Uyển Nhi đang cuộn tròn người phơi nắng ngoài ban công. Không thể trách cô được, biến thành mèo tính cách cũng giống mèo luôn rồi. Rảnh rỗi lại đưa lưỡi đi liếm lông, liếm tay chân..
Dật Thần vừa về, thấy Mèo nhỏ đang phơi nắng. Hắn nổi lên ý cười gian xảo, tiến lại Gần cô.
" Tiểu Bạch tự nhiên ta nghĩ ra một thứ? Không biết Em là giống đực hay cái nha?
" Phải kiểm tra mới biết được?
Uyển Nhi đang nằm phơi nắng liếm láp, nghe tên cầm thú này hỏi vấn đề tế nhị như vậy. Toàn thân mèo cứng cờ, dừng động tác Liếm láp lại, định bụng chạy đi.
Chưa kịp thực hiện ý định, đã bị Dật Thần Ôm lấy. Hắn bế ngữa thân mèo ra,vạch cái bụng mà xem xem.
Uyển Nhi tức giận lấy tay nhỏ che lại thân dưới thở phì phò...
" Tên Cầm thú này hắn...hắn.....khinh nhục lão nương..
" Lão nương phải giết hắn....." Hừ hừ"
Uyển Nhi tức giận chửi Dật Thần trong lòng lần thứ 1001. Vậy mà tên cầm thú đó thực hiện được ý định của mình, ngồi cười khoái trá.
Meo~~~ Meo~~ Cô ủy khuất mà kêu Lênn.
" A" Hóa ra là một cái tiểu cô nương. Không trách em lại thẹn thùng như vậy nha! Ta xin lỗi em vậy...
Dật Thần nhìn mèo nhỏ, tức giận tới nổi thở phì phò. Lông xù lên, hệt như cục bông. Đáng yêu quá~~~
( Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 30%)
Uyển Nhi nghe được âm thanh hệ thống, lúc này mới hòa hoãn không ít. Lại gần dụi dụi cái đầu nhỏ vào tay Dật Thần, cái đuôi quấn lấy eo hắn.. Biểu hiện bán manh.
Dật Thần nheo đôi mắt nhìn mèo nhỏ đang làm nũng, hắn quyết định.
" Ta không nuôi những vật rảnh rỗi, kể từ ngày mai tiểu bạch sẽ đi làm cùng ta.
" Ta nói Tiểu Bạch nghe hiểu không?
" Mẹ nó! Tên cầm thú, lão nương chỉ hiểu ngươi đang ngược đãi mèo..
" Hệ Thống chó chết. Hắn ngược đãi lão nương, ta muốn gọi cho người bảo vệ động vật...
"Lão nương, muốn kiện hắn. Đánh gãy chân hắn đi.
[...] Tiểu tỷ tỷ bình tĩnh, theo nam chủ đi làm có thời gian xoát hào cảm 24/ 24
" Mi nhắc lão nương mới nhớ, còn phải xoát hào cảm. Lão nương nhịn vậy.
[...] Tiểu tỷ tỷ có thể nghiêm túc làm nghiệm vụ không?
"Lão nương đang làm mèo nghiêm túc!
[...] "....."
Dật Thần, nghĩ Mèo nhỏ ngây thơ. Hành động giống con người của mèo nhỏ, để ở nhà sẽ dọa sợ người làm. Nên tốt nhất là mang theo bên người mới yên tâm Được.
••••••••••••••••••••°••••
Sáng sớm Dật Thần mặc đồ thỏa đáng. Ôm mèo trên tay tới thẳng công ty. Cái hình tượng nam thần lãnh huyết vô tình, nay hắn lại ôm mèo trên tay đến công ty, dọa sợ biết bao nhiêu người.
Nhất là thư kí trần, xưa nay biết Dật Tổng không thân cận ai, kể cả là con vật. Bây giờ lại có một sủng vật là mèo nhỏ này.
Đôi tay run run mang cafe tới cho Dật Thần. Thư kí trần chỉ dám nhìn Uyển Nhi như đống tiền tỷ trên mặt bàn. Chỉ dám nhìn không dám sờ.
Trong cuộc họp quan trọng, Dật thần mở phim thần tượng cho Mèo nhỏ xem. Tất cả cổ đông nhìn hành động của Dật Thần, bị dọa tới kinh người.
Uyển Nhi xem phim tới chán. Cô liền nhảy xuống đùi Dật Thần, cào ra từ áo hắn ra. Một tấm thẻ đen, Uyển Nhi không nói một lời mà ngậm đi mất.
Dật Thần nhìn Mèo nhỏ ngậm Thẻ đi. Hắn chỉ nghỉ mèo nhỏ chỉ ngậm ra góc nào đó chơi thôi. Ai biết đi là đi luôn đâu.
Uyển Nhi nhanh chóng chạy vào trong wc nữ. Lắc mình vào không gian.... Trong đầu nghĩ biến hình ~~ Biến hình.
Năm phút sau, hình dáng mèo xinh đẹp. Trở thành một cô gái 17 tuổi xinh đẹp kinh diễm. Cả người không một mảnh vãi che thân. Ngực nở eo thon, mông vểnh.
Có phải cô có thói quen để tóc dài hay không? Mà qua từng thế giới tóc cô ngày một càng dài. Uyển Nhi ngắm mình xong không khỏi cảm thán.
" Chậc~~ thật đẹp, lão nương tự nhìn mình còn mê nữa.
[...] Tiểu tỷ tỷ, tỷ định làm gì?
" Tất Nhiên Là lão nương đi phá sản của Tên Cầm thú kia rồi.
"Lão Nương Phải đi Ăn hết Thành Phố C. Trong vòng 6 giờ.
[...] Tiểu Tỷ tỷ làm gì có tiền?
" Lão nương không có, nhưng tên Cầm thú kia có. Nói xong cô dơ cái thẻ đen lên giữa không gian.
[...] Ta không ngờ tiểu tỷ tỷ có món nghề tay trái, trộm vặt này.. Quá giỏi rồi.
" Lão nương có sao? Lão nương không trộm. Mi đừng nói lung tung.
" Lão nương chỉ mượn trước thôi...
Uyển Nhi không muốn đôi co với Hệ Thống nữa. Cô nhanh chóng tìm một bộ đồ trong không gian. Cô mặc một chiếc váy ngắn. Kết hợp với áo bồng trễ vai.
Thoạt nhìn xinh đẹp quyến rũ, cũng không mất đi vẻ đáng yêu hồn nhiên.
Uyển Nhi bước ra khỏi wc đi ngược về lối ra của công ty, tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên người cô. Họ quá ngạc nhiên khi thấy người đẹp tới vậy. Cô đẹp ma mị như hồ ly.
Uyển Nhi, phớt lờ Những ánh mắt đó. Một mạch lên taxi đi thẳng. Cô đang gấp muốn chết, chỉ có 6 giờ để phá sản... Nhìn cô cũng không mất được miếng thịt nào.
" Tài Xế ":Vị tiểu thư này? Muốn đi đâu?
"Uyển Nhi ": bác trở cháu tới nhà hàng đắt nhất ở thành phố đi..
Tài xế không dị nghị nhiều một mạch đi thẳng. Đi chừng 20 phút taxi dừng trước một nhà hàng sang trọng. Cô nhanh chóng bước xuống taxj..
" Tài Xế": tiểu thư cô chưa lấy tiền thừa.
" Uyển Nhi ": bác cầm lấy đi không phải đưa lại.
Có phải tiền của lão nương đâu. Phải phá triệt để tiền Của tên Cầm thú kia, Có ngu mới giữa tiền cho hắn.
Cô vào nhà hàng, gọi 10 con tôm hùm nướng bơ tỏi. Ba con gà tây nướng, 20 tô mì quảng cao cấp. Nhìn một bàn đồ ăn đắt tiền nhất được mang lên.
" Nhân viên": Tiểu Thư, cô có cần đợi người tới hay dùng trước.
Uyển Nhi hồn nhiên đáp": Không~~ Chỉ có một mình tôi ăn...
Cô vừa nói xong. Nhân viên đánh rơi quấn menu. Trợn mắt không kịp nói lời nào, Đành lùi lùi về phía sau như ma đuổi.
Một bàn ăn đủ cho 8 người đàn ông khỏe mạnh. Uyển Nhi chỉ càn quét trong 2 giờ đồng hồ. Ăn xong Uyển Nhi đem thẻ đen ra thanh toán.
Khi cô mang thẻ ra, khiến cho nhân viên ngạc nhiên, vị Tiểu Thư này có thể mang thẻ đen ra thanh toán. Chắc chắn là Thiên kim tiểu thư của đại gia tộc nào đó.
Ở thành phố C này, chỉ có 4 người mới có thẻ đen. Trong đó Dật Thần nằm trong 4 người đó.
Thời gian còn lại, cô tàn phá rất nhiều khu phố ẩm thực. Càng ăn càng No, mà tiền trong thẻ mãi không hết. Điều này khiến Uyển Nhi rất bực mình..
" Mẹ nó! Cầm thú này đã nhét bao nhiêu tiền vào thẻ đây.. Ăn mãi không hết tiền.
Dật Thần tan họp, mới để ý không thấy mèo nhỏ nữa. Thẻ của hắn cũng không thấy đâu? Dật Thần cho an ninh công ty lệnh cho đi tìm một con mèo màu trắng, không tìm được thì nghĩ việc.
Toàn bộ nhân viên an ninh ngơ ngác. Hoảng sợ cuống cuồng đi tìm sủng vật cho Dật Thần.
4 giờ trôi qua không tìm ra một dấu vết, hay sợi lông nào của con mèo. Dật Thần ngồi trong văn phòng, ngón tay gõ gõ trên mặt bàn.. Mắt hương về phía camera quan sát.
Từ đoạn mèo nhỏ chạy vào wc nữ, cho tới khi ra lại là một cô gái xinh đẹp ma mị. Bước ra, Rồi từ đó không có một bóng dáng mèo nào bước ra nữa.
Trong đầu Dật Thần suy nghĩ sâu xa. Nghĩ một hồi lại tự trấn an mình xem phim thần thoại quá nhiều nên hoảng rồi đi.
Mèo nhỏ sao có thể là cô gái xinh đẹp đó được. Dật Thần đang miên man suy nghĩ, một thân ảnh màu trắng nhảy lên đùi hắn. Dật Thần hoảng hồn đình vứt vật đó đi, nhìn kĩ lại thì ra là mèo nhỏ của hắn.
" Tiểu Bạch.. Em đi đâu bây giờ mới về?
" Meo~~~Meoooooo
Dật Thần nhìn xuống cái bụng căng tròn của mèo nhỏ, còn có thể nghe được mùi. Tôm hùm nướng bơ tỏi??? Chiếc thẻ đen Của hắn lại xuất hiện ở vị trí ban đầu.
Dật thần quan sát mèo nhỏ. Để mèo nhỏ ngủ trên đùi. Còn hắn kiểm tra tài khoản trong thẻ.
Kiểm tra một hồi, phát hiện ra một khoản tiền không nhỏ, được tiêu thời gian gần đây. Rất nhanh hắn biết số tiền đó được dùng ở đâu...
Dật Thần nhìn mèo nhỏ đang ngủ, với ánh mắt khó hiểu. Chẳng lẽ mèo bây giờ thông minh tới nỗi, biết dùng thẻ để đi ăn gần hết thành phố??
" Mèo nhỏ của hắn thông minh tới vậy???
Dật Thần nhếch Môi, cười như không cười " càng ngày mèo nhỏ càng thú vị. Có nhiều bí mật hơn rồi!
( Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +20% bây giờ là 50% tiểu tỷ tỷ siêu giỏi nha)
Uyển Nhi đang ngủ, thấy độ hào cảm tăng lên cũng giật mình.
"Lão nương phá sản của hắn? Hắn còn tăng độ hào cảm.
" Tên cầm thú đáng ghét này " Hừ "
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...