Trương Gia Nguyên có thể tin tưởng Châu Kha Vũ không?Tin tưởng cái gì chứ cậu có gì để người khác lợi dụng ư?Châu Kha Vũ ơi là Châu Kha Vũ rốt cuộc anh đưa tôi đến đây, làm những chuyện này là vì cái gì chứ? Trương Gia Nguyên như thế này có phải là quá dễ dãi không? cứ để người ta muốn làm cái gì thì làm không?“Trương Gia Nguyên”“Hả”“Đang nghĩ gì vậy”…………………………..Trương Gia Nguyên không trả lời câu hỏi của Châu Kha Vũ...Nói một chút về điền quán.
Tất cả các điền quán dù ở nơi nào cũng điều được liên kết với nhau và mỗi phù thủy hay thợ săn khi đạt đến sp là 100 điều sẽ xây dựng cho mình một điền phòng.
Thường thì thợ săn sẽ muốn tạo điền phòng hơn còn phù thủy thì hay sử dụng chung hoặc chọn đồ tại chỗ vì những chiêu thức của phù thủy trong giai đoạn này nhìn chung cũng không có gì mới và quá đặc sắc, hơn nữa mức độ sp 100 là của phù thủy thuần chủng, mà phù thủy thuần chủng thì không được mấy người.Hai người đi qua rất nhiều ngã rẽ, dường như đã đi qua tất cả những nơi trưng bày bảo vật, điểm cuối cùng chính là những điền phòng.
Khu vực điền phòng là khu vực đặc biệt chỉ có những người sở hữu mới có thể vào được.
Châu Kha Vũ dừng lại, đính lên một bên thái dương Trương Gia Nguyên cái gì đó phát ra ánh sáng màu xanh rồi vụt tắt.“Như vậy là có thể vào được rồi”……………………….Vũ trong Châu Kha Vũ có phải là vũ trụ không?Nơi này mà Châu Kha Vũ tạo nên thật sự rất đẹp.
Giống như ngân hà vũ trụ vậy.
Không gian rộng lớn, bên trên lấp lánh sao trời, từng bậc cầu thang sáng trong như thủy tinh dẫn đến nơi chứa bảo vật.Không biết từ bao giờ Châu Kha Vũ đã đứng ngay trước mắt Trương Gia Nguyên, tay trái nâng một phần lam ngọc đỏ, tay phải cầm lấy hai nửa sáo tráo kia, đôi mắt vì ánh sáng của lam ngọc mà long lanh:“Trương Gia Nguyên biết không, sáo trúc này đã mang theo một nửa lam ngọc nên chỉ cần một nửa này thôi, chính vì một nửa này mà chuyện hôm đó mới xảy ra, nhưng điều đó cũng không còn quá quan trọng.
Quan trọng là Trương Gia Nguyên sinh ra không phải để làm thợ săn hay phù thủy, Trương Gia Nguyên sinh ra để làm chính mình, em chính là một nhạc sư….Xin lỗi vì đã tự ý quyết định mọi thứ nhưng Trương Gia Nguyên, em sẽ đồng ý trở thành một Hunter chứ?”Trở thành một Hunter? Trở thành Hunter với tư cách là một nhạc sư?Hệ thống Hunter trước giờ mà con người biết đến chỉ tồn tại tiên tri, phù thủy và thợ săn, ngoài ra nhỏ hơn một chút có thể kể đến là quản ngục, những cái tên điều gắn liền với nhiệm vụ nhưng mà nếu dùng đúng thì Hunters là chỉ những người đã có sức mạnh tương đối, đối nghịch với ma sói chứ không phải tự gọi mình là thợ săn hay phù thủy là có thể thuộc hệ thống Hunters như mọi người hay dùng.
Còn nhạc sư, quả thật là từ trước đến giờ Trương Gia Nguyên chưa từng nghe qua.Nếu Trương Gia Nguyên đồng ý trở thành một Hunter thì điều đầu tiên mà cậu phải làm chính là phải tham gia trận chiến đầu tiên của mình, cánh cửa đầu tiên mở ra: chiến đấu với thế giới ma sói cấp độ C.
Đây là nghi thức chung để chính thức trở thành Hunters.
Điều này thì Trương Gia Nguyên biết và cậu cũng biết những người có thể tham gia nghi thức này ít nhất sp phải ở mức 20.“ Nhưng Châu Kha Vũ, sp của em là 7, là 7 đó...!làm sao có thể?”“Vì vậy chúng ta sẽ cùng nhau chiến đấu”Nếu thực sự Trương Gia Nguyên có thể vượt qua trận chiến này thì sp của cậu ít nhất sẽ ở mức 20.
Nhưng Châu Kha Vũ vừa nói hai người họ sẽ chiến đầu cùng nhau? Chỉ khi phù thủy chiến đấu thì mới cần thợ săn thôi như vậy chẳng khác nào chính là nói danh hiệu nhạc sư này ngang hàng với phù thủy.(Thường thì sẽ là hai người thợ săn và phù thủy lựa chọn bạn đồng hành để tham gia vào trận chiến này để cùng trở thành Hunters, trong trường hợp nếu một trong hai người đã trở thành Hunters thì khi đến đây cũng sẽ chỉ mang sức mạnh như trước khi trở thành Hunters)“Những gì anh làm là vì điều này ư?”“ Đúng vậy”Sáng tỏ mọi chuyện, dù không biết tiếp theo sẽ phải làm gì, dù vẫn chưa biết cậu sẽ làm gì với vai trò lại một nhạc sự nhưng trở thành Hunters chính là mục tiêu của cậu, Trương Gia Nguyên dõng dạc lên tiếng:“ Trương Gia Nguyên muốn trở thành một Hunter”Trương Gia Nguy đưa tay cắn lấy đầu ngón trỏ, để máu của mình dần thấm vào mảnh ngọc đang nằm gọn trong tay Châu Kha Vũ.
Thình lình cả mảnh ngọc cả sáo trúc điều lơ lửng mà bay lên, lam ngọc hòa cùng máu trở thành linh hồn của sáo trúc, từ từ đưa hai mảnh sáo trúc lại gần nhau và cuối trở lại nguyên vẹn thành một.
Sáo trúc bé nhỏ không còn là sáo trúc bình thường nữa, tựa như ngọc mà sáng lên màu lam bạc.
Trở lại nguyên vẹn sáo ngọc vui vẻ lượn lờ vài vòng trên không.
Trương Gia Nguyên phi người tiếp lấy, nắm chặt nó trong lòng bàn tay.
Giống như vừa hoàn thành quá trình rèn kim loại, sáo ngọc này vẫn còn nóng bỏng, sau đó từ từ ngụi lại và bề ngoài trở lại như một sáo trúc bình thường.
Quá trình này kết thúc, một cánh cửa mở, Châu Kha Vũ vội càng kéo Trương Gia Nguyên cùng đi trong lúc cậu còn chưa kịp cảm động xong.“ Ui da”“ Em...không sao chứ”“Sao nhanh quá vậy, em còn chưa kịp làm gì?Hiểu được mục đích của đối phương, hai người hiện tại đã có thể xưng hô thân thiết hơn._ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _Ở đây chính là thế giới của ma sói cấp độ C.
Nhìn qua thì cũng khá giống với rừng cấm.
Vậy xem ra hiện tại bọn họ vẫn có thể trò chuyện với nhau một chút chứ không phải sẽ ngay lập tức lao vô đánh nhau như Trương Gia Nguyên đã tưởng tượng.“ Châu Kha Vũ anh biết không, thật ra những gì anh nói nếu không phải là em thì anh nghĩ những người khác có thể hiểu được không? Từ hỏa thư cho đến lam ngọc rồi đến cả trận chiến để trở thành Hunters, có phải anh đã ở trình độ quá cao nên cũng đánh giá người khác cao quá rồi không? Trương Gia Nguyên đang trẻ con mà chỉ trích.“Không phải em điều hiểu tất cả rồi ư?Châu Kha Vũ đúng rất biết cách khiến người khác mất hứng, Trương Gia Nguyên tuy là hỏi thật, chỉ trích thật nhưng cũng mang thêm một chút đùa nữa nên đã nâng ngữ khí lên khá cao.Lúc đó Châu Kha Vũ lại nói thêm:“Lúc đầu là có chút hoài nghi liệu em có phải là nhạc sư không.”"Vì em dùng âm thanh để khống chế bọn chúng?"Trương Gia Nguyên thấp giọng nói:“ Vậy bất kể là ai anh sẽ điều làm như vậy có đúng không?”“ Cũng cần một chút thời gian để xem trình độ của người kia nữa, nhưng đúng là sẽ điều làm như vậy” Châu Kha Vũ thành thật đáp.Trương Gia Nguyên có hơi khựng lại rồi lại cảm động mà nói tiếp:“Em đã từng nghĩ đến những người như anh, à không những Hunters như anh sẽ chỉ tập trung vào bản thân mình hoặc là hơn một chút là quan tâm đến bạn đồng hành của mình là phù thủy và quan trọng nhất vẫn là quan tâm đến trận chiến với ma sói.
Cũng từng nghĩ Hunter thật sự rất kiêu ngạo vì họ đã ở một trình độ xa so với những người khác rồi nên sẽ không để ý đến những điều nhỏ nhặt.
Cũng coi thời gian của mình là kho báu mà không muốn mất thời gian dẫn dắt người khác, đặc biệt là một người ngay cả đến bản thân mình cũng không hiểu rõ.”“Như vậy có lẽ cũng không sai” Châu Kha Vũ đápTrương Gia Nguyên nghi hoặc“Không, ý của em là nhưng anh lại không như vậy, anh không hề kiêu ngạo, vô cùng tốt”Châu Kha Vũ: “ Vạn Kiếp 1000 năm, người đầu tiên anh gặp là em - Trương Gia Nguyên”Châu Kha Vũ đôi mắt long lanh nhìn về phía Trương Gia Nguyên, nhưng khi hai người chạm nhau lại từ từ đưa mắt ngắm nhìn vầng trăng lưỡi liềm đang phát sáng kia.Đúng vậy, Châu Kha Vũ đã ở Vạn Kiếp 1000 năm hay nói cách khác Châu Kha Vũ chính là thợ săn thuần chủng.
Mà với thợ săn thuần chủng thì việc khống chế sức mạnh của mình không hề khó và lẽ dĩ nhiên sp của Châu Kha Vũ không phải 134.
Vạn Kiếp là nơi thế nào chứ, đó là nơi rèn luyện thợ săn thuần chủng nhưng nó còn kinh khủng hơn cả địa ngục.1000 năm ở đây thợ săn chỉ có thể làm hai việc một là đánh nhau với ma sói hai là phải sống.
Một mình giữa vạn sói, trầm mình dưới nước, dấn thân vào biển lửa, cảm nhận từng thới da thịt như muốn đông lại, tê dại vì lạnh rồi như muốn nứt nẻ vì nóng.
Kết thúc 1000 năm này họ sẽ lấy được sợi dây chuyền hình giọt nước bên trong là hình ảnh trăng khuyết chứa đựng dòng máu đỏ tươi.
Kết thúc quá trình này có lẽ là thời khắc đau đớn nhất, đó chính là quá trình thay máu.
Dưới mảnh trăng khuyết, lời tuyên thệ, máu người thực sự thay bằng máu thợ săn, cảm nhận từng dòng máu nóng trong cơ thể như từ từ bị rút ra rồi đắp vào, thời gian 3 ngày trôi qua, người đó chính thức mang trong mình dòng máu thợ săn thuần chủng.Chính vì 1000 năm này nếu nói đến chỉ có thể miêu tả bằng hai từ khốn khổ và đau đớn nên không có mấy người có thể ra được và cũng không có mấy người dám đánh đổi để trở thành thợ săn thuần chủng.
Thợ săn thuần chủng được người người ca tụng và kính trọng, nhận lấy vinh quang vô hạn.
Nhưng không có vinh quang vô hạn nào mà không trải qua tôi luyện cùng đánh đổi.
Châu Kha Vũ rốt cụộc đã trải qua những gì? Hay thực sự bao nhiêu đánh đổi đó chính là vì vinh quang vô hạn hoặc đơn giản hơn là đến từ lòng cao thượng của bản thân mà quên mình vì người khác?(Để mọi người không hy vọng quá nhiều thì mình xin spoil là Vũ chỉ gặp Nguyên sau khi rời VK thôi những chuyện trước đó không có dính dáng đến nhưng mà gặp thì cũng có lần gặp this lần gặp that nữa).
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...