Phủ thành chủ này thaotj nhìn so với lúc đầu phải to lớn khí phách hơn nhiều, trước cửa có hai con sư tử đá khổng lồ, uy mãnh không thôi, hơ nữa nhìn kỹ, khí thế của nó hết sức kinh người, một cỗ uy áp khổng lồ sinh ra cho dù là cường giả có cảnh giới Đại La Kim Tiên cũng phải bị áp chế.
Xem ra phủ thành chủ này hao tốn không ít tâm tư, Dương Lỗi thầm nghĩ trong lòng, chỉ nhìn khí thế kia, nếu như Nhạc Bất Phàm chỉ là như trước kia không đột phá mà nói, vẫn là không có biện pháp làm ra uy thế như vậy.
Người thủ vệ ở cửa kia cũng có tu vi không kém, lại đạt đến cảnh giới Kim Tiên, để cho Dương Lỗi không khỏi cảm khái, nhớ tới lúc ban đầu chính mình vừa tới Ngũ Nhạc thành, người giữ cửa này cũng bất quá là Huyền Tiên mà thôi, hôm nay đổi thành Kim Tiên, xem ra hôm nay Ngũ Nhạc thành biến hóa thật là rất lớn, hơn nữa người tu luyện rõ ràng nhiều hơn, cũng phồn hoa hơn so với trước kia, mà trị an so với thường ngày phải tốt hơn nhiều.
- Đi thôi, sư tôn, chúng ta vào phủ thành chủ!
Dương Lỗi nói.
- Ừ!
Tô Nghiên gật đầu, một tấm khinh sa che đi khuôn mặt tuyệt thế của nàng nhưng không ngăn được khí chất tuyệt sắc kia.
- Người nào, đứng lại, nơi này là phủ thành chủ, người không phận sự miễn vào!
Thấy hai người Dương Lỗi muốn xông vào phủ thành chủ, hộ vệ kia lập tức đứng dậy, chặn lại con đường hai người đi vào.
- Ân!
Dương Lỗi cũng không nói nhiều, lấy ra tấm lệnh bài lúc trước.
- Đại nhân, bên trong, mời!
Thấy lệnh bài, hai người lập tức mở ra một con đường, thần sắc cực kỳ cung kính, một người trong đó nói:
- Đại nhân, có cái gì muốn giúp đỡ không?
- Không cần, các ngươi tiếp tục canh phòng, một điểm đồ vật này coi như là phần thưởng cho các ngươi.
Dương Lỗi tiện tay ném ra hai viên đan dược, đan dược này đối với Dương Lỗi mà nói là không coi vào đâu, tùy ý là có thể luyện chế ra được, nhưng đối với bọn hắn mà nói lại là cực kỳ trân quý, đủ để cho bọn họ tăng lên một cái tầng thứ nhỏ.
- Đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân!
Sau khi hai người nhận lấy, thiên ân vạn tạ.
- Ngươi cũng là biết làm người!
Tô Nghiên nhìn Dương Lỗi một cái rồi nói.
Dương Lỗi cười cười, nói:
- Đối với bọn hắn mà nói là ân tứ thật lớn, đối với ta mà nói bất quá là tiện tay mà thôi, hơn nữa những đan dược này ở Tiên giới đúng là cực kỳ khó có được, nhưng bởi vì ta là luyện đan sư, những đan dược này không coi là cái gì, chỉ cần có đầy đủ tài liệu, muốn luyện chế bao nhiêu liền luyện chế bấy nhiêu.
- Muốn bao nhiêu là có thể luyện chế bấy nhiêu?
Tô Nghiên đột nhiên ngừng lại, nhìn Dương Lỗi, ngữ khí rất là nghiêm túc nói.
- Đúng vậy a, sư tôn, ngươi muốn nói cái gì?
Dương Lỗi hơi sững sờ, lại nói.
- Rất tốt!
Tô Nghiên đột nhiên vươn tay, nơi lòng bàn tay có một cái nhẫn, nhẹ nhàng bắn ra, giới chỉ rơi vào trong tay của Dương Lỗi:
- Nơi này có một chút dược liệu, ngươi đem những thứ này toàn bộ luyện chế thành đan dược, là liệu thương khôi phục, còn có đan dược tăng lên cấp bậc.
Dương Lỗi nghe vậy gật đầu, kết quả là vừa nhìn đồ vật trong giới chỉ, trong nháy mắt đầu đầy hắc tuyến, dược liệu trong này rất nhiều, lấy con số trăm vạn mà tính, số lượng thật sự là quá lớn.
- Cái này... Này... Sư tôn, đây... Đây cũng quá nhiều đi?
Dương Lỗi đầu đầy hắc tuyến, thầm nghĩ sư tôn này có phải là đem cả tích lũy bao nhiêu năm của Tô gia đều lấy ra hết hay không, sợ rằng tích lũy của cả Vô Cực đại lục cũng không so sánh được với từng này, không biết làm sao mà lấy được, Dương Lỗi có thể nhìn ra được những dược liệu này đều là hàng thượng đẳng, nếu như là mấy ngàn mấy vạn thì cũng không ngạc nhiên, nhưng số lượng này lại đạt đến con số trăm vạn, quá kinh khủng, lấy tốc độ chế thuốc của mình, muốn đem những dược liệu này toàn bộ luyện chế thành đan dược, đoán chừng không có mấy năm thì không cách nào làm được.
- Đây chỉ là một bộ phận!
Tô Nghiên nhìn Dương Lỗi, không có giải thích nhiều, mà là lạnh lùng nói.
- Ách...
Một bộ phận, Dương Lỗi có cảm giác muốn khóc, đây chính là chênh lệch a, mặc dù chính mình có Mộng Huyễn thế giới, có Hệ thống tu luyện toàn năng, muốn tích lũy nhiều dược liệu như vậy không biết là cần bao nhiêu năm.
- Sư tôn, cái này... Nhiều được liệu như vậy, người, người làm sao có được?
Dương Lỗi tò mò không thôi, nhiều dược liệu như vậy nhưng ở Vô Cực đại lục, thậm chí là ở cả Huyền Nguyên tinh muốn thu thập đến, đó thực sự là quá khó khăn.
- Đoạt tới!
- ...
- Ngươi cần bao nhiêu thời gian mới có thể đem những dược liệu này toàn bộ luyện chế thành đan dược?
Tô Nghiên nhìn Dương Lỗi một chút nói:
- Giống như dạng đan dược mà trước kia ngươi cho hai tên hộ vệ kia là được.
- Ít nhất là nửa năm!
Dương Lỗi nói.
- Nửa năm? Không thể nhanh hơn một chút?
Tô Nghiên nhướng mày, nói.
Dương Lỗi nhất thời đầu đầy mồ hôi:
- Sư tôn, đây là còn cần ta không được làm chuyện khác, chuyên tâm luyện đan, nếu như còn làm chuyện khác mà nói, đoán chừng một năm cũng không đủ.
Nói giỡn, nhiều dược liệu như vậy, chính mình muốn luyện chế toàn bộ thành đan dược, nửa năm đã là tốc độ nhanh nhất rồi, nhưng mà đây là theo phán đoán của Dương Lỗi đối với thuật luyện đan của mình sau khi đã tăng lên, nếu như ở trong khoảng thời gina này không đề thăng mà nói, như vậy nửa năm còn xa xa không đủ.
Bất quá Dương Lỗi nghĩ tới một vật, đó chính là Đan Hà đại trận, nếu như lợi dụng Đan Hà đại trận mà nói, vậy chính mình muốn luyện chế trăm vạn dược liệu cũng là chuyện rất nhanh, không để vào trong mắt. Bất quá hiện tại Dương Lỗi căn bản không có biện pháp thi triển Đan Hà đại trận này, bởi vì hiện tại hắn căn bản cũng không có phương pháp bố trí Đan Hà đại trận, dĩ nhiên Dương Lỗi cũng có thể đổi, nhưng cái giá đổi lấy lại cũng không nhỏ, cần trọn vẹn năm trăm ức điểm trao đổi.
Điểm trao đổi hiện tại của Dương Lỗi mặc dù có 1600 ức, nhưng nếu như thoáng cái dùng hết 500 ức, đó cũng là hết sức đau lòng, hơn nữa mực đích hiện tại của hắn chính là không ngừng tích lũy điểm trao đổi, để cho điểm trao đổi tích lũy tới trình độ nhất định có thể để cho Hệ thống tu luyện toàn năng tăng lên một lần nữa.
Dĩ nhiên thuật luyện đan của mình cũng nhanh tăng lên cấp bậc, có lẽ sau khi chờ mình tăng lên cấp bậc là có thể lĩnh ngộ Đan Hà đại trận? Nếu như nói như vậy, mình cũng không cần thiết phải hao phí nhiều điểm trao đổi như vậy rồi.
- Đây là tự ngươi nói, có bao nhiêu dược liệu liền có thể luyện chế được bấy nhiêu đan dược.
Tô Nghiên nói.
- ...
Dương Lỗi im lặng, đây chính là đem đá đập vào chân mình sao?
- Nửa năm, chỉ cho ngươi thời gian nửa năm, ta bất kể ngươi dùng biện pháp gì cũng phải đem những đan dược này luyện chế ra.
Tô Nghiên không cho Dương Lỗi đường giải thích, mà là hạ lệnh làm.
- A...
Dương Lỗi nghe xong liền khóc không ra nước mắt, cái này... Không cần đùa như vậy đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...