- Giám Định Thuật.
Dương Lỗi một cái Giám Định Thuật đi qua. . .
Trí Mệnh Hoa Yêu Vương, lại là Trí Mệnh Hoa Yêu Vương, khó trách, nơi này không có chút sinh cơ nào, chỉ có một mảnh biển hoa, sinh vật tiến vào nơi này, đều không ngoài dự tính bị Hoa Yêu Vương này giết chết, đã trở thành chất dinh dưỡng của nàng.
Khủng bố, tuyệt đối là khủng bố, Hoa Yêu Vương này, mặc dù là cường đại đến Đại La Kim Tiên cường giả, cũng muốn tránh lui.
Nhưng mà Trí Mệnh Hoa Yêu Vương này có một nhược điểm, cái kia chính là sợ lửa, nhược điểm duy nhất, đương nhiên, dùng đạo hạnh hiện tại của nó mà nói, ngọn lửa bình thường, đối với nàng trên cơ bản không tạo được tổn thương gì, trừ khi là Tam Muội Chân Hỏa trở lên, nhưng mà cái này đối với Dương Lỗi mà nói cũng không phải việc khó gì, muốn thu thập Hoa Yêu Vương này vẫn là có thể, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là gia hoả này không có chạy trốn.
Tuy nói gia hoả này là Hoa Yêu Vương, người khác tưởng rằng nàng sẽ không biết chạy, nhưng thật ra, tốc độ chạy trốn của nàng cũng là hạng nhất, bằng không nàng căn bản sẽ không sống lâu như thế, sớm đã bị người đốt chết rồi, Hoa Yêu Vương này có tam đại kỹ năng, thứ nhất là độc, phóng thích mùi thơm kịch độc, thứ hai là mê huyễn ngụy trang, khiến người ta rơi vào trong ảo cảnh, thứ ba là độn thuật rồi, có thể chui xuống đất, thời điểm gặp được kẻ địch không địch lại, nàng sẽ chui xuống đất, sau đó chạy trốn.
Mà ba loại này, trong đó hai loại đều là mình có thể vượt qua, một là độc, mùi thơm kịch độc kia đối với Dương Lỗi mà nói, thật sự không coi là cái gì, mình có thể đơn giản tránh đi, Dương Lỗi nhớ tới mặt nạ bảo hộ phòng độc, cái mặt nạ bảo hộ phòng độc kia không phải là có thể sao? Mặc dù không được, mình còn có Giải Độc Đan, phải biết rằng bây giờ mình luyện chế Giải Độc Đan, không phải là Giải Độc Đan bình thường, trừ khi là độc dược cực kỳ đặc thù, cực kỳ lợi hại, bằng không căn bản sẽ không có vấn đề gì, ít nhất ở vị diện thế giới này mà nói, Dương Lỗi không cho rằng có độc dược gì có thể làm khó được mình.
Mà cái thứ ba chính là độn thuật rồi, một khi nàng chui xuống đất chạy trốn, nói thực, Dương Lỗi còn không có cách nào có thể ngăn trở, nhưng mà. . . nhưng mà Dương Lỗi biết rõ, Tô Nghiên có thể làm được, một tấm phù triện là được rồi, Không Gian Lao Lung Phù, mình là không có, nhưng mà thời điểm Tô Nghiên đối phó Thử Vương dùng qua, chỉ là nàng có còn hay không cũng không biết.
Nhìn xem Tô Anh chạy về phía trước, Dương Lỗi kéo lại nàng nói:
- Sư tỷ, đừng đi qua, nơi này có nguy hiểm.
- Nơi này có nguy hiểm gì, không thấy có yêu thú nào a?
Tô Anh thấy Dương Lỗi ngăn mình lại, thần sắc hơi có chút bất mãn, nhìn xem Dương Lỗi nói ra.
- Đương nhiên là có, ngươi không nhìn thấy, cũng không có nghĩa là không có, chẳng lẽ ngươi không có phát hiện nơi này không đúng ư?
Dương Lỗi nói.
- Có cái gì không đúng, nơi này thật là xinh đẹp, thiệt nhiều hoa đẹp, so với hoa viên của ta còn xinh đẹp hơn.
Mặc dù tính cách Tô Anh là Tiểu Ma Nữ, nhưng cùng những nữ nhân khác như nhau, đều ưa thích đồ vật xinh đẹp, hoa, tự nhiên cũng không ngoại lệ, nàng cũng là người yêu hoa.
Dương Lỗi khẽ lắc đầu nói:
- Những hoa này tuy rằng xinh đẹp, nhưng sư tỷ chưa từng nghe nói một câu, càng là đồ vật xinh đẹp, lại càng nguy hiểm sao.
- Chẳng lẽ hoa này có cái gì không đúng ư?
Tô Anh nhìn Dương Lỗi một chút, lại đối với sư tôn Tô Nghiên của mình hỏi.
- Sư tôn, nơi này thật sự không đúng, thật là có nguy hiểm sao?
Gặp Tô Anh hỏi, Tô Nghiên gật đầu, tu vi nàng là gì, vốn định muốn nói, lại không nghĩ rằng bị Dương Lỗi nhìn ra, cho nên cũng không có giải thích, xem tên đồ đệ này của mình, đến cùng nhìn ra gì đó, mà lúc này Tô Anh hỏi như vậy, liền đối với Dương Lỗi đưa cho khẳng định.
- Dương Lỗi nói đúng, nơi này thật là có nguy hiểm.
- Thực, vậy rốt cuộc là tình huống như thế nào? Ta làm sao lại nhìn không ra?
Tô Anh gặp sư tôn Tô Nghiên gật đầu, cái kia tự nhiên liền là thực, không cần phải hoài nghi, nhưng mà để trong nội tâm Tô Anh phiền muộn chính là, sư tôn nhìn ra vẫn còn được, nhưng Dương Lỗi cũng nhìn ra, duy chỉ có mình không rõ ràng lắm là chuyện gì xảy ra, nàng vốn cậy mạnh, trong nội tâm vẫn có chút phiền muộn đấy.
- Hoa Yêu, còn không phải Hoa Yêu bình thường, yêu thú này, kêu là Trí Mệnh Hoa Yêu Vương, lợi hại vô cùng, chẳng lẽ sư tỷ ngươi không có chú ý tới bốn phía biển hoa này, tuy rằng xem ra vô cùng xinh đẹp, nhưng nhiều hoa như vậy, nở ra tươi đẹp như thế, lại không có một con Hồ Điệp, không có một con ong mật, thậm chí ngay cả một ít tiểu côn trùng khác cũng không có, điều này chẳng lẽ không kỳ quái sao?
Dương Lỗi nhìn xem Tô Anh nói.
- Nghe ngươi vừa nói như vậy, ta mới chú ý, nơi này tuy vô cùng mỹ lệ, làm rung động lòng người, hương hoa bốn phía, nhưng không có phát hiện một con Hồ Điệp cùng ong mật, điều này thật sự là quá kì quái.
Lúc này Tô Anh mới nhớ tới, trước đó bị cảnh sắc xinh đẹp kia hấp dẫn, cho nên không có phát hiện.
- Hương hoa này thật ra là có độc, kịch độc vô cùng, đây là một loại kỹ năng của Trí Mệnh Hoa Yêu Vương.
Dương Lỗi nói.
- Ah. . . Hương hoa có độc, cái kia chúng ta. . . Chúng ta chẳng phải là đều trúng độc?
Tô Anh nghe vậy hô.
- Không cần lo lắng, độc này tuy rằng lợi hại, nhưng ta vẫn có biện pháp, mặc dù ta không có cách nào, điểm ấy độc, đối với sư tôn mà nói, dễ dàng liền có thể giải trừ mất.
Dương Lỗi cười ha hả nói.
- Có thể giải, liền tranh thủ thời gian giải độc cho sư tỷ của ngươi đi.
Tô Nghiên trừng nàng một chút nói.
- Còn có, Hoa Yêu Vương này, nếu như ngươi có biện pháp mà nói, liền tự mình giải quyết nàng, không nên lãng phí thời gian.
Đối với Tô Nghiên mà nói, nếu như nàng động thủ, chỉ cần phóng xuất ra khí thế cường đại của mình, uy nhiếp Hoa Yêu Vương này một chút, nàng dĩ nhiên là sẽ rời đi, nhưng Tô Nghiên không có làm như vậy, chính là vì muốn nhắc nhở Dương Lỗi cùng Tô Anh, là một người tu luyện giả, tùy thời tùy chỗ cũng không có thể buông lỏng cẩn thận, nhất là dưới tình huống không biết gì cả.
- Biết rồi, sư tôn.
Dương Lỗi lấy ra mấy viên Giải Độc Đan, đưa cho Tô Anh nói.
- Sư tỷ, đây là Giải Độc Đan ta luyện chế ra, sau khi ăn vào, hẳn là không có vấn đề lớn gì rồi. Còn Hoa Yêu Vương này, sư tỷ lui ra phía sau, đợi ta giải quyết nó.
- Chân Hỏa lan ra đồng cỏ.
Dương Lỗi khẽ quát một tiếng, vung tay lên, một đoàn hỏa diễm cực lớn trong nháy mắt từ trên trời giáng xuống, tiếp theo một đạo cuồng phong thổi bay, ngọn lửa kia trong nháy mắt lan tràn ra, tựa hồ muốn đem toàn bộ biển hoa đều bốc cháy lên, phá hủy hầu như không còn.
Cảm thấy uy hiếp, một đóa hoa tươi đẹp nhất trong đó, trong nháy mắt biến mất, chung quanh một mảng lớn bông hoa cũng trong nháy mắt héo rũ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...