Bọn cô sau khi ngủ một giấc bình yên liền tiếp tục lên đường , không gian của buổi sớm mai vẫn khiến người ta thanh tỉnh hơn rất nhiều.
Nhưng lại có vài thứ khiến mọi người khó chịu ...
Nhìn những chất nhờn dưới đống lá kinh dị , đám con gái trừ cô đều dừng lại không muốn đi.
Chất nhờn nhúc nhích qua qua lại lại di chuyển , vừa đục ngầu lại trong suốt.
Kỳ Anh nhìn qua bọn họ nheo mày
" Chỉ là vài thứ nhơn nhớt , làm gì khó chịu như vậy ? "
" Anh ...!anh không thấy nó ghê sao ...!? Nó ...!mà bám lên sẽ rất ...!"
Cherin ôm lấy Ngọc Lưu Ly nép mặt nói , Fry cũng gật đầu
" Em cũng thấy vậy "
" Đúng là mấy đứa con gái phiền phức , không đi thì ở lại đi "
Thịnh Uy Hỏa chán ghét ung dung đi qua , đám chất nhầy dần dần tụ lại thành những vũng lớn màu đục nhơm nhớp.
Có vài con còn ở trên cây phóng qua phóng lại , Cẩn Duệ ôm mình , gương mặt có chút nhăn nhó
" Nhất định sẽ rất nhột và ngứa ...!"
Cẩn Duệ lợi dụng ma thuật gió của mình bay qua , nhưng vẫn bị dính vào bàn tay một ít bốc lên mùi thối khiến cô ta buồn nôn lập tức chạy đi tìm nước.
Cô vẫn lạnh nhạt có ý định bước qua thì đã thấy mình bị bế lên.
Hơi nhướn mày nhìn Lăng Vũ đang ôm vô , bàn chân hắn đạp qua đám chất nhầy qua tới bên kia.
Fry ngạc nhiên , sau đó Băng Du cũng bị bế lên nhờ vào Niêm Liễn ...
" Anh ...!"
Băng Du kinh ngạc chưa kịp hoàng hồn , Kỳ Anh chán nản nâng mắt kính sau đó cũng vác Fry qua bên kia.
Cả đám người lại tiếp tục đi , cô nhìn qua tên bên cạnh cười nhạt nói
" Cậu bạo hơn tôi nghĩ "
Lăng Vũ ôm chồng sách không nói gì đi cùng mọi người
Rầm !!! Bịch bịch ...!!!!!
Âm thanh tiếng chân hỗn tạp , mọi người nhìn lại liền thấy một đàn sói biến dị màu lông cam kỳ lạ khiến ai nấy kinh hãi.
Cẩn Duệ vừa trở lại liền nheo mày , một con sói như gió lao đến tấn công , Cẩn Duệ không kịp đề phòng nên bị đánh mạnh vào gốc cây.
Những con khác cũng như cuồng phong vũ bão chia ra chạy đi , Kỳ Anh đề phòng co rút đồng tử
" Nhanh quá ...!"
Bộp !!! Bịch ...
" Ah ...!"
Lần này tới lượt Fry bị đánh ngã , Thịnh Uy Hỏa quơ kiếm chặt đứt vào không trung khiến một đường kiếm dài in hằn trên đất.
Băng Du nhìn qua một hướng , đưa tay lên
" Fire se ...!ah ...!"
Nhưng chưa kịp đọc xong câu chú ngữ ngắn đã bị thân mình của sói lớn đè xuống , Niêm Liễn nhìn qua đưa tay
" The binding of books ( Sự trói buộc của sách ) "
Một dãy ma pháp đầy chữ quấn quanh người con sói siết chặt nó , Băng Du nhảy ra thoát khỏi.
Nhưng những con khác vẫn lao tới lao lui khiến họ chẳng thể nắm bắt , Lăng Vũ quăng đi những cuốn sách , ánh sáng tỏa ra đánh vào không trung , sau đó một con sói bị đánh văng bất tĩnh.
Kỳ Anh hạ tay xuống đất
" Freeze ( Đóng băng ) "
Mặt đất một mảng băng cứng đông lại , một con sói xuất hiện bị mắc kẹt chân bởi băng lạnh.
Gào lên một tiếng cố thoát ra , Cẩn Duệ đứng lên tạo ra tường gió bảo vệ mình rồi mới đọc ma pháp
" Wind blade ( Lưỡi kiếm gió ) "
Không khí hóa thành kiếm gió vô hình lao đi rượt đuổi những con sói đó nhưng không được.
Chúng quá nhanh không thể nắm bắt , Ngọc Lưu Ly một bên vẫn ôm lấy Cherin đề phòng , cô quăng ra vài lá bùa tạo lửa đỏ cháy rực thành vòng cung rồi biến mất.
Không thấy một con sói nào dính vào ...
Roẹt !!! Phịch
Mọi người kinh ngạc nhìn qua , Niêm Liễn ngồi đó đập vào thân cây , trên vai trái là móng vuốt cùng chiếc áo đã bị rách bởi những đường dài.
Máu đỏ chảy ra bắt mắt , Thịnh Uy Hỏa liếc nhìn , hắn vẫn còn bị vây hãm bởi một con sói.
Cũng đã khá chật vật ...
" Như vậy không ổn , chúng quá nhanh.
Không thể bắt kịp ...!"
Kỳ Anh nheo mày nói , Băng Du chạy qua đỡ lấy Niêm Liễn.
Fry đứng lên hình thành dây gai rượt đuổi lũ sói , kết quả vẫn không khả quan hơn .
Phựt !!!!
" Cẩn thận "
Cẩn Duệ kinh ngạc kêu lên , một ngọn lửa từ không trung bay đến chỗ hai cô bé.
Cẩn Duệ nhanh chóng chạy qua ôm lấy họ bảo vệ , vòng kết giới cùng ngọn lửa chạm vào nhau tạo nên oanh động cùng tiếng nứt.
Kỳ Anh nheo mày
" Còn biết dùng ma pháp ? Không ổn , mau phá vòng vây rời đi "
Vụt vụt !!! Vèo ...
Bọn cô định quay đi nhưng bị đám sói chặn lại , Băng Du mím môi sau đó như nhớ ra gì đó.
Hai mắt nhắm lại miệng lẩm nhẩm đọc chú ngữ ...
" O the power of fire, create wonders and rush away like a silver wind.
Bind (Hỡi sức mạnh của lửa , hãy tạo nên những kỳ ảnh và lao đi như một cơn gió bạc.
Trói buộc )
Từ không trung những ngọn lửa màu đỏ như ảo ảnh bung ra khắp nơi , phút chốc bọn cô đã thấy những con sói bị trói lại gào lên từ không trung.
Hoàn toàn bị bắt lại , dãy lửa đỏ ảo ảnh thêu cháy chúng nhanh chóng chỉ để lại tàn tro.
Ai nấy sững sờ , Cẩn Duệ kinh ngạc hỏi
" Em ...!? "
" Trong sách , em có trí nhớ rất tốt.
Không ngờ là dùng được "
Băng Du gãi mặt thẹn thùng , Niêm Liễn cúi đầu nâng gọng kính mỉm cười nhẹ.
Kỳ Anh thức thời nói
" Nhanh rời đi , còn trị thương "
Cả đám người rời khỏi , cô lạnh nhạt liếc qua Băng Du đang bị Cẩn Duệ tra hỏi.
Mỉm cười thâm ý sau đó rất nhanh trở lại lãnh đạm ...
Bọn cô tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi , trên đường gặp rất nhiều ma thú biến dị kỳ lạ.
Khó khăn lắm mới có thể vượt qua chúng , nhưng mỗi một người đều chật vật thảm thương.
Ngồi trên tảng đá cô vuốt lại tóc mình , Thịnh Uy Hỏa uống nước bực dọc nói
" Quái thú bộ tổ tiên ông bà nó nhập hay sao mà con nào con nấy như sắp chết mà liều mạng thế kia ? Các người nói đi , rốt cuộc có phải đang chơi tụi này không ? "
Sự cọc cằn của Thịnh Uy Hỏa khiến ai nấy bực mình , Băng Du đang băng bó cho Niêm Liễn liếc mắt nói
" Anh không thấy các anh chị ấy cũng bị thương sao ? Nếu mắt có vấn đề nên đi khám "
" Cô im đi , bọn họ là người của hội học sinh.
Cũng là người kiểm tra kỳ thảo sát hạch lần này.
Cô đừng có mở cái miệng ra là nói mấy câu khó nghe như vậy với tôi "
" Anh nên nhìn lại mình mới đúng , anh không thấy bản thân có thái độ tồi tệ trước àh ? Nghĩ mình là vương tử nên được ngồi trên đầu người khác ? "
Thịnh Uy Hỏa tức giận siết chặt thanh kiếm trên tay , nhìn ánh mắt khinh bỉ của Băng Du mà máu dồn lên não.
Kỳ Anh nhìn qua
" Dư sức cãi nhau thì nên tịnh dưỡng , lục đục nội bộ chỉ thêm phiền toái "
" Hừ !!! Lũ hội học sinh các người cứ tỏ ra ta đây , ngay cả việc gì xảy ra cũng không biết.
Sao không từ chức đi "
Thịnh Uy Hỏa đạp vào cây chán ghét nói , sau đó khó chịu rời khỏi.
Niêm Liễn trầm mặt
" Xin lỗi "
Không khí rơi vào im lặng , cô cởi chiếc áo khoác rách ra không tham gia cuộc nói chuyện cùng đám người đó.
Chiếc áo sơ mi tôn lên thân hình xinh đẹp , cúc áo hở ra ba cúc cùng cái khăn choàng xếp ly bung ra ở trên cổ.
Lăng Vũ nhìn qua nheo mày , cởi áo khoác ra khoác lên cho cô.
Cô nhìn qua , sau đó cười nhạt , Fry một bên uống nước nhìn thấy híp mắt lại ...
Màn đêm lại lần nữa buông xuống , mọi người ai nấy đều chìm vào giấc ngủ sâu.
Chỉ có một bóng dáng nhẹ nhàng bước đi , Thịnh Uy Hỏa nhìn Băng Du đang tựa vào cây ngủ say.
Cười lạnh lẽo , sau đó phất tay cả hai cùng biến mất ...
Nơi họ xuất hiện lần nữa đã cách một khoảng xa với bọn cô , Băng Du vẫn ngủ không hay biết gì.
Lá bùa dịch chuyển biến mất , hắn đứng đó
" Con nhỏ chết tiệt , tôi xem cô sẽ làm sao "
Những sợi dây leo quấn lấy người Băng Du , những nhánh dây leo mềm mại dẻo dai luồn vào trong siết chặt từng tấc da thịt cùng nơi nhạy cảm của Băng Du.
Thịnh Uy Hỏa cười lạnh , hai má cô ta đỏ ửng lên.
Hơi thở phập phồng
" Ưm~ ...!"
" Hừ !!! Dơ bẩn ...!"
Hắn khoanh tay đứng nhìn cảnh xuân tình , nụ cười ngả ngớn.
Chiếc váy bung xuống , Băng Du nằm giữa không trung bị hương hoa làm cho say đắm mà không thể tỉnh giấc.
Những dây leo luồn vào quần áo , đi đến từng nơi tư mật siết lại
" Ah~ ...!"
Băng Du ngửa cổ rên lên , thanh âm yêu kiều cùng gương mặt ửng hồng quyến rũ lòng người.
Hai tay dang ra bị nhánh dây leo trói lại từng vòng xinh đẹp , hoa trên dây leo tỏa ra hương thơm khiến người không cách nào bừng tỉnh.
Mái tóc dài rũ xuống như thác , Thịnh Uy Hỏa nheo mày cảm nhận miệng đắng lưỡi khô , đưa tay ôm mặt nhăn mày
" Chết tiệt ...!con nhỏ gớm ghiếc "
Hắn quay mặt đi không thèm nhìn , nụ cười ngả ngớn vẫn hiện trên môi
" Em hơi quá đáng rồi đó "
Một âm thanh vang lên , Thịnh Uy Hỏa nhìn lại liền thấy Niêm Liễn đang đi tới.
Dây leo thả Băng Du xuống nằm trên lá , Uy Hỏa nheo mày lại
" Anh ba , anh hình như cũng hơi quan tâm đến con nhỏ này rồi "
" Anh có thể bỏ qua những điều em làm trước đây , nhưng đừng đi quá xa.
Anh che chở cho em những lần trước được , nhưng không thể che chở em mãi "
" Ông anh , tôi thấy anh cũng hơi phiền rồi đó "
Thịnh Uy Hỏa dựa vào cây đút tay vào túi quần , hàng mày nhướn lên.
Niêm Liễn nâng gọng kính sáng lạnh
" Anh có thể dung túng em mấy lần trước , làm ra những chuyện như vậy với một cô gái.
Em không thấy hổ thẹn ? "
" Con nhỏ đó khiến tôi không vui "
" Khó chịu đến mức muốn giết người ? Còn hại chết cả cô gái vô tội Mạch Lạc Lạc kia.
Mục đích và kế hoạch của em đi càng ngày càng xa "
" Ha !!! Tại cái đám hội học sinh khiến tôi khó chịu.
Cả cái trường chết tiệt đó nữa , làm ra vẻ gì chứ.
Để xem chúng lần này làm sao ăn nói , tôi không tin con nhỏ này có thể qua được tất cả các kỳ thảo sát hạch "
Thịnh Uy Hỏa mỉm cười tàn độc , đôi mắt mang theo trào phúng.
Niêm Liễn nâng gọng kính , ánh sáng bạc toát lên giữa không gian u tối
" Đủ rồi , dừng lại đi "
" Ông anh , tôi thấy ông hình như thích con nhỏ này rồi.
Từ trước tới giờ đối với hành động của tôi ông chỉ nhắc vài câu.
Lần này lại ra tận đây ngăn cản , ông anh của tôi biết yêu rồi àh ..
Ha ha "
Thịnh Uy Hỏa cười nhưng lại mang theo sự trào phúng cùng chế giễu , nhìn về phía Niêm Liễn cũng không có chút tia ấm nào .
" Tùy !!! "
Niêm Liễn buông lại một câu rồi đi tới bồng Băng Du vẫn đang ngủ say lên biến mất , để lại Thịnh Uy Hỏa đang mang theo gương mặt ác quỷ.
Nụ cười vươn lên âm hiểm , sau đó cũng rời đi ...!Bọn họ không hề hay biết mọi chuyện đều đã được hai vật nhỏ trên cây nãy giờ nghe thấy .
" Ai nói là nam9 yêu nữ9 ? Si mê rồi cái gì nguyện làm tất cả ? Đây là một trường hợp không nằm trong số những trường hợp bình thường =.=||| "
Tiểu Bát Đản nói , tiểu Huyết xì lưỡi rắn
" Ngủ cũng không yên , thế giới này không cẩu huyết nhảm nhí nhể "
" Có nên báo cho ký chủ không ? "
" Không cần , mai chúng ta còn phải đi sớm nữa , ngủ đi.
Chủ nhân thông minh quyết đoán sẽ nhìn ra "
" Thật là , vô tình biết được khá nhiều chuyện.
Oáp~ "
Tiểu Bát Đản nằm cái mặt bánh bao xuống gốc cây , tiểu Huyết nhìn giọt lệ còn vươn lại óng ánh.
Siết chặt lấy người nó rồi dụi đầu vào thân hình đầy lông tuyết trắng mềm mại ngủ ...
___________________________
Sáng hôm sau Băng Du tỉnh dậy đã thấy mình được đắp một chiếc áo khoác , có ba vết cào còn vươn lại liền biết là của Niêm Liễn.
Nhìn qua mỉm cười
" Cảm ơn , trả anh nè "
Niêm Liễn không nói gì cầm lấy đứng lên , mọi người đang lơ mơ tỉnh dậy bởi ánh dương chan hòa.
Nhưng chưa kịp định hình đã nghe tiếng hét thất thanh của Fry
" Ahhhhh ...!"
Mọi người nhìn lại , thấy Fry đang nhìn lên một cái cây liền dõi theo.
Cảnh tượng khiến ai cũng kinh ngạc , một cái xác học sinh không còn nguyên vẹn nằm trên cây , cành lá xum xuê bao phủ , lần này mọi người thật sự chấn động.
Thịnh Uy Hỏa nheo mày càu nhàu
" Làm gì mới sáng mà la như bị chọc tiết vậy ? Nhận được thông báo gia đình chết hết hay sao ?? "
Mọi người nhìn học sinh nữ đó bị quăng xác ở trên cành cây lớn , Cẩn Duệ và Kỳ Anh siết chặt tay.
Sau đó đi xung quanh nhìn , bọn họ đi một hồi liền tìm ra thêm một cái xác nằm trên đất bị dã thú cào chết.
Rồi có một cái xác bị xé ra tan nát không thể nhận dạng , tất cả hoàn toàn sững người.
Niêm Liễn nhìn qua Thịnh Uy Hỏa , ánh mắt lạnh lẽo sau lớp kính.
Thịnh Uy Hỏa lắc đầu , hai mắt cũng còn đọng lại sự kinh ngạc ...
Cẩn Duệ bàn tay run rẩy đưa lên , sau đó ngã quỵ xuống đất.
Những cái xác này hôm qua bọn họ không chú ý , nhìn là biết chắc đã mấy ngày dài.
Hôm nay nhìn kỹ mới có thể phát hiện ra , bởi vì bị ẩn sau lá cây nên mới khó nhận biết.
Cô hơi nheo mày lại , trong lòng dần dần dâng lên một cỗ cảm giác khó chịu đan xen sự hứng thú.
Kỳ Anh cúi đầu nói
" Là do một con quái thú làm , nhưng không phân rõ là con gì "
" Mau tra tìm nguồn gốc ...!chuyện này càng ngày càng không ổn "
Cẩn Duệ cắn răng nói , hai mắt nhắm lại sau đó chạy đi.
Kỳ Anh thở dài , bọn họ bắt đầu cùng nhau tra tìm nguồn gốc ...!Băng Du nhìn theo hướng đó mà lo lắng ...
______________________
Cẩn Duệ chạy khá xa , thân hình đứng đó.
Bàn tay siết lại với dòng nước mắt chảy dài , quơ tay đánh mạnh vào thân cây như phát tiết sự bất lực
" Ahhh ...!tại sao ...!xin lỗi ...!xin lỗi "
Cẩn Duệ đánh mạnh vào thân cây bằng hai tay , miệng thốt lên câu xin lỗi với những người đã chết.
Cành lá rơi xuống , cô ta không quan tâm mà vẫn đánh tiếp.
Băng Du đứng một hướng nhìn theo , cắn môi đi đến
" Họ cần chị để trả thù giúp họ , cần chị giúp họ diệt những con quái thú đó "
" Ha ha ...!tôi nên nhận ra sự bất thường sớm hơn ...!Tại sao ...!ahhhh ...!"
Cẩn Duệ đánh đến hai tay chảy máu , nước mắt rơi như pha lê nhỏ giọt.
Băng Du ôm lấy cô ta
" Chị rất giỏi , không hoàn toàn là lỗi của chị.
Chị tự trách mình vậy thì chỉ càng khiến những người đã chết uất hận.
Hãy bảo vệ linh hồn họ , và giúp họ trả thù "
Hai thân ảnh ngồi đó , một người khóc thương vì sự vô trách nhiệm của mình.
Một người buông ra những lời an ủi chân thành.
Có thể thấy Cẩn Duệ hoàn toàn đặt tâm tư của mình vào ngôi trường và chức vị này ...!Nhưng ...!cô ta cũng chỉ là một thành phần bé nhỏ bị vây quanh bởi quá nhiều thế lực cường đại ...
Sau một buổi trời , bọn cô đã tìm ra hơn 20 cái xác khác nhau.
Tra ra nguồn gốc thì chính là cùng một loài quái thú , Kỳ Anh nâng mắt kính nói
" Nhìn thi thể thì biết là đã chết hai ngày , chúng ta rời khỏi làng nhân thú từ ba bốn ngày trước.
Có rất nhiều học sinh đã biến mất , nhưng cũng không thể chứng minh rằng họ đã chết hết.
Loài quái thú này xem ra có tốc độ rất nhanh , hình dáng trong ký ức của những người này nhiều nhất cũng chỉ là hình ảnh một con người.
Nhưng lực sát thương lại tựa như thú dữ ...!"
Fry mím môi lại sợ hãi , Cherin một bên nước mắt đọng khóe mi hỏi
" Vậy các anh chị đó đều chết rất oan ức ? Ai lại ác như vậy chứ ? "
" Đến bây giờ tôi đã không thể đảm bảo rằng Hội Đồng Phù Thủy và cả trường Magic Aure vẫn an toàn.
Vốn mọi chuyện chỉ là khá kỳ lạ , nhưng xem ra ngày một nặng nề.
Chúng ta mau tìm kiếm cho ra trưởng lão Ngỗ La "
Kỳ Anh đứng dậy siết tay nói , mọi người sững sờ.
Thịnh Uy Hỏa trầm mặt đứng lên tức giận
" Rốt cuộc chuyện này là sao ? "
" Chúng tôi cũng như các người , không rõ "
Cẩn Duệ cất tiếng , phía sau là Băng Du.
Thịnh Uy Hỏa đá mạnh vào cây
" Không rõ ? Cái gì là không rõ , các người để phù thủy đen xâm nhập vào trường sao ? "
" Đủ rồi "
Niêm Liễn cất tiếng ngăn lại , Fry gật đầu nói
" Phải !! Bây giờ việc trước mắt là tìm ra phù thủy trưởng lão đã "
" Nhưng bà ấy ở đâu ? Có ai biết không ? "
Băng Du hỏi , không khí trầm lại chẳng ai trả lời .
" Ta biết nè "
Riha bay đến nói , mọi người kinh ngạc.
Vẫn chưa thích ứng được sự tồn tại lúc có lúc không của cô ta.
Băng Du nheo mày hỏi
" Cô đã đi đâu vậy ? "
" Ta tìm kiếm xác người và quan sát khu rừng , ta biết được quái thú trong rừng có vài loài trở nên biến dị lạ thường.
Học sinh biến mất , nhưng yên tâm , họ vẫn chưa chết.
Ta cảm nhận được sự sống của họ ở suối nguồn Vĩnh Cửu "
" Sao chứ ? Vậy phù thủy trưởng lão ? "
Băng Du kinh ngạc tiếp tục hỏi , Riha bay đi để lại tiếng nói
" Theo ta "
Mọi người gấp gáp đi theo , Cẩn Duệ nhìn qua những cái xác.
Cắn môi sau đó chạy đi , cô đi phía sau.
Đôi mắt một màu đỏ máu vô định tĩnh lặng , khóe môi hơi nhếch lên như không tồn tại ...
' Thú vị ...!'
________________________
Bọn cô được dẫn đến một nơi , xung quanh lưa thưa cây cối.
Băng Du nhìn quanh liền thấy một thân hình bà lão , chạy nhanh lại
" Bà ơi , bà có sao không ? "
Băng Du lật người lại , liền thấy bà lão lúc trước ở Lăng Mộ mà sững sờ.
Kỳ Anh nheo mày
" Khụ khụ ...!"
" Sao bà ở đây ? Chẳng phải bà đang trông coi Lăng Mộ sao ? "
" Mấy đứa nhóc này , các con có sao không ? "
Bà đứng lên uy nghiêm hỏi khiến ai cũng kinh ngạc , Cẩn Duệ nghi hoặc
" Không ạ , bà là ...!? "
" Mấy đứa không nhận ra ta sao ? "
Một ánh sáng bao phủ toàn thân , bà lão biến thành một vị phù thủy quyền năng nghiêm chỉnh với chiếc mũ dài và áo choàng vàng , gương mặt cũng trở nên trẻ đi đôi phần.
Băng Du kinh ngạc
" Bà là ...!phù thủy trưởng lão ? "
" Phải !!! Ta thấy có gì đó rất không ổn với khu rừng lần này.
Liền muốn mở kết giới rời khỏi để kiểm tra , nhưng mà hình như không được.
Phòng kết giới rừng Finic không có dấu hiệu gì cho ta rời đi.
Còn bị đánh văng lại nên mới bất tỉnh "
" Chuyện này ...!chúng ta nên làm gì ? "
Fry cất tiếng hỏi , Ngỗ La nheo mày hóa ra một cây đũa phép màu vàng với hình ngôi sao pha lê tinh quang nói
" Mau tới suối nguồn để xem chuyện gì "
Ánh sáng bao phủ bọn cô , một dãy ánh sáng dài chạy dọc lên không trung đưa bọn cô rời khỏi.
Ngỗ La ngồi trên cây chổi bay theo ...
__________________________
Tại Hội Đồng Phù Thủy :
Thiên Sơ , An Nguyệt , thầy Lran và cô Pharan trầm mặt ngồi trên ghế.
Cơ thể cứng nhắc bị trói lại bởi những dãy lụa nhưng không cách nào thoát ra.
Quả cầu pha lê ở giữa bàn phát sáng phản chiếu hình ảnh bên trong khu rừng , Ciara mặc đồ nữ hầu với dây xích và quả tạ đứng một bên trang nghiêm im lặng.
Còn Nhất Khuynh ngồi trên ghế điệu đà ăn trái cây ma mị ...
" Các ngươi là người của phù thủy bóng tối ? "
Thiên Sơ cất tiếng hỏi , Nhất Khuynh liếc mắt xinh đẹp mỉm cười
" Bà già ah~ , bà hỏi câu này hơn chục lần rồi đó.
Đã nói không phải "
" Vậy tại sao lại làm ra những chuyện này ? "
An Nguyệt một bên híp mắt , Ciara nhìn vào khoảng không vô định.
Tuyệt không nhiều lời với đám người này , Nhất Khuynh vui vẻ ưỡn eo cắn miếng táo ngồi dũa móng tay dài màu hồng
" Không cần biết "
" Các ngươi giết học sinh trường của ta ? "
" Không phải "
Nhất Khuynh rất kiên nhẫn trả lời An Nguyệt , thầy Lran nheo mắt
" Học sinh trong trường cũng bị khống chế ? "
" Không ah~ "
Nhất Khuynh đổi chân vắt chéo lại , mái tóc bung xõa dài mềm mượt được thắt bính lại phân nữa.
Các trưởng lão và thầy cô giáo thật sự không thể hiểu mục đích của họ.
Nhưng trông bộ dạng lại như không hề nói dối , Thiên Sơ híp mắt nghiêm giọng
" Chẳng lẽ còn có một thế lực khác muốn thống trị thế giới phù thủy ? "
" ...!"
Lần này Nhất Khuynh không trả lời , cô ta biết rõ việc của cô không phải là thứ để đón mò hay có thể tùy tiện thốt ra.
Ciara liếc mắt u minh nhìn qua , sau đó dời mắt tiếp tục nhìn vào khoảng không.
Các trưởng lão và thầy cô càng thêm khẳng định suy nghĩ của mình , nhưng tại sao lại không làm hại họ ? Giết họ với hai người này dễ như trở bàn tay , ngay cả cách khống chế cũng hoàn toàn là sự tuyệt đối ...
__________________________
Bọn cô được đưa đến một dòng suối , trước mặt là những hòn đá màu hồng , xanh trên dòng nước xinh đẹp.
Âm thanh chảy xiếc êm dịu vang lên đi vào lòng người , hai bên là hai hàng cây anh đào ngay ngắn.
Đôi khi do tác động của lá mà rơi xuống những cánh hoa tươi trôi xuôi theo dòng nước.
Ở con hồ lớn với dòng nước xanh lục trong ngần này khiến người ta say đắm , giữa suối lớn có một cái cây phủ lá râm phát ra ma thuật yếu ớt.
Âm thanh lá lung linh vang lên trong gió , ai nấy ngẩn ngơ trước cảnh đẹp động lòng ...
" Đẹp quá ...!"
Băng Du thốt ra hai từ , ánh sáng trên bầu trời trong xanh chiếu xuống.
Mọi thứ thật yên bình , như muốn thả hồn vào thiên nhiên ...
Rầm !!!!
Một tiếng động vang lên từ phía sau , mọi người quay lại liền thấy có ba con thú nhảy đến.
Thân hình cao lớn với ba thuộc tính khác nhau ...!Mộc !! Thổ !! Hỏa ...
" Cẩn thận "
Ngỗ La cất tiếng nói tạo ra kết giới , một con phun lửa tấn công.
Kết giới mạnh mẽ do bà tạo dựng nên có khả năng chống chọi , từ bên trong Kỳ Anh vươn tay
" Ice showers ( Mưa băng ) "
" Tornado ( Lốc xoáy gió ) "
" Dây gai "
Bọn cô bắt đầu đánh trả , nhưng những con quái vật to lớn chỉ gầm lên một tiếng rồi hạ tay xuống.
Ngỗ La kinh hách
Choang !!!
Kết giới vỡ ra , bọn cô bị đánh bay ra nhiều hướng.
Ba con quái thú bắt đầu tấn công tới tấp , mặt đất nứt ra trồi lên những mũi đất nhọn.
Lửa và cây hoa anh đào hóa thành quái vật bắt lấy bọn cô.
Ngỗ La cất tiếng
" Tập hợp ma pháp của các em tìm điểm yếu của nó "
Kỳ Anh nhìn lên chắp hai tay lại tạo ra thanh kiếm băng lớn đánh mạnh vào người quái thú lửa , âm thanh xì xì vang lên.
Nhưng hắn rất nhanh bị tấn công lại , ngã xuống đất với cánh tay bị cháy.
Fry và Băng Du , Cherin hợp sức dùng bùa tấn công con thú thổ , nó gào lên để lộ răng nanh đưa tay đập xuống.
Mặt đất trồi đá đánh bay bọn họ ...!Cô vung bùa , rất kiên nhẫn chơi trò đánh quái , Lăng Vũ bên cạnh đọc thần chú trong sách tấn công.
Niêm Liễn và Thịnh Uy Hỏa là kiếm sĩ nên bay lên tấn công trực tiếp ...
Đoàng !!! Bùm !! Phịch !! Vụt ...
Đủ loại âm thanh phát ra , bọn cô bắt đầu chật vật.
Ngỗ La nhắm mắt lại , hai tay đưa lên
" Taboo power, give me power.
Bring violence to knock out the enemies before your eyes ...!O forest spirit, listen to my request ( Ma pháp quyền năng cấm kị , xin hãy cho ta sức mạnh.
Mang theo sự bạo phát đánh văng kẻ địch trước mắt ...!Hỡi tinh linh rừng hãy lắng nghe lời thỉnh cầu của ta ) "
Một vòng sáng ma pháp với ấn dấu kỳ lạ sáng lên mạnh mẽ , ba con thú híp mắt gầm gừ.
Kỳ Anh nhìn qua kinh ngạc , ánh sáng mạnh mẽ phản chiếu qua cặp kính
" Ma thuật cổ xưa ? "
Cô một bên nhướn mày , khóe môi mỉm cười nhạt.
Ngọc Lưu Ly nhìn qua , bàn tay khẽ nhúc nhích , một tảng đá lớn với mũi đầu sắt nhọn từ trời bay xuống chỗ cô tập kích bất ngờ.
Cô né ra , nhảy bật về sau liếc mắt
' Cản ta ...!? Ha~ '
Cô liếc nửa con mắt về phía ma thú , nó bỗng nhiên gào lên sau đó mọc ra một đôi cánh lửa bay lên thân thể nặng nề.
Cũng là lúc ma pháp từ chỗ Ngỗ La bay ra như tia chớp , ánh mắt lão co rút lại
Đoàng !!!! Rầm
Mặt đất sáng lên đánh văng bọn cô , sức mạnh đó vượt ngoài tầm kiểm soát.
Nhưng ba con thú vẫn khá an toàn , ngoài cái chân to lớn trúng phải ánh sáng ma pháp kia bị thương thì còn lại không sao.
Nó gào lên , làn khói bay ra lan tỏa.
Ai nấy nằm dưới đất chật vật không thôi , cô lại được ôm bởi vòng tay của Lăng Vũ.
Trên lưng hắn trầy xước cháy máu , Ngỗ La ngã quỵ yếu ớt.
Fry chạy lại kinh ngạc
" Bà có sao không ? "
" Ta không sao , không ổn , các con mau đi ...!khụ khụ ...!"
Băng Du chạy tới , nước mắt chảy dài hai hàng sợ hãi.
Ngỗ La kinh ngạc , sau đó mỉm cười vỗ vỗ mặt cô ta ...!rồi ngất xỉu.
Băng Du mím môi nhìn lên con quái thú đang bay , bỗng dưng tầm mắt sững sờ.
Nhìn qua Cẩn Duệ
" Chị , giúp em bay lên chỗ con quái thú đó "
Cẩn Duệ nghe xong kinh ngạc , nhưng nhìn vào ánh mắt kiên định của Băng Du liền xòe tay ra .
" Phong Hổ "
Một con hổ hiện ra , Băng Du hai mắt kiên định mang theo nhiệt huyết phóng lên.
Nắm lấy dây cương , con hổ gầm lên muốn đuổi cô ta xuống.
Băng Du hai tay siết chặt cường liệt , mọi người nhìn hành động của cô ta.
Phong Hổ như cảm nhận được khí lực mạnh mẽ đó liền ngoan ngoãn đạp gió chạy lên không trung , lao về phía con quái thú đang cầm một cái cây hoa anh đào lớn , nó quơ loạn xạ đánh đuổi Băng Du.
Mặt đất và lửa lao tới tấn công , Băng Du điều khiển thú cưỡi né đi dễ dàng.
Mái tóc tung bay cùng ánh mắt mang theo vương khí kiên định , dù thân mình chật vật nhưng càng tôn lên vẻ đẹp của một nữ cường nhân ...
Vụt !!!!
Băng Du nhảy qua cái cây anh đào , sau đó nắm lấy một cái cành , Phong Hổ cũng biến mất theo gió.
Ngọn lửa cháy rực lao tới nóng bức khiến cô ta sợ hãi , cố gắng mở mắt hét lên
" Water dragon ( Rồng nước ) "
Bõm !!!! Grừ
Một con rồng từ suối nguồn lao lên nuốt trọn con quái thú lửa , Băng Du ngã xuống nhưng nhanh chóng được đỡ bởi rồng nước.
Nó gầm lên uy mãnh , ai nấy sững sờ trước khung cảnh đó.
Chỉ riêng cô đứng dựa vào cây xem kịch ...!đôi mắt đỏ như máu hiện lên một tia hài lòng ...
Trên tay Băng Du là một cành cây gỗ , âm thanh vang lên
" Hỡi các vị thần vĩ đại , xin hãy ban cho con sức mạnh nhờ vào nhánh cây này.
Công phá và áp đảo quái thú ...!"
Nhánh cây tỏa ra ánh sáng màu trắng , Bănh Du quơ một vòng thật đẹp.
Hai con quái thú nhanh chóng bị ánh sáng lấn áp mà tan biến như làn khói , rồng nước biến mất.
Băng Du bước xuống đất ngã quỵ , Ngọc Lưu Ly nhướn mày híp mắt nhìn qua cô nghi ngờ ...!Cẩn Duệ định nói gì đó thì nghe được âm thanh.
Nhìn ra phía hồ liền thấy trên một hòn đảo nhỏ nơi cái cây rũ bóng , rất nhiều học sinh bị trói và đang kêu cứu.
Mọi người chật vật cố đứng lên , Kỳ Anh nói
" Họ vẫn ổn , chúng ta mau ...!"
" Grào ...!ha ha haaa ...!"
Một chấn động mạnh mẽ từ dưới mặt nước , cô đứng dựa vào gốc cây khoanh tay trước ngực , đáy mắt xẹt qua tia cười lạnh lẽo .
' Chưa kết thúc đâu nhóc con àh ...!'.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...