Khắp hoàng Cung Đều biết, Phong Thái Y tìm ra được Phương thuốc Cứu chữa Thục Phi Nương Nương. Bây giờ Uyển Nhi toàn quyền nắm giữa thái y viên, mặc dù Nhân số chỉ có một mình cô.
Cô nghe thoáng Qua nói, Tên Bạo Quân kia sẽ bù Nhân số vào sau.
" Chậc ~~Hắn có tiếng chém thái y như củ cãi. Xem bù nhân số bằng Cách nào nha.
Uyển Nhi xoay người, đi về phía hông của Lạc Hoa Cung. Theo lệnh của Nghiêm Minh Quân thì cô phải chữa khỏi cho Thục Phi mới được Về lại Thần Y Điện.
Uyển Nhi đưa đơn thuốc, sai bảo cung nữ sắc cho Tiêu Lạc Vũ ngày ba chén thuốc. Chỉ Mong Tiêu Lạc Vũ kia nhanh khỏi bệnh cô còn phải công lược tên bạo Quân kia.
Cô Đang ngồi suy nghĩ vẫn vơ, thì âm thanh ngọt ngào phá vỡ bầu không khí yên tĩnh~~~...
" Phong Thái y~~ mấy ngày gần đây vất vả cho Thái y rồi.
Uyển Nhi ngước mắt nhìn lên. Lúc này cô mới nhìn dõ dung mạo của nữ chính.
Tiêu Lạc vũ không phải tuyệt sắc. Nhưng nàng ta mang nét đẹp điềm đạm đáng yêu
Luôn mang lại cho nam nhân có cảm giác được bảo vệ. Còn không tính đến nàng ta còn biết dùng cổ trùng độc.
Uyển Nhi nhanh chóng hồi thần ": Thục Phi nương nương khách sáo, chữa bệnh là chức trách của một thái y như thần...
" Phong Thái y không phải khiêm tốn, nay ta có việc nhờ thái y ": vừa nói Tiêu Lạc Vũ tiến lại Gần Uyển Nhi hơn.
Uyển Nhi vẫn cúi đầu khom lưng, chân lùi lại hai bước.:" Thục Phi có chuyện gì? Cứ dặn dò thần sẽ cố hết sức mà làm.
Tiêu Lạc Vũ hơi do dự, một lúc sau mới dám nói ": Bổn cung đã vào cung được Ba tháng, nhưng ta và hoàng thượng còn chưa viên phòng.
" Bổn cung muốn hỏi, Sức khỏe hiện tại Của ta đã cho phép viên phòng hay chưa?
Uyển Nhi ngớ người.... " Wow Nam nữ chính còn chưa lăn lộn cùng nhau, chuyện tốt... Chuyện tốt.
" Làm sao Lão nương có thể thành toàn cho nàng ta được. Phải ngăn chặn từ khi nó bắt đầu nảy mầm.
" Bẩm nương Nương, Cơ Thể Nương Nương Suy nhược đã lâu. Phải cần thời gian lâu dài mới có thể Viên Phòng, giúp Hòang thượng khai chi tán diệp.
" Oh" Bổn cung đã hiểu? Không biết Phong Thái y ở nhà, đã có hôn phối hay chưa? ": Tiêu Lạc Vũ nhìn Uyển Nhi với ánh mắt thâm tình.
Uyển Nhi hơi giật mình. " Không lẽ nữ chính này định chọn tân nương cho lão nương a~~~?
[...] Tiểu tỷ tỷ sai rồi. Theo ta thấy nữ chính Thích tiểu tỷ tỷ:))
"...."
Uyển Nhi khéo léo trả lời, ": Bẩm Nương Nương! thần còn chưa có hôn phối.
" Ôh" Không có chuyện gì nữa, Phong Thái y ra ngoài đi.
Uyển Nhi được lệnh, bước chân nhanh nhẹn ra ngoài, không xoay người Lại nhìn.
- ----------------------
Tiêu Lạc Vũ, khẽ dựa người vào cửa, nhìn hình bóng nam Nhân tuấn dật rời đi. Người ở đây, nhưng Tâm tư Của nàng đi theo vị thái y kia rồi.
" Quận chúa, người đừng quên nghiệm vụ Người được giao ": Giọng Nô tì bên cạnh làm cho Tiêu Lạc Vũ tỉnh táo.
" Thị Hồng, em nói xem Tên Hoàng Thượng kia trước mặt quần thần như sủng ái ta tận trời, nhưng chưa bao giờ thị tẩm ta, hoặc nói chuyện với ta dù chỉ hai câu.
" Hắn như vậy? Làm sao ta làm sao Hạ Trùng độc được?
Lúc Này người tên Thị Hồng, không biết phải đáp lại như nào. Bởi vì Vị Hoàng Thượng này rất lạ thường,
Phi tần tính con số ngàn, nhưng không sủng ái ai, còn không thèm liếc mắt chứ đừng nói thị tẩm nha.
- --------------------- Trong Thư Phòng.
Giọng Nam Nhân khàn khàn vang lên ": sao rồi! đã tra ra thân thế của Thục Phi chưa?
- --Ám Vệ đi ra khỏi bóng tối, quỳ xuống đất": Bẩm Hoàng Thượng đã tra ra.
" Nói ":
" Thục Phi, Chính là Quận Chúa Của tây sở, không phải là nghĩa nữ Của Bàng Thái Sư.
Nghiêm Minh Quân, đập bàn cả mặt sinh khí rống giận.
" Bàng Thái sư, lại là Bàng Thái sư... Xuốt ba năm ông ta mang mỹ Nhân ném cho Trẫm. Khiến trẫm mang danh trầm Mê nữ sắc.
" Bây giờ còn lớn gan Bán nước cho Tây sở, cài người vào hãm hại trẫm?
" Được ~~ Trẫm Xem Ông ta có bao nhiêu lợi hại đây.
" Ngươi tiếp tục Theo giỏi Thục Phi cho ta~~ phái thêm người, canh trừng cẩn thận Bàng phủ.
Thoát cái Ám Vệ không còn hình dáng. Chỉ còn bước chân Của thái giám nội thị cầm khay bài tử vào
" Hoàng Thượng ~~ đã tới giờ lật bài tử "
Nghiêm Minh Quân, phất tay ": Không lật, không lật...... tất cả đều lui ra...
Thái Giám nội thị, thấy mặt Vua không tốt, nhanh chân rời đi. Chỉ trong vòng một khắc trong phòng chỉ còn lại Nghiêm Minh Quân.
Hắn nhức đầu xoa mi tâm. Hậu cung cả nghìn mỹ nhân đều là người của Bàng Thái sư, sao hắn dám tin dùng?
Hắn lại là người cố chấp, chỉ chung chăn gối với nữ Nhân hắn yêu thương thật lòng.
Chỉ nữ nhân hắn yêu thương mới có tư cách mang thai hài tử của hắn.
Còn đám nữ Nhân kia không xứng. Đợi hắn giải quyết xong Bàng thái sư. Sẽ cho các nàng về lại quê nhà, lấy phu quân.
Đột nhiên Nghiêm Minh Quân,nghĩ ra lí do chính đáng để sau này, không phải lật đống bài tử kia.
" Lý Công Công, Trẫm Mệt mỏi, khanh truyền Thái Y vào cho Trẫm.
" Lý công công, trán vã mồ hôi. Thái y,Đều bị Hoàng Thượng một là chém hai là cho về quê, giờ này muốn tìm thái y Còn khó hơn lên trời.
Lý công công, như nhớ ra. Còn một vị tiểu thái y nha, đúng rồi nhanh thỉnh về thôi.
Uyển Nhi mệt mỏi cả ngày, chuẩn bị tắm rửa nghĩ ngơi. Lại nhận được mệnh đi thỉnh mạch cho Bạo quân kia.
Cả Người cô tức giận, nữa đêm rồi còn rất biết hành người. Uyển Nhi nhanh chóng theo chân Lý công công vào Thần Hy Điện.
" Thầm Tham Kiến Hoàng Thượng ":Cô lại phải khom người quỳ lạy.
" Đứng lên đi, lại đây bắt mặt cho ta"
Uyển Nhi cúi thấp đầu, tiến lại gần, năm ngón tay nhỏ nhắn, thon dài đặt lên cổ tay Của Nghiêm Minh Quân.
" Cô Trầm Ngâm mấy phút, nghe chỉ thị Của hệ thống mới dám trả lời.
" Bẩm Hoàng Thượng, người là vì Lao Lực suy nghĩ quá nhiều, dẫn tới tình trạng mất ngủ, đau đầu kén ăn.
" Thần sẽ, viết đơn thuốc tẩm bổ, hoàng Thượng theo đơn mà uống sẽ ổn cả thôi "
Nghiêm Minh Quân, đang xoa mi tâm, động tác cũng dừng lại.
Hắn đau đầu thì có thể nhìn ra, sao tên tiểu thái y này còn nhìn ra hắn kén ăn?
"Không Tệ ". Nghiêm Minh Quân, nhìn Uyển Nhi với ánh mắt thưởng thức.
( Ting --- Hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 30%).
Uyển Nhi nghe hào cảm tăng mà vui mừng. Quên luôn sợ mà nói.
" Hoàng Thượng...Thần lui được chưa?
Nghiêm Minh Quân, lúc này mới nhìn kỹ tiểu Thái y. Dáng người nhỏ nhắn, thấy hắn luôn cúi gầm thấp đầu. Giống như Tiểu bạch thỏ sợ bị ăn thịt.
" Khụ~~ Ái khanh ngẩng mặt lên cho trẫm nhìn.
Uyển Nhi hơi lo sợ, nhìn ngẩng đầu cao lên, như muốn nhìn rớt Cài trần nhà.
Nghiêm Minh Quân muốn phì cười, hắn nhìn cái cỗ trắng nõn, không có Yết hầu. Rất giống cổ của nữ nhân, hắn hơi nghi ngờ.
Nghiêm Minh Quân tốt bụng lại nhắc nhỡ.
" Khanh nhìn gì trên trần nhà, Ý Trẫm nói ái khanh nhìn vào mặt Trẫm.
Uyển Nhi hung hăng mắng ":Mẹ nó, tên Bạo Quân này lắm điều thế.
Lúc này, cô mới nhìn thẳng mặt Nghiêm Minh Quân...
Nghiêm Minh Quân, nhìn rõ gương mặt Của Uyển Nhi, hắn thất thần.
Gương mặt tiểu thái y này nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn linh động, không nhiễm bụi trần, nếu như là nữ Nhân sẽ là một mỹ Nhân Tuyệt sắc.
( Ting --- Hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 35%).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...