Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương


Cô trở về không gian ngồi xuống ghế , bầu không khí tựa như dây đàn.

Nhất Khuynh uốn lượn người dựa xuống thành ghế mềm mại.

Ciara rót rượu cho cô đứng một bên
Cô nhắm mắt lại tựa đầu ngửa lên , nhấp một ít rượu.

Hít thật sâu cố bình ổn lại sát tâm trong cơ thể , tiểu Hắc bay đến nói
" Chủ nhân , người thất vọng ? "
" Ừ ! Thần ? Bọn chúng thật yếu "
" Chủ nhân , đó chỉ là những vị Thần yếu ớt được tôn thờ mà thôi.

Có lẽ người quá mạnh để đấu nghiêm túc với chúng "
" ...!"
" Chủ nhân , người không cần giận.

Thất Phụng kia ta thấy cũng rất được "
Cô nghe lời nói của tiểu Hắc , khóe môi cong lên
" Ừ ...!có thể nhanh nhạy thoát khỏi lửa của ta.

Rất được "
" Ký chủ giết nhiều người như vậy , có thõa mãn không ? "
" Tạm ổn "
" Ký chủ , người muốn xem tình huống tiếp theo của thế giới đó ? "
Cô gật nhẹ đầu , tiểu Bát Đản thấy vậy liền nhắm mắt lại .
[ Khởi động --------> Hoàn tất ]
Khung hình xanh lá hiện ra , bên trong là trưởng lão An Nguyệt cùng những kẻ còn sống đang ở trong một vòng tròn lớn được vẽ kỹ càng ...
_______________________________
" Thần nhi ...!"
Mira nắm lấy tay hắn có chút lo sợ , hai mắt vẫn còn vươn lại tơ máu vì có lẽ khóc quá nhiều.

Thịnh Phong Thần nhìn Lăng Vũ đang ôm lấy thân thể đã lạnh ngắt của cô bế đến , Băng Du tức giận căm hận hét
" ĐỂ CÔ TA BIẾN "
" Câm mồm "
Cả hai âm thanh đồng loạt của nam nhân khiến Băng Du sợ hãi , lạnh lẽo đến giá rét.

An Nguyệt tuyệt vọng thở dài nói
" Louis , cảm ơn ngươi "
" Lần cuối cùng "
Tiếng nói vang khắp tứ phương bình tĩnh , khoảng trời hoang tàn như vùng đất chết dần bị phá hủy.

Vòng tròn lớn được vẽ trên đất đã không còn tuyết đọng xung quanh , hoàn toàn cách biệt với những vùng đất khác.

An Nguyệt cười ưu thương gật đầu , một vị Thần lơ lửng trên không.

Thân hình như đứa trẻ cất tiếng
" Ta nhất định báo chuyện này đến các vị Thần khác.

Các con đi đi "
" Thần Enrin , cảm ơn sự giúp đỡ của người "
" Không có gì , là trách nhiệm của chúng ta.

Ritti và Forilyna đã tan biến , không thể làm ngơ được "
Vị Thần Enrin đó có chút phẫn nộ nói , khi bọn họ vào xong liền có một ánh sáng bao phủ lấy tất cả và biến mất.

Mọi thứ hoàn toàn chìm vào sự lãng quên
_______________________________
[ Xác nhận ----------> Thế giới phù thủy ---------> Hoàn toàn biến mất ]
Cô lạnh nhạt ngồi nhấp rượu , đám thú nhỏ sững sờ.

Tiểu Hắc cất tiếng nói
" Chủ nhân , ta có thể hiểu được khá nhiều về âm mưu của người "
" Nói xem "
" Người cho Tà Y phục tùng Nguyệt Thế , bắt Ciara giam cầm lại là vì muốn cho bà ta hiểu nhầm thế lực của chúng ta chỉ có ba người là Tà Y , Nhất Khuynh và Ciara.

Để người có thể thông qua Tà Y mà điều khiển Nguyệt Thế , khiến bà ta làm theo từng kế hoạch của người.

Nhất Khuynh sau đó giả vờ thấy khó mà lùi , phục tùng bà ta.

Vậy là phù thủy đen sẽ như hổ mọc cánh , bà ta sẽ nghe theo kế hoạch của người thông qua Tà Y.

Gây khó dễ cho Tuyết Băng Du , hại cô ta sống không bằng chết.

Chứng kiến người quan trọng từng kẻ từng kẻ ngã xuống , có thể nói như người đang muốn chơi đùa với cô ta để giải trí.

Đồng thời cũng hoàn thành nhiệm vụ của mình như tiêu diệt Thánh Quốc Kỵ Sĩ Bạc Lightly , tìm ra công chúa Bóng Đêm.

Sau đó dùng Du Mộng Thức kết hợp với ma pháp Hắc Ám người luyện được dẫn dắt cho hai chị em đấu đá nhau để gây thêm kịch tính.

Chủ nhân , cuộc chơi này hoàn toàn do người điều khiển.

Từ 1 hóa 10 khiến bọn chúng như lạc vào mê cung , khiến chúng rối loạn và tràn đầy khiếp đảm ...!Ta nghĩ , sau chuyện này danh tiếng của người sẽ là một nổi ám ảnh cho cả phù thủy đen lẫn phù thủy trắng.

Thậm chí người cũng đã đắc tội với các vị Thần ...!"
Cô mỉm cười nhạt híp mắt lại , bàn tay đưa lên vuốt đầu nó.

Phải !! Câu nói trong giấc mộng của ma pháp Ánh Sáng mang ý nghĩa này.

Cuộc chiến sẽ nói lên tất cả , cô đã đối đầu với Thiên Giới rồi ...!Dù thất vọng vì thực lực của hai vị Thần kia , nhưng vẫn rất thú vị và tràn đầy màu sắc ở tương lai chẳng phải sao ???
" Ký chủ ...!vậy ...!có nhiều chuyện ta không hiểu lắm.

Giả dụ như tại sao bọn phù thủy đen lại không nghĩ đến việc thế giới phù thủy sẽ bị lụi tàn khi bọn họ đấu tranh ? "
" Nguyệt Thế là kẻ ngu ngốc , bị lòng tham và sự khát vọng lấn áp đi lý trí.

Nên mới có thể trở thành một con rối cho ta "
Cô mỉm cười tà ác lại xinh đẹp , Nhất Khuynh đánh cái khẽ rùng mình.

Tiểu Bát Đản cười gượng
" Vậy còn Lăng Vũ ? Hắn cũng không biết ? "
" Hắn biết , chỉ là hắn không muốn nói "
" Tại sao ? "
" Hắn cảm thấy nhàm chán với mụ đàn bà đó , vừa ngu ngốc để cảm xúc chi phối.

Vậy thì chết đi cho khỏe , còn hắn lại sẽ là kẻ thống trị mới , muốn làm gì thì làm.

Ngươi nói xem có phải tốt hơn không ? Âm thầm thống nhất , cùng phù thủy trắng rời khỏi.

Hai bên nếu như đánh nhau sẽ lưỡng bại câu thương.

Việc hiện tại chỉ có thể cùng rút lui ...!"
Cô liếc mắt qua tà bí , tiểu Bát Đản há hốc mồm.

Tiểu Huyết cũng hỏi
" Vậy bọn người khi nãy là đang muốn ...!? "
Cô nhướn mày , đặt ly rượu vang xuống ngửa cổ dựa vào thành ghế phía sau.

Từ không trung hình ảnh của cái bảng thay đổi
_______________________________
Tại Hội Đồng Phù Thủy :
Thiên Sơ tập hợp An Nguyệt , Quốc Vương Thịnh Thất Nghễ , tiên nữ Riha , Pharan và cả thầy Lran.


Không khí âm trầm lại nặng nề , Thiên Sơ cất tiếng
" Chúng ta đã thiệt hại quá nhiều , một kẻ quyền năng nào đó đang điều khiển chúng ta như trò chơi.

Ta cảm nhận được điều đó nhưng không thể biết được điều kẻ đó muốn là gì.

Ta tập hợp những người có uy quyền và đáng tin nhất tại đây để bàn luận mọi việc "
" Trưởng lão có ý gì ? Xin cứ nói "
Thịnh Thất Nghễ nhíu mày hỏi , Thiên Sơ thở dài đan tay vào nhau mệt mỏi
" Đêm hôm trước vị Thần Ritti đã đến tìm ta , và ta biết được trận chiến thảm khốc này sẽ không thể nào ngăn cản.

Ta cũng không tự tin rằng chúng ta sẽ chiến thắng bởi kẻ quyền năng bí ẩn đó.

Qua những sự kiện xảy ra , việc trường Magic Aure bị tấn công , khiến Ngỗ La chết thảm.

Rừng Finic bị chiếm đóng , rừng cấm thì các tinh linh biến mất , Thánh Quốc Kỵ Sĩ mới đây cũng bị tiêu diệt hơn một nửa.

Thật sự là ngàn cân treo sợi tóc , đủ để biết con người đó là kẻ mà chúng ta vĩnh viễn cũng không thể chạm tới được.

Chúng ta không thể gỡ ra nút thắt mà kẻ đó tạo ra , vậy thì chỉ còn một cách duy nhất ...!"
Thiên Sơ nhắm mắt lại thống khổ nói , Pharan nhíu mày
" Là cách gì ? "
" Ta biết được rằng , có lẽ bản thân chưa chắc gì sẽ sống được tới cuối cùng trong chuyến đi đến Vùng Đất Thánh Thần , nơi chấn giữ cả thế giới của chúng ta.

Có lẽ ta sẽ chết , nhưng Băng Du là tia sáng duy nhất mà chúng ta có.

Dù bại hay thắng thì con bé phải tồn tại , vì thế ...!chuyến đi này chủ yếu là muốn con bé hiểu được giá trị của chính mình.

Các vị Thần sẽ khai sáng và mở rộng con đường cho chúng ta.

Mọi người ...!cả Louis , ta cầu xin ngươi việc cuối cùng này "
" Cứ nói "
Âm thanh đó lại vang vọng khắp nơi , Thiên Sơ đi ra quỳ xuống dưới đất khiến mọi người kinh hoảng
" Cầu ngươi hãy bảo vệ những người có thể , và giúp chúng ta "
" Giúp gì ? "
" Tạo ra một vùng đất mới "
Một âm thanh lạnh lùng vang lên khiến ai nấy sững người nhìn lại , Thịnh Phong Thần từ đâu xuất hiện.

Hắn vẫn bình tĩnh như vậy , Thiên Sơ đứng lên run rẩy con ngươi
" Đại Vương Tử ...!? "
" Chúng ta chỉ còn con đường đó , tạo ra một thế giới mới và di dời "
Hắn cao quý ngồi xuống đưa tay nhấp trà , Thiên Sơ mỉm cười gật đầu
" Phải "
" Nhưng còn nơi này ? Đây là quê hương của chúng ta "
Thầy Lran đứng lên tức giận , An Nguyệt cười thê lương
" Chịu thôi ! Thật đáng đau buồn khi phải rời bỏ quê hương , nhưng vì tương lai còn đó.

Chúng ta nhất định phải rời đi ...!"
Không khí rơi vào trầm lặng , bọn họ đều cảm nhận được một nỗi đau đớn khôn cùng trong ngực trái.

Thiên Sơ mỉm cười nhẹ
" Các vị , vì tương lai tươi sáng của chúng ta.

Trận chiến này nếu có thể thắng thì không còn gì sánh bằng , nhưng chúng ta cũng phải tìm ra một con đường sống khác.

Các thế hệ phía sau sẽ gầy dựng lại , chúng ta nên nhận ra hoàn cảnh của chính mình.

Chúng ta đã bị dồn đến bước đường cùng , nếu trách chỉ có thể trách do chúng ta quá ngu muội.

Bị kẻ khác điều khiển đến mù mịt , đến khi nhận ra thì có lẽ chúng ta đang đứng ở vách của vực thẳm rồi ...!"
Mọi người nhắm mắt lại , Thịnh Phong Thần vẫn bình tĩnh uống trà.

An Nguyệt thở dài gật đầu
" Chỉ còn cách đó mà thôi , tất cả có thể mất.

Nhưng tương lai vẫn còn , đi song hành với nó là những người còn sống.

Chúng ta nên làm gì ? "
" Ta đã tìm ra một ma pháp cổ xưa , cần sức mạnh của mọi người ở đây để tạo ra vòng tròn di chuyển.

Vị Thần Enrin cũng sẽ giúp , còn hai vị Nữ Thần sẽ giữ chân kẻ ngoại xâm.

Louis , thế giới của ngươi ...!"
" Bà muốn ta ban tặng ? "
Âm thanh đó vẫn bình tĩnh dị thường , Thiên Sơ siết chặt tay gật đầu
" Phải !! Nghi thức cần tam đại bảo vật khi thế giới lụi tàn mà xuất hiện để chấn giữ cho thế giới mới , vòng tròn ma pháp nghi thức để dịch chuyển do các vị giáo sư và trưởng lão tạo nên.

Và thứ còn lại là thế giới của ngươi ...!"
" Hừ !!! Mơ mộng "
Âm thanh bình tĩnh an nhàn nhưng lại lộ ra tia sát khí , Thiên Sơ quỳ xuống nói
" Ta cầu xin ngươi , cả thế giới này.

Tương lai phía trước đều nhờ vào ngươi "
Mọi người nhìn nhau sau đó chỉ biết im lặng thở dài , bọn họ thật sự đã đi đến con đường diệt vong.

Tôn nghiêm ...!ha~ ...!thứ đó thật xa xỉ ...
" Không "
" Chỉ cần ngươi chấp thuận , ta nguyện tuyên thệ ngươi sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của chúng ta.

Dù cho thế giới mới gặp chuyện gì , đều sẽ không liên can tới ngươi.

Tam trưởng lão từ đầu tới ngày tận diệt của ghi chép lịch sử thế giới phù thủy không hề tồn tại.

Và ngươi sẽ nhận lấy sức mạnh và ma lực của ta khi ta chết đi.

Ta sẽ nhờ các vị Thần chuyển nhượng ma lực tu luyện hơn 500 năm qua của mình vào ngươi xem như lời thỉnh cầu cuối cùng "
" ...!"
Mọi người thất kinh trợn mắt nhìn Thiên Sơ , ma pháp là điều hãnh diện nhất của một phù thủy.

Dù chết đi thì ma pháp bên trong cũng phải tan biến theo , có thể nói nó ghắn liền với linh hồn một người.

Là niềm tự hào và uy nghiêm cuối cùng cũng như duy nhất của một phù thủy , vậy mà lại đến bước đường này khiến ai cũng phải không khỏi thương tâm.

Nổi căm phẫn và hận thù giành cho kẻ quyền năng kia ( cô ) càng thêm lớn
" Được ...!Ta chấp thuận "
Thiên Sơ mỉm cười mà nước mắt lại tuôn rơi , bàn tay nắm chặt lại đưa lên trái tim mình.

Sự mãn nguyện nơi đáy mắt hiện lên ...
" Cảm ơn ...!"
_______________________________
Tiểu Bát Đản cầm khăn cắn cắn cảm động , cô ăn một quả nho mỉm cười nhẹ nói
" Bọn chúng xem ra vẫn còn chút sáng suốt , điều này khiến ta có phần tán thưởng.

Cố kéo dài thời gian để cho người dân cả Vương Quốc di dời ...!"
Nhất Khuynh đưa tay lên miệng cười điệu đà
" Vương thật là tàn nhẫn nha~ ...!dồn người ta vào đường tử như thế ...!"
" Vậy ký chủ , Thịnh Phong Thần tên đó ...!không nghi ngờ người sao ? Việc ở thế giới tang thi ...!"
Tiểu Bát Đản nhìn qua chu môi hỏi , cô hơi dừng lại ly rượu trên tay.

Cười khẽ khàn nỉ non mang theo âm lãnh
" Hắn biết tất ...!chỉ là ...!hắn chọn cách im lặng và không màng đến mà thôi ...!"
" Sao chứ ? Hắn làm vậy là hại cả thế giới đó rồi.


Tên đó ác quá "
Tiểu Bát Đản bĩu môi , cô cười nhẹ lắc đầu.

Đôi mắt hiện lên thâm ý sâu xa , tiểu Hắc cất tiếng
" Chủ nhân , người cảm thấy thế nào ? "
" Hử ? Có chút thú vị khi nhìn những con người đó rơi vào thảm cảnh tận cùng.

Nhìn sự thống khổ và vùng vẫy như kẻ sắp chết của chúng mang lại cho ta khoái cảm.

Ha ha~ ...!chúng tựa như những con thú hoang bị giam lại trong một cái vòng lẩn quẩn khiến chúng điên cuồng mà náo loạn.

Cố tìm lại sự sống ...!Ta cũng có chút tức giận vì sự bất tài của đám gọi là Thần ấy ...!Thật không đáng để kính ngưỡng , ha ha haaa~ ...! Nhưng ...!ta đã có khá nhiều sự vui vẻ và hiểu biết nhất định.

Thu hoạch không tồi ...!"
Lời nói cô vang lên mang theo sự thất vọng rõ rệch , cô có lẽ đã hiểu sai lời tiên tri của ma pháp Ánh Sáng.

Nó nói đến sự quyền uy về việc đối đầu với các vị Thần , là về tương lai.

Còn hai nữ Thần kia cũng chỉ là những kẻ yếu ớt nhu nhược ...!Nhất định rằng những thăng trầm mai sau sẽ thú vị hơn nhiều ...
" Vương ...!"
" Ciara ...!các ngươi đã không cần chiến đấu gì cả.

Có phải nhàm chán lắm không ? Nếu rảnh rỗi thì hãy tăng cường sức mạnh bằng cách đấu với nhau "
" Vâng "
Cô gật đầu nhẹ hài lòng , sau đó nhìn qua tiểu Bát Đản.

Đôi mắt đỏ hiện lên tia sáng lạnh
" Bọn chúng sẽ tạo ra một Vương Quốc mới , trò chơi này ta đã thắng.

Nhiều mạng người ngã xuống như thế , các ngươi thấy thế nào ? "
" Ký ...!ký chủ ...!ha haaa ...!tất nhiên là người quá tài giỏi rồi.

Tình yêu , hận thù , đau khổ và tuyệt vọng ...!Thật mỹ nhãn làm sao "
Tiểu Bát Đản cười gượng nói , cô uống cạn ly rượu.

Ngón tay gõ nhẹ lên ly thủy tinh
" Tải bảng số liệu đi "
Tiểu Bát Đản nghe xong có phần e dè , hơi xụ lỗ tai nhắm mắt cất tiếng máy móc
[ Hoàn thành nhiệm vụ :
Thời gian : 7 tháng 24 ngày
Tặng : 7000 điểm , 10 EXP , 15 điểm khả năng sinh tồn , 40 lever
Vật phẩm thu được : Lăng Mộ Thư Viện
Công lao : Giết hơn ngàn người
Nhận được tình yêu của hai mảnh vỡ linh hồn
Tặng thưởng : 10.000 điểm + 1 lọ dung dịch hóa trang thay hình đổi dạng ( Vật phẩm loại Cam ) ]
[ Danh hiệu nhận được : Sát Thần ]
[ Tặng : 10 Tinh Anh Bạc Thiên Linh Thạch ]
[ Thông tin : Vật phẩm loại Cam , khả năng hấp thu linh lực tăng cấp của tu tiên giới ]
[ Mời ký chủ thiết nhập ]
" Thăng 10 cấp cho hệ thống , 5 EXP cho hồi sinh , 5 cho mị lực "
Bảng số liệu :
[ Tên ký chủ : Huyết Hàn Sương
Tuổi : 20
Kỹ năng : Thiên Thông Nhãn.

Diễn xuất.

Ma pháp sư cường đại ...
Khả năng sinh tồn : 135 ( +15 )
Khả năng hồi sinh : 30 ( +5 )
Giá trị may mắn : 35
Nâng cấp hệ thống : Lever 22 ( +10 )
Giết Quái : 3 ( +2 vị Thần )
Mị lực : 85 ( +5 )
Trí Tuệ : Tối đa
Lý do chết : Té cóng
Danh hiệu : Vương Nữ , Huyết Vương , Sát Thần
Điểm : 46.190 + 17.000 điểm - 10.000 điểm = 53.190 điểm
Cấp : 145 ( +40 )
** Kết thúc ** ]
[ Xác nhận : Chưa hoàn thành nhiệm vụ 3 ]
[ Trở thành kẻ cai trị quyền lực ]
[ Bắt đầu quá trình trừng phạt ]
[ Thỉnh ký chủ chuẩn bị tâm lý ]
[ 5 - 10 - 15 - 20 - 35 - 40 - 45 - 50 - 60 - 65 - 70 - 80 - 85 - 90 - 95 ...!Hoàn tất ]
Âm thanh máy móc vang lên đều đều , cô hơi nhíu mày lại nhìn cả cơ thể mình bị bao bọc bởi một đóa hoa sen kim liên màu vàng bền bỉ.

Bao phủ cả cơ thể cô , những kẻ còn lại câm nín kinh ngạc .
[ Trừng phạt mức độ nhẹ ]
[ Tước bỏ ma pháp ]
Từ xung quanh cô vang lên tiếng ầm ầm , một tia sét màu xanh dương dữ tợn tứ phía chạy dọc xung quanh không gian tối đen.

Sau đó đánh thẳng vào linh hồn cô
" Hự ...!"
Cô cảm nhận được sự chấn động linh hồn một cách cường bạo , tia sét đánh dọc khắp cả cơ thể tựa như muốn nuốt trọn cô.

Nỗi đau đớn đến như muốn vỡ ra từng mảnh này thật khiến người ta khó chịu đến nghẹn lòng .
Rầm !!!! Đoàng
Đóa liên hoa mở ra , cô chật vật chống tay xuống thành ghế.

Hai mắt đỏ như máu có chút run rẩy , đóa liên hoa đã sớm tan biến.

Ciara đi tới
" Vương ...!"
Ciara đưa đôi mắt u minh nhìn qua tiểu Bát Đản , nó hơi cuộn người lại hoảng sợ trước đôi mắt của cô ta.

Tiểu Huyết hồi tỉnh , dùng đuôi xoa nhẹ đầu tiểu Bát Đản.

Hỏi
" Chủ nhân , người ổn chứ ? "
" Không sao ...!"
Cô phất nhẹ tay mỉm cười nhạt , tiểu Bát Đản chớp hai mắt tròn xoe ngấn lệ
" Ký chủ , xin lỗi "
" Không sao ! Nó khiến ta có chút kinh ngạc "
Cô mỉm cười nhạt hài lòng , tiểu Bát Đản nghe vậy vui vẻ đá tiểu Huyết xuống khi nó không đề phòng.

Chạy qua cô dụi dụi đầu làm nũng
" Tạ ký chủ "
" Ngươi thăng cấp đi "
[ Thăng cấp hệ thống --------> Hoàn tất ]
[ Kỹ năng : Tầm nhìn xa ]
[ Giống loài : Dực Hồ ( Hồ ly có cánh ) ]
[ Sử dụng linh lực sức mạnh ]
Âm thanh vang lên , một tia sáng bao trùm lấy cả cơ thể tiểu Bát Đản.


Từ trên lưng nó bắt đầu mọc ra hai tia sáng bung xõa một cách mĩ lệ , đôi cánh trắng lớn pha lẫn màu hồng lung linh bao trọn lấy thân hình hồ ly đáng yêu.

Nó vẫy cánh lơ lửng trên không , đôi khi phất phất từng cơn gió nhẹ.

Bộ lông trắng cũng biến đổi có vài chỗ trở thành màu hồng đậm , câu nhân lại đáng yêu đánh động tâm người
" Chồi ôi~ ...!"
Một cơn gió lao đến , tiểu Bát Đản chưa kịp nói câu nào đã rơi vào lồng ngực mềm mại của Nhất Khuynh.

Nàng ta ôm chặt đến mức khiến nó nhanh chóng nghẹt thở
" Sao lại đáng yêu vậy nè , mềm quá đi~.

Làm gối ôm sẽ thích lắm~ "
" Ư ...!t ...!thả ...!"
Tiểu Bát Đản đập chi trước vào tay Nhất Khuynh , miệng há ra tìm hơi thở.

Tiểu Huyết nheo mắt
" Con heo có gì đẹp , xấu xí muốn chết "
Tiểu Bát Đản nghe được tức giận bung cánh , tách hai tay Nhất Khuynh ra lao xuống
" Hồ ly cước "
Hai chân dưới làm ra bộ dạng đá từ không trung đạp xuống đầu tiểu Huyết , sau đó tức giận dậm dậm mắng
" Chết đi , chết đi ...!đồ rắn thúi.

Nói ta xấu , nhìn lại mình đi , mi đẹp lắm chắc ? "
" Ngươi ...!ah ...!"
Tiểu Huyết bị đánh đến không thể lú đầu lên , cô mỉm cười nhạt sau đó đưa tay lên bụng mình.

Đôi mắt hơi nhíu lại , bỗng nhiên từ trong cơ thể cô phát ra ánh sáng màu trắng thuần , hình thành những sợi dây trắng dài quấn quanh người cô nhưng không thắt lại.

Chỉ có lơ lửng vòng quanh , tiểu Bát Đản kinh ngạc
" Chuyện gì vậy ? "
" Chủ nhân ...!"
Tiểu Hắc bay tới há miệng định cắn bỏ sợi dây trắng mông lung đó , nhưng ánh sáng lại đánh văng nó
Rầm !!! Bộp
Cô nhíu mày đưa tay lên , tạo ra ngọn lửa Hắc Diễm muốn thiêu cháy nó nhưng không được.

Tiểu Huyết kinh ngạc , thân rắn đỏ trườn đến xem xét.

Bật thốt
" Duyễn Chú Thuật "
" Đó là cái gì ? "
Cô hơi nhíu mày hỏi , dùng ma pháp cũng không thể thoát ra.

Chỉ có thể bị giam lại như thế , dù không đau nhưng cái cảm giác khó chịu bị vây quanh bởi dây thừng ánh sáng uốn lượn như vậy khiến cô không vui.

Tiểu Huyết nói
" Đây là ma pháp trói buộc cấp cao của các vị Thần , chỉ có thể tiếp cận rất gần mới có thể sử dụng lên linh hồn họ.

Người bị trói sẽ bị giam lại , ma pháp không có công dụng.

Thậm chí sẽ dần dần bị tước bỏ "
Không khí trầm lắng lại , Ciara vẫn không cảm xúc hỏi
" Từ ngoài có thể phá hủy ? "
" Không ! Nó đã bị phù ấn lên linh hồn , nếu bị hủy từ bên ngoài.

Linh hồn bên trong cũng tan biến theo "
Tiểu Huyết hơi cúi đầu nói , đôi mắt tím hiện lên bạo khí.

Tiểu Hắc bay tới đậu lên thành ghế hỏi
" Chúng phù ấn khi nào ? "
" Có lẽ là cái lúc đánh lén sau lưng chủ nhân "
Tiểu Bát Đản nghe tiểu Huyết nói vậy liền nhìn đến , âm thanh máy móc vang lên
[ Tra dò thông tin Duyễn Chú Thuật ]
[ Cách khắc phục -----------> Hoàn tất ]
[ Xin ký chủ tụ hội linh lực ------------ phá vỡ ma pháp ]
Cô nghe theo , bàn tay tụ lại một ít linh khí , quả cầu tròn màu tím lay chuyển xinh đẹp.

Nhưng cô lại biến mất không tăm hơi khiến đám vật nhỏ kinh ngạc.

Cô nhìn khoảng không vàng sáng ấm áp lại rộng đến vô định , đôi mắt đỏ máu hiện lên tia sát khí .
" Huyết Vương ...!ngươi rất mạnh ! Là kẻ vượt qua cả tạo hóa , nhưng ngươi lại mang trong mình sự tàn độc "
Âm thanh êm dịu vang lên , cô kinh ngạc nhìn lại liền thấy Ritti và Forilyna như ảo ảnh bay lơ lửng trên không xinh đẹp.

Khóe mi hơi giật nhẹ , lạnh nhạt hỏi
" Các ngươi chưa chết ? "
" Các vị Thần luôn bất diệt , chỉ có tan biến chứ không hề chết "
Ritti nhìn cô , hai tay hơi dang ra nói.

Forilyna cũng tiếp lời
" Chúng ta đã gửi một phần hồn thức của mình vào Duyễn Chú Thuật "
" Ha~ ...!các ngươi biết rằng mình không thể đánh bại ta ? "
Cô mỉm cười híp mắt đưa tay vén lọn tóc như tơ tằm linh lung của mình.

Ritti nhắm mắt lại , vầng dương nhợt nhạt lại tỏa sáng bao phủ khắp nơi , tiếng nói thật êm nhẹ truyền đi trong không gian vô định
" Ngươi sẽ phải hứng chịu sự trừng trị của trời cao và các vị Thần quyền lực.

Ngươi sẽ trả giá cho chính tham vọng của mình "
" Ha ha~ ...!Thật may , đó là điều ta muốn "
Cô mỉm cười kiều lệ nhưng lại chứa theo một tia bí hiểm.

Forilyna nheo mày
" Ngươi không sợ ? Việc làm của ngươi là ngu ngốc hay thông minh ? "
" Sợ ? Không biết nữa , vì ta chưa trãi qua nó.

Khi đến lúc đó rồi , ta nghĩ bản thân sẽ hiểu.

Còn việc ta làm , có lẽ đối với các ngươi là điều vô cùng ngu ngốc.

Nhưng ngươi nên nghĩ rằng , nếu những kẻ như ta không tồn tại.

Ai sẽ cần đến các vị Thần như ngươi ? Nên cảm kích vì ta đã cho các ngươi việc để làm chứ nhỉ ? "
Cô lạnh nhạt bình đạm , kéo lên nụ cười thâm sâu , hai Nữ Thần nhìn nhau.

Forilyna cất tiếng , âm thanh có phần tức giận
" Ngươi làm vậy để làm gì ? Việc làm đó nó có ý nghĩa sao ? "
" Phải , không có ý nghĩa.

Vì vậy ...!ta mới tạo nên ý nghĩa.

Nhàm chán quá thì làm gì ? Thuận theo khát cầu của bản thân mới là điều đúng đắn.

Ta nghĩ mình đủ bản lĩnh để tham lam và kiêu ngạo.

Chẳng lẽ bắt ta như các ngươi , nhàn hạ để người ta tôn thờ sao ? Không ...!ta thích đi ngược lại hơn ...!Ta muốn làm trái nghịch lý ...!một điều gì đó thật thú vị ...!"
Cô mỉm cười , đôi mắt cong lại hình trăng khuyết khiến hai Nữ Thần bất giác sợ hãi.

Ritti có chút bất mãn
" Ngươi thật là điên rồ "
" Điên ? Phải ...!trong mắt các ngươi ta là kẻ điên.

Không phải kiêu ngạo đâu , nhưng linh hồn ta.

Nó đang run rẩy vì sự sáng suốt của mình , ta nhìn thấu tất cả ...!Ta là sự phản ánh của mọi tội lỗi và tăm tối đang tồn tại.

Ta không vì bất cứ điều gì mà trở nên độc ác , mà nó đã có từ tận sâu trong linh hồn này.

Rất lâu về trước ...!rất rất lâu rồi ...!mà chính ta cũng không thể nhớ ...!Vì sao mình tồn tại ...!"
Đi song hành với lời nói là một nguồn Hắc Ám ma pháp mạnh mẽ , hai Nữ Thần kinh ngạc nhìn bản thân và cả không gian đang bị cắn nuốt.

Đồng thanh vang lên tiếng nói
" Chúng ta đánh không lại ngươi , nhưng những người cai trị sẽ đánh bại ngươi.

Ngươi sẽ nhận ra hành động của mình là vô tri như thế nào khi dám chống lại các vị Thần.

Họ là Đấng Quyền Năng mạnh mẽ nhất , sẽ nghiền nát những thứ dơ bẩn thành tàn tro "
Cô vẫn bình tĩnh mà mỉm cười , nhìn dung nhan sau vầng ánh sáng đang mang theo tức giận của họ.

Tất cả dần bị ăn mòn , cô nhếch môi cất tiếng trước khi mọi thứ hoàn toàn biến mất
" Ta sẽ chờ xem , cái gọi là Thần mạnh mẽ ra sao.

Ta không phải muốn chống đối với chúng , mà là vượt qua chúng ...!"

Hai Nữ Thần sững sờ sau đó là tràn ngập khiếp sợ trước lời nói của cô.

Sự cuồng ngạo đó ...!thật đáng hận ...
Lần nữa cô xuất hiện , những sợi dây ma pháp đã sớm biến mất.

Tiểu Bát Đản cất tiếng
[ Cần thời gian để linh lực cắn nuốt Duyễn Chú Thuật ]
[ Tác dụng phụ : Không thể sử dụng ma pháp tạm thời ]
Cô nghe xong vẫn bình đạm gật đầu , tiểu Hắc híp mắt hỏi
" Vậy chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ thế nào ? "
" Ký chủ , ta sẽ ký gửi người đến một thế giới không có ma pháp.

Đó là một nơi chủ yếu về kiếm linh và võ thuật "
Tiểu Bát Đản chớp chớp mắt dụi đầu nhỏ vào người cô , cô mỉm cười nhẹ xoa đầu nó.

Đôi cánh đã được thu lại , bộ lông trắng mịn màng thật mượt mà.

Cô cất tiếng bình đạm
" Được "
Tiểu Huyết nhìn qua , ngoe ngoảy đuôi hỏi
" Chủ nhân , khi nãy ...!"
" Đàm đạo một chút với người quen thôi mà "
Cô mỉm cười hạ mi mắt , vương khí phút chốc lộ ra khiến kẻ khác phải e sợ.

Tiểu Bát Đản nhắm mắt lại
[ Tra dò thông tin thế giới ---------> Hoàn tất ]
[ Nữ chính là Dao Ỷ Nhi , là một hồ ly thích chu du khắp nơi.

Trên đường đi đã cứu vớt một nam nhân đang bị thương trầm trọng , đó là vương gia của Kỳ Nghệ Quốc.

Tên là Long Lãnh Viên , người được cho là có mệnh sát thê.

Dù ấm áp dịu dàng nhưng khi lấy ai người đó không sống quá 3 ngày trong phủ.

Vì vậy mà nhân gian đồn đại là kẻ có tâm tư tàn độc , mệnh cách không tốt.

Sau khi gặp gỡ Dao Ỷ Nhi , liền nhận lấy nàng ta làm thú sủng.

Sau này cùng nhau trãi qua trùng trùng điệp điệp gian truân khổ ải mà đến bên nhau , nhưng vẫn chỉ là con đường bi thương không hồi kết.

Bởi Dao Ỷ Nhi cứ quyến rũ nhiều nam nhân tuấn mạo phi thường , tài giỏi phong hoa.

Gây ra một hồi sóng gió làm khổ nhân gian , người người than oán.

Nàng ta thấy vậy liền ẩn cư sơn núi , cùng ba nam nhân của mình sống hạnh phúc đến cuối đời ...!( Có lẽ vậy )
Nguyên chủ : Mộng Uyển Nghi , là một sát thủ ảnh vệ của Long Lãnh Viên.

Từ nhỏ là cô nhi , đã vô tình được chọn để huấn luyện bảo vệ hoàng gia.

Trung thành tận tụy , chết không từ nan , nhưng nàng ta vẫn còn nguyện vọng chưa thành.

Dự định sau khi giúp Long Lãnh Viên có được thê tử xong liền rút kiếm quy ẩn , trên đường tìm lại thân nhân.

Nhưng chính là trời không thuận lòng người , nàng ta vì làm bia đỡ kiếm cho Dao Ỷ Nhi mà chết.

Phần tiếc nuối cuối cùng chính là vẫn không thể thực hiện ...!]
[ Nhiệm vụ ký thác : Tìm lại gia đình
Thoái lui khỏi danh vị ảnh vệ ( Nghỉ hưu ) ]
[ Ký chủ , người nên nghĩ ngơi một chút ]
" Được "
Nói rồi cô biến mất giữa khoảng không , đến chỗ của Tà Y xem cô ta đang làm gì .
" Ôi~ ...!thật vinh hạnh khi được người ghé thăm "
Tà Y mỉm cười ấm áp , cô gật đầu nhìn qua một phía.

Trong một cái óng nghiệm , thân thể Nguyệt Thế trần như nhộng bị ngâm trong nước.

Gương mặt tràn ngập khiếp hoảng đập đập kính trong vô vọng.

Tà Y mỉm cười
" Thứ tạp chất dơ bẩn này sẽ ảnh hưởng tới đôi mắt của người "
Cô cười nhẹ rồi biến mất , Tà Y đưa cây dao lạnh lẽo lên.

Khẽ đưa lưỡi liếm , đôi mắt cong lại liếc qua Nguyệt Thế cùng nụ cười kéo tận mang tai như ác quỷ.

Mang lại nỗi sợ vô hình ...
___________________________________
Cô ngồi xuống nền cỏ nhìn trùng trùng điệp điệp các loài hoa và thảo dược đung đưa trong gió.

Bầu trời vẫn là một mảng đêm đen vô định đầy tinh tú cùng sao băng như mưa xẹt qua rợp sáng kỳ ảo , những vòng ánh sáng ma pháp lơ lửng làm tăng lên không khí mộng mị.

Hương thơm của các loài hoa như thứ chất độc kỳ lạ khiến lòng cô có chút an yên.

Môi đỏ mọng hé ra cất tiếng hát êm ái lại ngỗn ngang chư vị lắng đọng tâm người
" Khoảng không kia như một thứ hư ảo "
" Đứng nơi đây một linh hồn tội lỗi "
" Đến nơi đâu là thảm họa trần gian "
" Sát tâm kia , tồn đọng trong khoảnh khắc "
" Một con người ? Sự tồn tại mỏng manh "
" Ta là ai ...!? "
" Kẻ bình thường hay quỷ dữ ? "
" Đôi mắt ấy , nhiễm đẫm huyết tinh quang "
" Trái tim ta đã không còn nhịp đập "
" Cảm xúc này , chẳng thể cảm thông "
" Sự lãng quên của thời gian vĩ đại "
" Quá khứ tương lai , bước chân ta đi mãi "
" Chỉ đơn giản muốn tìm một chốn bình yên "
" Nhưng sao giản đơn là điều quá khó ? "
" Khi ác tâm này , mang tham lam cùng vọng tưởng "
" Hỡi trời xanh , ta muốn hủy diệt mi "
" Hỡi âm ti , ta muốn tàn phá "
" Tam giới này , ngũ hành quay chuyển "
" Ta là kẻ lưu lạc không gian ...!"
" Một linh hồn không chốn nương thân "
" Một mãnh vỡ , chẳng được dung thứ "
" Ta là ai ? ...!"
" Liệu điều đó có còn quan trọng ? "
" Thống lĩnh tối cao ...!thõa mãn sát tính ...!mới là điều ta muốn "
" Cuốn theo gió trôi ...!thời gian quanh ta là vô định "
" Nơi ta trú ngụ là một mảng không gian "
" Ta là ai ? Mãi là một bí ẩn "
" Chỉ biết rằng , nỗi khiếp sợ kinh hoàng kia ..."
" Do chính ta gieo ...!"
" Hãy đến đây đi ...!! Những địch thủ bao phủ cả Tam Giới "
" Ta xưng Huyết Vương , kiêu ngạo đầy bản lĩnh "
" Giải tỏa cơn đói khát trong ta ...!"
" Giết ? Diệt ? Tàn phá ...!ta sẽ nhấn chìm tất cả "
" Hóa các ngươi ...!vào hư ảo mông lung ...!"
Cô nhắm mắt lại ngửa đầu lên trời cảm thụ sự lạnh lẽo đó.

Nụ cười vươn lên nhợt nhạt
" Sự thất vọng này cũng không hẵn , rồi tương lai ta sẽ có những điều gây cho mình sự hứng thú hơn.

Ta vẫn nhận nhiều hơn là mất ...!"
Lăng Mộ Thư Viện kia ! Cô đã lấy nó dung nhập vào Tiên Tháp.

Sau đó dùng kết giới bao phủ cả nơi đó để ẩn đi , không cho nó bị phá hủy cùng mảnh vỡ Thế Giới Phù Thủy.

Nó chính là quá khứ , còn ở thế giới Tà Linh lại là tương lai.

Thời gian ...
" Ha ha haa~ ...!thời gian ? Phải ...!chính là thời gian ...!thật thú vị làm sao ...!"
Cô mở ra đôi mâu quang đã sớm trở nên trong suốt không gợn sóng , tựa như một chốn đi không hồi kết.

Nếu ai lỡ chân sa vào đôi mắt đó , tuyệt đối không có lối về ...
" Đi thôi "
Cô đưa tay xoa trán đang có phần đau nhứt của mình , sau đó nhắm mắt lại.

Âm thanh lạnh lạnh của máy móc vang lên
[ Bắt đầu di chuyển ---------> Hoàn tất ]


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui