Hệ Thống Tu Tiên Vạn Năng


Linh Nhi lúc này cũng ngồi trên vai Thiên Vân, may mắn rằng chỉ có duy hắn có thể nhìn thấy nàng, nếu không thì lại nháo lớn bởi nếu không xét về khía cạnh chiều cao thì Linh Nhi cũng được xem như một siêu cấp mĩ nữ a.- Công tử, hiện tại nếu công tử ra tay chống đối Mục gia con cháu thì có thể dành một chút hào cảm của Băng Nhan cô nương cùng với nhóm tu sĩ a.- Âm thanh ngây thơ nhưng cao quý của Linh Nhi vang lên trong đầu Thiên Vân.- Nếu ra tay có khi còn phản tác dụng ấy chứ, khiến cho nàng nghĩ rằng ta muốn thể hiện trước mắt nàng luôn chứ nói gì là tăng hào cảm.- Âm thanh Thiên Vân vang lên, cũng may hắn có đeo Vô diện mặt nạ nên âm thanh của hắn chỉ có hắn cùng Linh Nhi nghe được, còn những người khác trừ khi Luyện Hư tu sĩ dốc hết sức để nghe hoặc tu vi cao hơn may ra mới biết được Thiên Vân nói gì.- Vậy sao!! Vậy ta chúc công tử mau chóng thành công.

Hì hì...- Linh Nhi nở nụ cười vui vẻ trông nàng lúc này không khac gì một đứa trẻ con đang cố trêu chọc người khác, Thiên Vân cũng chẳng biết làm sao, chỉ âm thầm xem xét mọi chuyện trước mắt.Chỉ thấy, tên đệ tử Mục gia lần nữa cao giọng nói:- Các ngươi còn không mau cút ra khỏi đây, không thiếu đại thiếu nhà ta đang muốn ăn uống tại đây sao.

Không lẽ phải để cho ngài ấy ăn cùng đám phế vật các ngươi.Lời nói này của tên đệ tử Mục gia làm cho cả đám tu sĩ xung quanh như bùng nổ, có một tên tu sĩ Chân Nguyên Sơ kỳ đỉnh bất bình mà đứng dậy nói:- Không lẽ nơi đây là sản nghiệp của Mục gia các ngươi, các ngươi thích làm gì thì làm sao?- Đúng vậy...!Đúng vậy...!Nơi đây cũng không phải các ngươi Mục gia a.

- Mấy tu sĩ xung quanh đồng loạt hét hò.- Hừ...!Các ngươi dám...Một câu chưa hết, tên đệ tử Mục gia liền ra tay đối với tên Chân Nguyên sơ kỳ tu sĩ ra tay.

Chỉ duy nhất một chiêu tên tu sĩ liền bị cắt bay đầu, máu liền nhanh chóng đông cứng.

Đến đây, tiếng ồn ào xung quanh cũng dần nhỏ lại rồi lặng im, hiển nhiên dù đám tu sĩ này quý trọng thể diện bản thân đi nữa thì thể diện cũng không bằng được sống tiếp.- Còn không mau cút...Tên đệ tử ấy lại một lần nữa kêu to với giọng tràn đầy tức giận cùng khinh bỉ, ánh mắt như kẻ bề trên nhìn lũ dân đen vậy.Lúc này thì nhóm tu sĩ xung quanh cũng bắt đầu cảm thấy bất an mà đi khỏi, nói đùa, không phải Mục gia ra tay mà vệ quân trong thành cũng không nói gì sao, nếu hiện tại tu sĩ bọn hắn không nghe lời thì cũng bị phản sát vô tình, đâu ai muốn mình chết sớm như vậy.Nhưng lúc Thiên Vân muốn đi ra thì lại bị bọn đệ tử Mục gia ngăn cản.- Tiểu tử, kiếm của ngươi trông có vẻ tốt đấy.

Nếu ngoan ngoãn giao ra thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng.


- Một tên đệ tử cao ráo, khuôn mặt có một nốt ruồi ngay mí mắt.

Thiên Vân biết hắn, đây là Mục Tiêm, một đệ tử hạch tâm của Mục gia, mới chỉ 24 tuổi tu vi đã đạt đến Chân Nguyên trung kỳ.

Nếu là trước kia, có lẽ Thiên Vân còn có chút lo lắng nhưng hiện tại đã khác, tên trước mắt còn không hợp với tầm mắt của hắn.Bỗng có một âm thanh trong trẻo nhưng mang một chút tức giận vang lên:- Mục gia các ngươi muốn làm gì?Âm thanh này đến từ chính Ngọc Băng Nhan.

Nàng vốn khó chịu khi nhìn thấy tác phong của Mục gia, nhưng vì không thích gây chuyện với lại do Mục gia cũng chưa làm gì quá đáng nên nàng cũng không có tỏ thái độ gì cả.

Nhưng khi Mục gia đệ tử đánh chủ ý tới vũ khí của Thiên Vân thì nàng lại ngăn cản bọn hắn lại, không phải vì nàng sợ bọn hắn gây khó dễ cho Thiên Vân mà do nàng từ Thiên Vân cảm thấy nguy hiểm, có thể tu vi hắn ngang hoặc cao hơn nàng nhưng lại ẩn tàng tu vi.Thiên Vân thấy ánh mắt của Ngọc Nhan Băng cứ nhìn chằm chằm mình thì trong suy nghĩ thầm tán thưởng nàng.

Bản thân hắn vì đề phòng nên cố tình che giấu khí tức xuống Luyện Khí đỉnh, mà hồn tu lẫn thể tu nếu hắn không biểu hiện thì không ai biết nên rất dễ bị người khác nhìn lầm.

Trong cả đám người được xưng là thiên tài từ các thế lực thì chỉ có duy nhất nàng là có phản ứng.


" Không lẽ đây là cái thứ được gọi là giác quan thứ 6 của phụ nữ." Thiên Vân nghĩ thầm.- Nhan Băng tiểu thư, cô làm gì phải chú ý tới một kè hèn như hắn chứ.

- Mục gia một tên đệ tử nói.- Im lặng.

- Mục Vũ liền to tiếng mắng tên đệ tử mới lên tiếng.- Tiểu tử, nếu ngươi giao ra vũ khí của mình thì bọn ta sẽ dẫn ngươi vào bí cảnh, nếu không thì đừng hòng ra khỏi đây.

Ta nói cho ngươi biết, Mục gia bọn ta chính là gia tộc tam cấp, nếu ngươi biết thể hiện có thể trở thành Mục gia người.

Thế nào? - Mục Vũ liền tiếp tục nói, mặc dù nghe có vẻ rất dụ hoặc nhưng giọng nói của hắn lại có phần tức giận cùng với khinh bỉ đã rõ ràng ý định của hắn.

Nếu Thiên Vân không phối hợp thì kết quả chính là tử vong.Thiên Vân nghe vậy vẫn không tỏ ý gì cả.


Với thực lực hiện tại của hắn, cho dù Thuế Phàm trung kỳ cường giả hắn vẫn có thể nắm chắc phần thắng, cho dù Thuế Phàm Hậu kỳ thì hắn cũng có thể dễ dàng trốn thoát, nói gì mấy tên Chân Nguyên cảnh trước mặt.Thấy thái độ không hợp tác của Thiên Vân, Mục Vũ ra mắt ám hiệu cho mấy tên đệ tử Mục gia.- Ngươi rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.

Xem chiêu.

- Một tên đệ tử ngông cuồng nói.Chỉ thấy tên đệ tử đó miệng thầm niệm pháp quyết, bàn tay giơ ra làm năm ngón tay khép vào nhau, một thanh băng kiếm nhanh chóng hình thành từ chân nguyên của hắn, mang trong mình ác ý cùng trào phúng tới chỗ của Thiên Vân.Mà bản thân Thiên Vân cũng hờ hững, sống trong Mục gia bao nhiêu năm, bị đánh bao nhiêu lần, hắn cũng biết không ít công pháp của Mục gia.

Đây chính là Trung phẩm Địa cấp võ ký [Hàn Băng Kiếm], dù so kém với công pháp dành cho để tử thân truyền của Mục gia, nhưng đây vẫn là công pháp vô cùng đáng gờm trong việc đánh lén và lấy mạng đối thủ." Đối đầu với băng, thì tất nhiên phải dùng Hỏa." Thiên Vân thầm cười mỉm mà nghĩ trong đầu, trên tay hắn hỏa chân khí dần dần nồng đậm, đang hóa hình thành một tiểu phượng hoàng, đây chính là [Phượng Hoàng Quyền].Sau khi sử dụng công pháp này, hắn mới biết [Phượng Hoàng, Bạch Hổ, Thanh Long, Huyền Vũ Quyền] có hai phương pháp dùng, một là ngưng tụ xung quanh để cường hóa đòn đánh hoặc tích tụ để tạo ra sát chiêu.

Và lần này thì Thiên Vân đang dùng cách thứ nhất, lấy Hỏa triệt Băng, không phải Thiên Vân không dùng cách 2 để ra tay vì sợ gây náo mà vì hiện tại hắn cần năm giây mới có thể ra sát chiêu, năm giây trong hắn có thể sớm bị giết rồi." Đây là..." Các thiên tài từ hai thế lực bất ngờ không thôi, họ chưa thấy bất kì võ kĩ nào như vậy cả.Chỉ trong giây lát, băng kiếm liền nhanh chóng bị đánh vỡ, do Thiên Vân là thể tu nên tay hắn cũng chẳng bị thương quá lớn, chỉ có xước chút da.

Thuận thế mà làm, Thiên Vân theo hướng quyền ra mà nhanh chóng đánh thẳng vào ngực khiến cho tên Mục gia để tử bị văng ra một đoạn, trong miệng chảy ra máu tươi.- Làm sao có thể? - Không chỉ tên đệ tử Mục gia vừa mới bị đánh mà những người khác cũng vô cùng bất ngờ với võ kỹ của Thiên Vân vậy mà có thể dễ dàng đánh bay tên đệ tử thiên tài của Mục gia.Thật ra, nếu thực sự va chạm bình thường thì cú đấm của Thiên Vân không thể nhanh như vậy phá hủy băng kiếm, nếu không phải hắn dùng [Vĩnh hằng chi nhãn] nhìn ra điểm yếu nhất là khu vực nằm ở gần ngón tay hắn kết hợp với thể tu đã đạt tam cấp đỉnh thì ít nhất hắn cũng cần tới 2 chiêu mới có thể hạ đo ván tên trước mắt.- Ngươi dám gây hấn với Mục gia ta? - Một tên đệ tử Mục gia nữa cao giọng nói, Thiên Vân biết hắn, Mục Ba, 20 tuổi tu vi Chân Nguyên Sơ kỳ đỉnh, hắn là một trong những kẻ từng bắt nạt Thiên Vân trước đây.- Hừ!! - Thiên Vân chỉ khẽ hừ một tiếng, bản thân hắn chỉ muốn nghe chút thông tin mà rơi vào trong mấy chuyện này, thật là không may a.

Nếu không phải hắn hoàn toàn thay đổi thì Mục gia nhân có khi nhận ra hắn rồi.- Tiểu tử, nếu ngươi ngoan ngoãn đầu hàng thì bọn ta sẽ tha cho ngươi.

Nếu không...? - Mục Ba tiếp tục nói.- Mục gia đệ tử bất quá như vậy.


Chỉ biết ỷ thế hiếp người.

Thực lực thì yếu thật không xứng với danh thiên tài.Một giọng nói từ trong góc vang ra làm cho nhóm Mục gia cùng Ngọc gia chú ý tới.

Còn Thiên Vân thì thầm may mắn, nếu đám này cùng Mục gia có quan hệ tốt thì hắn có khi phải bại lộ thực lực, cũng may không phải.Chỉ thấy thanh niên làn da đen nắng cầm một thanh đại đao cùng với đám huynh đệ chầm chậm bước lại chỗ của cả nhóm người Mục Ngọc.Thiên Vân còn chưa biết gì, bởi hắn thấy Mục Vũ cùng nhóm đệ tử Mục gia thấy thanh niên này thì có chút khó chịu, kiêng dè thì nghe được tiếng của Ngọc Nhan Băng vang lên:- Lang huynh, tiểu muội không ngờ mọi người đến sớm thật a.- Không có, bọn ta chỉ mới đến trước mọi người được một khoảng thời gian.

Do thấy Mục gia làm việc quá đáng nên mới có chút bất bình mà thôi.

- Tên cao to cầm đầu cười một cách đôn hậu mà nói, từ ánh mắt của hắn chỉ có thể thấy ý chí chiến đấu cùng với chân thành chứ không mang một chút sắc hay ác niệm nào cả.Mà từ Lang cũng đủ để cho Thiên Vân đoán được thân phận của người này là ai.

Nếu Thiên Nguyên đế quốc có xếp hạng cho 5 tam cấp thế lực thì Mục gia chỉ xếp ở hạng 4, Ngọc gia hạng 2 còn Phong Lang Cốc thì xếp tại hạng nhất.

Trong đây chỉ tuyển toàn những tu sĩ, thiên tài dùng đao trong Thiên Nguyên đế quốc, là một tam cấp thế lực được tính ở hàng đỉnh, Mục gia nếu so sánh với thì chả khác nào cá vàng mà so với cá mập cả.

Nghe đồn tông chủ của tông đã đạt đến Luyện Hư Kỳ đỉnh sắp đến Hợp Thể Kỳ, mà con trai ông ta cũng tên là Lang Lãnh, mới 20 tuổi tu vi đạt đến Chân Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh, thể tu cấp 3 sơ cấp, đao pháp cực kỳ kinh khủng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui