Ngày hôm sau tất cả đều tập trung đầy đủ trên sân trường rộng lớn , bầu trời âm u với mây đen tích tụ.
Vài tia sét đánh vang oanh tạc , mặt trời cũng dần trở nên đổi màu.
Băng Du hai mắt hạ mi nhìn vào khoảng không , cơ thể là một chiếc váy màu trắng dài ngang gối trễ vai.
Chiếc áo choàng bông khoác lên , mái tóc buộc cao tung bay trong gió.
Tuyết trắng xóa rơi xuống như đi vào tâm người khảm lại khoảnh khắc ấy , hơn hàng trăm hàng ngàn người đều chuẩn bị tốt tinh thần.
Đều ngẩn cao đầu thể hiện sự cường liệt , ai trong số đó đều đã chấp nhận hết thảy.
Chấp nhận những cái chết , những thảm cảnh và bi ai cùng mất mát , họ đã khước từ những cảm xúc của chính mình.
Nói đúng hơn là họ đã chấp nhận nó , mỗi một con người đều đã quyết định việc mình sắp chết ...!Tình yêu ...!họ giành cho cả thế giới này lớn hơn chính bản thân họ ...
" Almira ...!"
Hoàng Hậu Mira lo lắng đi tới nắm lấy tay cô ta , Băng Du mỉm cười lắc đầu .
" Con sẽ không sao đâu ...!đừng lo lắng "
" Nàng ở lại phải cẩn thận "
Quốc Vương Thịnh Thất Nghễ ôm lấy vợ mình lo lắng nói , bà nhìn qua Thịnh Uy Hỏa mà đi tới.
Hắn đang trầm mặt đứng đó
" Con ...!"
" ...!"
" Bình an trở về "
" Vâng "
Thịnh Uy Hỏa gật đầu nhướn mày , sự bất cần của hắn càng khiến bà lo lắng.
Niêm Liễn vẫn còn chưa thể tỉnh dậy , chỉ có thể chìm vào giấc ngủ sâu.
Cô Pharan đang tìm cách chữa trị cho hắn ...!Thầy Lran đi tới trước mặt Cẩn Duệ và Kỳ Anh
" Hai con hãy chăm sóc tốt công chúa "
" Vâng "
Cô lạnh nhạt nhìn bọn họ đang làm một màn từ biệt bi thương , thân mình vẫn một bộ đồ trắng của học viện cao quý lãnh diễm.
Mái tóc xõa dài với cái bính được thắt vòng qua đỉnh đầu ...!Thật xinh đẹp mà lại mang theo cao ngạo ...
Rầm !!!! Đoàng
Tiếng sét vang lên mạnh mẽ , bầu trời vẫn đầy tuyết.
Mặt đất với lớp tuyết dày đã sớm in đậm dấu chân của bọn họ , An Nguyệt thở dài , hai mắt không tiêu cự nói với Băng Du
" Công chúa , hãy bình an "
" Trưởng lão ...!"
Băng Du ngập ngừng trước những giấc mơ cứ lặp đi lặp lại , đêm qua cô ta có một cảm giác mình sắp phát hiện ra điều gì đó.
Nhưng lại không kịp thấy gì , khiến lòng cô ta vẫn còn đọng lại một tia nghi vấn
" Sao vậy ? "
" Không có gì ạ , mọi người hãy cẩn thận "
" Ừ ! Bình an trở về "
Từ bầu trời bỗng hiện lên vầng quang sáng bao phủ lấy bọn họ , tựa như một vòng tay bao la ôm trọn lấy tất cả.
An Nguyệt nhắm mắt lại , bàn tay đưa lên trái tim đang co thắt của mình
" Rốt cuộc ...!vẫn diễn ra ...!"
______________________________
ẦM !!!! ĐOÀNG
Tiếng sét dữ tợn như đang tức giận , lần nữa bọn họ xuất hiện là một vùng đất rộng lớn.
Tuyết trắng lạnh bao phủ một mảng âm u mang theo sự tịch mịch đến khó thở.
Cùng bầu trời đang dần bị che khuất bởi một màu đỏ cam đánh động tâm người.
Cách đó không xa là biển cả dạt dào với từng cơn sóng xô đập , đây tựa như một đoạn trường nhai nhưng lại quá rộng lớn.
Ba cái trụ cột lớn ba màu tím , cam , xanh lá đang vững trãi đâm thủng mây đen.
Tạo thành hình tam giác với ma lực cường đại ...!Kỳ Anh đi lên , nâng gọng kính
" Tương truyền những trụ cột này sẽ tự động phá vỡ cả thế giới nếu như thế giới này trở nên quá suy yếu "
" Đó là lý do bọn phù thủy đen không dám liều mạng đánh vào các vương đô ? "
Cẩn Duệ lạnh lùng hỏi , Kỳ Anh nâng gọng kính gật gật đầu
" Phải !!! Thế giới chúng ta được liên kết bởi tất cả mọi thứ đang tồn tại , chỉ cần sự phá hủy vượt quá ngưỡng cửa cho phép thì liền biến mất không tăm hơi "
" Thật đáng sợ "
Clyn nhíu mày nắm lấy tay Kỳ Anh nép vào nói , cô nhìn lên híp mắt .
' Tính xem nào ...!rừng Finic , Thánh Quốc Kỵ Sĩ Bạc Lightly ...!Rừng Cấm , các tinh linh đều đã bị tiểu Hắc ăn mất.
Sự phá hủy không ít cũng nhiều ảnh hưởng đến các đô thành ...!Nếu như chọn nơi này để đánh nữa thì ...!không đúng ...!'
Đôi mắt đỏ máu hiện lên tia sáng lạnh lẽo , hơi nheo mày lại.
Băng Du cũng nhanh chóng phát hiện ra điều bất thường
" Nếu vậy tại sao ...!?? "
Rầm !!!! Đoàng
Một âm thanh vang lên không kịp để bọn họ nói ra nghi vấn , từ trên không trung phù thủy đen xuất hiện.
Tà khí luân chuyển mạnh mẽ , Nguyệt Thế ngồi trên ngai vàng đầu lâu cầm quyền trượng mà mỉm cười lạnh lẽo cùng độc ác.
Tà Y và Nhất Khuynh hai bên trái phải , một người thanh lịch trưởng thành.
Một kẻ ma mị câu nhân , và cả Lăng Vũ cũng đang uy quyền đứng một bên ...
" Ha ha haaaa ...!công chúa bé bỏng của ta , ngươi thế nào rồi ? "
Âm thanh Nguyệt Thế vang lên man rợ , Băng Du lạnh lùng nhếch miệng
" Ổn "
" Kìa , sao lại nói chuyện với dì mình như thế ? "
" Dì ? Bà là dì tôi sao ? Tôi không có phước phần đó "
" Ha ha haaaa ...!vậy hãy để ta xem coi ngươi có bản lĩnh gì ? "
Một quả cầu hắc ám từ quyền trượng đầu lâu bay đến chỗ Băng Du
" Fire chains ( Xích Hỏa ) "
Một ngọn lửa như dây xích bao trọn lấy quả cầu hắc ám , sau đó cả hai ma pháp đều bị nghiền nát mà tan biến.
Cẩn Duệ nhìn đến , hô lớn
" Xông lên , đưa công chúa đến bên trụ chấn giữ của ba đại bảo vật "
Phù thủy trắng hô hào lớn tiếng sau đó nhanh như chớp dùng ma pháp tấn công , các kỵ sĩ cũng rút kiếm mở đường lao lên.
Phù thủy đen cũng không ngoại lệ , chạy ra ...
- Soil shield ( Lá chắn đất )
- Invisible vines ( Dây leo tàng hình )
- Green forest monster ( Quái vật rừng xanh )
.............
Âm thanh niệm chú vang lên cùng từng dãy ma pháp lơ lửng trên không như những con thú đang tranh đoạt.
Cô nhìn qua Băng Du đang được sự hỗ trợ của Cẩn Duệ mà cưỡi hổ băng chạy đến các cột trụ , hạ mi mắt nheo mày lại.
Nhất Khuynh nhìn đến sau đó bay lên vung dãy lụa đỏ dài tấn công Băng Du
" Wind photo ( Ảnh gió ) "
Âm thanh Cẩn Duệ vang lên , dãy lụa giống như bị cái gì chặn lại và cắt ra.
Tuy không đứt nhưng vẫn khó lòng di chuyển đến chỗ Băng Du.
Nhất Khuynh đưa tay mỉm cười liếm khẽ môi , trên bầu trời đã đổi sang hình trăng lưỡi liềm máu.
Dù là ban ngày nhưng sự thay đổi thật kỳ dị , đôi mắt cô chuyển dời sang một phía liền thấy Ngọc Lưu Ly đang mỉm cười lạnh từ phía xa chứng kiến ...
RẦM !!! ĐOÀNG ...
A Nhĩ Hoàng và Foudi bị đánh văng ra bởi Jix , máu tươi và xác người đã sớm trãi rộng.
Màu tuyết trắng đang dần lạnh tanh mà thấm lên một màu đỏ ...!Cô đưa mắt nhìn qua , hơi nhíu mày lại.
Tiểu Bát Đản xuất hiện lơ lửng trên không hỏi
" Sao vậy ký chủ ? "
" Có gì đó rất lạ "
Cô đưa mắt liếc nhìn Thịnh Phong Thần vẫn còn vững trãi đứng đó , thân ảnh màu trắng cao quý lãnh tĩnh.
Sau nhắm mắt lại suy nghĩ , giữa chiến trường hỗn loạn không có bất cứ thứ gì có thể chạm đến cô ...
Băng Du chạy càng gần đến trụ , Nhất Khuynh nhíu mày xoay vòng khiến dãy lụa bay xa hơn.
Cẩn Duệ cũng lao theo bằng Phong Hổ , bàn tay vươn ra cùng ánh mắt căm thù
" O wind god, come here and bind the enemy.
Destroy and extermination ( Hỡi thần gió , hãy đến đây và trói buộc kẻ thù.
Phá hủy và tiêu diệt ) "
Nhất Khuynh cảm nhận cả cơ thể như bị trói chặt , nhìn xuống đôi mắt đang mang theo tơ máu của Cẩn Duệ mà cười nhẹ.
Nhưng vẫn là không thể thoát ra được , liền như thế lơ lửng trên không.
Băng Du phóng tới chỗ cột trụ , Nguyệt Thế đứng lên dang hai tay ra niệm chú
" Immortal darkness, bring cruel thorns through the heart and soul of the fool ( Bóng tối bất diệt xin hãy đem đến những mũi gai độc ác , xuyên qua trái tim và linh hồn kẻ ngu muội ) "
Những mũi gai nhọn đen tuyền lao đến , phá vỡ con hổ băng của Băng Du.
Cô ta liền nhảy xuống ,Yomi xuất hiện sải cánh bay đến mổ vào người Nguyệt Thế.
Bà ta kinh ngạc quơ loạn xạ , Băng Du cũng nhanh chóng chạy đến , lấy ra cái hộp gỗ sau đó định bước vào giữa.
Bỗng dưng trong đầu chấn động , một màn đêm tối hiện ra trước mắt.
Sau đó trở lại bình thường , Băng Du sững người ...
Rầm !!! Đoàng
Nguyệt Thế tấn công cô ta , Băng Du ngạc nhiên né đi chật vật.
Lấy ra cây quyền trượng của mình , sau đó nắm chặt hô lớn
" Ánh sáng vĩnh hằng "
" Bóng đêm bất diệt "
Nguyệt Thế cũng quơ quyền trượng , hai cột ánh sáng mạnh mẽ xuất hiện một đen một trắng lao tới như tử thần va chạm đối chọi nhau.
Cỗ sức mạnh đó thật khiến người ta ngạt thở , Thịnh Uy Hỏa vung kiếm đang định lao đến giết Nguyệt Thế thì bị Jix cản lại
Phập !!!!!
Máu tươi chảy ra , móng tay dài xuyên qua bụng Thịnh Uy Hỏa.
Hắn cười nhạt sau đó nhắm mắt ngã xuống cảm nhận khí tức hắc ám đang khuếch trương trong cơ thể mình.
Dần dần bị ăn mòn , cả Fire cũng nhanh chóng biến mất trên không.
Quốc Vương Thịnh Thất Nghễ co rút khóe mắt
" Hỏa nhiiiiiii !!!! "
Ông phẫn nộ , thanh kiếm đưa ra tạo thành một quả cầu hồng phấn và xanh dương , bay đến nhốt Jix lại.
Hai trụ ánh sáng đối đầu nhau , Nguyệt Thế cười lạnh
BÙM !!!! OANH
Băng Du bay ra đập mạnh vào một trụ sáng màu tím , hộp gỗ cũng văng ra.
Nguyệt Thế ngửa đầu cười lớn
" Ha ha haaaaa ...!"
Thịnh Phong Thần và Lăng Vũ từ lâu đã chẳng thấy , chỉ biết ở phía xa đang có hai nguồn ma pháp cường đại đấu đá nhau đến long trời lở đất.
Cô có thể thấy bóng dáng trắng của Thịnh Phong Thần , gương mặt lạnh tanh được một con rồng sét vây quanh gào thét mạnh mẽ như muốn phá vỡ cả bầu trời.
Lăng Vũ một bên lại có một con rồng trắng hòa vào không gian mờ ảo như ẩn như hiện lên gương mặt dữ tợn , thân hình dài mượt.
Cả hai con rồng lao vào nhau tạo ra ma pháp va chạm khiến mặt đất dần bị ăn mòn ...
Băng Du đứng lên , bàn tay xoay vòng cây quyền trượng dài.
Đôi mắt lạnh như băng , Riha từ đâu bay tới.
Tinh linh nhỏ bé với ánh sáng vàng vụt qua vụt lại trước mắt Băng Du
" Chào , khỏe chứ ? "
" Cô ...!cô không bị gì sao ? "
" Àh ! Lúc rừng Finic xảy ra chuyện tôi đã nhanh chân thoát rồi "
Riha mỉm cười nói , Băng Du gật đầu sau đó nhìn qua Clyn và Kỳ Anh đang kề vai sát cánh.
Nhất Khuynh lại bị chặn không thể đến đây , một màu máu lưu tinh của chiến trường.
Nguyệt Thế cười độc ác nói
" Almira , ngươi nghĩ ngươi có thể thắng ta ? Hãy xem đây là ai "
Từ phía sau một nữ nhân thân mình tàn tạ , mái tóc uốn xoăn xõa dài quỳ rạp dưới đất không chút khí lực.
Ngước mặt nhìn về phía Băng Du yếu ớt kêu lên trong hạnh phúc
" Con gái của mẹ ...!Almira "
Khi nhìn thấy dung nhan xinh đẹp đó liền khiến Băng Du ngẩn người , thân thể nữ nhân chỉ mặc một chiếc váy có phần rách rưới và dơ bẩn.
Làn da trắng nõn hiện lên dấu tích của roi sắt đọng lại những vết sẹo dữ tợn , trông vô cùng thảm bại.
Hai tay siết chặt lại , cắn răng
" Mẹ ...!"
" Ha ha haaaa ...!sao ? Mẹ con đoàn tụ thấy vui không ? "
Băng Du tức giận nhìn nụ cười đó , cơn thịnh nộ cùng mùi máu kích thích cô ta.
Đưa quyền trượng lên nhắm mắt đọc cổ ngữ
" Down on the sinner's head !! Ancient magic ...!Flames of Ice ( Hãy giáng xuống đầu kẻ tội đồ !! Ma pháp cổ xưa ...!Hỏa Băng Dị Thể ) "
Từ trên bầu trời âm u xuất hiện một tia sáng , Nguyệt Thế hơi lùi bước nhìn thứ đang lao xuống.
Thừa lúc đó Băng Du đã chạy tới cầm lấy cái hộp , Nguyệt Thế nhíu mày đưa lên quyền trượng tạo kết giới đỡ lấy ma pháp đan xen hòa vào nhau màu đỏ xanh đang lao xuống
Rầm !!! Uỳnh
Kết giới vỡ nát , Nguyệt Thế văng ra ngã xuống đất chật vật nhìn ma pháp mạnh mẽ vẫn tồn đọng.
Đôi mắt sắt bén nhìn chỗ Băng Du đang bước vào giữa ba trụ cột , nhưng cô ta chưa kịp làm gì đã cảm thấy cổ mình đau nhói.
Những luồn ma pháp đen đầy gai nhọn dần dần trói cô ta lại , đôi mắt kinh ngạc khi bị sức mạnh đó hút hết ma lực từ cơ thể mình .
" Tiểu Du ...!"
Cẩn Duệ kêu lên sợ hãi , Băng Du đau đớn không thốt ra lời.
Sợi dây chuyền chính là nguồn góc của ma pháp đen , đôi con ngươi run rẩy nhìn qua chỗ Fry đang cười nham hiểm
" T ...!tạ ...i ...!s ...!sao ...!? "
Âm thanh đứt quãng chỉ có thể thốt lên được hai từ , Băng Du hoàn toàn bị nhốt lại trong ma pháp đen dây leo gai kia.
Nguyệt Thế cười
" Ha ha haaaa ...!con nhỏ ngu ngốc.
Fry , mau giết nó "
" Nữ Hoàng , người không thấy lạ sao ? Cuộc chiến này sẽ hủy hoại thế giới của chúng ta "
Fry nhíu mày nghi hoặc nói , Nguyệt Thế cũng trầm mặt híp mắt
" Ngươi nói cái gì vậy ? Đừng ăn nói hàm hồ , mau đi.
Ta muốn có được sức mạnh từ các vị Thần "
Fry hơi chần chừ nhưng sau đó cũng chạy đến , bàn tay phải hóa thành một cái tay thú đầy lông với năm cái móng dài màu nâu sắt lẻm.
Cẩn Duệ kinh hãi , vươn tay
" Phong Hổ "
Con hổ gió gầm lên mạnh mẽ , lao như gió đến chỗ Fry.
Nhưng rất nhanh liền bị một cái móng vuốt cào mà biến mất , tiếp tục chạy tới phía Băng Du.
Clyn phóng qua , hai tay cầm kiếm đưa ra phía trước thủ thế
" Ha ...!"
Xoẹt !!!!
Máu tươi văng tung tóe , cây kiếm đứt ra làm hai cùng vết cào ngay bụng khiến Clyn khụy gối.
Fry đã sớm chạy đến nơi giam giữ Băng Du , móng vuốt dài ghim sâu vào bên trong tàn độc
Phập !!!!
Cô ta tiếp tục giơ lên , đâm xuống thêm mấy lần nữa.
Nguyệt Thế dịch chuyển qua , cầm lên hộp gỗ đi vào giữa.
Nhìn lên bầu trời với màu đỏ cam đáng sợ , tuyết trắng đẫm máu người một màu mĩ lệ.
Bà ta đưa tay trái cầm hộp gỗ lên , Riha bay tới quăng ra xa
" Con nhóc thối "
Nguyệt Thế tức giận đưa tay muốn bắt lấy , nhưng Riha nhanh nhẹn lại nhỏ bé nên khó nắm giữ.
Cô ở một bên hai hàng mi khẽ run , ẩn hiện đôi con ngươi đỏ máu trong suốt vô định.
Đôi môi có chút trắng kéo lên nụ cười xinh đẹp
" Ha~ ...!hóa ra là vậy ? "
Cô đã suy nghĩ ra một vấn đề , nhìn qua chỗ Băng Du đang bị nhốt.
Fry vẫn điên cuồng đâm vào bên trong ...!Mâu quang cô đỏ rực phát ra tia sáng nhìn chăm chăm vào những dây leo gai kết thành kén lớn ...
Một không gian đen tuyền , Băng Du bước đi trong khu rừng một cách vô định.
Nhìn bóng đen phía trước hỏi
" Muốn đi đâu ? "
" Ha ha haaa a...!"
Lại là tiếng cười đó , âm thanh thật hỗn tạp.
Băng Du đi vào trong cây cổ thụ , bước chân đang đến gần quan tài thì một tiếng kêu vang lên thảm thiết
" BĂNG DU ...!"
" Chị Cẩn Duệ ...!? "
Băng Du kinh ngạc , hai mắt mở ra.
Bàn tay siết chặt
Bùm !!!! Đoàng
Fry bị đánh văng bởi ánh sáng băng , cả Nguyệt Thế cũng mạnh mẽ đập xuống đất chật vật.
Kinh ngạc trước sức mạnh ma lực , kết giới quanh thân cô ta vỡ ra.
Băng Du đưa tay nắm lấy dây chuyền dựt xuống bóp vỡ , đôi mắt lạnh lùng mang theo huyết tinh nhìn bọn phù thủy đen.
Sau đó vung quyền trượng giam giữ Nguyệt Thế lại
" Em không sao chứ ? "
Cẩn Duệ vui vẻ chạy lại , Băng Du lắc đầu sau đó chạy vào cầm lấy hộp gỗ lên.
Cô ở phía xa nheo mày lại , tiểu Bát Đản lơ lửng cảm thán
" Con nhóc đó lại thoát ra khỏi Du Mộng Thức của người ? "
" Ha~ ...!ta xem ra hơi nhẹ tay với nó rồi ...!"
Âm thanh cô vang lên lạnh tanh khiến tiểu Bát Đản đánh cái rùng mình.
Đôi môi nhợt nhạt kéo lên nụ cười tà mị , hai mắt khép hờ rũ xuống hàng mi đen láy xinh đẹp động lòng người.
Âm thanh từ cổ họng phát ra khẽ khàn
" Hỡi Hắc Ám ma pháp , hãy đến đây ...!Ta là chủ nhân của ngươi , ta cho phép một đường chỉ linh hồn ma ám từ lâu đã bị phong ấn đi vào giấc mộng.
Dẫn dắt con đường sống trở về với thế gian ...!Nào !!! Ta ban cho ngươi sức mạnh nhỏ nhoi này ...!Đi đi ...!"
Băng Du ở đằng xa nhắm mắt lại , đưa hộp gỗ lên cao
" Hỡi những vị Thần tôn kính , xin người hãy lắng nghe lời thỉnh cầu.
Ban cho con sức mạnh để đánh lùi phù thủy đen và những tội ác đang xâm phạm mãnh đất thiêng liêng này.
Hãy khai sáng cho chúng con , ánh sáng vĩ đại ...!"
Riha bay đến trên hộp gỗ nhắm mắt lại , ánh sáng từ ba cột trụ chói mắt tỏa ra.
Bầu trời gầm thét inh tai như mãnh thú đang đói khát , những đợt sáng đó bao phủ cả cơ thể Băng Du đánh tan đi tà khí.
Đôi mắt mở ra có chút run rẩy cảm nhận một luồn sức mạnh đang chui vào cơ thể mình , trụ sáng từ trời xoáy vòng như một cái hố vô tận.
Từ hộp gỗ đi ra là chiếc vương miệng bạc với một viên đá đang dần được kết tinh thành hình mặt trời ở giữa .
" Hự ...!"
Băng Du kinh hãi cảm nhận đầu mình choáng váng , tựa như có một cỗ lực lượng khác vô hình đang đánh vào cô ta.
Đôi mắt dần mất đi tiêu cự , lần nữa bóng đêm hiện ra ngay trước mắt.
Cỗ quan tài khắc hoa văn , cô ta dùng ý thức từng bước đi tới ...
Đôi mắt xanh lam nhạt nhìn vào , sau đó co rút đồng tử đầy kinh hoàng lùi về phía sau
" Không ...!không ...!không ...!"
Băng Du sợ hãi chạy tới áp tay lên cỗ quan tài như muốn nhìn thật kỹ , không tin vào mắt mình.
Trái tim dần dần co rút đau đớn , cô ta dần cảm nhận được một sự liên kết chặt chẽ giữa cả hai ...!Nước mắt chảy xuống từng giọt
" Ahhhhhhh ...!!!! "
Tiếng hét Băng Du vang lên , cỗ sức mạnh ánh sáng dần trở nên hung tàn.
Nguyệt Thế đang tức giận nay gương mặt trở nên hòa hoãn , sau đó ngửa cổ cười điên cuồng
" Ha ha haaaa ...!không ngờ ...!ha ha haaa ...!ra rồi ...!Ta cứ nghĩ sẽ không cần đến công chúa Bóng Đêm nữa ...!nhưng xem ra ý trời khó thoát ...!Ha ha ...!ngươi thấy chưa hả Nguyệt Nha ? "
Nguyệt Thế nhìn qua nữ nhân đang thê thảm trên đất , hai mắt bà hiện lên tia thống khổ cùng đau xót.
Cẩn Duệ kinh ngạc lùi lại , cô mỉm cười đầy âm lãnh nhìn viên đá mặt trời được kết lại trên vương miệng bạc.
Nhưng lại có một khí tức tà ám đan xen với ánh sáng , tạo ra một vương miệng thứ hai màu đen tuyền cùng viên đá mặt trăng được đính kèm ...
" Chuyện gì vậy ? "
Kỳ Anh kinh ngạc nhìn Băng Du đang lơ lửng , sức mạnh đó khiến tất cả dần bị lùi bước
RẦM !!! ĐOÀNG
Bão tuyết cuồng phong xoáy vòng mạnh mẽ , hai luồn ma pháp trái lập tựa như đấu đá lại tựa như hòa hợp.
Cô lạnh nhạt đứng vững trãi , Nhất Khuynh phá vỡ kết giới đáp xuống đất .
UỲNH !!!! ẦM ...
Sức mạnh tản đi , có mấy chục người chịu không được mà nổ xác chết.
Cẩn Duệ và Kỳ Anh chạy lại
" Băng Du ...!"
Cả hai sững người dừng bước chân nhìn làn khói đang dần tan ra , trong đó có hai bóng hình đang lơ lửng.
Trên mặt Băng Du lạnh lùng , đôi mắt hiện lên nổi đau đớn nhìn người đối diện.
Cái trán có dấu ấn hình mặt trời nhỏ xinh đẹp
" Cô là ...!"
" Chị ngươi "
Âm thanh êm tai lại lạnh tanh mang theo chế giễu cười cợt , người đối diện có gương mặt giống như đúc Băng Du.
Chỉ là giữa trán lại có hình mặt trăng tròn đỏ máu , cả hai tựa như là một , khó có thể phân định.
Mỗi người vận một chiếc váy hai dây dài , bên trắng bên đen.
Vương miệng bay đến đội lên đầu từng người một cách xinh đẹp , Nguyệt Thế cười lớn điên loạn.
Cẩn Duệ không tin vào mắt mình hỏi
" Chuyện gì vậy ...!? "
" Ha ha haaa ...!Nguyệt Nha ơi Nguyệt Nha ...!ngươi thấy chưa ? "
Nguyệt Thế cười liếc qua nữ nhân đang yếu ớt , Băng Du cũng quay qua nghẹn ngào nhíu mày đau khổ hỏi
" Mẹ ...!? "
" ...!Năm xưa ...!lúc ta sinh ra , là song thai.
Nhưng khi đó , mỗi người các con đều xuất hiện dị thường , sức mạnh bỗng nhiên bộc phát.
Một bên là ánh sáng để cứu rỗi , một bên là bóng tối để hủy diệt ...!Vì thế ...!các trưởng lão đã phong ấn sức mạnh và thần thú của chị con lại , nhằm mong thay đổi cục diện ở tương lai ...!Louis trưởng lão cũng vì thế mà bỏ đi ...!Là mẹ có lỗi ...!"
" Sao chứ ? "
Băng Du nước mắt lăn dài , Yomi bay tới nói
" Phải ! Năm xưa em cũng bị phong ấn trong rừng cấm , chị thì được gửi đến thế giới loài người.
Giữa chị và công chúa Alatina có sự liên kết , nên chỉ cần chị phát hiện ra công chúa.
Chị ta liền thức tỉnh "
" Không ...!tại sao ...!Nếu như ta không phát hiện ...!liệu chị ấy sẽ ...!"
Băng Du không tin nhìn người con gái đối diện đang nở nụ cười khinh bạc .
" Phải ! Ta sẽ vĩnh viễn bị lãng quên "
Rầm !!! Đoàng
Tia sét đánh ngang dọc bầu trời dữ tợn , Băng Du siết chặt tay nhìn vào đôi mắt xanh lam nhạt giống mình.
Alatina đưa tay , một cây quyền trượng xuất hiện màu đen
" Ta được ban cho sức mạnh của bóng tối , hai ta là chị em song sinh.
Ngươi có thứ gì thì ta có thứ đó , vậy thì tại sao ? Ta lại phải chịu đựng giấc ngủ lâu như thế ? Ta hận , ta hận ngươi ...!Cái cảm giác có thể lắng nghe và nhìn thấy mọi vật , nhưng không thể chạm vào và không ai nhìn thấy ta.
Tồn tại lại như không hề tồn tại.
Nó đau đớn tột cùng , ngươi có biết không ? "
Alatina mỉm cười nhướn mày mang theo âm lãnh cùng căm phẫn , Băng Du lùi lại.
Từ không trung Xích Long Lam Thủy xuất hiện , nó gào lên rồi quấn quanh cơ thể Alatina ...
RẦM !!!! BỐP
Ma pháp khai phá tấn công Băng Du khiến cô ta văng ra xa ngoài biển khơi , Yomi bay tới đỡ lấy.
Alatina cũng cưỡi rồng truy sát , tựa như một tên thợ săn khát máu đang muốn tiêu diệt con mồi.
Cô nhìn theo mà lạnh nhạt mỉm cười , chiến trường giờ đã được chia ra làm ba ...
" Ha ha haaaa ...!xem ra chúng ta sẽ thắng nhanh thôi "
Nguyệt Thế cầm quyền trượng nhìn hai cô gái đang đánh nhau ngoài biển , tuyết trắng rơi xuống đã hình thành những mảng băng trôi toát lên hàn khí.
Cô vững trãi đứng đó , cảm nhận một tia sát khí.
Nhưng Nhất Khuynh đã kịp nhìn qua , dùng lụa bóp lấy cổ Fry khi đang muốn tấn công cô
" Ah ha~ ...!"
Nhất Khuynh liếm môi đỏ mọng , nhìn gương mặt đang nghẹn đến trắng bệch của Fry.
Cô ta chính là người đã tấn công cô vào đêm đó và cũng là kẻ đột nhập vào trường cùng Lăng Vũ ...
Rắc !!!!!
Mãnh lụa rời đi , cái cổ Fry trẹo qua một bên như muốn đứt lìa ngã bệch xuống đất trợn tròn mắt mà chết.
Nguyệt Thế kinh hãi , tức giận
" Sứ giả , ngươi làm gì vậy hả ? "
" Nữ Hoàng ...!đừng lo ...!"
Tà Y mỉm cười nhẹ ở phía sau đi lên ôm lấy eo bà ta , âm thanh như mê hoặc.
Đôi mắt liếc về phía Nhất Khuynh
" Sao vậy ? "
Nguyệt Thế nhíu mày hơi nghiêng đầu , Tà Y đưa tay vuốt mặt bà ta dịu dàng
" Nàng ta sẽ không gây hại cho ngươi ...!"
" ...!"
" Vì việc đó là để cho ta "
Nụ cười bất giác kéo tận mang tai , đôi mắt híp lại cong cong tạo thành hình ảnh đáng sợ.
Bàn tay năm ngón đặt lên cổ Nguyệt Thế như bất cứ lúc nào cũng có thể giết chết bà ta một cách nhẹ nhàng
" Ngươi ...!"
" Khe khe kheee ...!mụ phù thủy ...!ngươi nghĩ với chút tài cán và sự ngu ngốc đó mà cũng xứng làm Nữ Hoàng ? Kiến không thích đường , đâu phải kiến hôi ( Ý nói bóng gió người thích ngọt ngào tựa như loài kiến hôi ) "
Âm thanh Tà Y khàn khàn mang theo lăng mạ và khinh bỉ khiến gương mặt sắt bén của Nguyệt Thế vặn vẹo đến nghẹn uất.
Nhưng lại không dám phản kháng , chỉ cố nhẫn nhịn hỏi
" Chuyện gì vậy ? "
" Đã thua thì không nên giải thích , đã thắng thì cần gì giải trình ? "
Đôi mắt Tà Y mang theo tia khát máu và điên loạn cười nói.
Âm thanh oang oang khiến người khác rùng mình , móng tay nhẹ nhàng ghim vào cổ họng bà ta
Rầm !!!!
Một người nhẹ nhàng đáp xuống đất , nhưng lại tạo ra sự oanh động và một cái hố lớn.
Ciara bình thản đứng vững trãi , cả cơ thể không có chút gì gọi là thương tích.
Đám phù thủy đen kinh hãi , dây xích quơ loạn một vòng đã thấy mấy trăm kẻ chết không toàn thây.
Quỳ xuống một chân hướng cô hành lễ , tay phải đặt lên vai trái cung kính
" Đấng tối cao , bắt người phải đợi "
Đôi mắt Nguyệt Thế mở to co rút lại tràn ngập sợ hãi , con ngươi hết nhìn Nhất Khuynh , Ciara rồi lại liếc ra sau chỗ Tà Y đang giam cầm mạng sống của mình.
Trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực , Cẩn Duệ đứng lên nghi hoặc tức giận hỏi
" Cô làm gì vậy hả ? Chuyện gì ...!"
" Câm mồm !! Hỗn xược "
Đi kèm với tiếng nói của Ciara là một cơn gió lao tới , chưa kịp để Cẩn Duệ nói hết câu đã cảm nhận nơi bụng đau nhói.
Đôi mắt mở to liếc xuống , bàn tay Ciara rút khỏi người Cẩn Duệ khiến cô ta ngã bệch xuống đất .
" Ha ha ~ ...!Tiểu hung dữ đúng là tiểu hung dữ ...!"
Nhất Khuynh uốn éo cười , Ciara liếc qua lạnh nhạt.
Jix thoát khỏi sự giam giữ , nhìn thấy Nguyệt Thế như vậy liền định lao tới
" Khoan nha~ ...!"
Âm thanh ma mị của Nhất Khuynh vang lên dừng lại động tác của nam nhân , Jix nhìn qua với ánh mắt si mê.
Nhất Khuynh bay tới đưa tay lên mặt hắn , quyến rũ tựa như một con dao sắt bén lúc nào cũng có thể khoét thủng trái tim người
" Ngươi có nguyện chết vì ta không ? "
Jix vô thức gật đầu , đôi mắt vẫn nhìn vào con ngươi tà mị như hồ ly của Nhất Khuynh.
Vung tay lên tự moi trái tim mình ra đặt trước mắt nàng ta.
Nhất Khuynh đưa tay mỉm cười điệu đà , nhưng lại khiến những kẻ xung quanh phải khụy gối mà kinh sợ.
Ngón tay thon dài đẩy nhẹ thân mình Jix khiến hắn như tảng băng cứng ngắc ngã xuống
" Ha ha haaa~ ...!thật có khí thái nam nhi nha~ "
Nhất Khuynh tà tà liếc qua Nguyệt Thế đang trợn mắt , Tà Y cũng mỉm cười khàn sau đó nhìn qua cô
" Vương , ta có thể ...!?? "
" Được thôi , xem như phần thưởng cho ngươi "
Cô mỉm cười nhạt gật đầu , Tà Y nghe vậy liền biến mất cùng với Nguyệt Thế .
Rầm !!! Đoàng
Băng Du ngã bệch xuống một mảng băng trôi , chứng kiến toàn cảnh liền sợ hãi
" Ngạo Cơ , chị làm gì vậy ? "
Cô bay lên không trung , mái tóc tím nhẹ nhàng lung lay trong gió lạnh.
Đôi mắt đỏ như máu vô định tựa như chốn không gian yên bình tĩnh mịch.
Bộ đồ trắng thẳng tắp cao quý trong tuyết , thật sự như tinh linh ảo ảnh ...
Vụt !!!!! Rầm
Alatina bị một bóng dáng đánh ngã xuống mạnh mẽ , cái vương miệng bị cướp đi.
Ngọc Lưu Ly cười nhếch mép , sau lại bay qua Băng Du vung quyền
Đoàng !!!!
" Phốc ...!"
Kết giới vỡ ra , Băng Du ho một ngụm máu.
Ngọc Lưu Ly cũng nhảy bật qua một tảng băng , tình thế lộn xộn khiến nhiều người bắt đầu đình chiến không hiểu gì.
Mùi máu tanh nồng xộc vào mũi kích thích giác quan , Kỳ Anh chật vật thân thể đầy thương tích nâng gọng kính
" Ngạo Cơ ...!? Cô là Ngạo Cơ ? "
Cô liếc qua hắn nhướn mày liễu , không quan tâm mà chỉ mỉm cười nhạt.
Âm thanh như hữu như vô
" Viên đá vĩnh kết thiêng liêng là gì nha~ ? "
" Huyết Vương , người nói xem ? "
Ngọc Lưu Ly mỉm cười quơ quơ cái vương miệng có đá mặt trăng , Alatina đứng lên vung trượng
" Ảo ảnh bóng đêm "
Muôn vàn tia sáng đen lao tới , Ngọc Lưu Ly nhíu mày.
Con mắt bên trái dần hóa thành màu vàng mê cung kỳ bí , xoáy sâu
[ Phá vỡ ]
Tiếng nói máy móc lạnh tanh , ma pháp đó lập tức bị hủy.
Một luồn khí thế vô hình đàn áp Alatina khiến cô ta phun ra búng máu.
Băng Du sợ hãi chạy qua
" Chị ...!chị có sao không ? "
" Buông ra ...!ta không phải chị ngươi , ta không có em gái "
Âm thanh lạnh lùng , Nguyệt Nha từ dưới đất đứng lên đau đớn nhìn hai đứa con gái của mình đang tàn sát lẫn nhau.
Ciara nhìn đến , đôi mắt u minh như giam hãm một linh hồn .
Vụt !!!!!!
Bóng dáng Ciara trên không gần ngay gang tấc với hai chị em nọ , nắm đấm vung xuống quá bất ngờ.
Tuy rằng trông thật nhẹ nhàng nhưng thật chất , uy lực lại vô cùng mạnh mẽ
Rầm !!!!
Máu văng ra , đôi mắt Băng Du run rẩy nhìn gương mặt xinh đẹp đã có phần yếu ớt của Nguyệt Nha.
Máu từ miệng chảy xuống , bà đã dùng hết sức lực còn lại để chạy tới đỡ thay cho hai đứa con của mình .
" Mẹ ...!"
Băng Du nước mắt lưng tròng đỡ lấy thân ảnh ốm yếu của bà , Ciara cũng đã trở về đất liền đứng vững .
" Con ...!l ...!là ...!m ...!mẹ ...!có ...!l ...!lỗi ...!Mẹ ...!y ...!yêu ...!c ...!các c ...!con "
Âm thanh đứt quảng chứng tỏ bà đang dần mất đi sự sống , Alatina nước mắt chảy dài cắn môi ôm lấy bà.
Cảm nhận hơi ấm cuối cùng ...!Khoảng trời tuyết trắng đầy ưu thương đánh động tâm người , Ngọc Lưu Ly nghi hoặc nhìn qua
" Ha ha ...!Huyết Vương , người lại có mục đích gì ? Với sự hiểu biết của ta , thì muốn giết bọn chúng rất dễ , nhưng thuộc hạ của người lại giảm thiểu sức mạnh để cho Hoàng Hậu Nguyệt Nha có cơ hội tới đỡ thay ...!"
Âm thanh Ngọc Lưu Ly mang theo chế giễu cùng nghi hoặc , cô vẫn vững trãi đứng đó cười nhạt
" Cái gì là thiêng liêng nhất ? Tình ...!"
Âm thanh cô nói khiến Ngọc Lưu Ly như thức tỉnh , nhanh chóng nhìn lại liền thấy vương miệng của Băng Du đang phát sáng.
Kể cả vương miệng trên tay Ngọc Lưu Ly cũng như thế , những giọt nước mắt hòa vào nhau có đủ chư vị chua chát , căm hận , đau xót , yêu thương ...
Vụt !!!!
Ánh sáng đánh văng Ngọc Lưu Ly xuống nước lạnh băng , không trung lơ lửng hai chiếc vương miệng hòa vào nhau.
Tạo thành một viên đá xanh lá cỡ lớn hình khôi lấp lánh , Ngọc Lưu Ly kinh ngạc sau đó mang theo tia kính nể nhìn qua cô
" Huyết Vương quả là Huyết Vương ...!"
Tiểu Bát Đản cũng lén lút nhìn cô , trong lòng không khỏi rùng mình.
Đưa chi nhỏ lau mồ hôi nói
" Phải làm thế nào khi có kẻ ác mà còn thông minh tài năng đến biến thái như vậy ? Thiên hạ tất loạn ah ...!"
Nhất Khuynh cũng mĩ miều cười , thân mình như không xương ôm lấy Ciara từ phía sau dựa dẫm.
Âm thanh vang lên cà rỡn
" Vương nha~ ...!người độc quá ...!"
Cô liếc qua chúng , sau đó đưa tay ra cho viên đá kia bay tới.
Ngọc Lưu Ly bay lên nhíu mày , sau đó nhắm mắt lại nói
" Xem ra ta không thể thắng , bị trừng phạt là điều khó tránh khỏi.
Vậy thì ...!phải hả giận chút đã "
Ngọc Lưu Ly nói rồi xòe bàn tay nhỏ bé ra , một cây kiếm màu vàng dài thanh thoát phóng đi.
Alatina kinh ngạc , đẩy Băng Du ra rơi xuống mặt biển .
Phập !!!!
Thanh kiếm ghim sâu vào trái tim Alatina , nước mắt chảy xuống rồi nắm chặt lấy tay mẹ mình.
Mấp máy
" Con ...!hận ...!con không ...!cam lòng ...!nhưng ...!con ...!cũng ...!yêu ...!các người ...!"
" CHỊ ...!!!!!!!! "
Băng Du trợn mắt nhìn ánh sáng từ thanh kiếm đang muốn bạo phát , đôi mắt Alatina nhìn qua Băng Du vẫn lạnh tanh cùng căm phẫn.
Đôi đồng tử cô ta run lên , nhắm chặt mắt đau đớn in sâu hình ảnh đó vào tâm trí ...
Uỳnh !!! Đoàng
Mọi thứ nổ tung , Yomi đang đánh nhau liền bay tới vung cánh bảo vệ Băng Du.
Xích Lam Long Thủy cũng nhanh chóng tan biến , Ngọc Lưu Ly đã chẳng thấy tăm hơi khi tiếng nổ vang lên ...
" Để con bé đó chạy như vậy sao nha~ ? "
Nhất Khuynh đưa tay lên môi khẽ liếm , cô cười nhạt sau đó nhìn xuống viên đá trong tay.
Tiểu Bát Đản thì cầm cái khăn khóc lóc cắn cắn thương tâm cảm động ...
" Những kẻ xâm phạm mang trong mình dòng máu tội lỗi , hãy cút đi khỏi vùng đất Thánh Thần "
Âm thanh êm dịu bỗng vang vọng tứ phía , cô nắm chặt viên đá trong tay.
Nâng mắt mỉm cười tà ám.
Tiếng nói cũng mang theo hứng thú và chờ đợi
" Ta đã chờ lâu rồi đó ...!các vị Thần ...!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...