Hệ Thống Tu Luyện Toàn Năng

Dương Lỗi trong nội tâm chấn kinh, lực lượng của Thánh Nhân quả nhiên không thể khinh thường, vốn cho rằng mình đã đánh giá cao thực lực Vô Thiên, lại không nghĩ rằng vẫn đánh giá thấp, nếu như mình không có Thí Thần Thương trợ giúp thì thật sự chỉ có nước chạy trối chết.

Mà khiếp sợ không chỉ Dương Lỗi, Vô Thiên càng khiếp sợ, vốn cho rằng mình toàn lực đánh ra một kích, tất nhiên có thể đánh cho gia hỏa dám đánh lén mình tan thành mây khói, hồn phi phách tán, lại không nghĩ rằng hắn rõ ràng chặn được, hơn nữa còn là ngạnh kháng, thoạt nhìn lại không chút bị tổn thương mặc dù nói tu vi của mình đã không còn 1% lúc toàn thịnh, nhưng một kích này, uy lực cũng vô cùng khủng bố, mặc dù là Chuẩn Thánh, đối mặt với một chiêu này của mình không chết cũng phải trọng thương, thậm chí Thánh Nhân bình thường cũng không dám cứng đối cứng, mà Dương Lỗi rõ ràng chặn được, thoạt nhìn còn nhẹ nhõm như thế, chẳng lẽ mình bị phong ấn nhiều năm như vậy, Viêm Hoàng đại vũ trụ đã phát triển đến tình trạng khủng bố như thế sao?

- Làm sao có thể, ngươi làm sao có thể ngăn trở công kích của ta? Ngươi chẳng qua chỉ là một tên Huyền Tiên thôi?

Vô Thiên cảm thấy khiếp sợ nhìn Dương Lỗi, điên cuồng hét lên nói.

- Hừ, Huyền Tiên, Huyền Tiên cũng đủ để đánh chết ngươi rồi.

Dương Lỗi cười lạnh không thôi, lúc này Dương Lỗi thông qua Thí Thần Thương liền biết rõ, tên này đã không kiên trì được bao lâu nữa, hắn chỉ là vùng vẫy giãy chết cuối cùng thôi, mình đã hoàn toàn không cần phải lo lắng, một kích vừa rồi đã là kích mạnh nhất hắn có thể phát ra, kế tiếp, công kích của hắn đoán chừng ngay cả một nửa lúc trước cũng chưa tới.


- Không. . . Không. . . Ta không cam lòng ah.

Một kích trước kia cơ hồ đã tiêu hao hết đại bộ phận lực lượng của hắn, muốn lần nữa phát động công kích đã vô cùng khó khăn, huống chi hắn lúc này bản thân còn khó bảo toàn, nào còn lực lượng đi công kích Dương Lỗi nữa, cảm giác được lực lượng trong cơ thể mình trôi đi nhanh hơn, trong lòng Vô Thiên hoảng sợ không thôi.

- Ngươi. . . Không, cầu ngươi tha ta, tha ta một mạng, ta nguyện ý làm trâu ngựa cho ngươi, nguyện ý phát huyết thệ, tế dâng ra linh hồn của ta, trở thành đầy tớ của ngươi.

Vô Thiên nổi tiếng cuối cùng vẫn không nhịn được phải cầu xin tha thứ, vì tính mệnh của mình, cái gì cũng đều nguyện ý.

Dương Lỗi lại không muốn buông tha cơ hội như vậy, nói đùa, thu hắn đem làm nô lệ, cái này hoàn toàn không cần thiết, tên này muốn khôi phục không biết phải cần đến bao nhiêu năm, còn không bằng tự mình thăng cấp còn nhanh hơn, huống chi, tên này đặt ở bên người chính là một quả bom hẹn giờ, đối với mình hoàn toàn không có lợi ích gì, cho nên, một Đại Ma Đầu như vậy, Dương Lỗi không hề muốn thu, mặc dù là tế dâng ra linh hồn.

Hơn nữa, hiện giờ Dương Lỗi đang thiếu khuyết điểm kinh nghiệm, còn có điểm hối đoái, nô lệ gì đó, mình cần sao?

Theo phân tích mà xem, nếu như hắn thực trở thành nô lệ của mình, hơn nữa trung thành với mình vậy thì tương lai quả thật có thể sẽ có trợ giúp cực lớn cho mình, dù sao tại Tiên Giới, không, ở trong các cấp độ cao hơn, Vô Thiên này không thể nghi ngờ là một người dẫn đường không tệ, có thể cho mình được rất nhiều trợ giúp, dù sao mình cuối cùng cũng sẽ đạt tới cấp độ như vậy, về lâu dài mà xem, nếu như có thể khống chế ma đầu kia, vậy thì có thể khống chế tài nguyên của hắn, đợi khi thực lực mình đạt tới cấp độ như vậy, đây tuyệt đối là lợi nhiều hơn hại, nhưng về ngắn hạn mà xem, giết hắn đi mới là lựa chọn tốt nhất.

Bất quá, thứ Dương Lỗi hiện giờ cần có nhất cũng chỉ có giết hắn đi mới đạt được, cho nên Dương Lỗi cân nhắc lợi hại, vẫn quyết định cự tuyệt điều kiện mê người kia, lựa chọn đánh chết Vô Thiên.

- Nô lệ, ta không cần, ta hiện giờ cần muốn ngươi chết.


Dương Lỗi lạnh lùng một tiếng, khiến Thí Thần Thương tăng thêm tốc độ.

- Ah. . . Ngươi dừng lại, dừng lại, ta làm đầy tớ của ngươi, đối với ngươi có chỗ tốt rất lớn, ngươi muốn gì ta cũng có thể cho ngươi, chỉ cần ta trở lại Bàn Cổ Thần Giới, cái gì cũng có thể cho ngươi, ta ở Bàn Cổ Thần Giới có vô số bảo bối, chỉ cần ngươi chịu tha mạng cho ta thì tất cả sẽ là của ngươi hết.

Khí thế Vô Thiên càng ngày càng thấp, càng ngày càng thấp, hắn lúc này, so với Kim Tiên bình thường còn không bằng, hơn nữa còn đang không ngừng hạ thấp, cái này khiến Vô Thiên đã gánh không được nữa, không ngừng lợi dụ Dương Lỗi, hi vọng hắn có thể lưu lại tính mạng cho mình.

- Bàn Cổ Thần Giới, cái kia quá xa xôi, thực lực của ta muốn đạt tới cảnh giới như vậy còn kém quá xa, cho nên đó chỉ là hư ảo, đối với ta mà nói không có chút hấp dẫn nào, ít nhất, ta giết ngươi, có thể khiến Thí Thần Thương của ta trở nên cường đại, khiến nó khôi phục lại lực lượng nhất định, như vậy đối với ta hiện giờ mà nói sẽ có trợ giúp cực kỳ lớn, cho nên, ngươi vẫn nên hết hy vọng đi, không cần lãng phí miệng lưỡi nữa, ta sẽ không thay đổi chủ ý đâu.

Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, đối với hấp dẫn của Vô Thiên hoàn toàn không để ý tới.

- Thí Thần Thương? Thì ra là Thí Thần Thương, ha ha. . . Ha ha. . . Không nghĩ tới ah. . . Không nghĩ tới ta rõ ràng có thể chết ở trong tay Thí Thần Thương, bất quá, ta chết đi, Như Lai cũng không tốt bao nhiêu đâu, mặc dù không chết thì bổn nguyên cũng bị hao tổn, thực lực đại ngã, hơn nữa căn bản không có cách nào khôi phục được, ha ha. . . Ha ha. . .


Vô Thiên biết Dương Lỗi sẽ không tha cho mình nên cũng không hề cầu xin tha thứ nữa, mà điên cuồng nở nụ cười.

Dương Lỗi nghe đến đó, ngược lại ngây ngẩn cả người, chẳng lẽ tên này thật đúng là cùng một thể với Phật tổ Như Lai sao? Nếu như nói vậy, mình giết hắn, chỉ sợ phiền toái không nhỏ, mình giết hắn đi, như vậy Như Lai đoán chừng không chết cũng phải trọng thương, đúng như Vô Thiên nói vậy.

Như thế, mình cùng Phật giáo coi như đã kết xuống đại thù rồi, hơn nữa Tiếp Dẫn và Chuẩn Đề lại cực kỳ vô sỉ, nếu mình khiến Phật tổ của Phật giáo xong đời, vậy khẳng định sẽ hận mình đến thấu xương..

Thả Vô Thiên, cái này rõ ràng không được, hôm nay Vô Thiên đối với mình cũng hận thấu xương, buông tha hắn, đây chẳng phải là tự tìn phiền toái sao, thu hắn làm nô lệ, bảo hắn tế dâng ra linh hồn? Cái này cũng không an toàn, huống hồ, thực lực mình hiện giờ quá yếu, mặc dù hắn tế hiến ra linh hồn của mình, nhưng một khi thực lực của hắn vượt qua mình thì sẽ thoát khỏi được hạn chế này, thực lực đạt đến cấp độ nhất định, hoàn toàn có thể buông tha cho một bộ phận linh hồn đã tế dâng ra, nếu vậy tuy rằng thời gian ngắn sẽ nguyên khí đại thương, tu vị đại ngã, thậm chí ảnh hưởng đến căn bản, nhưng cũng không phải là không thể khôi phục, cho nên, cái này cũng không ổn.

Cắn răng một cái, chuyện đã đến nước này rồi, mình cũng không còn đường rút lui nữa, phải làm đến triệt để, hơn nữa đối với Phật giáo, về sau ai mạnh ai yếu cũng chưa nói trước được mà?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui