏi.
Mấy hắc Y này đã giỏi như thế, không biết tên nam chủ này còn mạnh tới mức nào a~~
" Ách" lão nương hơi sợ hãi~~ phải nhanh chóng tu luyện Cữu Âm Chân Kinh.
Lúc này hai người đi tới giữa Cung điện, khắp nơi đều rát vàng làm lòe mắt Uyển Nhi.
Lúc này có một nam một nữ cũng đeo mặt nạ, nhưng không phải hắc mà là huyết y....
Mặc dù Uyển Nhi không thấy được mặt hai người. Nhưng cảm giác được hai người Này thật sưng đôi.
Nam Nhân nọ, nhìn thấy Lưu Thiên Ân dẫn theo một nữ hài, liền kinh ngạc lên tiếng.
" A" Thiên Ân huynh là ra ngoài mới mấy hôm, trở lại liền đã có con lớn như vậy?
Nữ nhân bên cạnh, cất âm thanh ngọt ngào phụ họa:" Phải rồi, thê tử ngươi đâu? Hay ngươi phụ tình người ta rồi?
Uyển nhi hai mắt trợn trừng, cô là quá nể phục sức tưởng tượng của hai người này rồi.
Lưu Thiên Ân không giải thích nhiều, chỉ nhàn nhạt lên tiếng.
" Đệ tử của ta:"
Bây giờ thì tới lượt hai người nọ giật mình. Lưu Thiên Ân là ai? Tính tình xưa giờ cổ quái, có chết cũng không nhận đồ đệ.
Vậy mà lúc này, lại nhận một nữ hài 5 tuổi làm đồ đệ? Nam nhân kia tiến lại gần xoa đầu nhìn chằm chằm Uyển Nhi.
" Uy" Cư nhiên nhỏ nhỏ giống Tinh Tinh:" Hắn không thẹn mà nói Uyển Nhi giống tinh tinh.
Uyển Nhi bĩu môi, ghét bỏ chính mình có hơi gầy nhưng không tới mức giống tinh tinh như tên kia nói.
Cô sinh khí, theo tự nhiên mở miệng mà Mắng. Khí vào trong khi quản...
" a a a. ~~~". Tay không ngừng viết viết lên Lưu Thiên Ân.
Lưu Thiên Ân buồn cười, vỗ vai Uyển Nhi, chỉ vào hai người trước mặt giới thiệu.
" Kia là Lý Hiện, nữ Nhân kia là Nương tử của hắn, Lệ Hân.
Lưu Thiên Ân liếc nhìn Hai người, âm trầm lên tiếng.
" Đồ Đệ ta bị khiếm khuyết, không thể nói được, Đồ đệ ta nói nàng là Uyển Nhi.
" Không phải Tinh Tinh, Khụ~~ Ngươi mới là tinh tinh. "
Lưu Thiên Ân vừa giải thích xong. Thì Uyển Nhi chu môi phồng má, khẩu hình miệng cánh môi mấp máy.
" Ngươi mới là Tinh Tinh "
" Cả nhà mi là tinh tinh"
" Ông nội mi là tinh tinh "
Lý Hiện kinh ngạc, vì Uyển Nhi là người câm, hơn nữa còn rất thông minh. Mới là cái oa nhi 5 tuổi đã biết viết chữ.
Đối với trẻ nhỏ biết viết chữ đã là thông minh. Còn đây oa nhi này còn bị Câm, để biết viết chữ phải công nhận là Thiên tài đi.
Lý Hiện hướng Uyển Nhi chân thành xin lỗi, lên tiếng thành khẩn.
" Được~~ Được ta mới là tinh tinh. Còn ngươi là khỉ nhỏ.
Uyển Nhi trợn trừng với hắn. Dậm chân, mặt đỏ hồng vì sinh khí.
" Tinh Tinh và khỉ có khác gì nhau đâu? Hừ Lý Hiện lão nương nhớ kĩ ngươi.
" Chờ lão nương lớn, sẽ đánh gãy chân ngươi, nam nhân đáng chết.
Lý Hiện hứng thú quan sát Uyển Nhi, hắn tiếp tục lên tiếng.
" Tiểu nhi sau này gọi ta là Ca ca, còn thê tử ta muội phải gọi tỷ tỷ. "
" Sau này tên quái nhân Thiên Ân kia có bắt nạt muội, thì hãy nói cho Ca Ca biết nha.
Lệ Hân bên cạnh xen vào phụ họa.
" Phải Phải, sau này ta sẽ chiếu cố thật tốt với Muội Tiểu Nhi. ~~
Uyển Nhi nghe hai người này nói, da gà cô muốn nổi hết lên. Không biết vì sao nam chủ lại kết bạn được với người như này a~~~
Lưu Thiên Ân, nắm tay Uyển Nhi dẫn đi, mặc kệ Lý hiện và lệ Hân. Dẫn Cô tới một căn phòng.
Tay chỉ chỉ vào trong." Từ bây giờ đây là phòng của con, Ta ở phòng bên cạnh."
Uyển Nhi gật gật đầu nhỏ tỏ ra đã hiểu.
Lúc này Lưu Thiên Ân bồi thêm một câu.
" Từ bây giờ đã là đồ đệ của ta, một ngày làm sư phụ cả đời vi phụ. Ta muốn Con phải nghe lời ta. "
Uyển Nhi khó khăn, nuốt Nước miếng xuống. Gật đầu nhỏ. Thân tâm không ngừng mắng.
" Làm sư phụ được, chứ không làm phụ thân được nha. lão nương còn phải công lược a~~
Rứt lời Lưu Thiên Ân xoay người trở lại phòng của mình. Còn lúc này Uyển Nhi lắc mình vào không gian.
Ngâm mình vào suối linh tuyền, tu bổ lại thân thân thể này. Nuốt tạm đan dược để đảm bảo đủ sức khỏe.
Xong xuôi Uyển Nhi ngồi sấp bằng Tu luyện Cữu Âm chân kinh. Vì thời gian trong không gian linh tuyền là gấp mười lần so với bên ngoài.
Đầy đủ thời gian và linh khí, chỉ cần vài năm thôi. Cô giỏi hơn nam chủ là điều có thể.
Uyển Nhi hứng trí bừng bừng ngồi tu luyện, tới quên trời quên đất.
- -------------
Ý của câu trên là " một ngày làm thầy cả đời làm cha". Giống như khi xưa đi học giáo viên hay dặn mình như thế
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...