Huyết Minh vẫn trấn định đi về trước, nhưng thái dương đã chảy xuống vài giọt mồ hôi. Âu Dương Thụy cũng vô cùng yên tĩnh, nhỏ giọng chỉ đường cho hắn. Trong tay cầm lấy Hỏa cầu, dư quang lại hơi đánh giá bóng tối xung quanh.
"Tê tê..."
Đi hơn năm dặm đường, bỗng dưng, phía sau cả hai lại truyền tới tiếng trấn động. Huyết Minh và Âu Dương Thụy không khỏi khựng lại, quay đầu nhìn. Khi thấy được thứ đang lao đến, cả hai đều trực tiếp ngây ra, quên mất hô hấp.
Ở đằng xa, là một đầu cự mãng dài hơn vài trượng, thân hình to như thùng nước, lân giáp ngân sắc tỏa ra bạch quang, trên đầu mọc ra một bướu thịt to khẽ nhúc nhích, đôi mắt tràn đầy điên dại nhìn thẳng về phía bọn họ. Hình thể to lớn kéo lê trên mặt đất, ình ình rung động như địa ngưu trở mình.
"Mẹ nó, thứ này không phải muốn trở thành Giao đó chứ?" Âu Dương Thụy là người đầu tiên không nhịn được mà bạo thô khẩu. Mắt thấy cự xà bắt đầu lao về phía bọn họ, bồn khẩu to lớn với hai chiếc răng nanh cũng mở to ra. Trong đầu Âu Dương Thụy liền chỉ có một chữ...xong.
Mà Huyết Minh, trong tích tắc đã làm ra quyết định. Ngay khi Huyết Minh chuẩn bị đem Âu Dương Thụy đẩy ra, để hắn ta thay hắn cản lại công kích của cự xà trong giây lát, bản thân lại nhờ đó sử dụng Truyền tống phù trốn đi. Thì đột nhiên, dị biến mà cả hai người một thú đều không ngờ tới liền xảy ra.
Sượt qua vành tai của Huyết Minh, một luồng sáng chói mắt xé tan hắc vụ, lao thẳng về phía cự mãng. Tốc độ của nó nhanh đến mức lỗ tai đều sắp không bắt kịp tiếng động. Ngay cả hào quang cũng rực rỡ đến vậy, sắp chiếu sáng cả tòa Mê Vụ Sơn.
Lúc này, nương theo ánh sáng chói lóa, Huyết Minh mới cả kinh phát hiện ra được, xung quanh bản thân không biết từ khi nào đã bị vô số yêu thú bao vây. Trên mặt bọn chúng đều là vẻ dữ tợn cùng khát máu, giống như muốn đem cả hai cắn xé vào bụng.
Đồng thời, Huyết Minh cũng lờ mờ nhìn thấy được hình dạng của luồng bạch quang đó. Thứ này có phần giống như một thanh đao, chuôi đao trắng xóa như bạch cốt u minh, lưỡi đao sắc bén vô cùng, phủ lên một màu hồng tiên diễm giống như lây dính máu tươi.
Thanh đao thế như chẻ tre, lưỡi đao rơi vào trên khóe miệng của mãng xà. Theo nó há to miệng ra, lưỡi dao liền không có chút chướng ngại phi nhanh về trước. Trực tiếp đem mãng xà chém dọc thành hai nửa, huyết tinh vẩy ra khắp nơi. Hai nửa thi thể của cự mãng cũng ầm vang rơi xuống đất, không khí bay tán loạn. Mà thanh đao cũng trực tiếp chui vào trong sương mù, quang mang dập tắt.
Lúc này, tứ phía đều quy về tĩnh lặng. Cả Huyết Minh và Âu Dương Thụy đều rơi vào trong vô tận rung động. Một đầu cự mãng sắp tiến hóa thành Giao Long, tương đương với một con Thánh thú, cứ như vậy liền bị một đao chém làm hai khúc. Loại lực lượng này, đơn giản là cường đại đến lệnh người run rẩy.
[ Đoạt Quỷ!!!!!!!!]
Tiếng "thét" của hệ thống, làm chấn động cả não hải của Huyết Minh. Theo bản năng, hắn liền nhíu mày, phản hỏi nó:"Ngươi biết thứ này?"
[ Đúng vậy, đây là Đoạt Quỷ Đao xếp hàng thứ hai, một trong thập đại hung binh của mười vạn thời không.]
"Ngươi xác định?"
[ Đương nhiên rồi a! Ta không thể nào nhận lầm được. Bởi vì trước kia ta cũng đã từng thử phục chế qua thanh đao này, nhưng rốt cuộc vẫn là thất bại. Bởi vì thanh đao này là do Quỷ Diện Quân tự tay tạo ra a.]
[ Hắn tự giết hết cả tộc nhân của mình, bao gồm phụ mẫu huynh đệ. Đem cốt tủy của bọn họ đúc kết thành chuôi đao, lại dùng huyết nhục hòa với hắc thiết làm thành lưỡi đao. Khi đó, Đoạt Quỷ chỉ mới là một thanh Địa cấp vũ khí. Sau lại, hắn đào ra tâm của mình, nâng cấp Đoạt Quỷ lên Thiên cấp. Còn đem linh hồn của những kẻ bị hắn giết chết nhốt vào trong thân đao làm thành đao linh, từ đó trở thành Thần khí.]
[ Nhưng ký chủ không cần lo lắng nha, hệ thống dám cá, kẻ vừa mới ra tay tuyệt đối không phải Quỷ Diện Quân!] Lo sợ ký chủ nhầm người mà sinh ra hoảng hốt, hệ thống liền tri kỷ cam đoan.
Hệ thống dùng ba ngàn chữ để thổi phồng một thanh đao, thành công khơi dậy hứng thú của Huyết Minh đối với vị "Quỷ Diện Quân" kia. Cộng thêm giọng điệu chắc chắn của nó, lại càng khiến hắn cảm thấy hiếu kỳ:"Ngươi làm sao lại khẳng định như vậy? Kiểu tự tin như thế này, có chút không giống ngươi a hệ thống."
[ Hừ hừ, là do bản hệ thống kiến thức sâu rộng mà thôi. Quỷ Diện Quân làm việc trước giờ đều rất cao điệu, đặc biệt ưa thích trang bức, ngay cả chiêu thức của hắn cũng đều thiên về hoa hoa lệ lệ. Căn bản không có khả năng trốn ở trong sương mù không chịu ló mặt ra. Vả lại, lúc nãy khi Đoạt Quỷ xuất hiện, hệ thống cũng nhìn ra được, đao linh của Đoạt Quỷ đã triệt để tiêu tán, căn bản không phải là hình dáng lúc đầu của nó nữa. Cho nên...]
Biết được thứ mình muốn biết, Huyết Minh liền mặc kệ hệ thống đang lải nhải trong đầu mình. Trên mặt bắt chước theo Âu Dương Thụy, lộ ra vẻ kinh hách. Giống như bị sợ hãi đến mất hồn mất vía.
Không biết bản thân mình suýt chút bị vị tiểu sư thúc nào đó đẩy ra uy xà, khi nhìn thấy hắn đứng ngây như phỗng ở đó, Âu Dương Thụy trước hết hoàn hồn. Sau lại đưa tay đẩy vai của hắn, hô lớn:"Huyết Minh!"
"Hả...A..." Huyết Minh phảng phất bị gọi tỉnh, ngơ ngác phun ra vài từ ngữ đầy ngạc nhiên này. Trên mặt cũng sớm trắng bệch một mảnh, khiến Âu Dương Thụy cảm thấy có chút lo lắng. Thầm nghĩ chẳng lẽ hắn bị dọa sợ rồi? Nhưng quả thật là có khả năng này.
"Chúng ta không sao rồi, mau đi thôi, nơi này không tiện ở lâu."
**Sau khi tiếp thu một số ý kiến của mọi người, vote hiện tại đang chia làm 3 phe. Một phe lựa chọn pb3, bởi vì cho rằng Lăng Phàm "điên", không cần nữ nhân. Một phe khác lại cho rằng không có gái thì không vui, lựa chọn pb2. Một phe khác thì lại chán dị giới, muốn đô thị. Hiện tại phải làm sao đây a? ( Có lẽ chương sau ta phải nói sơ lược cốt truyện để mọi người lựa chọn quá.)
**Về phần hệ thống nói hắn tự giết cả nhà mình, nấu thi làm đao...thì đó là thật nha. Mức độ phát rồ của Lăng Phàm đại đại thì ngay cả A Minh cũng phải gọi là sư tổ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...