Hiện tại xung quanh quán rượu đang có rất nhiều người đứng xem bởi sự náo nhiệt giữa các thiên tài trẻ tuổi từ các thế lực lớn, có cả tu sĩ lẫn thường dân.
Mà trong bóng tối cũng có không ít tu sĩ đang lẩn trốn, nếu Thiên Vân chú ý kĩ thì sẽ cảm thấy khí tức Ngưng đan cảnh cũng xuất hiện tại đây.- Lang Lãnh ngươi muốn can thiệp vào chuyện của Mục gia ta sao?Mục Vũ lên tiếng hỏi.
Dù biết được tu vi của Lang Lãnh cao hơn bản thân hắn một chút nhưng là thiên tài, hắn cũng có sự kiêu ngạo của mình.
Không phải chì vì cao hơn mà phải sợ hãi.Một nguyên nhân khác cũng chính là hắn muốn tạo ấn tượng trong mắt của Ngọc Băng Nhan, nhưng hắn lại không biết nàng vốn đã vô cùng chướng mắt hắn thêm với cả thái độ từ nãy tới giờ mà đám con em Mục gia thể hiện, sự khinh bỉ của nàng đối với hắn chỉ có tăng chứ không hề giảm.- Hừ!! Các ngươi Mục gia chỉ biết ỷ thế hiếp người.
Nếu không phải sau lưng ngươi có Mục gia chống đỡ thì hiện tại các ngươi đã bị đám tu sĩ kia giết sạch rồi.Lang Lãnh liền nói.
Hắn vốn không thích gây chuyện thị phi nhưng thái độ của Mục gia làm hắn cảm thấy quá đáng.
Nếu đơn thuần là đuổi người thì hắn có thể chấp nhận được, điều khiến cho hắn không chịu được mà đứng ra nói chuyện chính là thân là con cháu một thế lực lớn, tên Mục Vũ còn để cho đám đệ tử đe dọa cướp vũ khí của người khác.- Nếu vậy thì sao.
Không lẽ chỉ vì một tên tiểu tử vô danh mà các ngươi lại cùng chúng ta đánh sao? Các ngươi quên mất chuyện chúng ta đến đây làm gì sao?Mục Vũ mỉm cười kiêu ngạo mà nói.Thực chất, bọn hắn đến nơi này bởi bí cảnh xuất hiện.
Theo tư liệu mà gia tộc có được, bí cảnh này thực chất đến từ một vị tiền bối đã từng phi thăng lên tiên giới để lại, trong đó có vô số Thiên cấp howjc cao hơn vũ khí, công pháp, vũ kỹ, ...!Nghe đồn trong đó còn tồn tại truyền thừa của hắn, nếu có thể đạt được thì Mục Vũ hắn có thể nắm chắc cơ hội để trở thành cường giả.Mà hai tam cấp gia tộc cùng ba tam cấp thế lực dù quan hệ cũng không nói là tốt nhưng vẫn có sự liên kết mật thiết do cùng ở dưới sự trị vì của đế quốc nên trước khi đi họ đã được tiền bối căn dặn đừng có gây chuyện thị phi đối với các thế lực khác, ít nhất là khi chưa vào bí cảnh.Mục Vũ biết điều này, nên hắn cũng không quá lo lắng về Lang Lãnh, có gì hắn cũng có thể nhờ trợ giúp của cường giả Ngưng Đan cảnh đang trốn trong bóng tối do phụ thân hắn cử đi.Quả thật những lời mà Mục Vũ nói ra cũng khiến cho đám đệ tử sau lưng Lang Lãnh thoáng do dự, họ thực không muốn gây chuyện thị phi bởi tông chủ cùng trưởng lão cũng đã nhắc nhở họ trước khi xuất phát.
Vì vậy cả đám đều chú ý tới Lang Lãnh để xem hắn quyết định.Mà Lang Lãnh lúc này dù muốn giúp nhưng cũng phải do dự, bởi phụ thân hắn cũng từng nói Mục gia dù chỉ đứng hạng 4 nhưng thực lực cũng không kém.
Thậm chí nguy hiểm hơn là Mục gia 5 năm trước có người thành công trở thành học viên của [Thánh Linh Viện] và hiện tại đang là Nội môn đệ tử của học viện, đây mới chính là điều khiến bọn hắn kiêng kị.Thiên Vân từ ban đầu tới giờ không lên tiếng mà lo chú ý xung quanh khiến cho mọi người lơ đi sự tồn tại của hắn dù hắn lại là nguyên nhân gây ra mọi chuyện.
Biết được sự khó xử đến từ Lang Lãnh, hắn cũng không mong chờ gì giúp đỡ mà lên tiếng:- Xin đa tạ sự giúp đỡ của huynh đài...!Nhưng đối phó với bọn họ, ta còn chưa cần trợ giúp.Nghe được lời nói của Thiên Vân mọi người đều ngơ ra một lúc.
Hồi sau, đám Mục gia con cháu lại khinh bỉ chửi xéo Thiên Vân rằng hắn không biết lượng sức, đã yếu còn ra gió,...!Nhưng lại có người không nghĩ vậy, người đó không ai khác chính là Ngọc Băng Nhan.Mà Mục Vũ thì lại khinh bỉ, hắn thấy tên tiểu tử trước mặt chỉ có dựa vào Phong Lang cốc người mà vênh váo vậy, nếu không có họ thì hắn cũng chả dám to mồm như vậy.
Nhưng chỉ trong tíc tắc, thái độ của hắn một lần nữa chuyển biến, từ vui vẻ, khinh bỉ dần sang kinh ngạc rồi tức giận lẫn kiêng kị.'....'Chỉ thấy đám đệ tử Mục gia cả đám bao xung quanh Mục Vân, mỗi người đều đang sử dụng vũ khí của riêng mình.
Mà Thiên Vân đang bị vây giữa vẫn thản nhiên như không, bởi mấy tên trước mắt cũng chẳng để hắn phải kiêng kị, bởi tu vi bốn người cũng cao nhất là Chân Nguyên trung kỳ, thấp nhất là Luyện Khí đỉnh, kể thêm cả đám này giống như công tử trong nhà, dù có võ ký mạnh nhưng khả năng thực chiến vẫn còn kém xa hắn.- Hừ!!! Ngươi dám coi thường Mục gia ta.
Ngươi nghĩ ngươi là cái thứ gì, thiên tài, yêu nghiệt sao? Bất quá cũng chỉ là phế vật mà thôi.
- Tên Luyện Khí đỉnh lên tiếng, du tu vi Thiên Vân trước mắt bằng hắn, tuổi thì không thể thấy rõ do Thiên Vân đeo mặt nạ.
Nhưng cái tính con cháu gia thế lớn đã thấm sâu vào suy nghĩ hắn, vì vậy hắn vừa nói vừa lao nhanh lên trước mắt Thiên Vân.- Sát băng kiếm.Chỉ thấy trên tay hắn dần ngưng tụ một lớp băng mỏng nhưng sắc bén, dài ngang với thanh kiếm bình thường, mạnh mẽ nhưng lạnh lùng xuyên thẳng đến đầu Thiên Vân.Nụ cười Thiên Vân xuất hiện sau lớp mặt nạ, ngọn lửa trên tay phải hắn hiện lên càng mạnh mẽ, hắn không dùng tới dị hỏa bởi hắn biết Mục gia không ngu gì mà để mấy tên ngu ngốc này đi ra ngoài một mình, chắc chắn có cao thủ đang ở trong bóng tối.
Nếu hắn để lộ dị hỏa, có trời mới biết bọn hắn không nổi lòng tham mà ra tay giết hắn.Nhưng không dùng tới dị hỏa, lượng hỏa linh khí cũng đã mạnh tới khủng bố, cộng thêm với Thiên Vân có Hỗn độn khí nên sức mạnh cũng cực kỳ khủng bố.
Chỉ một đấm, liền thấy băng kiếm gãy đôi, mà tên đệ tử ấy cũng được ăn một đấm vào mặt mà bay ra ngoài, đến chỗ đám đông.Cũng chỉ thoáng một chút thời gian, ba tên đệ tử Mục gia còn lại cũng bị hắn một quyền mà ngất đi, Thiên Vân vì không muốn gây náo loạn nên cũng chỉ nhẹ tay, nếu không thì cả đám này đã chết rồi.Thấy không còn ai cản đường, Thiên Vân liền rời khỏi quán rượu trước sự ngỡ ngàng của ba đại thế lực đệ tử cùng với đám người xem náo nhiệt.'....'Lúc Thiên Vân đi xa rồi, thì không khí mới dần ổn định lại.Mục Vũ thì vô cùng khó chịu vì Mục gia đệ tử bị đánh cho thảm mà hắn không thể làm gì được.
Hắn dù ngông cuồng nhưng không ngu ngốc, hắn biết bản thân đã đạp phải tấm sắt.
Người bí ẩn đó đem lại áp lực rất lớn cho Mục Vũ, cho dù lúc đó hắn cùng đám đệ tử Mục gia liên hợp tấn công thì khả năng chiến thắng cũng vô cùng nhỏ.
Vì vậy hắn chỉ dám đứng đó mà đờ đẫn không biết nói gì.Còn Lang Lãng, hắn vốn chiến đấu rất nhiều, Phong Lang cốc vốn được xây bên cạnh một ngọn núi cao có tên [Lang Sơn], khu vực có cực kỳ nhiều yêu thú đáng sợ nhưng cầm đầu lại chính là lang tộc nên được đặt như vậy, thế lực của hắn phải thường xuyên chiến đấu sinh tử với lũ yêu thú này nên kinh nghiệm sa chiến vô cùng phong phú.Bằng cảm giác của bản thân, hắn xác định được thanh niên lúc nãy có thù hận vô cùng lớn với Mục gia, dù đã cố gắng che giấu nhưng thái độ khó chịu cùng với căm ghét Mục gia người vẫn không thể thoát khỏi quan sát của hắn.Mà một bên Ngọc Băng Nhan cũng chú ý tới điều này, nàng không chỉ có thiên phú khủng bố mà ánh mắt của nàng còn rất chuẩn, nàng dù không nhạy cảm với sát khí như Lang Lãnh nhưng vẫn có thể thấy được thái độ của Thiên Vân đối với Mục gia là căm hận cỡ nào.
Nàng chỉ thầm mỉm cười mà không nói gì.- Ca ca huynh thấy người thanh niên đó như thế nào? - Một giọng nữ nhẹ nhàng, hòa đồng, xuất hiện trong đám tu sĩ đang tản ra.- Rất mạnh, cho dù là ta cũng chưa chắc có thể cùng hắn một trận.
- Một giọng nam vang lên.Nhưng bản thân hắn lại vô cùng bất ngờ, hắn kiếp trước vốn là một Độ kiếp cường giả, vì đột phá Hóa Tiên thất bại mà chết đi, nhưng may mắn là trong lúc linh hồn hắn đang dần tan vỡ, đột nhiên có một dòng chữ xuất hiện trong đầu hắn.Dòng chữ này liên tục dồn ép linh hồn hắn vô số lần kết hợp với sự tàn phá của lôi kiếp, nếu không nhờ chấp niệm sống mạnh mẽ thì hắn đã chết đi.
Lúc hắn tỉnh lại thì thấy bản thân mình lại ở trong bụng một người phụ nữ.
Trong lúc đang trong bụng mẹ, hắn phát hiện dòng chữ trong đầu hắn là một công pháp có tên [Cổ Thiên Hồn Kinh], chính thứ này đã giúp hắn một lần nữa có tân sinh mới.Đến lúc sinh ra thì hắn mới biết hắn hiện tại đang ở một thế giới khác, tu vi phân chia giống nhưng thế giới này hồn tu khan hiếm nhưng linh tu trong truyền thuyết thì lại rất nhiều.
Nhờ [Cổ Thiên Hồn Kinh] mà hắn cùng lúc song tu hồn, linh, khiến cho hắn cực kỳ mạnh mẽ từ lúc mới sinh.
Được xem như yêu nghiệt ở cùng thế hệ.Mà người này không ai khác chính là Vân Triệt, còn cô gái lúc nãy chính là muội muội hắn kiếp này Vân Điệp, và hai huynh muội này chính là Vân gia song kiêu mà Thiên Vân từng nghe đám tu sĩ trong quán rượu nói chuyện.'....'Mà bên Thiên Vân lúc này, hắn đang cố trốn tránh khỏi bọn cao tầng của Mục gia, từ khi kết thúc chiến đấu, hắn sử dụng năng lực của [Vĩnh Hằng Chi nhã] sử dụng sóng linh hồn để thăm dò một chút khí tức xung quanh thì phát hiện hơn 10 cường giả Ngưng đan trung, hậu kỳ, trong đó có 2 người trung kỳ, 1 người hậu kỳ có khí tức giống với Mục gia nhân.Mà khi hắn rời khỏi, thì trừ một người Ngưng đan trung kỳ của Mục gia ra thì những người khác vẫn không động, hắn biết là bọn họ vẫn đang chờ cho đám thiên tài kia, còn tên mới biến mất thì chắc đang mai phục hắn.Trong lúc Thiên Vân còn nghĩ kế sách thì một lần nữa, thần may lại gõ cửa nhà hắn:" Lengkeng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ẩn: [Làm bẽ mặt Mục gia].
Phần thưởng: 1 lần triệu hoán địa cấp vũ kĩ, bom khói x5."" Lengkeng, chúc mừng độ hào cảm của Ngọc Băng Nhan đối với ký chủ tăng thêm 20.
Hiện tại 40/200.".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...