Hệ Thống Tu Tiên Vạn Năng


Sơn Vũ Thành.Khi mà các tu sĩ từ các nơi trong Thiên Nguyên đế quốc đang chuẩn bị cho việc tiến vào bí cảnh thì Thiên Vân lại sống vui vẻ, lúc nào cũng vui đùa cùng hai nữ Hoàng Dung và Tiểu Long Nữ trong không gian pháp bảo.Cho đến ba ngày sau khi Thiên Vân hồi phục, linh khí xung quanh Sơn Vũ Thành dần bị hút đi một cách mạnh mẽ về phía của U Ám rừng rậm, điều này chứng minh rằng bí cảnh sắp sửa mở ra một lần nữa.Thiên Vân cũng không ở trong khôn gian pháp bảo nữa, hắn vẫn lựa chọn mặc trên mình bộ quần áo màu trắng dài theo phong cách cổ trang cùng với mặt nạ Vô Diện.

Còn về phần vũ khí thì hắn không mang bởi hắn cũng chẳng có võ kỹ nào phù hợp cả.- Hai nàng ở trong đây để ta đi xem náo nhiệt.Thiên Vân dặn dò hai nàng.- Do bí cảnh không cho phép Thuế Phàm cảnh xuất hiện nên phu quân phải thật cẩn thận, hai tỷ muội bọn ta không thể trợ giúp chàng lần này được.Trước khi Thiên Vân rời khỏi, Hoàng Dung quan tâm nói.

Mà Tiểu Long Nữ cũng ở bên gật đầu đồng ý.

Còn về phần Tuyết Cơ thì đã đi ngủ hay tu luyện gì đấy do papa cùng các mama không chơi với nàng.- Nàng nghĩ nam nhân nàng là ai chứ.

Chỉ có ta bắt nạt bọn hắn chứ bọn hắn làm gì đủ khả năng bắt nạt ta.Thiên Vân tự tin trả lời, với tu vi hiện tại của hắn dù cho Thuế Phàm cảnh cường giả cũng có thể đánh được, do lần trước đánh thắng được một Ngưng Đan cảnh cường giả Mục gia nên hắn cũng cướp được một số võ kỹ băng hệ của Mục gia, dù không mạnh như hệ thống cho nhưng cũng đủ dùng.- Tướng công, dù gì thì hai bọn ta cũng lo lắng cho huynh.


Huynh có thể hứa với bọn ta rằng bản thân sẽ cố gắng giữ an toàn được không.Tiểu Long Nữ một bên nói, hiện tại đối với cả nàng với Hoàng Dung thì Thiên Vân chính là tất cả đối với hai nàng.

Nếu hắn có việc gì như lần trước, chắc chắn hai nàng sẽ không chịu nổi.Biết được tâm ý của hai nàng, Thiên Vân cũng không đùa nữa mà bắt đầu nói khéo để vấn an hai người.

Khi cả hai đều đã yên tâm thì hắn mới góp vào trong đám đông để tiến về hướng bí cảnh.'.....'Khi quay lại U Ám rừng rậm, Thiên Vân cảm thấy lượng linh khí dày đặc hẳn lên.

Không những thế, qua [Vĩnh Hằng chi nhãn] hắn còn nhìn được không ít thứ thú vị.Đầu tiên kể đến chính là xung quanh bí cảnh vậy mà xuất hiện một loại khí tức kì lạ, có phần u ám, giống nguyền rủa vậy.Mà không chỉ thế, Thiên Vân còn cảm thấy trong những tu sĩ xuất hiện ở đây, có không ít người tu vi ngang hàng với hắn hoặc là hơn, nhưng có vẻ như đều là tán tu.Trong lúc Thiên Vân còn đang suy nghĩ vẩn vơ, bỗng bên cạnh có người đập mạnh vào vai của hắn:- Ha huynh đệ, nhìn dáng vẻ của ngươi như thể đây là lần đầu đi tới chốn đông người đúng không.

Đi theo đại ca, đại ca sẽ bảo vệ cho ngươi.Khi Thiên Vân nhìn qua thì người này có dáng vẻ thấp béo nhưng trông linh hoạt thông minh, nhưng điều bất ngờ là tu vi hắn vậy mà Chân Nguyên cao cấp trong khi hắn có vẻ chỉ 17, 18 tuổi.Không lẽ thiên tài gia tộc nào đó cải trang thành.

Thiên Vân thầm nghĩ.- Ngươi không cần lo lắng, đại ca rất mạnh nha.


Ở đây trừ một số tên có thể cùng ta đánh ngang ra còn lại thì ta không sợ hãi ai cả.Tên mập thấy Thiên Vân không trả lời liền nhanh chóng mở mồm khoe khoang, thực chất trong đám đệ tử này bất quá cao nhất cũng là Chân Nguyên cao cấp đỉnh, còn mấy tên tán tu thì lục đục từ Luyện khí tới Chân Nguyên trung kỳ, đã thế công pháp còn thua xa đám con ông cháu cha, tên mập này tự tin như vậy cũng phải.Thiên Vân hiện tại cũng không muốn biểu hiện quá mức nên cũng giả vờ cùng tên mập nói lên:- Đa tạ đại ca, thực ra tiểu đệ đến đây cũng chỉ tìm một chút cơ duyên để trở mình, chứ đâu có dám đi sâu vào a...Sau đó Thiên Vân cứ kể khổ trên trời xuống đất khiến cho tên mập cũng nhanh chóng tin vậy mà vỗ vào vai như an ủi hắn.- A! Nãy giờ lo nói chuyện mà chưa biết tên của tiểu đệ là...!- Tên mập bỗng nhiên hỏi.Thiên Vân chưa kịp trả lời thì từ xa lại có âm thanh của thiếu nữ truyền lại.- Hừ, tên mập mạp ngươi dám xuất hiện trước mặt bản cô nương sao.

Hừ lần trước giáo huấn còn chưa đủ...!A, ta không ngờ vị công tử này cũng ở đây nha.

Hì hì.Chủ nhân âm thanh này không ai khác chính là Ngọc Băng Nhan, mà từ thái độ của nàng xem ra thì nàng với tên mập có vẻ có chút quen biết nhau.- A Băng...Băng Nhan muội muội lâu...!lâu rồi không gặp.Tên mập thấy Băng Nhan thì như chuột gặp mèo vậy, cơ thể liền run rẩy, lời nói nửa rõ nửa không khiến Thiên Vân khó hiểu rốt cuộc nàng làm gì mà khiến cho tên mập trước mắt sợ hãi như vậy.- Hừ ai cho phép ngươi gọi ta là muội muội, mau gọi tỷ tỷ.

- Băng Nhan giọng đanh thép nói.- Băng...!Băng...!Băng Nhan tỷ...!tỷ.Nói tới chữ tỷ tỷ âm thanh tên mập như nhỏ lại, hắn có vẻ như không phục khi gọi thế này nhưng lại không dám không gọi.Hài lòng với câu nói của tên mập, Ngọc Băng Nhan lúc này mới quay ra nói chuyện với Thiên Vân:- Hì hì lâu rồi không gặp, Băng Nhan xin chào công tử.Nụ cười của nàng trong rạng rỡ xinh đẹp như một bông hoa mới nở làm động lòng người.

Làm Thiên Vân khó hiểu là tại sao tên mập lại sợ hãi nàng như vậy.


Nhưng hắn cũng chẳng phải kẻ thích xía vào chuyện riêng người khác, liền trả lời với cô nàng:- Không ngờ đã qua hơn ba ngày mà Ngọc gia tiểu thư vẫn nhớ tới một kẻ tán tu yếu ớt như ta.

Thật khiến ta vô cùng vinh hạnh nga.- Công tử nếu nói yếu ớt thì Mục gia đám kia không phải nói là phế vật hết sao, dù dì cả một quyền của công tử bọn hắn cũng không đỡ được mà.

Mà cho dù Băng Nhan cũng chưa chắc đánh lại công tử, không lẽ ngài cũng kêu ta là phế vật sao.Nói đến đây, Băng Nhan liền tỏ thái độ như vừa bị ức hiếp vậy, đôi mắt long lanh mở to thậm chí còn có giọt nước chảy ra trông giống nước mắt, đôi môi thì chu ra như đang giận dỗi.

Biểu cảm đó của nàng khiến cho mọi người phải động tâm.Cho dù là một tên dạo này cứ đắm chìm trong bể xuân với hai cái cực phẩm mĩ nhân như Thiên Vân cũng có chút động tâm nhưng hắn liền nhanh chóng bình tĩnh lại.Mà thấy được Thiên Vân cũng có chút thơ thẩn trước kĩ năng làm nũng của bản thân, Băng Nhan nhưng cũng có chút vui mừng nhưng nàng cũng có chút khó chịu khi Thiên Vân tựa hồ cũng không phải bị ảnh hưởng quá lớn.

Mà tên mập bên cạnh thì nổi da gà, biểu cảm của nàng khiến hắn nhớ tới một chút ký ức xa xôi.Lúc trước hắn thân là đệ nhất thiên tài của [Phạm Vân tông] đệ tam thế lực trong Thiên Nguyên quốc.

Hắn có sở thích là trêu chọc nữ nhân, đặc biệt là các mĩ nữ xinh đẹp.Cho đến một ngày, hắn gặp được một người, dáng người thon thả cùng ánh mắt ngọt ngào ấy khiến cho hắn mê mẩn không thôi.


Thậm chí nàng trông có vẻ yếu đuối khiến cho hắn càng thêm muốn tiếp cận nàng.Nhưng hắn không ngờ, tiểu cô nương ấy vậy mà lại là thiên tài cùng thế hệ với hắn, nhiều lần tập luyện vì nàng tỏ vẻ đáng yêu khiến hắn lơ là mà ra tay quả quyết khiến hắn thất bại.Chỉ điều đó còn chưa khiến hắn sợ hãi nàng, cái đáng sợ nhất là nữ nhân này có một người cha là nữ khống, mà nàng lại còn hay giả vờ yếu đuối a.Có một lần hắn cố tình phản kháng nàng khiến cho nàng bị va chạm mà xây xước một chút.

Không ngờ cha nàng, Ngọc gia gia chủ cùng Ngọc gia một số trưởng lão Ngọc gia đến thẳng Phạm Vân tông vấn tội khiến cho hắn phải bị diện bích cả 1 tuần, không ăn không uống, không gần sắc.Điều đó khiến hắn sau khi đi ra thì bị suy giảm trọng lượng rất nhiều, phải mất một thời gian sau mới khôi phục lại được thể trạng vốn có.

Từ sau lần đó hắn thề sẽ không bao giờ trêu chọc vào cô nàng này nữa.

Cha nàng quá cưng chiều nàng a.Sau một hồi nói chuyện, thì Thiên Vân từ bên Băng Nhan cũng biết được một chút thông tin về các thế lực lẫn số lượng thiên tài đến tham dự.Do bí cảnh yêu cầu cốt linh (ý là tuổi) chưa đến 25 cùng với tu vi dưới Thuế Phàm cảnh nên số lượng thiên tài xuất hiện vẫn chưa nói là tất cả.Mục gia đến tổng cộng 14 người, cầm đầu là Mục Hạo, cũng là thiên tài của Mục gia, 23 tuổi Chân Nguyên cao cấp đỉnh, có cơ vào Thuế Phàm cảnh trong nửa năm nếu đạt được cơ duyên trong bí cảnh này.Ngọc gia đến có 9 thành viên, nhưng toàn cao thủ Chân Nguyên cảnh, cầm đầu là học trò của phụ thân Ngọc Băng Nha, Lý Dương, 23 tuổi Chân Nguyên đỉnh phong.Mà Phong Lang Cốc lại có 10 thành viên, cầm đầu Lang Lãnh.Phạm Vân Tông thì do tên mập cầm đầu, hắn tên Triệu Bình, 20 tuổi đã đạt Chân Nguyên cao cấp đỉnh, được xem như thiên tài hiếm gặp trăm năm.Mà tông môn còn lại có tên Hành Sơn Cốc, cầm đầu là nữ tử có tên Hỏa Vũ, tu vi đạt đến Chân Nguyên cao cấp đỉnh, tuổi nàng cơ hồ cũng 19, 20 tuổi.Mà lần này vì tranh đoạt truyền thừa mà các nhóm đệ tử đều mang trong mình không ít vũ khí Địa cấp trung phẩm hoặc cao cấp.

Vì vậy bọn hắn dù tu vi kém hơn so với hắn nhưng vẫn khiến hắn có chút khó chịu khi chiến đấu.Mà nhóm tán tu thì không có ai nổi bật, còn số thiên tài đến từ các thế lực nhỏ hơn thì nổi bật chỉ có Vân gia huynh muội cùng với một người có tên Vô Song, một cao thủ đao thuật, tu vi chưa rõ, tuổi cũng chưa rõ còn xuất thân thì nghe nói là đệ tử của môn chủ Đao môn, một ngũ cấp thế lực.Mà khi mặt trời bất đầu lên cao, cũng chính là lúc bí cảnh mở ra, mọi người cũng đang chuẩn bị tiến vào.- Vì khi đi vào bí cảnh, mỗi người sẽ bị dịch chuyển ở mỗi nơi bất kỳ nên Băng Nhan hy vọng Vô Danh công tử nếu gặp Ngọc gia người có thể trợ giúp một tay.Ngọc Băng Nhan cẩu khẩn nói, nãy giờ tiếp xúc với Thiên Vân nàng cũng khẳng định được Thiên Vân là một người dễ gần, có thể kết bạn nên nàng cũng tin tưởng hắn.

Mà cái tên Vô Danh là vì hắn không muốn nói tên nên nàng đặt vậy cho hắn.Mà tên mập thì vốn thấy Ngọc Băng Nhan đến đã sợ hãi đến cực điểm, thấy nàng không để ý nên liền chạy đi rồi..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận