[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Cô Lại thấy hắn mím môi chặt, không suy nghĩ liền dán môi mềm mỏng của mình lên gặm liếm mút, đầu lưỡi tiến tới chỗ mẫn cảm mà gặm.

Hơi thở của Ẩn Ngạo Hàm dồn dập hơn, không biết là hắn đã ngủ sâu tới mức nào đây. Cô bắt đầu chậm dãi, cạy khớp hàm hắn ra.

Đầu lưỡi cuốn lại, cháo với lưỡi của hắn đảo qua lại. Rồi mút với nhau.

Ẩn Ngạo Hàm, bất Giác cảm thấy dị tượng lạ, Mơ mơ màng màng. Cảm thấy trong miệng mình bị thứ gì đó khấy đảo, tới thở cũng cảm thấy khó khăn.

Hắn khó khăn, nâng mí mắt nạng trĩu lên. Căn phòng chỉ còn ánh đèn ngủ mờ nhạt, hình bóng nữ nhân nhỏ nhắn, toàn thân trắng toát đang ngồi trên hắn.

Hắn là nghĩ lẽ nào Quỷ tới cưỡng Dâm hắn? Cửa phòng hắn khóa rất Kĩ. Do ánh đèn ngủ quá mờ nhạt Hắn không thể nhìn rõ là ai đang cưỡi trên thân hắn.

" Ai..." Hắn thấp giọng, âm thanh hơi khàn khàn, trừng mắt với người đang cưỡi lên người hắn.

Ẩn Ngạo Hàm muốn chụp lấy tay Uyển Nhi, nhưng bị cô bắt được, tay hắn đều bị cô nắm đè lên trên.

Bất ngờ Uyển Nhi cúi đầu xuống. Môi lưỡi trơn tuột vào trong miệng Ẩn Ngạo Hàm.

Tức khắc cả người hắn run rẫy, nóng bức trong người như có một luồng điện chạy dọc khắp thân thể.

" L.. à.... A.. Là.. Ai... " Ẩn Ngạo Hàm kích động lên tiếng.

Uyển Nhi câu miệng sát lại tai hắn, thì thầm.: " Suỵt~~ A Hàm, Là em tới, anh không vui sao..?


Ẩn Ngạo Hàm giật mình, nghiêng đầu nhìn xuống ngực mình, lờ mờ có thể nhìn ra những dấu đỏ ái muội.

Hắn vừa xấu hổ vừa muốn cười ra nước mắt, khổ nổi tay hắn vẫn bị Uyển Nhi nắm chặt không buông. Ẩn Ngạo Hàm kích động nói.

" Bảo Bảo.. Em.. Từ từ... Sao em vào được đây....rõ ràng.. Là...

Không để hắn nói xong, Uyển Nhi đánh gãy lời hắn.:" Rõ ràng cửa khóa chứ gì?

" A Hàm ~~ Anh ngủ sâu như vậy, lỡ bị sắc nữ ăn sạch thì làm sao bây giờ?

Nhân lúc Uyển Nhi buông lỏng tay, Ẩn Ngạo Hàm liền nhào ngược lại, Ôm chọn lấy Uyển Nhi vào lòng. Cỗ ấm áp, mùi hương sen hòa quyện lẫn nhau, cũng đủ làm hắn say.

" A Hàm~~ Đã không chờ đợi được,thì chúng ta phải luôn thôi. Đêm hôm tĩnh mịch, đừng bỏ lỡ chuyện tốt.

Uyển Nhi nép vào lồng ngực hắn, Cười cợt. Ngựa quen đường Cũ giở thói lưu manh ra. Ẩn Ngạo Hàm đỏ bừng mặt, vừa vui vừa sợ lắc đầu nguầy nguậy nhìn Uyển Nhi.

Ẩn Ngạo Hàm do dự mãi, nhìn Uyển Nhi, trầm mặc ít phút mới dám trả lời.

.." Bảo.. Bảo.. Chuyện chuyện gì? Em có thể từ từ được không? Cái gì anh cũng không biết.

Hắn vừa nói, toàn thân hắn nóng rực, Vật dưới thân không nghe lời mà ngóc đầu lên chào cờ.

Bình thường hắn không động chạm vào nữ Nhân, có phát tiết cũng chỉ nhờ cậy tay bên phải và bên trái thôi.

"Hừ!" Uyển Nhi trừng mắt lườm hắn.: " Vừa hay, Em cũng khôn Biết. Hai chúng ta cùng tìm hiểu."

" A Hàm~~ Anh ngoan ngoãn nằm dưới, để em ở phía trên là được rồi.

Ẩn Ngạo Hàm đỏ mặt, nghiêng đầu về phía khác, tránh né ánh mắt lưu manh của Uyển Nhi. Bộ dạng xấu hổ tùy ý để cô chà đạp.

Uyển Nhi thấy bộ dáng thẹn thùng của hắn, cô thật muốn nhai nuốt luôn cả xương. Ngón tay thon đẹp niết lên má, rồi chạy xuống vẽ lên viền môi.

" A Hàm~~xuốt đời này anh chỉ có thể là của em, Lão Đại Em Tới Đây"

( Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +2% bây giờ là 92% tiểu tỷ tỷ cố lên.)

Nói xong đôi tay di chuyển xuống dưới Hạ thân hắn, nhẹ nhàng kéo khóa quần xuống. Vật hạ dưới thân không hẹn mà bật ra khỏi quần.

Uyển Nhi liếm liếm cánh môi. " Ồ màn chào hỏi đầy kinh ngạc, A Hàm~~ Tiểu đệ phía dưới thành thật hơn anh nhiều. "

Uyển Nhi duỗi ngón tay mềm mại, vuốt từ Hai trái Cherry lên tới Quy Đầu, ngón tay bóp chặt vuốt lên xuống. Quy Đầu dĩ ra chất dịch dĩ


Hơi thở của Ẩn Ngạo Hàm trở nên nặng nề. Hắn bị Uyển Nhi vô lại nắm giữ hạ thân. Ẩn Ngạo Hàm muốn ngồi dậy lật lại tình thế, áp đảo lại Uyển Nhi nhưng sự không thành.

" Suỵt~~ A Hàm, ngoan ngoãn nằm Yên. Để em tới."

Rứt lời cô nhanh nhẹ, cởi bỏ quần áo của Ẩn Ngạo Hàm ra. Tự tay mình tự cởi bỏ chính mình. Ẩn Ngạo Hàm Thiếu chút nữa máu mũi phun trào.

Dưới đèn ngủ mờ ảo, hắn nhìn thấy dáng người quyến rũ mị hoặc của Uyển Nhi, chiếc eo nhỏ nhắn.

Cặp vú ngạo nghễ vểnh lên. Toàn thân trắng nộn như tuyết, gương mặt hôngg hồng câu dẫn lòng người.

Liếc mắt xuống liền nhìn cặp mông đẹp như trái táo, ở dưới vùng tam giác có lưa thưa vào sợi lông.

Tiểu huyệt ấm áp, hơi tiết ra dịch thủy đè lên côn th*t nóng như sắt nung của hắn.

Tâm trí Ẩn Ngạo Hàm điên đảo, mắt thấy xuân cảnh, côn th*t ở dưới thập phần hưng phấn, bành trướng lên, bụng nhỏ bất giác vì cố nhịn tới đau.

Ẩn Ngạo Hàm xấu hổ, cố gắng lắp bắp nói: " Bả.. O Bảo... Xi.. Xin.. Em hãy nhẹ nhàng với anh.

" Nếu.. Mệt quá, anh có thể giúp Bảo Bảo.... "

Uyển Nhi nhíu mày nhìn Ẩn Ngạo Hàm, mặc dù kinh nghiệm cô ít. Nhưng ở thế giới trước kia đã từng lăn lộn, cộng thêm có đọc nhiều sách yêu tinh đánh nhau của hệ thống.

Mặc Dù Thân thể này có quen Điền Thẩm Hào, nhưng chưa bao giờ đi quá giới hạn. Đây cũng là lần đầu tiên phá thân.

Uyển Nhi cắn chặt môi, banh tiểu huyệt ra, tay kia cầm lấy côn th*t to lớn cứng ngắc như chảy của hắn, đem quy đầy ấn ngay chính giữa miệng Tiểu huyệt. Cô chậm dãi ngồi xuống......

" Ưm... Ư" Ẩn Ngạo Hàm nhíu chặt lông mày, hắn không nghĩ tới, tiểu huyệt chưa đủ ướt át, Bảo Bảo của hắn đã trực tiếp ngồi xuống.


Dù chỉ có quy đầu đi vào, hắn vẫn có thể cảm giác được bên trong có bao ẩm ướt nóng hổi... Chật hẹp.

Bị một côn th*t to lớn tiến vào, dù chỉ chưa tới nữa thân. Vẫn khiến Uyển Nhi cảm giác được đau đớn. Quy Đầu đang chạm vào tường thịt mỏng của Tiểu huyệt.

Uyển Nhi hít vào hơi sâu, thả lỏng cơ thể một chút rồi tiếp tục ngồi xuống. " Thà đau lúc đầu về sau sẽ sướng. "

Ẩn Ngạo Hàm nhìn ra côn th*t bị kẹp chặt muốn gãy, hắn có thể cảm giác được đỉnh Quy đầu phá một tầng Tường thịt yếu ớt.

Hắn ý thức được đây là cái gì, trong lòng hắn vui sướng như điên, nhưng lại lo sợ.

Ẩn Ngạo Hàm dùng đôi tay giữ chặt eo cô, " Bảo Bao....từ từ đừng vội, chờ một chút, sẽ đau.

" A.. hừ.. Hừ". " Chỉ là một cái côn th*t cũng dám làm khó lão nương "

" Hừ"....A Hàm~~ Anh có còn là đàn ông không? Sao lại To tới mức này..

Ẩn Ngạo Hàm: "...." Của hắn to cũng là tội sao?

Uyển Nhi đau tới Nhíu mày, không kêu đau lấy một tiếng. Phía dưới tiểu huyệt nhỏ nhắn. Bị cây côn th*t to lớn đâu xuống hung hăng phá thân. Đâm thủng bức tường thịt mỏng.

" Bảo Bảo... Có đau lắm không? Vẫn để anh sẽ tốt hơn~~

" Hỏi thừa... Phá thân tất nhiên đau. Lão Đại anh ngoan ngoãn năm yên cho em..... " Hừ "


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận