- Việc này không nên chậm trễ, bệ hạ, bần tăng xin đi trước.
Liễu Hàn thi lễ một cái với Dương Lỗi, nói.
- Đại sư đi đường cẩn thận!
Trên mặt Dương Lỗi treo nụ cười, trong nụ cười này nhiều hơn một tia lãnh ý, bất quá Liễu Hàn lại không nhìn ra, phù triện này đích thật là Truyền Tống Phù, bất quá không phải phù triện truyền tống đến Tu Chân Giới, mà là phù triện truyền tống đến Địa Ngục, nếu như Liễu Hàn không khởi động phù triện này thì còn may, một khi khởi động, như vậy chẳng khác nào chỉ còn đường chết, trừ phi đối phương có tu vị Đại La Kim Tiên, bằng không không có khả năng sống sót được.
Liễu Hàn đối với Dương Lỗi không có chút nào hoài nghi, trong lòng tràn đầy áy náy, nhưng vẫn bóp nát phù triện.
PHỐC...
Ngay một sát na khi bóp nát phù triện, một đạo pháp tắc chi lực cường đại rót vào ngực Liễu Hàn, lập tức làm vỡ nát tâm mạch Liễu Hàn.
- Bệ hạ, ngươi... Ngươi... Vì sao?
Liễu Hàn nhìn Dương Lỗi, không thể tin được, hắn lại có thể ra tay với mình, hơn nữa còn là hạ độc thủ như thế.
- Vì sao ư?
Dương Lỗi lạnh lùng nhìn hắn, một kích này tuy rằng đánh nát tâm mạch của hắn, nhưng đối với một võ giả đã đạt đến cảnh giới Tiên Nhân thì mặc dù nát tâm mạch, vẫn có thể sống sót, bất quá vào lúc này, Dương Lỗi cũng không cho hắn tiếp tục sống sót, đã lựa chọn trở thành địch nhân của mình, vậy thì còn cần hạ thủ lưu tình sao? Đương nhiên là không rồi.
- Ngươi còn muốn hỏi ta vì sao sao? Liễu Hàn đại sư, chính ngươi làm cái gì, chẳng lẽ trong lòng ngươi còn không rõ sao? Lần này, mục đích của ngươi là gì? Không phải ngươi đã quên đấy chứ? Chẳng lẽ ngươi cho rằng ta cái gì cũng không biết sao? Tốt xấu ta cũng là chủ nhân cái không gian vị diện này, cái thế giới này, ngươi cho rằng ta thật sự cái gì cũng không biết sao? Thường nói muốn người không biết trừ phi mình đừng làm.
- Ngươi... Ngươi đã đã biết?
Nghe được lời Dương Lỗi nói, Liễu Hàn mặt xám như tro.
- Đúng vậy, ta đã biết, các ngươi, hừ, Thiếu Lâm Tự, người tu phật, vốn nếu như ngươi sau khi nhìn thấy ta liền nói chuyện đó cho ta một tiếng, hoặc là nhắc nhở ta một chút thì ta cũng sẽ tha cho ngươi một mạng, dù sao chúng ta cũng có giao tình không cạn, hơn nữa ngươi cũng từng trợ giúp ta không ít, nhưng Liễu Hàn đại sư, biểu hiện của ngươi lại khiến ta thập phần thất vọng, cho nên, cái này đã chú định sẵn kết cục cho ngươi rồi.
Dương Lỗi nói.
Liễu Hàn nhắm mắt lại:
- Đây là ta gieo gió gặt bảo, bệ hạ động thủ đi.
Dương Lỗi chém ra một đạo kình khí, oanh kích lên người Liễu Hàn, thân hình Liễu Hàn lập tức biến mất, bất quá Dương Lỗi cũng không triệt để hủy diệt hắn, mà tiễn đưa hắn vào Luân Hồi.
...
...
- Sư thúc, thông đạo rốt cục mở ra.
Chỗ giao giới giữa Tu Chân Giới và Mộng Huyễn Thế Giới Pháp Ngộ ngữ khí hết sức kích động, chỉ vào một đạo quang môn cách đó không xa nói.
- Tốt, tốt, tốt.
Liên tiếp ba chữ tốt phát ra từ miệng Hòa thượng tóc dài, có thể thấy tâm tình hắn kích động cỡ nào:
- Lần này, các ngươi lập công lớn rồi, lời ta đã nói, nhất định sẽ giữ lời.
- Đa tạ sư thúc, đây là việc chúng ta nên làm.
Hai người nhìn thoáng qua nhau, đều thấy được vẻ hưng phấn trong mắt đối phương.
- Tốt rồi, vậy giờ chúng ta tiến vào trong đi, thế giới này là một thế giới tân sinh, ta đã cảm nhận được pháp tắc chi lực sinh động ẩn chứa trong thế giới này, chỉ cần chúng ta có thể nắm giữ thế giới này, như vậy thực lực của chúng ta tất nhiên sẽ càng tiến một bước, đột phá cấp độ hiện giờ quả thực dễ dàng ah, đến lúc đó, Thiếu Lâm Tự ta sẽ khống chế toàn bộ Tu Chân Giới, trở thành Tu Chân Giới đệ nhất đại tông phái.
Hòa thượng tóc dài vung tay lên, dẫn đầu tiến nhập vào trong quang môn.
Mấy người còn lại cũng theo sát phía sau.
Mà tất cả những việc này đều không thoát khỏi mắt Dương Lỗi.
Sau khi bọn người Hòa thượng tóc dài vừa tiến vào cánh cửa không gian, Dương Lỗi liền dùng lực lượng của mình, đưa cả đám bọn chúng truyền tống đến trong từng không gian bất động
Tổng cộng sáu người, hai gã nửa bước Chuẩn Thánh, ba người là Đại La Kim Tiên đỉnh phong, một người là Đại La Kim Tiên hậu kỳ.
Lực lượng như vậy, tuyệt đối không tầm thường, mặc dù ở Tiên Giới cũng là một cổ lực lượng không phải chuyện đùa, khiến Dương Lỗi kỳ quái chính là, mấy tên gia hỏa này tu vị cao như thế, sao còn có thể ở lại trong Tu Chân Giới, không có phi thăng Tiên Giới, đây là chuyện khiến Dương Lỗi rất muốn biết rõ ràng, dù sao việc này pháp tắc không hề cho phép.
Đương nhiên, Dương Lỗi chưa từng tiến vào Tu Chân Giới, có lẽ trong Tu Chân Giới, pháp tắc không giống đây cũng không chừng? Dù sao Dương Lỗi biết rõ, Vô Cực đại lục lại bất đồng, tuyệt đối sẽ không có đám tiên nhân như Đại La Kim Tiên lưu lại, lưu lại đều là một ít Tán tiên, đương nhiên còn có một ít thần thú, yêu thú thực lực cường hãn, đương nhiên bọn hắn cũng cần áp chế tu vị, không thể để khí cơ cường đại bộc lộ ra, bằng không cũng sẽ bị tiếp dẫn đi Tiên Giới.
Đương nhiên còn có một loại tình huống, đó chính là có pháp bảo đặc thù che dấu, hoặc là bản thân có công pháp đặc thù có thể lừa dối, giấu diếm được pháp tắc Tiên Giới.
Lại nói lúc này, bọn người Hòa thượng tóc dài đã bị phân biệt truyền tống đến trong không gian bất đồng, đây chính là mấy cái không gian mà Dương Lỗi cố ý chuẩn bị, đã hao phí không ít tinh thần lực của Dương Lỗi.
- Đây là nơi nào?
Hòa thượng tóc dài sau khi bị truyền tống đến không gian Dương Lỗi đặc biệt chuẩn bị, hắn cũng cảm giác được một tia không đúng.
- Hoan nghênh đi vào Mộng Huyễn Thế Giới, đây là thế giới thuộc về ta.
Thanh âm Dương Lỗi vang lên chung quanh hắn.
- Người nào, dấu đầu lộ đuôi, đi ra cho bổn tọa.
Hòa thượng tóc dài mạnh mẽ vung tay lên, một đạo Phật lực cường đại oanh kích vào chỗ Dương Lỗi.
Ầm ầm một tiếng, không gian thiếu chút nữa đã bị đánh nát.
Dương Lỗi kinh hãi, hòa thượng này, thực lực thật sự là khủng bố, rõ ràng thiếu chút nữa đã công kích đến mình, tên này thật sự lợi hại, ở dưới tình huống như vậy cũng có thể tìm được vị trí của mình.
- Hừ.
Dương Lỗi hừ lạnh một tiếng, mạnh mẽ đánh ra một quyền, một quyền này ẩn chứa vô thượng pháp tắc chi lực, lực lượng cường đại đánh tới Hòa thượng tóc dài, giống như một vì sao rơi xuống vậy.
- Rốt cục đi ra sao.
Đối với một quyền này của Dương Lỗi, hắn tuyệt không lo lắng, cười lạnh một tiếng:
- Chút năng lực ấy, còn dấu đầu lộ đuôi, vỡ ra cho bổn tọa.
Dứt lời, trong tay hắn bay ra một chuỗi Phật châu, nghênh đón lấy một quyền của Dương Lỗi.
Bành bành bành... "
Quyền kình cùng Phật châu bắt đầu va chạm... mạnh mẽ nổ tung, tạo nên từng vòng gợn sóng.
Dương Lỗi nhìn hắn, có chút kinh ngạc, hòa thượng này, tu vị bị mình áp chế, lại không nghĩ rằng còn có thể nhẹ nhàng đón lấy một quyền của mình như vậy, mặc dù mình không xuất toàn lực, nhưng cũng không phải chuyện đùa, Đại La Kim Tiên bình thường muốn tiếp được cũng tuyệt đối sẽ không nhẹ nhàng như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...