Thời gian qua dần, Dật Thần coi cô là một con mèo chính thức, cho ăn đồ hộp của mèo. Mặc dù là thức ăn nhập khẩu nước ngoài, vẫn là đồ ăn dành cho mèo. Chuyện này cô làm sao mà chấp nhận được.
" Một mỹ nhân xinh đẹp cao lãnh, phải ăn đồ ăn cho mèo. Chuyện này đồn ra ngoài, người ta cười chết lão nương đi.
Dật Thần đổ cái bột gì đó, trắng trắng vào chiếc đĩa xinh đẹp có vẽ hình mèo. Để trước mặt Uyển Nhi.
Hắn liếc mắt nhìn mèo con, đã mấy hôm rồi, cái gì cũng không chịu ăn. Mặc kệ là hắn có đổi bao nhiêu đồ đắt tiền. Mèo nhỏ cũng không chịu ăn. Mèo nhỏ nằm cuộn tròn, thi thoảng sẽ kêo meo~~ meo~~
- Dật Thần, xoa đầu Mèo nhỏ, lạnh giọng nói ": Còn không ăn, tối nay sẽ làm món thịt mèo bảy món.!
Uyển Nhi đang cuộn tròn cũng phải trợn hai con mắt Lên nhìn Dật Thần.
" Mẹ nó! Tên Cầm thú này muốn ăn thịt lão nương.
" Lão nương nhất quyết không ăn. Có chết cũng khôn ăn.
[...] Tiểu tỷ tỷ ta khuyên tỷ, ngoan ngoãn an phận làm mèo đi, nam chủ có tiền án ăn thịt mèo đó.
"...." Tại sao lão nương, lại rơi vào tay tên cầm thú này,tới mèo cũng dám ăn?
" Được rồi, lão nương chịu thiệt làm mèo nhỏ nghiêm túc. Ăn thì ăn, bây giờ hắn bắt lão nương liếm sữa lão nương sẽ liếm.
Dật Thần thấy mèo nhỏ chịu ăn, thì hắn cũng xoay người rời đến công ty. Dặn dò người Hầu trông coi mèo nhỏ cẩn thận.
Uyển Nhi thấy Dật Thần rời đi, cô liền nhanh chân nhỏ tiến đến thư phòng Của Dật Thần.
Bình thường sẽ không ai dám tiến vào thư phòng này, được coi là lãnh địa cấm. Uyển Nhi cười giảo hoạt, tấn công vào Thư Phòng.
Uyển Nhi nhìn dò xét xung quanh, liền thấy máy tính ở đó, cô lợi dụng Chân mèo ấn Ấn vài cái thuận lợi khởi động máy, vào được wed.
[...] Tiểu tỷ tỷ của tôi ơi. Tỷ là đang định làm cái gì đây?
" Lão nương tất nhiên là trả thù tên cầm thú kia rồi, hắn dọa ăn thịt lão nương.
" Lão Nương có là mèo, cũng phải có tôn nghiêm của loài mèo " Hừ"
Uyển Nhi nhanh chóng, gõ gõ màn hình hiện ra các tiểu muội muội xinh đẹp. Da trắng ngực to, mông vểnh, Uyển Nhi vừa xem, vừa Lấy bàn tay nhỏ lau lau cái miệng Mèo của mình.
[...] Ta không Hiểu Tiểu tỷ tỷ ở bên trường phái nào?
[...] Tiểu tỷ tỷ hình như nam chủ quay Lại rồi, mau xuống đi.
Uyển Nhi, đang say mê ngắm người đẹp, tâm trí đâu mà quan tâm Lời nói của hệ thống chứ!
Dật Thần nhớ tới, quên không mang theo văn kiện nên quay lại thư phòng để lấy, ai ngờ vừa vào phòng. Đã thấy thân ảnh màu trắng, nằm cuộn tròn trên bàn máy tính.
Mặt lười biếng, cái tay còn chà chà trên bàn phím. Dật Thần Cảm thấy quái lạ, sao mèo nhỏ lại ngủ ở đây. Hắn lại gần xem mèo nhỏ đang làm cái gì?
Uyển Nhi thừa hưởng tai thính mắt tinh của mèo, khi Dật Thần Mở cửa, cô đã biết. Uyển Nhi nhanh tay đổi wed thành trang đồ ăn
Dật thần tới Gần bàn máy tính, cảm giác được cỗ ấm áp mền mại trên người mình. Nhìn lại hóa ra mèo nhỏ nhảy lên người hắn, còn dụi dụi cái đầu vào ngực hắn làm nũng.
" Meo~~~~ meo~~~
Dật Thần bị Động Tác bán manh của Mèo Nhỏ, Quên luôn Cái máy tính.
(Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 10% Tiểu tỷ tỷ cố lên)
" A Miêu~~ Sao mày lại ở đây? Dật thần hỏi mèo nhỏ đang làm nũng trên người hắn "
Uyển Nhi đang làm nũng, toàn thân Cũng. Cứng đờ.
" A Miêu cái ông nội nhà mi "
" Lão nương có tên rất đẹp. "
" Không phải A Miêu A cẩu ngoài đường. Tên Cầm Thú.,"
Uyển Nhi nhảy từ trên người Dật Thần xuống, ngồi trước máy tính. Bàn chân nhỏ cào cào lên~~
Dật Thần Nghi ngờ, trước khi đi hắn có tắt máy tính mà? Sao bây giờ lại mở lên rồi? Dật Thần lại gần máy tính, trước màn hình chỉ toàn là đồ ăn?
Uyển Nhi lại cào vào hình bé tí nào Đó? Dật Thần Lúc này nhìn kĩ hơn. Thì thấy món ăn nào đó, có màu trắng thuần. Nhãn hàng Ba con sói trắng.
" Dật Thần": A Miêu~~ em muốn ăn cái này?
" Uyển Nhi bực mình, dí tay lên chữ ba con sói Trắng.
" A Miêu~~ em là thích tên sói trắng
Uyển Nhi, lúc này mới quay lại làm nũng, liếm liếm ngón tay của Dật Thần. Hắn bị cái lưỡi ấm nhám nhám liếm phát ngứa.
Dật Thần xoa đầu mèo nhỏ, Nghĩ trong lòng. Mèo nhỏ này thật quá thông minh.
" Được rồi ~~ Vậy ta gọi em là tiểu bạch không gọi A Miêu nữa~~ Có được không?
Uyển Nhi vẫy đuôi, tỏ vẻ đồng ý.
" Tiểu Bạch~~ Lão nương còn tạm chấp nhận. Còn hơn cái A Miêu... A cẩu kia.
" Là nam thần, Tổng tài cả cái Tập đoàn Mà rất ngu về khoản đặt tên.
" Đợi Lão nương thành người, Lão nương sẽ dạy dỗ lại hắn.
" Bắt hắn phải ăn thức ăn của mèo. "
Dật Thần ôn nhu bế Mèo nhỏ ": Đây là thư phòng của Ta, Tiểu Bạch sau này không được tiến vào, nếu không.....!!
" Nếu không cái gì? Ngươi định ăn thịt lão nương chắc?
Dật Thần không thẹn mà, lấy tay đánh lên mông nhỏ của Mèo nhỏ.
" Nếu không ta sẽ đánh lên mông nhỏ của em... Biết sợ chưa?
Uyển nhi thẹn quá hóa dận. Cào cào lên tay Dật Thần kêu meo~~ Meo~~~
Dật Thần lại vỗ Lên mông nhỏ mèo Của cô. " Vẫn hư, không chịu nghe lời sao?
" Ô ô ô hắn cư nhiên sờ mông của Lão nương.
" Là lão nương đói..... Aaaa~~~ Hắn sờ mông nhỏ của Lão Nương tới 3 Lần
[...] Tiểu tỷ tỷ hét lên làm gì? Không phải chỉ là mông mèo thôi sao.?
" Hệ Thống chó chết mi, im đi là lão nương ta thiệt thòi có được hay không?
Uyển Nhi Và Dật Thần cứ đối thoại như vậy.
Ta meo~~ Hắn lại hỏi... Cứ như vậy cả ngày, Đến khi trễ giờ tới công ty. Uyển Nhi rút ra một chuyện.
Tên nam chủ này, không những cầm thú còn quá ngu đi.
Lão nương da hiệu chỉ vào miệng kêu meo meo, rồi lại xoa bụng. Mà hắn không biết ta đang đói.
Dật Thần bất mãn nửa ngày, ôm Mèo nhỏ lên trên bàn thức ăn, hắn đổ sửa ra, rồi thức ăn Hộp cho mèo. Lúc này Cô mới bất đắc dĩ ngồi ăn liếm sữa.
Dật thần cảm thán. Xưa nay hắn chưa bao giờ phải hầu hạ ai hay sủng bất cứ người nào ngoài Khả Doanh Doanh. Vậy mà bây giờ hắn lại phải hầu hạ mèo nhỏ này.
Cảm giác có vật nhỏ quấn lấy cũng không tệ. Sủng ái một chút cũng không sao.
Cô ăn uống no đủ, Dật Thần Lại ôm cô về bàn máy tính. Hắn lục tìm tài liệu trên máy tính thì cảm giác không đúng chỗ nào đó.
Máy tính đã tắt mặc dù không cài mật mã, nhưng mở ra phải mất không ít công phu.
Dật Thần Kiểm tra camera quan sát. Khiến hắn kinh ngạc không thôi. Hắn thấy một cục trắng như bông, thao tác mở máy nhập Wed trên máy tính, không khác gì người trưởng thành.
Quan sát kĩ hơn, còn thấy mèo nhỏ dơ ra móng vuốt ấn ấn phím.
Xưa nay Dật Thần trầm ổn, dù có việc gì cũng không khiến hắn hoảng hốt đâu.
Hắn không thể hình dung được mèo nhỏ này thông minh tới mực nào. Quá choáng váng rồi, Dật Thần cúi đầu nhìn xuống mèo nhỏ đang Yên ổn ngủ ngon. Hắn lại liếc Lên camera quan sát.
Môi nhếch lên đường cong tuyệt mĩ ": Mèo nhỏ a~~Thật Thú vị..
(Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 20% Tiểu tỷ tỷ cố lên)
[...] Ta phải nể phục tỷ. Làm kiếp mèo mà vẫn tranh hào cảm được...
" Hệ Thống chó chết. Mi còn dám mở miệng khen lão nương?
" Lăn cho lão nương.
[...] Tốt...tốt lại mắng người.
••••••••••••••••
Dật thần để yên mèo nhỏ ngủ. Còn hắn dò tìm lịch sử tiềm kiếm. Hắn tìm ra một trang khác, khi Dật Thần Kích mở, thì cả mặt mũi hắn vặn vẹo...
Cả màn hình hiện lên các tiểu muội ăn mặc gợi cảm, có ngực có mông. Hắn lại liếc xuống nhìn mèo nhỏ ngủ... Dật thần không biết phải làm sao?
Đây có phải hay không, hắn nhặt nhầm một con mèo nhỏ, có trí tuệ thông minh như người trưởng thành.?
Dật Thần nhớ lại những ngày qua, mèo nhỏ không thích ăn đồ Hộp dành cho mèo. Khi ăn xong còn cào giấy lau miệng. Buổi tối sẽ tự giác đi tắm.
Sáng dậy còn rửa mặt súc miệng. Những hành động lạ thường đó của Mèo nhỏ, hắn không sợ. Ngược lại còn vui mừng, tới hứng thú.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...