Một tuần cũng sắp trôi qua rồi, Trương Gia Nguyên sắp cô quạnh ở phòng ký túc xá này một mình gần được một tuần rồi.
Nhưng tên nhóc này đâu có dễ để mình nhàm chán như vậy chứ, vậy nên cứ nửa đêm khi đã chắc chắn không có ai kiểm tra ký túc xá nữa, Trương Gia Nguyên sẽ lén chạy sang phòng của Nhậm Dận Bồng để ngủ ké.
Nhậm Dân Bồng là người khá trầm tính nên đã chọn ở phòng kí túc xá đơn, chỉ có một giường nhưng mà Trương Gia Nguyên cũng không ngại chen chúc.Hôm nay là ngày cuối cùng của một tuần kiểm tra sức mạnh tổng hợp của các học viên.
Ngày cuối cùng này các học viên không còn phải kiểm tra những bài lý thuyết hay những bài thực hành nhàm chán quy cũ như trước nữa.
Hôm nay mọi người được trực tiếp vào rừng để hoạt động.
Họ được giao nhiệm vụ tìm kiếm nước thánh phù thủy được giấu trong rừng, tìm được coi như hoàn thành thử thách và sẽ được ở lại vào những ngày tiếp theo, không tìm được, lẽ dĩ nhiên là phải cuốn gói ra về.Học viên của Đinh Thành cả Yên Thành quả thực không khỏi ngạc nhiên vì trước giờ họ chưa từng chứng kiến rừng mở, còn nói đến việc trực tiếp vào rừng là điều không thể.( Đây là một thiết lập rừng ảo).Tất cả điều rất mong chờ, cũng rất lo lắng vì đây là thực chiến.
Tại các học viện, cơ hội thực chiến tương đối ít nên các học viên thường không có nhiều kinh nghiệm, nếu đã bỏ công đến đây còn chưa kịp làm gì đã bị loại thì rất xấu hổ.
Ngoài Đinh Thành và Gia Hành tổng cộng chỉ có bảy học viên thì ba học viện còn lại cử người đến rất đông, trong đó không tránh khỏi có những người kĩ năng không đủ, loại đi sẽ rất tốt nhưng lại quá khắc nghiệt.Hầu như tất cả các học viên từ các học viện điều ít nhiều cảm thấy lo lắng, nhưng học viên của Đinh Thành lại không như vậy.
Học viện này trước giờ vẫn luôn rất thỏa mái, đặt vui vẻ lên trên hết vì thế mà mọi người phát triển các kĩ năng rất tự nhiên.Trong lúc mọi người đang căng thẳng khởi động thử và ôn lại một số kỹ năng thì Trương Gia Nguyên lại như đang tìm kiếm ai đó.Nhậm Dận Bồng không khỏi thắc mắc mà hỏi: " Tìm gì đấy"Trương Gia Nguyên nghe Nhậm Dận Bồng hỏi thì nghiêm túc mà trả lời:" Lưu tỷ đâu?"Nhậm Dận Bồng: "Tìm tỷ ấy làm gì, bên kia kìa"Trương Gia Nguyên vừa nhìn thấy bằng kéo Nhậm Dận Bồng đi theo.
Nhậm Dận Bồng ít nhiều cũng hiểu, tên nhóc này là đang lo lắng cho vị tỷ tỷ duy nhất này của học viện, vì trước đó các lão sư đã nhắc nhở bọn họ khá nghiêm túc là lần này nếu không may trường hợp xấu nhất có thể mất mạng.
Trận chiến với ma sói trước giờ chưa từng là giỡn chơi, thực chiến này đáng ra phải xảy ra sớm hơn.
Thật không hiểu rõ chuyện gì, những tin đồn đoán thật thật giả giả, cũng không biết chắc được những tin đồn vô lý ấy có phải lại là sự thật.
Vì vậy nên người nhà nhất định phải bảo vệ đầu tiên.Bên kia Lưu Tá Ninh lại dường như chẳng quan tâm chuyện gì sắp xảy ra, trạng thái không giống như sắp tham gia một bài kiểm tra quan trọng, đang rất vui vẻ trò chuyện cùng Triệu Việt và Trình Nãi Hinh, hai nữ học viên cũng khá ấn tượng và xinh đẹp đến từ Thiên Đẩu của phương Đông và Vương Nghệ Cẩn của Gia Hành.
Thấy hai người Trương Gia Nguyên và Nhậm Dận Bồng đi tới lại càng tỏ ra vui vẻ hơn mà lên tiếng: " Này hai đứa, đây là hai người bạn rất tốt của chị mấy đứa, qua chào hỏi một tiếng đi."Trương Gia Nguyên và Nhậm Dận Bồng cũng ậm ừ chào hỏi rồi xin kéo Lưu Tá Ninh qua một bên mà nói chuyện.Trương Gia Nguyên bằng lên tiếng luôn: " Chị hai à, chị định không đi với hai người tụi em thật đó à?"Lưu Tá Ninh vui vẻ mà đáp: " Đúng rồi, tỷ của mấy đứa bao nhiêu năm rồi mới có bạn cùng giới để chơi chung, ngày trước xung quanh toàn mấy đứa tụi mày, chị phát ngán lắm rồi, haha"Nhậm Dận Bồng nghiêm túc nói: " Lưu tỷ, hay cùng đi đi"Trương Gia Nguyên vừa nghe được một ý tưởng hay hí hửng đáp: "Đúng, đúng, đúng, cùng đi đi"Cảm thấy Lưu Tá Ninh có vẻ không thích thú lắm, Nhậm Dận Bồng thêm vào: " Lưu tỷ, tỷ cũng nghe Châu Thâm lão sư nói rồi đúng không, những tin đồn gần đây cũng không phải không có cơ sở.
Tỷ nghĩ xem học viện của chúng ta nhiều học viên xuất sắc như vậy, tại sao các lão sư chỉ cho ba chúng ta tham gia, nếu như chỉ là thi đấu bình thường còn sợ các huynh đệ của chúng ta không lo nổi à? Gia Hành thật sự rất đáng nghi." Nói rồi đánh một chút ánh mắt về phía Vương Nghệ Cẩn đang ở gần đó.Sau một hồi ậm ừ đồng ý những gì Nhậm Dận Bồng nói thì Trương Gia Nguyên chợt phát hiện ra có đều không đúng: " Nhưng mà Dận Bồng này, không phải Gia Hành cũng chỉ có bốn người thôi sao, bốn người đó thì làm gì được chứ?"Nhậm Dận Bồng chỉ lườm Trương Gia Nguyên một cái rồi nói tiếp: "Tóm lại là chúng ta phải đi chung với nhau."Lưu Tá Ninh bằng ngập ngừng: " Nhưng mà ta phải hỏi lại bọn họ trước đã"......Vậy là cuối cùng Trương Gia Nguyên, Nhậm Dận Bồng cùng Lưu Tá Ninh, Triệu Việt, Trịnh Nãi Hinh và Vương Nghệ cẩn cùng lập thành một nhóm cùng nhau xuất phát.Nhậm Dận Bồng trước đó còn hoài nghi là Trương Gia Nguyên hí hửng với lời đề nghị đi chung này có thực sự là vì muốn bảo vệ Lưu tỷ của nó hay là muốn moi móc thông tin về người bạn cùng phòng Châu Kha Vũ từ Vương Nghệ Cẩn nhưng có lẽ Nhậm Dận Bồng sai rồi.
Trên đường đi Trương Gia Nguyên điều thực sự rất nghiêm túc, có đôi lúc là kể chuyện nói chuyện với mọi người tuy nhiên lại không hề hỏi về Châu Kha Vũ.
Để tránh không khí khỏi ngượng ngùng, hai người cũng không hỏi về Gia Hành học viện.Bọn họ xuất phát từ cửa Đông, đây là lối đi mà ít nhóm lựa chọn nhất vì theo phân tích của các lão sư thì cửa này là nơi xuất hiện nhiều quái sói nhất, quái sói tuy rất dễ diệt nhưng lại rất tốn sức vì vậy lựa chọn cửa khác sẽ thông minh hơn để có thể giữ sức lâu dài.
Tuy nhiên, Trương Gia Nguyên đã khẳng định mình có một tuyệt chiêu có thể diệt đám quái sói này vô cùng nhanh mà không tốn một chút sức lực nào, Nhậm Dận Bồng cũng gật gù đồng ý vì vậy mà mọi người điều đồng ý xuất phát từ cửa này.Khu rừng này nhìn chung cũng không có gì quá đặc biệt chỉ có điều là hơi rậm rạp một chút và thường xuất hiện những mùi hương cùng những tiếng động lạ.Triệu Việt: "Theo lý thuyết không phải nước thánh phù thủy chỉ xuất hiện vào đêm trăng tròn thôi sao, hôm nay mới là mùng một không lẽ chúng ta phải chờ đợi ít nhất là mười lăm ngày, còn chưa kể trong những ngày trăng tròn nếu còn chưa lấy được thì chẳng phải cần chờ thêm cả tháng nữa mới lấy được ư?Lưu Tá Ninh đồng tình: " Đúng vậy nhỉ"Vương Nghệ Cẩn lại rất ôn tồn mà giải thích: "Quy luật trăng tròn trăng khuyết chỉ là quy luật tự nhiên mà thôi.
Theo lý thuyết thì từ vài ngàn năm trước khi xuất hiện ma sói thì hàng ngàn, thậm chí là hàng vạn thiết lập phi tự nhiên đã xuất hiện, khu rừng này cũng không nói chắc được có phải là thiết lập không."Trương Gia Nguyên và Nhậm Dận Bồng không hẹn mà cùng nhìn về phía Vương Nghệ Cẩn.
Khu rừng này chính xác là thiết lập, chính Châu Thâm lão sư đã trực tiếp nói với bọn họ.
Nhưng mà hình như ngoài bọn họ ra thì không ai biết cả, chuyện này thực sự rất bất thường.Bỗng nhiên Nhậm Dận Bồng ra hiệu một tiếng: "suỵt"Tất cả mọi người điều yên lặngNhậm Dận Bồng: " Hướng Đông Bắc mười lăm độ, Trương Gia Nguyên!!!"Phụt một tiếng chỉ còn nghe một tiếng "bịch" một con sói to lớn đang nằm vật vã dưới nền đất, không hổ là Trương Gia Nguyên, phản ứng cực kỳ nhanh nhạy.
Thậm chí đến lúc này ngoài Trương Gia Nguyên và Nhậm Dận Bồng thì chưa ai hiểu chuyện gì vừa xảy ra..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...