Lần này, Triệu Tử Hi bỗng dưng lại im lặng, không tiếp tục đáp lời Huyết Minh. Ánh mắt mang theo suy tính, giống như đang băn khoăn gì đó. Nàng cảm thấy, việc này vẫn là không nên để quá nhiều người biết thì hơn.
Thế nhưng, quan sát vẻ mặt suy tư, rõ ràng là không muốn nói của Triệu Tử Hi. Đôi mắt Huyết Minh không khỏi nhoáng lên ám trầm. Nhưng rất nhanh, hắn đã bĩu môi, lên án liếc nhìn nàng. Toả vẻ bản thân không vui.
Một cái đại nam nhân làm ra hành động nhu khí này, nhất định sẽ khiến người ta không nhịn được rùng mình, cay mắt. Thế nhưng, biểu cảm này nếu đặt ở trên người Huyết Minh thì lại trở thành làm nũng, vô tư. Làm cho Triệu Tử Hi lập tức hạ giọng dỗ hắn.
"Ngoan, đừng tức giận a. Ta không phải là muốn gạt ngươi, bất quá, ta là sợ ngươi biết quá nhiều chuyện sẽ bị liên luỵ đến..." Triệu Tử Hi cũng không có nói dối, nàng là thật sự quan tâm an nguy của Huyết Minh. Đương nhiên, còn có một phần là sợ chuyện này lộ ra bên ngoài.
Vừa mới, nàng có thể đem chuyện về dị vực nói ra với hắn cũng là vì nàng nghĩ, bản thân sắp sửa đem hắn mang về dị vực rồi, thì những chuyện này sớm muộn gì hắn cũng sẽ biết mà thôi. Bởi vì ở nơi đó, mấy việc này cũng chỉ là thường thức, không có gì đáng che giấu.
Được Triệu Tử Hi dỗ dành, Huyết Minh cũng biết rõ đạo lý không được đằng chân lên đằng đầu. Vì vậy, hắn liền đột nhiên ôm lấy nàng, giọng nói mang theo tin tưởng cùng sùng bái mù quáng:"Không sao, ta không sợ! Dù sao, ngươi cũng sẽ bảo vệ ta có đúng không?"
Dù sao, thế giới này cũng cùng thời phong kiến có phần tương tự. Mặc dù nữ tử cũng sẽ có thân phận, địa vị to lớn. Nhưng điều đó cũng không thể loại bỏ được tư tưởng trọng nam khinh nữ đã sớm ăn sâu vào trong cốt tủy của vạn vật.
Vì vậy, được một nam nhân dựa vào, Triệu Tử Hi liền lập tức bành trướng. Nhất là hắn còn như vậy làm nũng, nàng lại càng không nhịn được muốn đem hắn sủng ở trong tay. Đem tâm can đều moi ra cho hắn.
"Ta đương nhiên phải bảo vệ ngươi rồi a! Nếu ngươi đã không sợ, vậy thì ta sẽ nói cho ngươi biết. Thật ra lần này, ta từ dị vực đến đây, cũng là cùng Ma thần và Yêu thần có quan hệ."
"Ma thần? Yêu thần?" Nghe thấy Triệu Tử Hi nhắc đến vài chữ này. Huyết Minh lập tức lặp lại nó, mang theo một mặt khó hiểu nhìn Triệu Tử Hi. Mấy hôm trước, lúc đi trên đường, hắn rõ ràng đã cảm thấy được có gì đó không đúng rồi a. Nhưng không ngờ, quả thật là có chuyện xảy ra.
Không rõ biểu tình của Huyết Minh có điểm gì lạ. Chỉ cho rằng hắn đang kinh ngạc về hai cái tên này. Triệu Tử Hi liền lựa chọn xem nhẹ, bắt đầu nói tiếp:"Là Liễu Chính dùng Cửu Chuyển Linh Lung châu liên hệ với tông môn của ta. Nhờ giúp đỡ tiêu diệt Ma thần, Yêu thần."
Nghe đến đây, trong lòng Huyết Minh liền hơi rục rịch. Nhưng là, bởi vì tránh để Triệu Tử Hi nảy sinh nghi ngờ, hắn cũng không có tiếp tục tra hỏi. Thế nhưng lúc này, phảng phất bởi vì cảm xúc bất ổn, nàng bỗng dưng lại bồi thêm.
"Ngươi không biết, bởi vì muốn tìm ra thông tin về hai tên tà đạo đó. Chúng ta còn phải bồi đi vào mệnh của hai vị Thiên sư đứng đầu Thiên Cơ các. Nhưng kết quả tra ra, cũng đều chẳng có tác dụng gì. Chỉ biết được số mệnh của hắn là Thiên sát cô tinh. Lại thông qua vô số trợ giúp, mới có thể tính sơ được việc trong thời gian tới, hắn sẽ đi qua Lăng Vân thành."
"Được rồi, không nói nữa. Nếu ngươi cứ tìm hiểu về bọn chúng mãi, ta sẽ tức giận a." Nói xong, ánh mắt của Triệu Tử Hi liền hơi đổi. Sau đó, mới đem sự chú ý của Huyết Minh dời sang việc khác, không tiếp tục nói về chuyện này nữa. Thấy vậy, Huyết Minh cũng thuận theo cười cười, không để biến khéo thành vụn.
Nhưng là, nhãn thần của hắn lại hơi đọng lại vẻ suy ngẫm cùng đen tối. Triệu Tử Hi rõ ràng vẫn còn chuyện gì đó đang giấu hắn. Bởi vì trong lời nói của nàng khi nãy, từ "hai tên tà đạo" bỗng dưng lại biến đổi trở thành "hắn". Rốt cuộc thì Thiên sư đã nói gì với bọn họ, và bọn họ đã biết được những gì?
Chẳng lẽ...biết được Yêu thần và Ma thần là cùng một người?
Trong lòng dậy sóng, nhưng ngoài mặt Huyết Minh bỗng dưng lại ngẩng đầu. Mổ nhẹ vào trên môi của Triệu Tử Hi một cái. Sau đó, trên mặt cũng nhanh chóng đỏ ửng lên, ngượng ngùng rời đi.
Bị Huyết Minh bất ngờ tập kích, Triệu Tử Hi đầu tiên là sững sốt. Sau đó mới phản ứng lại được, bắt đầu phản công hôn hắn. Bên miệng còn thuận thế trêu đùa:"Như vậy cũng gọi là hôn sao?"
Lúc này, miệng lưỡi của nàng đã bắt đầu quấn lấy môi lưỡi của hắn, trằn trọc dây dưa. Mà Huyết Minh cũng ngoan ngoãn nhắm chặt mắt, để cho nàng tùy ý xâm lấn.
Thân thể cả hai dính sát vào nhau. Một bàn tay của Huyết Minh bắt đầu chủ động ôm lấy eo của Triệu Tử Hi. Sau đó, lại chậm rãi vuốt ve về phía trên. Từ vai, rồi đến cổ, sau đó năm ngón tay lại luồn vào trong đầu tóc của nàng.
Không khí cũng bị sự ái muội lây nhiễm, khiến Triệu Tử Hi có cảm giác ý loạn tình mê. Thiếu niên là ngọt ngào đến vậy, làm người yêu thích đến không nỡ buông tay.
Thế nhưng, nàng cũng không có phát hiện được. Trong bàn tay của Huyết Minh, bỗng dưng lại xuất hiện một món dị vật, đang từng chút một dí sát vào trên đầu của nàng.
**Phía sau hậu trường:
- -Nhóc: Khụ khụ, xin hỏi các vị nữ chính đại nhân, sau khi xem xong chương này, các ngươi có đánh giá gì về Huyết Minh đại đại? (•ω•)
- -U Linh: Tiểu yêu tinh.
- -Hệ thống: Viện Hàn Lâm thiếu ký chủ một giải Oscar.
- -Y Trân: Cái này.../ che mắt/ không nỡ nhìn thẳng. ∑( ̄□ ̄;)
- -Hứa Tiểu Đoá: Kẻ này là ai, ta không biết.(ノ゚Д゚)
- -Nhóc:............
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...