Cổ Tĩnh nghe vậy mới đầu là sửng sốt, nam nhân không phải đều là thích dịu dàng, thích nữ nhân làm nũng sao? Nhưng nếu Dương Lỗi nói như vậy, vậy thì chính mình cũng không cần phải ... Lại làm như vậy. Kỳ thật làm như vậy, thì chính mình cũng có cảm giác là lạ.
- Được rồi, chúng ta cùng đến chỗ Dung tỷ đi?
Dương Lỗi dứt khoát ôm vòng eo của Cổ Tĩnh mà thổi một hơi bên tai nàng rồi nói.
Lỗ tai là chỗ mẫn cảm của Cổ Tĩnh, bị Dương Lỗi thổi một hơi như vậy, lập tức thân thể mềm nhũn, toàn thân đều dựa vào trên người Dương Lỗi, đầu nhẹ nhàng gật gật
- Tốt, nhưng mà, nhưng mà chàng cõng ta.
Dương Lỗi gật đầu, mĩ nhân sai bảo như vậy, đương nhiên không có đạo lý cự tuyệt. Cổ Tĩnh chính là một Đại mỹ nhân, nhưng lại là một Đại mỹ nhân có tình có nghĩa đối với chính mình. Nếu mà chính mình cự tuyệt nàng, đó chính là kẻ ngu .
Dương Lỗi cõng Cổ Tĩnh trên lưng, chậm rãi bước đi về hướng tới chỗ Đoạn Dung ở .
Con đường vốn một phần mười canh giờ liền có khả năng chạy tới, nhưng hai người Dương Lỗi và Cổ Tĩnh cứ chậm rãi đi mất một giờ.
- Chúng ta đến rồi.
Dương Lỗi nhìn thấy căn nhà nhỏ của Đoạn Dung ở cách đó không xa, liền vỗ vỗ Cổ Tĩnh ở trên lưng mình mà nói .
- A... Đến rồi ư, nhanh như vậy?
Cổ Tĩnh cảm giác mới được một chốc thì đã đi hết đường, trong lòng có hơi không tình nguyện. Thời gian trôi qua thật nhanh, thật hy vọng có thể nằm trên lưng hắn cả đời.
- Còn nhanh sao?
Dương Lỗi này
- Tĩnh nhi, hiện tại đều đã qua một canh giờ, nếu tốc độ như vậy mà còn nói nhanh, như vậy cũng không biết nói sao nữa .
- A.. .
Mà lúc này Đoạn Dung đang ngồi tu luyện trong nhà, cảm nhận được khí tức của Dương Lỗi, liền vội vàng chạy ra.
- Tiểu Lỗi.
Đoạn Dung chạy đến bên người Dương Lỗi, nhìn nam nhân chính mình đã lựa trong đời, hai mắt không khỏi có hơi ướt át.
- Dung tỷ, nàng đã xuất quan?
Nhìn Đoạn Dung yêu kiều xinh đẹp kia, trong lòng Dương Lỗi cũng là ngàn vạn cảm xúc. Nữ nhân này, cũng đã sớm tiến vào chiếm giữ một chỗ trong lòng mình. Nàng là nữ nhân tốt, một nữ nhân chính mình đã lựa trong đời, thậm chí có thể nói là Thiên Chi Kiêu Nữ.
Vậy mà chính mình cũng không thể cho nàng một tình cảm đầy đủ. Không chỉ có Đoạn Dung như thế, các chúng nữ khác chẳng phải cũng là như thế sao ?
Đoạn Dung nhào vào trong lòng Dương Lỗi, dịu dàng nói:
- Ừ, đã xuất quan, hiện tại ta đã là cấp bậc Thông Huyền đại viên mãn đó .
- Dung tỷ tu luyện chính là rất khắc khổ.
Lúc này Cổ Tĩnh đang đứng một bên cũng nói. Nhìn Dương Lỗi ôm Đoạn Dung, trong lòng Cổ Tĩnh cũng không có ghen tuông, cũng không có tức giận.
Nàng biết, kỳ thật tình cảm của Đoạn Dung đối với Dương Lỗi so với chính mình cũng không kém bao nhiêu, hơn nữa ở trong giới tu luyện, nam nhân có năng lực phần lớn cũng không chỉ có một nữ nhân.
- Ta biết, những điều này ta cũng biết.
Dương Lỗi ôm hai nàng vào trong lòng, nói nhẹ nhàng
- Tình cảm của các nàng đối với ta, ta cũng biết. Mặc dù ta không thể cho các nàng một tình cảm trọn vẹn, nhưng ta có khả năng thề với trời. Cả đời này ta sẽ đối tốt với các nàng, nếu như ta không làm được, thiên lôi liền đánh xuống, chết không có chỗ chôn. Hơn nữa trọn đời không được siêu sinh.
- Đừng, chúng ta đều tin tưởng chàng.
Đoạn Dung vội vàng che kín miệng Dương Lỗi .
- Dung tỷ, Tĩnh nhi, chúng ta kết hôn đi?
Dương Lỗi nhìn hai nàng mà nói với vẻ cực kì nghiêm túc .
Hai nàng nghe vậy gần như không dám tin tưởng lỗ tai của mình.
- Ta... Ta... Ta không có nghe nhầm sao?
Đôi mắt Đoạn Dung rơm rớm nước mắt. Mặc dù quen biết với Dương Lỗi mới được thời gian vài năm, nhưng mà Đoạn Dung cũng biết, chính mình đã yêu sâu sắc nam nhân đã chọn cho cả đời này, vô phương tự kềm chế. Cho dù là chết vì hắn thì cũng là chết mà không oán.
- Tiểu Lỗi, là ngươi nói thật sao?
Cổ Tĩnh cũng là như thế, mặt đỏ hồng hồng, tim đập dồn dập .
Dương Lỗi gật đầu:
- Ừ, ta nói là sự thật, nhưng mà. .. nhưng mà tha thứ cho ta, ta vô phương chỉ lấy một hoặc là hai người các nàng. Bởi vì còn có Tiểu Ngọc, còn có Tiểu Vũ bọn họ. Hơn nữa... Hơn nữa ta còn có nữ nhân của mình .
- Có đúng là ngươi đang nói đến Hoàng Dung bọn họ trong thế giới Mộng Huyễn?
Đoạn Dung nhìn Dương Lỗi mà hỏi.
- Dung tỷ ngươi biết ?
Dương Lỗi còn nhớ chính mình còn chưa kịp nói chuyện này cho Đoạn Dung, bởi vì nàng một mực đều là đang trong lúc bế quan .
- Ừ, Tiểu Ngọc bọn họ đã nói với ta rồi.
Đoạn Dung nhẹ nhàng gật đầu nói.
- Thật xin lỗi, Dung tỷ, Tĩnh nhi .
Dương Lỗi cảm giác chính mình thật sự không là nam nhân gì tốt.
Tại thế kỷ hai mươi mốt, lúc ở trên địa cầu, chính mình tin tưởng bản thân mình là nam nhân một lòng chung tình. Mặc dù cũng thích nhìn mỹ nữ, nhưng chưa từng có làm điều gì phải thật xin lỗi bạn gái Tiêu Tình của mình.
Hiện nay chính mình mặc dù đối với Tiêu Tình vẫn là yêu như lúc ban đầu, nhưng trong lòng là ghép thêm nữ nhân khác, nhưng lại không chỉ một người. Trái tim mình đã bị chia làm rất nhiều phần, không hề là một trái tim trọn vẹn đầy đủ nữa .
Nếu như trở lại Địa Cầu, Dương Lỗi đều không thể tin được, chính mình phải làm thế nào mới có thể đối mặt Tiêu Tình. Nàng còn có thể quan tâm đến mình, còn có thể nguyện ý sống chung với chính mình sao? Dương Lỗi không biết, cũng không dám suy nghĩ nữa .
- Ngươi không nên nói câu thật xin lỗi. Tiểu Lỗi, chúng ta đều là tự nguyện. Hơn nữa ở trên thế giới này, cường giả vi tôn, ngươi nhất định không phải là nam nhân bình thường. Một người nam nhân không tầm thường là không có khả năng sẽ bị một nữ nhân ràng buộc.
- Nếu như ngươi chỉ là một nam nhân bình thường, ta nghĩ, ta cũng sẽ không yêu ngươi. Nếu chúng ta đã yêu ngươi, vậy cũng sẽ không bận tâm về tất cả điều này. Hơn nữa... Hơn nữa có nhiều tỷ muội như vậy, chẳng phải là tốt hơn sao? Càng thêm náo nhiệt sao?
- Ta biết tiểu Lỗi ngươi cuối cùng sẽ bước lên đỉnh cao võ đạo kia, trở thành đại tồn tại. Đến lúc đó, tánh mạng của ngươi sẽ là vô hạn. Ta không biết, chúng ta có thể đi cùng ngươi hay không, cho nên.. .
- Sẽ không phải thế. Nếu như ta có tuổi thọ vô hạn, như vậy các nàng cũng nhất định sẽ có. Ta nhất định sẽ khiến cho tu vi các nàng tăng lên cùng với ta. Nếu như không có các nàng, một mình ta cũng không có ý nghĩa gì. Cho dù là ta bước lên đỉnh cao võ đạo kia, nếu như chỉ là một mình ta, như vậy còn sống cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, còn không bằng chết.
Dương Lỗi lắc đầu nói.
- Tiểu Lỗi.. .
Đoạn Dung nghe vậy mà kích động không thôi. Một người đàn ông, vì nữ nhân của mình mà có khả năng từ bỏ võ đạo của bản thân, điều này khiến cho nàng làm sao mà không kích động.
Sẽ có một người Võ Giả nguyện ý vì một nữ nhân mà từ bỏ cơ hội có thể đạt tới đỉnh cao võ đạo sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...