- Không bằng chúng ta nghĩ biện pháp nào đó để dẫn dắt Hoa Diễm Hồng và Tiêu Ly rời đi.
Yến Thừa hạ thấp âm thanh mà nói với Yến Vũ và Tiền Ích .
- Đó là một chủ ý không tồi.
Tiền Ích gật đầu nói phụ họa theo.
- Vậy phải làm như thế nào?
Yến Vũ hỏi.
- Ừ, nhất định phải có biện pháp tốt.Nhưng mà muốn dẫn dắt Hoa Diễm Hồng và Tiêu Ly rời đi cũng không phải chuyện dễ dàng như vậy. Ba người bọn họ một mực đều đi chung một chỗ.
Yến Thừa nhìn thoáng qua hai người mà nói.
Tiền Ích nghe vậy cười nói:
- Cái này kỳ thật rất dễ dàng, các ngươi không hề phát hiện sao? Tiêu Ly một mực bất mãn đối với Hoa Diễm Hồng, ta xem hai nữ nhân này đều có ý tứ đối với Dương Lỗi tiểu tử kia. Chỉ cần chúng ta lợi dụng điểm này, muốn dẫn dắt hai người này rời đi thì cũng không phải việc gì khó.
Yến Vũ sắc mặt không thể nào vui được, hiển nhiên trong lòng có hơi khó chịu. Thế nhưng hắn vẫn nhìn Tiền Ích mà hỏi:
- Phải làm như thế nào?
- Cái này phải giao cho ngươi .
Tiền Ích đáp
- Trước kia không phải ngươi một mực có ý tứ đối với Hoa Diễm Hồng sao? Ngươi đi giả dạng đến nói xin lỗi, như vậy có khả năng dẫn dắt Hoa Diễm Hồng rời đi. Sau đó lại nghĩ biện pháp dẫn dắt Tiêu Ly rời đi .
- Không được, cái này không được.
Yến Vũ lắc đầu
- Nói như vậy, còn không bằng trực tiếp dẫn dắt Dương Lỗi rời đi .
- Đích xác, như vậy càng thích hợp hơn một chút.
- Được rồi, nếu như các ngươi nói như vậy thì ta không có có ý kiến.
Tiền Ích có vẻ không vấn đề gì, thế nào cũng được .
Điều khiến cho bọn họ không nghĩ tới chính là, Dương Lỗi kỳ thật một mực chú ý tới ba người. Hành vi của ba người đều rơi vào trong mắt Dương Lỗi.
Dương Lỗi cười lạnh không thôi, ba người muốn đối phó với mình, chính lúc hợp với tâm ý của mình. Đại Tạo Hóa Chi Thủ của mình đã tu luyện thành công, còn chưa có dịp thử qua chiêu. Nếu bọn họ muốn tự tìm cái chết mà dâng lên tận miệng, vậy thì chính mình liền thành toàn cho bọn họ.
Dương Lỗi cũng không chú ý bọn họ nữa, mà đi tới bên cạnh hai nàng, truyền âm nói:
- Tiêu Ly, Hoa Diễm Hồng cứ để cho ba người Tiền Ích Yến Vũ muốn tìm ta gây phiền toái. Các ngươi đi trước, không để cho bọn họ sinh lòng khả nghi.
- Thế này không được.
Hoa Diễm Hồng vội nói, nàng chính là cực kỳ quan tâm đến an nguy của Dương Lỗi. Nếu mà Dương Lỗi để xảy ra chuyện gì, vậy chính mình có thể bị lỗi lớn, như vậy hy vọng của Bách Hoa Các liền xong.
- Không có việc gì, ta nắm chắc mà.
Dương Lỗi cười nói
- Ngươi cứ việc yên tâm .
Mà Tiêu Ly nói:
- Bọn họ thật to gan.
- Các ngươi yên tâm là được. Mấy người bọn họ không đáng giá nhắc tới, kẻ địch đích thực không là bọn hắn, mà là có một người khác .
Dương Lỗi nói.
Đối với Dương Lỗi mà nói, ba người này thật đúng là không đáng để ý tới. Điều khiến cho Dương Lỗi đích thực lo lắng chính là ông lão kia. Ông ta có tu vi chính là đạt tới Bát Quái Ngưng Thần hậu kỳ, nếu như không cẩn thận trúng kế thì có thể bị phiền toái .
- Có một người khác ?
Hoa Diễm Hồng và Tiêu Ly nhìn thoáng qua lẫn nhau, đều thấy được vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.
- Không sai, cómột người khác, chẳng lẽ các ngươi quên ông lão kia? Tam thúc của Tiểu nhị kia.
Dương Lỗi ra hiệu bọn họ không nên kinh ngạc như vậy.
- Là hắn? Điều này sao có thể, tiền bối kia làm sao có thể sẽ gây bất lợi đối với chúng ta?
Tiêu Ly giật mình hỏi, đối với Tiêu Ly mà nói, ông lão này hoà nhã như vậy thật giống như là trưởng bối của mình, cũng quan tâm đến mình giống như trưởng bối trong sư môn, làm sao có thể làm điều bất lợi đối với chính mình cho được ?
- Tri nhân tri diện bất tri tâm ( thấy người thấy mặt không biết tâm địa). Ông lão kia đã đi theo phía sau chúng ta, chỉ có điều là các ngươi đều không hề phát hiện mà thôi.
Dương Lỗi cười gằn nói. Không thể không nói, lão gia hỏa này có thủ đoạn thật đúng là không tệ, che giấu rất khá.Một mực đi theo lâu như vậy, mà Hoa Diễm Hồng và Tiêu Ly đều không hề phát hiện một tia dấu vết.
Hơn nữa ngay cả chính mình, nếu như không phải có Chân Thực Ưng Nhãn như thế, thì thật đúng là không phát hiện được.
Thuật ẩn nấp của lão chỉ sợ đã đạt tới cảnh giới tông sư. Mặc dù là cường giả Cửu Cực Tạo Hóa cũng chưa chắc có thể phát hiện.
-Ngươi... Ngươi làm sao lại biết?
- Ta làm sao biết thì các ngươi đừng hỏi nữa. Tóm lại, các ngươi cẩn thận một chút. Vào lúc ta đối phó ba người Yến Vũ, các ngươi đặc biệt phải chú ý. Ta sợ lão ta sẽ ra tay đúng vào lúc ấy
Ba gia hỏa Yến Vũ này cuối cùng là tai họa, nếu như ông lão kia liên thủ cùng ba người này, khi đó liền thực sự phiền toái .
- Chúng ta đã biết, vậy ngươi phải cẩn thận.
Hoa Diễm Hồng nói.
- Yên tâm, chuyện mà không nắm chắc thì ta sẽ không đi làm.
Dương Lỗi cười cười.
.. .
Vừa mới đi không được bao lâu, Tiền Ích liền bắt đầu chạy lên .
Hoa Diễm Hồng và Tiêu Ly thấy thế nhìn nhau, Dương Lỗi nói quả nhiên không sai. Tiền Ích này chỉ sợ sẽ tìm đến Dương Lỗi.
- Dương thiếu gia.
- Sao vậy, Tiền thiếu gia có chuyện gì không?
Dương Lỗi nhìn Tiền Ích, trên mặt không có một chút gì khác thường, dáng vẻ cực kì bình thản.
- Dương thiếu gia, chúng ta nhờ nói chuyện một đoạn, không ngại chứ?
Tiền Ích hỏi.
- Hảo.
Dương Lỗi gật đầu, thầm nghĩ đã sớm đợi các ngươi thật lâu, nay muốn nhìn các ngươi có phải thật sự muốn ra tay đối với chính mình hay không. Nếu như là không thì có khả năng tha mạng cho các ngươi một lần. Nhưng nếu như thực sự muốn ra tay động thủ, vậy liền không trách được Bổn thiếu gia .
- Dương công tử.. .
Hoa Diễm Hồng nhìn Dương Lỗi có vẻ muốn nói lại thôi.
Dương Lỗi nhìn Hoa Diễm Hồng, thầm khen nàng biểu diễn thật là đúng chỗ:
- Ha hả, cô nương Diễm Hồng, ngươi và Tiêu Ly sư tỷ đi trước đi, ta đây có chuyện nói với Tiền thiếu gia .
- Được rồi, ngươi phải nhanh lên một chút a.
Hoa Diễm Hồng nói.
- Chúng ta chờ ngươi ở phía trước.
Tiêu Ly cũng nói.
- Đã biết.
Dương Lỗi xoay người nói với Tiền Ích
- Chúng ta đi thôi.
Dương Lỗi và Tiền Ích đi tới một chỗ khô ráo, bởi vì dọc đường này đều là men theo bờ biển mà đi nên có vẻ tương đối ẩm ướt. Lúc này Yến Vũ và Yến Thừa đã chờ ở đó.
- Dương Lỗi.
Yến Vũ nhìn Dương Lỗi, lộ ra hận ý.
Dương Lỗi kinh ngạc, tiểu tử này lại liền nhe răng nanh nhanh như vậy .
- Yến Vũ, ngươi... Rất khá a, chẳng lẽ quên chuyện hôm đó rồi sao ?
Dương Lỗi lạnh lùng nhìn Yến Vũ.
-Ngươi là ai lại dám nói chuyện như vậy đối với sư huynh của ta?
Yến Thừa thấy Dương Lỗi kiêu ngạo như vậy, lập tức nổi giận tiến lên một bước, lạnh nhạt hầm hừ nói.
- Ba người các ngươi muốn đối phó ta à ?
Dương Lỗi thần sắc lạnh nhạt, nhìn ba người, giống như đang ngó đám kiến hôi, ánh mắt cực kì khinh thường.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...