Triệu Viễn đánh xuống một búa, trong nội tâm vô cùng kích động, đây là một lần đấu giá được số tiền cao nhất từ trước tới nay.
Sau khi Đấu giá hội tan cuộc, hai người Dương Lỗi cùng Triệu Viễn ngồi cùng một chỗ.
- Dương lão đệ, đây là của ngươi.
Triệu Viễn đưa qua một tấm Thông Nguyên Tạp:
- Bên trong là số tiền lần đấu giá đan dược này đoạt được.
- Lão ca, lần này phải cám ơn ngươi rồi, nếu như không có ngươi mà nói, đoán chừng sẽ không được nhiều tiền như vậy, cũng không dùng giá thấp nhất mua được vật phẩm kia.
Dương Lỗi cười nói.
- Đã gọi ta là lão ca rồi, còn nói những lời khách sáo ấy làm gì, đây là đồ vật ngươi đấu giá được, bất quá ta không thể không nói, lão đệ ngươi mua thứ này làm gì cơ chứ, thứ này căn bản không có bao nhiêu tác dụng a?
Đối với Dương Lỗi mua tấm chắn kỳ quái kia, hắn có chút tò mò.
- Lão ca, ta cũng không biết vật này là cái gì, bất quá hiếu kỳ đối với thứ này, gần đây ta bắt đầu nghiên cứu luyện khí, muốn nhìn một chút đây là chất liệu gì, có lẽ đối với ta học tập luyện khí có trợ giúp.
Dương Lỗi sẽ không nói cho hắn biết đây là miếng hộ tâm của Thiên Tâm giáp, dù sao bí mật này càng ít người biết rõ càng tốt.
- Như thế nào lão đệ đối với luyện khí còn có nghiên cứu?
Triệu Viễn lắp bắp kinh hãi, lúc này mới nhớ tới lần trước Dương Lỗi tựa hồ ở Trường Phong thương hội mua một đám Không Minh thạch. Chẳng lẽ hắn biết luyện chế Không gian giới chỉ? Không Minh thạch này là chuyên môn dùng để chế tác Không gian giới chỉ, bất quá nghĩ nghĩ, hắn lại bỏ qua ý nghĩ này, Không gian giới chỉ không phải người bình thường có thể luyện chế. Hôm nay Dương Lỗi mới tiến vào cảnh giới Vũ Sư mà thôi, đẳng cấp quá thấp, dựa theo lẽ thường mà nói, căn bản không có khả năng luyện chế ra Không gian giới chỉ. Bất quá cũng có ngoại lệ, trừ khi Dương Lỗi là Không Gian thuộc tính, nhưng. . . coi như là Không Gian thuộc tính, đó cũng là phải đi vào cảnh giới Vũ Vương mới có thể luyện chế.
- Học tập mà thôi, tất cả phương diện hiểu một chút sẽ không sai.
Dương Lỗi cười cười nói.
- Thì ra là như thế.
Điểm này Triệu Viễn thập phần đồng ý:
- Dương lão đệ, ta xem đêm nay ngươi đừng có trở về, bên ngoài không bình tĩnh ah.
- Vì Thăng Tiên Lệnh, Càn Nguyên quốc sẽ dấy lên một hồi gió tanh mưa máu.
Dương Lỗi thở dài, bất quá trong nội tâm đối với mấy cái này tịnh không để ý, đối với đại lục này, Dương Lỗi là không có một chút lòng trung thành, dù sao mình không phải người của thế giới này, hắn còn không có chính thức dung nhập vào thế giới này a.
- Đúng vậy, Thăng Tiên Lệnh, một quả Thăng Tiên Lệnh, aii. . .
- Đúng rồi, Triệu lão ca, nhân vật trong căn phòng số 1 là ai, tựa hồ bốn đại gia tộc hơi sợ hắn?
Đúng lúc này Dương Lỗi mới nhớ tới, trước kia thời điểm đấu giá Tụ Khí Đan, người trong gian phòng kia vừa ra giá, bốn đại gia tộc cùng hoàng thất đều không dám đấu giá nữa.
Triệu Viễn nghe vậy sắc mặt hơi đổi, nhưng sau đó bình tĩnh như thường, ngữ khí bình thản nói:
- Không biết Dương lão đệ ngươi nghe nói qua Tê Hồn Cốc chưa?
- Tê Hồn Cốc?
Dương Lỗi lắc đầu:
- Chẳng lẽ người nọ cùng Tê Hồn Cốc có quan hệ hay sao? Tê Hồn Cốc này có địa vị gì?
- Tê Hồn Cốc là tồn tại thần bí nhất trên Sùng Vũ đại lục, Thăng Tiên Lệnh kia chính là hắn lấy ra đấu giá.
Triệu Viễn nhỏ giọng nói.
- Cái gì, Triệu lão ca, ngươi nói là sự thật?
Dương Lỗi chấn kinh, lấy ra Thăng Tiên Lệnh để đấu giá, hơn nữa Tê Hồn Cốc đã thần bí như thế, cường đại như thế, chắc chắn sẽ không vì thiếu tiền mà đấu giá Thăng Tiên Lệnh, như vậy nói cách khác đối phương căn bản chính là chẳng thèm ngó tới Thăng Tiên Lệnh, nói như vậy, Tê Hồn Cốc kia há không phải còn mạnh hơn Huyền Cơ Môn sao? Hoặc là Tê Hồn Cốc lấy ra Thăng Tiên Lệnh đấu giá, căn bản chính là vì khiến cho đại lục nổi lên gió tanh mưa máu, làm cho đại lục loạn lên. Mà mục đích của bọn hắn làm như vậy là vì cái gì?
- Tê Hồn Cốc cường đại là ngươi không cách nào tưởng tượng, dù cho không cường đại bằng Huyền Cơ Môn, nhưng cũng sẽ không chênh lệch đi nơi nào, mỗi một lần người trong Tê Hồn Cốc xuất thế lịch lãm rèn luyện, tu vị đều cực kỳ cao, thấp nhất cũng là Võ Thánh Đại viên mãn.
- Híz-khà-zzz. . .
Dương Lỗi không khỏi hít một ngụm khí lạnh, không nghĩ tới Tê Hồn Cốc lại khủng bố như thế, Võ Thánh Đại viên mãn, đây là khái niệm gì.
- Tê Hồn Cốc thật sự biến thái như vậy?
Dương Lỗi vẫn là cảm giác có chút không thể tin.
- Tê Hồn Cốc đâu chỉ biến thái, mỗi một cái đều là yêu nghiệt, được rồi không nói những thứ này nữa, những chuyện này vẫn là nói thì tốt hơn.
Triệu Viễn lắc đầu nói.
Triệu Viễn không chịu nói, Dương Lỗi ngược lại đối với Tê Hồn Cốc kia càng ngày càng hiếu kỳ rồi, thầm nghĩ trong lòng, đợi thực lực của mình đủ rồi, có thể đi thăm dò xem, Tê Hồn Cốc kia đến cùng thần bí như thế nào, hắn vốn định hỏi Thăng Tiên Lệnh kia làm sao Tê Hồn Cốc có được, bất quá ngẫm lại thì thôi, tin tưởng chuyện này Triệu Viễn không có tư cách biết, dù biết cũng không dám nói, thôi được rồi, đợi sau này tự mình tìm hiểu vậy.
Đột nhiên Dương Lỗi đứng lên, nhìn xem hư không bên ngoài.
- Khí tức thật cường đại.
- Là Võ Thánh hậu kỳ, xem ra đại chiến đã chính thức bắt đầu.
Triệu Viễn cũng đứng lên, nhìn xem cùng một phương hướng.
. . .
Đức Thắng môn.
Một đội Hắc y nhân thần thái vội vàng xuất phát.
- Người nào, đứng lại cho ta.
Đột nhiên một tiếng quát lớn, như là kinh lôi tạc lên.
- Đi, đi mau, không được dây dưa.
Một người trong đó nói.
Mấy người đuổi theo đằng sau, lập tức ý thức được, mấy cái này rất có thể là người mình muốn tìm rồi, người dẫn đầu vung tay lên nói:
- Truy, chính là bọn họ, đừng cho bọn hắn chạy.
- Chạy mau, nhanh lên, chỉ cần đi vào Hoàng Cung sẽ an toàn.
Một người nhỏ giọng nói.
- Đi mau, ta đi ngăn trở bọn hắn, ngươi đi trước.
Một lão giả đẩy người trẻ tuổi đi nhanh về phía trước, sau đó ngừng lại, nhìn người tới trước mắt, lạnh lùng nói:
- Đến đây đi, cho ta xem xem, các ngươi đến cùng có thủ đoạn gì.
- Lão Ma, ngươi hãy tránh đường, không nên tìm chết.
- Khẩu khí thật là lớn.
Lão giả đột nhiên tăng khí thế lên, Võ Thánh trung kỳ.
- Ngươi đã muốn chết, vậy thì không trách được ta rồi, các ngươi đi trước truy bọn hắn, lão gia hỏa này để ta đối phó.
Người mặc áo tím dẫn đầu âm thanh lạnh lùng nói.
- Muốn đuổi theo, qua ta rồi nói sau, Quần Tinh Ủng Nguyệt, chết cho ta!
Lão giả kia huy vũ hai tay, sau đó bầu trời đột nhiên xuất hiện đầy sao, phát ra ngàn vạn đạo tinh vân màu vàng kim chói loại, sau đó từ trên trời cao bắn xuống, khí thế kia như có thể phá tan vạn vật, nhánh chóng truy kích mấy người đuổi theo kia.
Người mặc áo tím thấy thế ánh mắt lạnh như băng:
- Đáng chết, ngươi cho rằng một chiêu này có thể ngăn cản chúng ta sao? Thật sự là quá ngây thơ rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...