Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương


Lộp cộp...!! Lộp cộp
" Nè nè bạn, Ngục Lao nè "
Cà Phê nhảy tưng tưng đến gần cánh cửa có hình quỷ, xung quanh vắng lặng chẳng có bóng ma nào.

Alice lo sợ mím môi, hỏi
" Tôi vào được không? "
" Không "
" Tại sao? "
" Tại có kết giới "
Cà Phê dùng móng tay bén nhọn đâm nhẹ lên cửa, một lực tác động mạnh mẽ lan ra khiến Alice nhìn được vầng ma pháp bao phủ phía trên.
" Vậy làm sao tôi vào được? "
" Bạn vào trong làm gì? "
" Tôi...!"
Ma cà tưng nhìn thấy vẻ mặt ấp úng của nữ nhân mà chớp chớp mắt ngu ngơ.

Tầm nhìn bỗng va vào một bóng hình đang hiên ngang dạo mát.

Tay gác ra sau đầu làm vẻ ngạo nghễ...
" Bạn nhìn kìa "
" Ah...!Là A Khắc Ngạo...!Sao anh ta còn ở đây? "
" Nghi thức cầu ma pháp vẫn chưa xong nên tên đó vẫn phải ở lại "
" Vậy...!"
" Trốn đi, ma pháp của Ma Cà Rồng có thể bị phá hủy dưới móng vuốt Nhân Sói.

Để tôi giúp bạn "
Alice ngẩn ra rồi cũng nhanh chóng định hình chạy qua bên cạnh khúc rẽ núp đi.

Cà Phê gương mặt trắng như đánh phấn vẫn bình tĩnh, liếm liếm môi chuẩn bị tinh thần, hét lên
" ÊH CHÓ HÔI "
A Khắc Ngạo đang dạo mát dự sẽ ghim gái để trêu chọc thì bất ngờ nghe thấy âm thanh quen thuộc.

Theo phản xạ nhìn đến nơi phát ra tiếng nói.

Gương mặt đang bỡn cợt phút chốc đanh lại, đôi mắt trở nên hung ác nghiến răng
" Con ma hèn hạ "
" CHÓ HÔI, NGƯƠI QUẢ NHIÊN LÀ CHÓ LỚN TIẾN HÓA "
" Giỏi lắm, nợ cũ chưa tính.

Nay tự tìm chết "
A Khắc Ngạo đằng đằng sát khí, bước chân di chuyển về hướng Cà Phê đang đứng.

Càng ngày càng nhanh cho đến khi hắn phóng đến như tia chớp.
Vụt...!!!
Cà Phê vẫn bất động, nhìn tốc độ bàn thờ của nam tử mà bình tĩnh chờ đợi.

Tiếp tục nói
" Chó hôi nhanh lắm, bắt được, ta cho ngươi gặm xương "
" Khốn..."'
Rầm...!!! Đoàng...!!
A Khắc Ngạo tức giận gằn lên, lao tới giơ móng vuốt cào xuống muốn phanh thây Cà Phê ra.

Nhưng thanh niên đã kịp nhảy lên tránh khỏi bàn tay Tử Thần.

Tiếng vang nổ lớn bởi kết giới bị hủy, A Khắc Ngạo chưa kịp phát hiện việc mình gây ra đã bị Cà Phê nhảy lên đầu lấy thế để chạy trốn.
" May mà né kịp, thằng này ghê gớm.

Chuồn "
Cà Phê nhảy xuống đất lầm bầm, hai tay đưa về phía trước vẫn cứng đờ.

Ngoái đầu nhìn ra sau thì thấy A Khắc Ngạo đang hùng hổ đuổi tới như muốn xé xác kẻ trước mặt
" Bổn Vương Tử phải phanh thây ngươi đồ con ma chết tiệt "
" Êh êh...!Ta là ma cà tưng, không phải ma chết tiệt.

Phát âm tôn trọng giống loài bạn ơi "
Cà Phê vừa nhảy vừa nói, cứ thế một ma một sói rượt đuổi đến khi mất hút.

Chỉ còn lại tiếng cãi vã đầy tức giận cùng châm chọc...
Alice lo sợ bước ra, đưa tay vuốt ngực nhìn khoảng sân đã hiu quạnh mà nhanh chóng đẩy cửa đi vào.

Giữa không gian tối tăm, những con ma trơi xếp thành hàng ngay ngắn đi sâu vào trong.

Alice cũng hoang mang mà cất bước trên đường dài.

Hai bên là những cánh cửa nhà tù đã niêm ấn ma pháp.

Tất cả tĩnh lặng đến dị thường...
" Chị đến đây làm gì? "
Alice giật mình suýt té ngã bởi âm thanh bất chợt, nhìn qua liền thấy bóng dáng Ngọc Lưu Ly nhỏ nhắn đang ngồi trên đất nhìn ra.

Sau khi trấn tĩnh mới bước tới gần, nói
" Chị...!Em có sao không? "
" Không.

Ngược lại chị thì có "

" Chị sao? "
" Đây không phải nơi thuộc về chị "
Alice ngẩn người trước ánh mắt sắc bén của cô bé nhỏ tuổi hơn mình.

Gấp gáp hỏi lại
" Em biết chị sao? "
" Tôi là Ngọc Lưu Ly, một trong những thợ săn Vampire.

Chúng ta đã từng gặp nhau "
" Sao chứ? "
Ngọc Lưu Ly nhìn chăm chú vào nữ nhân bên ngoài, bỗng tâm trí đau buốt đến tê dại.

Hàn băng từ đâu xuất hiện, những con dơi bay tới treo ngược phía trên.

Cô ta liền quát Alice
" VỀ ĐI "
" Hả? "
" CÚT ĐI "
Alice thẩn thờ sợ hãi trước sự thay đổi đột ngột, nhưng cũng nhanh chóng chạy đi không dám quay lại.

Ngọc Lưu Ly trong nhà lao, ôm đầu nhăn mặt như thật sự thống khổ.
Vụt...!! Cộp...!!!
" Lưu Ly, ổn chứ? "
Dương Hoàng Nam âm thầm xuất hiện, nhìn vào trong vội vã dùng súng bạc bắn vỡ niêm ấn.

Tiến tới bên cạnh thân hài bé nhỏ...
" Chúng ta mau đi thôi, việc xâm nhập bị phát hiện.

Không nên nán lại lâu "
Dương Hoàng Nam vươn tay nói, nhưng Ngọc Lưu Ly vẫn chẳng có phản ứng hợp tác.

Gương mặt từ từ ngẩng lên, đôi con ngươi đen tuyền vô hồn.

Một bên còn lại là màu vàng kim như mê cung vô tận.

Xoáy sâu vào lòng nam tử khiến hắn ngẩn ra.
Vụt...!! Phập...!!!
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_   \_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
\[ Ký chủ, đám người Ngọc Lưu Ly nhân lúc cánh cổng thời không mở ra mà thâm nhập sao? \]
' Ừ '
Cô nằm trên giường thảnh thơi được con thỏ Ziu đút nho bỏ vào miệng mà hưởng thụ.

Hai mắt nhắm lại nói chuyện với tiểu Bát Đản trong tâm thức.
\[ Họ muốn săn Ma Cà Rồng? \]
' Phải '
\[ Vậy con nhóc Ngọc Lưu Ly kia có phải là Ngọc Lưu Ly chúng ta biết không? \]
' Phải '
\[ Sao con nhỏ đó không đối đầu với người? Cả hệ thống của nó nữa, mất tăm luôn.

Ta không cảm nhận được sự hiện diện của hệ thống khác ngoài con chim chín.

Nhưng giờ cũng mất tín hiệu \]
' Ha~...!Biến mất hết rồi '
\[ Biến mất? O.o?? \]
' Ngọc Lưu Ly sắp trở thành địch thù của ta.

Chẳng phải là do công ơn của Kim Ảnh Long gì đó sao.

'
Cô vẫn rất ung dung mà nói ra những điều kỳ quái, há miệng cho Ziu bỏ nho vào.

Vừa nhai vừa cảm nhận sự thoải mái khi được ở một mình mà không có Alice.
\[ Kim Ảnh Long? Cái gì? Là Thần Long thượng cổ? Sao thế được? Chẳng lẽ có nó trong thế giới này? \]
' Ngươi biết? '
\[ Ta không rõ lắm.

Nhưng tương truyền Kim Ảnh Long là một Thần Thú rất mạnh.

Giống như Hắc Long mà người đã cướp Diễm Hỏa.

Nhưng Kim Ảnh Long này, có lớp kim bào hộ thể.

Không gì xâm phạm, vảy rồng một mảnh đều là vũ khí tối cao.

Được biết đến như một Bất Tử Long \]
' Bất Tử? '
\[ Phải.

Vì chẳng có mấy vũ khí xuyên qua được Kim Long Bào của nó.

Nhưng đặc biệt, ẩn sau lớp vảy sắt nhọn, máu của Kim Ảnh Long là Thượng Dược hiếm có \]
' Vậy Kim Ảnh Long đó có chủ nhân? '
\[ Tương truyền Kim Ảnh Long luôn lặng lẽ trong Tam Giới, không như người huynh đệ Hắc Long bạo tàn của mình.

Không gây rắc rối, hành tung và lai lịch cũng chỉ có vài vị Thần là nắm rõ \]

' Ha~...!Phượng Lam Di vì muốn giết rồng mà mạo hiểm tính mạng...!Thú vị '
\[ Toang rồi, toang rồi.

Hết chủ nhân trước của rắn thúi.

Ngọc Lưu Ly, Phượng Lam Di, rồi bây giờ tới Kim Ảnh Long.

Chuyện khủng khiếp gì đang xảy ra vậy? T^T?? \]
' Ha haaa...!Không chừng ai kia còn sẽ ban tặng cho ta vài món quà thú vị.

'
\[ Người còn cười được? Nguy hiểm lắm đó ký chủ.

Mong rằng không liên quan gì tới nhiệm vụ của người \]
' Không liên quan? Ngươi nghĩ vậy sao? '
\[...!Cho ta tự an ủi một chút cũng không được \=^\=||| \]
Cô mở mắt thỏ ra, liếc mâu quang hồng ngọc nhìn vào khoảng không gian bên cạnh.

Cất tiếng
" Sao cứ đi theo ta? "
Con bé ma đầu trọc xuất hiện bất thình lình sau câu hỏi khiến lông thỏ Ziu dựng đứng kinh hồn.

Nhanh chóng nhe nanh thủ thế chuẩn bị làm anh hùng chắn trước mặt cô.
" Chi chu "
Cô nhìn thân thỏ nhỏ bé đầy lông che mất tầm nhìn, bình tĩnh đưa chân ngắn đá một cước khiến Ziu lộn nhào.
Bịch...! Rầm...!
" H...!ha haaaa...!D...!đ...án...!đá...!áng...!đ...!ha haaa...!đ...!đ...!ời (Ha haaa...!Đáng đời) "
Con nhóc đó cười lên nắc nẻ ôm bụng chỉ tay vào con thỏ đực đang nằm dài ra đất.

Cô cười cợt tỏ vẻ ung dung run đùi, nhưng đáy con ngươi lại kín đáo dò xét, sự buốt giá tận bên trong đó như vực thẳm vô tận chẳng ai thấy được.
" Ngươi tên gì? Sao đi theo ta? "
" Ặc...!G...!g...!g...!gì...!c...!ch...!chứ? Ặc...!Gì chứ? "
Con nhóc dứt hẳn tiếng cười mà lảng tránh hỏi ngược lại cô.
" Tên gì? "
" S...!sa...!sa...!sao...!t...!t...!tá...!ta...!ta...!p...!ph...!phả...!ph...!ải...!N...!n...!n...!nó...!i...!(Sao ta phải nói?) "
\[ Ta thật khâm phục sự kiên nhẫn của ký chủ \]
Cô ngồi dậy, thân thỏ đối diện với bóng ma con nhóc.

Bình đạm
" Không nói tên thì ta không cho ngươi đi theo nữa "
" Hừ...!Pen "
Con nhóc phồng má bất mãn, cuối cùng cũng chịu khai ra.

Tiểu Bát Đản cảm thán
\[ Nói tên mình sao trót lọt vậy? \=.\= \]
Cạch...!!!
Tiếng mở cửa vang lên, Pen cũng nhanh chóng tan biến giữa không trung.

Cô nhìn lại, liền thấy thân ảnh nam nhân đã mấy ngày mất tích.

Conal Vincent bước vào, cơ thể đầy vết thương mới cũ đan xen.

Trên áo đã rách vài mảng, máu thấm đẫm nồng nặc trông vô cùng thảm hại.

Nhưng tay hắn đang cầm một bông hoa màu tím nở rộ như Mẫu Đơn, phảng phất hương thơm cùng tinh túy rực rỡ.
" Về rồi...!"
Cô để đôi chân chạm lên mặt sàn, dung nhan tầm thường hiện ra ngồi trên đệm nhìn hắn cười nhạt.

Conal tiến tới đối diện cô, đưa Tu Nguyệt Di Hoa ra, để cô cảm nhận được linh khí dào dạt.
\[ Ký chủ, thực sự là Tu Nguyệt Di Hoa \]
Âm thanh tiểu Bát Đản vang lên chắc nịch, cô rũ mi vẫn mỉm cười lạnh nhạt.

Vươn ra hướng về bàn tay rắn rỏi đang dâng hoa trước mặt.

Dùng lực kéo xuống
Phịch...!!
Conal Vincent bị lực của cô kéo mạnh nằm dài trên nệm, vẫn không cảm xúc nhìn nữ nhân đang lật người đè lên mình.

Cô chống tay xuống vòm ngực đang chần chịt vết thương của nam nhân.

Tư thế hai người ái muội, đôi mắt như có ma lực xoáy sâu vào đồng tử đen tuyền của hắn.

Thì thầm
" Vì ta mà bán sống bán chết, đáng không? "
" Đáng "
" Ngươi thật lạ...!Chỉ vì vài đồng tiền lẻ mà đi theo ta tới tận đây? "
"..."
Cô nhìn gương mặt tuấn lãng, đưa từng ngón tay lên lướt nhẹ qua như đang chọc ghẹo.

Hắn vẫn chẳng tỏ thái độ, nhìn chăm chăm vào cô không rời.


Đôi mâu quang hồng ngọc liếc qua Tu Nguyệt Di Hoa, ngồi dậy cầm lên ngửi thử.
\[ Ký chủ, người muốn ăn sao? \]
Câu hỏi của tiểu Bát Đản vang lên, cô không nói gì chỉ há miệng ra hấp thu một lượng linh khí thuần khiết mạnh mẽ.

Conal ngồi dậy, vẫn bên cạnh cô nhìn thật lâu.

Mặc cho những vệt máu vẫn chảy dài trên làn da khỏe mạnh.
Cô nhắm mắt cảm nhận một sức mạnh ngập tràn trong cơ thể mình, bao trọn lấy linh hồn cô mà như đang vá lành.

Từng chút một lan tỏa, cho đến khi đóa hoa hoàn toàn biến mất.
\[...\]
" Ha~...!"
Cô nở một nụ cười thâm ý, đưa bàn tay tạo ma pháp Thủy chữa thương tích cho Conal.

Hắn vẫn ngoan ngoãn ngồi yên, đôi mắt không chớp mà ngắm nhìn cô thật kỹ.
" Anh không phải người? "
" \*Gật đầu\* "
" Là Nhân Sói? "
" \*Gật đầu\* "
" Cũng là Vampire? "
" \*Gật đầu\* "
" Hửm? "
Cô mỉm cười nâng mi mắt nhìn hắn, cổ họng kéo dài âm tiết như đang tra hỏi.

Conal Vincent vươn môi mấp máy...
" Mẹ là ma, ba là Sói "
" Đang ở đâu? "
" Họ chết "
" Anh có quan hệ với Nữ Chúa Quỷ không? "
" \*Gật đầu\* "
Cô buông tay khi những vết thương đã lành lại, dòng nước mát lạnh cứ thế tan biến.

Cô nhẹ nhàng kề cận với hắn, bộ dáng cả hai gần gũi đến có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương.

Vươn môi cười ma mị
" Cảm ơn "
Conal Vincent đờ ra như pho tượng, cô từ từ giữ lại khoảng cách ngồi xếp bằng tịnh tâm.

Nam nhân đứng lên, gương mặt vẫn liệt cảm xúc nhưng vành tai đã đỏ gắt.

Lặng lẽ rời khỏi phòng...
\[ Tên này cũng thật đáng tin.

Vậy mà lại lấy được Tu Nguyệt Di Hoa, vừa rồi ta còn cảm nhận thấy hơi thở hắn yếu ớt như sắp chết.

Quả là một kẻ mạnh mẽ phi thường \]
Cô nghe tiếng nói của tiểu Bát Đản, hai tay luân chuyển vận khí mỏng vòng quanh kết ấn.

Đôi mắt vẫn nhắm, mỉm cười nhạt
' Dùng nhưng không tin '
\[...\]
Vụt...!!!
Cô biến mất, cảm nhận bản thân đang dịch chuyển.

Xuyên qua màn thời gian để trở lại Nhân Gian.

Khi đôi chân đạp lên mặt sàn lạnh lẽo thì cô đã vào một căn cứ bí mật.

Đôi mắt hồng ngọc liếc nhìn xung quanh, từng bước chân đi đến gần giữa sảnh.

Xung quanh bốn bề là màn hình máy tính với thiết bị hiện đại.

Âm thanh vang lên từ chiếc ghế độc nhất...
" Cô là Serena? Sao vào được đây? "
Cô nhìn Xác Hàm, kẻ có dung mạo đáng sợ bị phân hủy vừa xoay lại kia.

Hắn vẫn ngồi đó đối diện, cô vươn môi cười nhạt
" Ngươi là tên đã may mắn sống sót khỏi khu rừng kỳ bí kia? "
" Phải "
" Làm sao ngươi có thể thoát khỏi? "
" Tại sao tôi phải nói? "
" Ngươi muốn sống hay chết? "
Cô mỉm cười rất nhẹ nhàng hỏi ngược lại Xác Hàm, giọng nói du dương nhưng ẩn đầy uy lực cùng giá rét.

Gã trầm mặt gật đầu
" Đó là một khu rừng quỷ quái.

Tôi tham gia vào đội săn Ma Cà Rồng cũng là vì muốn trả thù và tìm ra sự thật "
" Ngươi biết những gì? "
" Trong khu rừng có một cái hồ rất sâu, chính lũ Miêu Yêu sẽ hiến tế những linh hồn sợ hãi của con người vào trong "
"..."
" Trong khu rừng có một nơi gọi là Tuyệt Liên Cung.

Nơi luôn luôn phát ra ánh sáng trắng không bao giờ tắt.

Những gì tôi cố điều tra hơn 2 năm cũng chỉ được bấy nhiêu "
Cô nghe lời nói Xác Hàm vang lên đều đều, liếc mắt qua hắn vươn môi nhạt.
Phựt...!!
Bạch Hỏa bùng phát nuốt chửng gã trong tích tắc, thiêu rụi thành tro tàn.

Cô cất bước xoay người đi, để lại phía sau là ngọn lửa không ngừng hủy hoại.
\[ Ký chủ đi đâu vậy? \]
' Khu rừng '
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Cùng lúc đó ở Ma Giới đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Một thế lực tà bí đã tấn công toàn bộ yêu ma.


Khiến mọi thứ phút chốc trở nên hỗn độn...
" Nữ Chúa Quỷ, con nhóc kia biến mất, lại có một kẻ loài người chết trong Ngục Lao.

Nay lại thêm sự việc này, ắt hẳn có liên quan? "
Zola đưa tay xoa cằm khép hờ mắt nói ra nghi vấn, nữ nhân ngồi trên ghế đang trầm tư.

Dịu giọng
" Mong rằng hai đứa con của ta chống đỡ được "
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_.  \_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Rầm...!!! Đoàng...!!
" Hự...!Đáng ghét "
Henry ôm bụng đau đớn bởi cú tấn công mạnh bạo khiến hắn lùi lại vừa rồi.

Đưa đôi mắt tức giận nhìn lên nữ nhân từ đâu xuất hiện kia đang đánh tan hồn lạc phách chúng ma quỷ.

Hai con người lơ lửng giữa trời, quả tạ vung xuống không nhân nhượng khiến mặt đất chấn động.
Rầm...!!!
Ciara bình tĩnh nhìn lũ tạp nham, cứ động tay xoáy vòng tạ lớn nặng nề giáng xuống.

Tàn phá từng chút một...
" Ah ha~...!Thật là yếu quá đi nga~ "
Nhất Khuynh chán nản đưa tay ôm mặt bĩu môi nũng nịu.

Aiden nhăn mày bay lên, bàn tay hóa vô hình âm thầm vung tới.

Nàng ta kinh ngạc, uốn eo xoay vòng giữ lại khoảng cách.

Triển khai lụa mỏng kích trả, vừa cười cợt nhã
" Ah nga~...!Ngươi biết Phi cái gì Phích Tử Hoàn Ảnh đúng không ah? Vương nói hổng có cho ta đánh cận chiến đâu~ "
Nụ cười yểu điệu của Nhất Khuynh cùng đôi mắt lại ẩn chứa tia nham hiểm kia khiến lòng Aiden cảm thấy khó chịu.

Thủ pháp cứ đánh tay đôi với dãy lụa, muốn đến gần nhưng đều bị ngăn cản.

Khàn giọng hỏi
" Các ngươi là ai? Sao dám xâm phạm Ma Giới? "
" Ah~...!Ngươi tuy biết Phi Phích Tử Hoàn Ảnh, nhưng lại không nhiều.

Đúng là yếu đuối ah~ "
Nhất Khuynh lại nói lảng đi sỉ nhục Aiden khiến hắn bắt đầu tức giận.

Bộ dạng cợt nhã không xem ai vào mắt đó như đang thực khinh bỉ hắn.

Cuộc chiến vẫn diễn ra với thế thượng phong áp đảo của hai nữ nhân kỳ lạ...
Ầm Ầm...!!! Đoàng...!!
" Làm đại sự "
Ciara thốt lên ba chữ sau khoảng thời gian dây dưa, mọi thứ dưới ngôi trường đã tan hoang gần một nửa.

Học viên xung quanh bu đông như kiến cứ lao lên liên tục.

Hai quả tạ vung xuống hai bên Vương Tử, khiến bọn hắn bị đè trên đất một cách đau đớn không thể thoát ra.
Xẹt...!!! Rầm...!!
Lũ ma quỷ muốn tấn công Ciara, nhưng bên ngoài cô ta đã phủ tầng tầng kết giới không thể xâm phạm.

Nhất Khuynh cũng bay lên cao, dùng lụa đỏ uyển mị đánh vào mặt trăng lớn màu đỏ kia.
Rầm Rầm...!!!
" Ha ha haaa~~ "
Nhất Khuynh cười lên một tràng dài như vô cùng hứng thú.

Những tơ lụa cứ đánh vô hình mà tác động vào thứ to lớn phía trên.

Ra sức cực lực liên hồi cho đến khi không gian bắt đầu rung chuyển...
" Ma Điện? "
Aiden kinh hãi nghiến răng thốt lên khi bị Nhất Khuynh tàn phá nơi giao thoa giữa Học Viện và Ma Điện.

Từng đòn tấn công tưởng chừng đang khiêu vũ thật diễm lệ, nhưng sự rung chuyển đó lại khiến tất cả sợ hãi.

Ciara đứng một bên lặng thinh chờ đợi, nhớ lại lời nói nhắn nhủ của cô.
{Mặt Trăng và Mặt Trời của thế giới này là một.

Cũng chính là nơi giao nhau giữa Ma Điện, nơi cư ngụ của Nữ Chúa Quỷ.

Phá hủy nó, diệt bỏ phân nửa ngôi trường}
CHOANG...!!! RẦM...!!!
Nhất Khuynh bị lực tác động mạnh mẽ đánh văng ra, dùng lụa xoay một vòng xinh đẹp cố định bản thân.

Ngước đôi mắt tà tứ liếc nhìn Mặt Trăng đỏ đã rời rạc mà rơi xuống vài mảnh vỡ.

Nguồn ma khí cường bạo lan đi khắp chốn.

Phía dưới ai ai cũng bắt đầu hỗn loạn, nàng ta cười quỷ mị
" Xong việc rồi ah~ "
Dứt câu tất cả bàng hoàng khi mọi thứ trở về sự tĩnh lặng đến tang thương.

Ciara và Nhất Khuynh đã biến mất như làn khói vô hình, Henry thẩn thờ không tin những chuyện vừa diễn ra.

Ngồi đó chẳng thể nhúc nhích khi quê nhà bị phá hủy một cách dễ dàng...
Bên trong phòng, sau khi nhận được hung tin Helga cũng chẳng tỏ thái độ, an tọa trên ghế gõ nhẹ ngón tay.

Zola nhíu mày bắt đầu lo lắng
" Ma Giới đang phải đối mặt với một sự uy hiếp không nhỏ "
" Ta cũng không biết phải làm sao "
" Ta có cách "
Âm giọng nhẹ nhàng cất lên sau câu nói của Helga khiến hai người trong phòng phải chú ý.

Họ đồng loạt quay lại nhìn, Nữ Chúa Quỷ kinh ngạc, sau đó mỉm cười nhẹ...
" Nguyệt Tâm Sứ, ngươi về rồi...!".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui