Lúc này, Huyết Minh cũng không có tiếp tục trêu chọc Trác Thiên Hạo. Bởi vì hắn đã nghe thấy tiếng mở cửa ở phòng bên vang lên. Cho nên, hắn liền trực tiếp nắm lấy tấm chăn, đem Trác Thiên Hạo giũ ra. Ở trên mặt đất cuộn tròn như bánh cuốn.
Trác Thiên Hạo lăn lộn đến đầu óc cuống cuồng, căm phẫn trừng mắt nhìn Huyết Minh. Lập tức từ trên mặt đất ngồi dậy. Hắn vốn muốn lên án Huyết Minh một trận. Nhưng rất nhanh liền đã bị tiếng đẩy cửa thu hút sự chú ý.
Chỉ thấy, cửa phòng bị đẩy ra, một nam tử mặc cẩm phục, tuổi chừng hai mươi cũng bước vào. Phía sau hắn còn đi theo một cái thiếu nữ gương mặt thơ thẫn, đầu tóc rối loạn. Khi nhìn thấy hai người bọn họ, con ngươi thiếu nữ liền lập tức đỏ bừng, gầm thét chói tai:"Tại sao a! Tại sao các ngươi lại không cứu ta? Tại sao?"
"Ta rõ ràng cầu cứu các ngươi lâu như vậy? Tại sao lại không giúp ta?"
"Lâm cô nương, ngươi đang nói gì vậy? Ta..." Nhìn thấy bộ mặt dữ tợn khác xa thường ngày của Lâm Nguyệt Thiền, Trác Thiên Hạo không khỏi bị dọa tới, từ trên mặt đất ngồi dậy. Bất tri bất giác trốn ở sau lưng Huyết Minh.
Nhưng là, Lâm Nguyệt Thiền căn bản cũng không nghe lời giải thích của hắn. Ánh mắt thất vọng lướt qua người hắn, tâm tình vỡ toan, khô khốc nói:"Trác Thiên Hạo, xem như ta nhìn lầm ngươi..."
"Khoan đã, Lâm cô nương, ta không..." Trác Thiên Hạo muốn giải thích với Lâm Nguyệt Thiền rằng bản thân thật không biết việc nàng xảy ra chuyện. Nhưng ngay tức khắc, hắn giống như chợt nghĩ tới điều gì, lập tức quay đầu nhìn xem Huyết Minh. Chẳng lẽ...
"Được rồi a Trác Thiên Hạo, ngay cả ta ngươi cũng không nhận ra rồi sao?"
Lúc này, nhìn thấy Lâm Nguyệt Thiền rõ ràng là đối Trác Thiên Hạo từng có tình ý. Bắc Tư Kiệt liền không khỏi giận dữ chen ngang, một tay vòng qua eo của Lâm Nguyệt Thiền, đem nàng ôm vào lòng. Ban đầu, gã vốn chỉ định chơi đùa nữ nhân này mà thôi. Nhưng bây giờ, gã đổi ý. Quyết định dùng nàng ta đến buồn nôn Trác Thiên Hạo.
"Là ngươi? Bắc Tư Kiệt?" Lúc này, Trác Thiên Hạo mới chú ý tới nam tử đang đứng cạnh Lâm Nguyệt Thiền. Không khỏi kinh ngạc lên. Sau đó lại lướt qua một tia khinh miệt.
Mà nghe thấy cái tên này, Huyết Minh cũng ngay lập tức hiểu được Trác Thiên Hạo vì sao lại hiện ra thần sắc đó rồi. Ở Thương Lang đại lục, Bắc Tư Kiệt cũng xem như rất là nổi tiếng. Không phải vì điều gì, chỉ đơn thuần là do hắn đầu cái tốt thai, trở thành đệ đệ duy nhất của Pháp vương Ma cung - Bắc Tư Thiên, cũng chính là Thiên Tu trong miệng mọi người mà thôi.
Thiên Tu trước kia chính là đệ nhất thiên tài Ma tộc được người đời công nhận cho đến tận bây giờ. Lần đầu tiên hắn xuất hiện, chính là ở Phục ma loạn chiến ở hai trăm năm trước. Hơn hai mươi tuổi, lấy tu vi nửa bước Kiếm thánh chém giết hai vị tông chủ Kiếm thánh cảnh của hai đại ma tông đương thời. Trở thành hồng nhân bên cạnh Kình Phong - vị Ma thần thứ 13.
Nhưng không may, Kình Phong vẫn là chết thảm tại trong Ma tộc nội chiến. Sau đó, ba mươi tuổi bước vào Kiếm thánh cảnh, Thiên Tu lại một lần nữa phụ trợ Lôi Úy an toàn thượng vị, kế thừa Ma cốt. Trở thành Ma thần chi vị thứ 14.
Tiếp theo gần 200 năm, Lôi Úy lại bởi vì độ kiếp Kiếm thần thất bại mà bị sét đánh chết. Khi đó, Thiên Tu cũng đã sớm trở thành Kiếm thần từ lâu. Không ít người đều nói, Lôi Úy chính là bị Thiên Tu âm chết.
Thậm chí ngay cả cái chết của Huyết Thiên Thần, ở sau lưng cũng đều có bóng dáng của hắn. Quả thật chính là điển hình của hắc thủ phía sau màn.
Lại nói, Thiên Tu còn có một cái xương sườn mềm - đệ đệ duy nhất của hắn, cũng chính là Bắc Tư Kiệt. So sánh với ca ca của gã mà nói, thì gã lại lộ ra vô cùng phế vật. Hơn hai trăm tuổi, tu vi cũng chỉ mới là Kiếm đế cảnh đỉnh phong mà thôi. Tu luyện một môn Ma công thải âm bổ dương. Không biết liêm sỉ giả trang thành nam tử trẻ tuổi, mê hoặc nữ tu. Nhưng trên thực tế, dung mạo thật sự của Bắc Tư Kiệt chính là một lão đầu 90 tuổi. Bởi vì hơn 90 tuổi hắn mới độ vào Kiếm đế.
"Hệ thống, ta có một loại dự cảm không hay...Đừng nói với ta, Thiên Tu cũng là nam chính a?" Bất chợt nghĩ tới loại khả năng này, Huyết Minh không khỏi hỏi thăm hệ thống. Cũng không trách hắn suy nghĩ quá nhiều được, ai bảo cái tên Thiên Tu này lại làm ra quá nhiều chuyện có hào quang chói lóa như vậy kia chứ?
[ Theo hệ thống giám định, Thiên Tu ở Thương Lang đại lục chỉ có thể tính là nửa cái nam chính mà thôi. Bản thể là vai chính vô địch lưu, hắc thủ phía sau màn. Thiên Tu chỉ là một luồng phân thân trong vô số phân thân của "hắn" mà thôi. Bởi vì đẳng cấp của ký chủ hiện tại không đủ, cho nên không thể tra xét chi tiết.]
Lại là đẳng cấp không đủ. Chẳng lẽ, Thiên Tu và Phó Tử Tranh có cùng địa vị với nhau? Phải biết, Phó Tử Tranh về sau thế nhưng chính là Thần cảnh a...
Nếu thật là vậy, thì Thiên Tu cũng xem như có đủ khả năng gánh vác danh xưng nam chính vô địch lưu này.
Trong lúc Huyết Minh suy tư, Bắc Tư Kiệt khi bị Trác Thiên Hạo phát hiện thân phận cũng không có lộ ra bao nhiêu quẫn bách. Thậm chí còn có tâm tư cùng Trác Thiên Hạo đàm luận:"Không ngờ rằng Thánh tử đại nhân cư nhiên lại là quý nhân lâu quên a. Ngay cả tiểu nhân vật như ta cũng bị ngươi nhớ tới, thật là làm người thụ sủng nhược kinh."
"Đúng rồi, kẻ này là ai a? Mùi vị thật là đáng ghét..." Lúc này, Bắc Tư Kiệt mới nhận ra được sự tồn tại của Huyết Minh. Bởi vì khí tức trên người hắn thật sự là quá mức nội liễm, phảng phất sắp cùng cảnh vật hòa làm một.
Bắc Tư Kiệt nhìn Huyết Minh, chán ghét che lại mũi của mình. Bởi vì công pháp đặc thù, nên khướu giác của gã cũng linh mẫn hơn người thường rất nhiều. Mùi đàn hương ở trên người Huyết Minh khi chui vào trong mũi của gã, lại phảng phất như bị phóng đại gấp trăm ngàn lần.
Ma tộc như gã tỏ vẻ, cực kỳ căm ghét mùi hương này.
**Mùi đàn hương có phần tương tự với mùi trầm hương ( mùi nhang) trong chùa, miếu này kia. Mà Ma tộc ghét Phật tu, cho nên => ghét lây mùi trầm hương.
**Ở trong ĐCVTHT, thì Thiên Tu chính là chung cực Boss nha. Có thể xem như đông phong tái khởi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...