Tuyệt phẩm tiên hiệp - Đạo Quân
Hai người dùng bữa xong, bàn tay mềm mại ấm áp, bất ngờ nắm lấy tay Cố Mộ Phong nhanh chóng kéo lên sương phòng.
Cố Mộ Phong ngẫn người, nhìn tay hai người đang giao nhau, hắn cảm giác được hơi ấm truyền vào bàn tay lạnh ngắt của hắn, sợi sích tiên lung lay theo từng động tác lắc tay.
( Ting -- Độ Hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 20% tiểu tỷ tỷ siêu giỏi)
Cố Mộ Phong cũng không hất tay Uyển Nhi ra, yên lặng bước theo sau cô.
Uyển Nhi nhìn quanh sương phòng, chỉ độc nhất một chiếc giường, cô nhếch miệng nói. " A Phong~~Ngươi nhìn đi, chỉ có một chiếc giường.
" Ngươi và ta đã trói chặt lấy nhau, chắc chắn ngủ sẽ rất ấm, ta nói có phải không?
Cố Mộ Phong, vẫn làm vẻ mặt lạnh lùng, không trả lời, đem Sích Tiên nới dài ra.
Uyển Nhi lười quan tâm tới hắn, ngã nhào lên giường hưởng thụ, Dù Sích tiên có nới dài đi nữa, thì Uyển Nhi đi đâu làm gì, Cố Mộ Phong Vẫn Phải theo sát sau cô.
" A Phong~~ Ta thấy sợi Sích Tiên này rất có ích nha, ta đi đâu ngươi luôn theo sát ta, cảm giác thật không tệ.
Uyển Nhi vừa nói, hiện lên nụ cười tuyệt sắc, dạng rỡ loá mắt Cố Mộ Phong, khiến hắn Mê mẫn vào vẻ đẹp của cô.
Bất giác, Cố Mộ Phong Lên tiếng.
" Ngươi Đã thay đổi rồi, Rất thích cười trước kia ngươi không như vậy."
Uyển Nhi lười biếng, chống thân ngồi dậy, nhìn vào gương mặt băng lãnh của Cố Mộ Phong.
" Không, ta chưa bao giờ thay đổi, chỉ là ngươi chưa bao giờ nhìn ra mà thôi. "
( Ting -- Độ Hào cảm của nam chủ +20% bây giờ là 40% tiểu tỷ tỷ cố gắng lên)
Cố Mộ Phong, không trả lời Uyển Nhi, mà hắn tìm một chỗ ngồi xuống, nhắm mắt định thần lại.
Màn đêm bắt đầu buông xuống, trong sương phòng chỉ còn ánh nến le Lói, thắp sáng một góc phòng.
Uyển Nhi đứng dậy, xuống giường hướng Cố Mộ Phong Mà nói. "
" A Phong~~ Ta muốn tắm rửa, nhưng ngươi trói ta, làm sao ta tắm rửa đây?
" Ta hứa sẽ không chạy trốn, A Phong ngươi hãy tin ta. "
Cố Mộ Phong rũ mắt, trầm lặng tự giác cởi bỏ sích tiên ra, để cho Uyển Nhi đi tắm, chuyện này là thiết yếu hắn không thể cứ trói nàng mãi được.
Uyển Nhi thấy chính mình được cởi trói, hứng trí bừng bừng. " A Phong~~ Cảm ơn, ngươi thật tốt.
Uyển Nhi di chuyển vào sau bức bình phong, ngâm mình vào Bồn tắm.
Cố Mộ Phong lúc này cố đang cố gắng trấn định nhắm mắt, quyết tâm không để ý tới tiếng độn khoát nước kia.
Nữa canh giờ sau, Uyển Nhi thay trang phục màu Lam, màu sắc tựa với Y phục của Cố Mộ Phong, do cô mới tắm xong, nên sắc mặt nhiễm hồng, Cố Mộ Phong nhìn nàng tới xuất thần.
Uyển Nhi tiến lại gần Cố Mộ Phong mà nói. " A Phong~ Chúng ta có thể ra ngoài dạo chơi được không?
" Thời tiết này, thích hợp cho việc đi dạo, ta cũng phải xem ở phàm nhân này, ban đêm có nhìn được Sát thủ trong truyền thuyết hay không?
Cố Mộ Phong, nhìn Uyển Nhi với ánh mắt kì quái, nhưng mà hắn đã hứa cho nàng ba ngày tham thú nơi phàm Nhân này rồi, hắn sẽ không từ chối.
Hắn định đem sích tiên trói Uyển Nhi lại, đề phòng nàng chạy mất.
Uyển Nhi như nhìn ra hành động của Cố Mộ Phong, Ảo não không thôi.
••••••••••••••••••••••••••••
Uyển Nhi không thất vọng là mấy, trói thì trói, lát lừa hắn mở ra lại là được.
Uyển Nhi, không đi về hướng đại sảnh, mà cô vận khinh công bay qua cửa xổ, đạp lên ngói từng nhà như đang đùa nghịch.
Cố Mộ Phong hết cách, đành phải leo theo nàng. Uyển Nhi bay càng cao, mà sích tiên cũng có giới hạn của nó.
Cố Mộ Phong bị Cô kéo Lê tới thảm hại trên nóc nhà. Hắn không biết Uyển Nhi lấy đâu ra cái sức mạnh đó mà kéo lê hắn đoạn dài.
Bị kéo lê tới đau quá nhiều, hắn đành tháo bỏ sích tiên ra, chỉ cần mình quan sát kĩ nàng là được. Chắc chắn nàng cũng không chạy trốn.
Uyển Nhi bay lên tòa thành cao nhất, ngắm nhìn cảnh đêm, cô xoay người lại tươi cười với Cố Mộ Phong.
" A Phong~~ Ngươi nhìn xem. Hôm nay trăng rất sáng, ngươi nhìn xem có phải trăng sáng như đôi mắt của ta hay không?
" Mẫu Thân ta nói, Ta là cô nương xinh đẹp nhất, có đôi mắt sáng nhất!
Cố Mộ Phong Nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo của Uyển Nhi, đôi mắt đẹp tới mức như có thể nhìn thấu được mọi thứ.
( Ting -- Độ Hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 45% tiểu tỷ tỷ cố gắng lên)
Cố Mộ Phong hồi thần, lẩm bẩm. " Rất đẹp ".
Uyển Nhi thấy hào cảm tăng, cô lại có hi vọng hoàn thành nghiệm vụ rồi, chỉ cần kéo dài thời gian mà xoát hào cảm thôi.
Hai người đứng nơi cao nhất, nhìn trời nhìn mây, rất may đêm hôm mọi người đã ngủ hết rồi.
Để họ thấy có hai người bay nhảy khắp nơi, sẽ bị dọa cho sợ.
Trăng thanh gió mát, làm Tóc Dài đen tuyền Của Uyển Nhi phảng phất theo gió, mặt luôn đeo nụ cười sáng lạn,
Cố Mộ Phong nhìn cảnh đêm, nhìn vào nàng, thật giống mỹ Nhân trong tiên cảnh.
Bất giác Uyển Nhi Cảm giác được cỗ Sức mạnh Ma Tu, áp đảo xung quanh đây. Cô dùng tôc độ rất nhanh phi thân bay mất.
Cố Mộ Phong, không kịp phản ứng liền phi thân đuổi theo Uyển Nhi.
Hắn chỉ vừa tiến tới Hóa thần làm sao so được với Uyển Nhi đã lên Hóa thân Từ lâu, trong người còn có sức mạnh Ma Tu khổng lồ nữa. Việc đuổi theo kịp là không thể nào.
Uyển Nhi đuổi theo cỗ sức mạnh Ma Tu phát ra, thì bản thân đã đi sâu nơi này gần con suối hẻo lánh, đập vào mắt cô là một mỹ nhân ăn mặc thiếu vãi.
Thân thể tỏa ra mị lực hút hồn, Nàng ta đưa lưng về phía Uyển Nhi. Đang hút máu một nam nhân quỳ trước mặt.
Toàn thân nam Nhân huyết nhục mơ hồ, đôi con ngươi trắng giã không còn thần sắc.
" Mau dừng Tay lại". Uyển Nhi hung hăng quát lên một tiếng.
Cô nương kia hút cạn máu của người nam Nhân, quay mặt lại nhìn Uyển Nhi, xong phi thân bay mất dạng. Lúc này Uyển Nhi nhìn rõ gương mặt của nữ nhân đó, gương mặt quyến rũ như hồ ly.
Uyển Nhi thất vọng, liền để cho một con Hồ ly chạy mất, nghĩ một hồi Uyển Nhi tiến lại nhìn nam nhân kia, xem còn Cứu sống được hay không?
Ngón tay Cô đặt tên mũi của nam nhan, phát hiện ra đã tắt thở. Uyển Nhi hoảng sợ, đây là lần đầu tiên cô chứng kiến họ chết trước mặt cô.
Từ trước tới nay, đều là cô chết trước mặt người ta mà thôi.
Phía sau lưng, liền có cố sức mạnh đánh úp về phía Uyển Nhi, cô theo phản xạ né tránh.
Cố Mộ Phong, mặt tức giận trừng mắt gầm lên một tiếng.
" Ta không ngờ tới ngươi trở thành ma tu lại lạm sát kẻ vô tội!"
Lúc Cố Mộ Phong tiến tới, chứng kiến Uyển Nhi một thân tỏa ra khí Ma tu nồng đậm.
Dưới đất lại có nam Nhân huyết nhục mơ hồ, còn đã tắt thở. Hắn cho rằng Uyển Nhi hút máu để tu luyện
( Ting -- Độ Hào cảm của nam chủ -60% bây giờ là -15% tiểu tỷ tỷ đừng nản lòng)
Uyển Nhi trợn mắt há miệng, hít thở không thông, liên tục Lắc đầu. " A Phong~~ ngươi nghe ta giải thích.
" Không phải ta làm, mà người khác làm, ta đi tới đây người kia đã chạy. A Phong~~ Ngươi phải tin ta,. "
( Ting -- Độ Hào cảm của nam chủ -10% bây giờ là -25%)
" Ngươi đừng nói nữa. Ta tin những gì ta ta thấy. " Nói xong Cố Mộ Phong dùng sích Tiên trói cô lại.
Uyển Nhi lúc này, tức giận muốn thổ huyết. Có nói gì hắn đều không tin, còn trừ hào cảm nhiều hơn. Tốt nhất là cô nên Câm miệng lại.
Cô lại càng hận con Hồ Ly kia hơn. Để cô mà tóm được, lúc đó lão nương sẽ vặt lông, róc thịt rút xương con hồ ly Kia " Hừ "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...