Tiêu Hàn sau khi lén lút rời khỏi Tiêu gia, về phần tại sao hắn lại lén lút, cũng do hắn không muốn phiền toái. Sau khi trở về thì chắc chắn đám người Tiêu Viêm sẽ nói với trưởng bối bọn họ, do đó, lũ người này sẽ đi tìm hắn, huyên thuyên đủ chuyện, bla bla bla… vì thế, hắn mới phải lén lút trả lại công pháp và rời đi.
Tiêu Hàn bắt đầu chạy ra ngoại ô của Ô Thản Thành, nơi đây là phần tiếp giáp với Ma thú sơn mạch, hắn cũng không như Tiêu Viêm gia nhập một đội ngũ dong binh, thực lực của hắn đủ để sinh tồn ở đây, ít nhất là phần phía đông ma thú sơn mạch.
Hắn tìm một vách núi và đào một cái hang làm nơi trú ngụ, công việc cũng không nặng nhọc gì so với Đâu Vương thất tinh, loáng một cái là xong.
Tiêu Hàn đứng ở cửa động, thực lực bản thân được giải phóng, hướng mắt nhìn về phía xa chân trời.
----------
Ầm.
Một đầu ma thú tứ giai bị đánh bay, Tiêu Hàn dùng Phệ hồn kiếm thu lấy linh hồn của con ma thú xấu số, rồi moi từ trong người nó ma hạch.
“Cũng đã bảy tháng rồi.” Tiêu Hàn ngồi xuống một tảng đá, thì thầm.
Bảy tháng đã trôi qua kể từ lúc Tiêu Hàn đến ma thú sơn mạch này.
Trong thời gian này, Tiêu Hàn đã giết không biết bao nhiêu là ma thú từ ngũ giai trở xuống. Khi mới bắt đầu, hắn không dùng vũ khí mà sử dụng nắm đấm của mình, sau đó hắn mới sực nhớ bản thân có một thanh Phệ hồn kiếm bấy lâu vẫn để trong không gian giới chỉ và cái giới chỉ này đã phủ bụi trên ngón tay hắn từ đó đến nay.
Hơi xấu hổ, Tiêu Hàn lấy thanh Phệ hồn kiếm ra và bắt đầu làm quen với nó. Trải qua tập luyện và thu gặt nhiều sinh mạng, hắn cũng đã quen thuộc với thanh Phệ hồn kiếm này, từ đó, nó chính thức trở thành vũ khí tùy thân của hắn.
Bảy tháng, số sinh mạng chết dưới Phệ hồn kiếm đã vượt qua con số một nghìn, số điểm INT cộng thêm mỗi lần thôn phệ một linh hồn cũng tới số một nghìn. Con số này không tiếp tục tăng lên nữa khi Tiêu Hàn giết ma thú, nên hắn cho rằng Phệ hồn kiếm đã đến giới hạn của nó, tuy vậy, số điểm INT một ngàn cộng thêm khi sử dụng Phệ hồn kiếm phải nói là nhiều khủng bố. Bây giờ, hắn có thể ung dung đùa giỡn một con ma thú ngũ giai đỉnh phong mà không tốn chút sức.
Trong thời gian này, Tiêu Hàn cũng đổi số thiên tài địa bảo cộng với ma hạch hắn kiếm được lấy điểm từ hệ thống, từ đó, hắn đổi lấy những lọ kinh nghiệm cao cấp, cao hơn một đẳng cấp so với những lọ kinh nghiệm lần trước hắn dùng.
Dùng hết tất cả lọ kinh nghiệm mà Tiêu Hàn đã đổi được từ hệ thống, tu vi của hắn đề thăng lên Đấu Hoàng.
Khi Tiêu Hàn lên được Đấu Hoàng thì cấp độ trong hệ thống của hắn cũng được tăng một cấp, từ cấp 22 thành 23. Một giai trong Đấu Phá đổi được một cấp trong hệ thống mà.
Tiến vào Đấu Hoàng, Tiêu Hàn xem như đã bước chân vào hàng cao thủ ở thê giới này. Lúc này, hắn có thể thoải mái diệt sát ma thú mà không cần sử dụng tới Phệ hồn kiếm.
Mà khi hắn bước chân vào Đấu Hoàng thì hắn cũng dùng hết bảy tháng, con ma thú tứ giai vừa rồi là vật thí nghiệm sức mạnh mới của hắn.
Phải nói thêm, trong bảy tháng này, Tiêu Hàn cũng có nhìn thấy Tiêu Viêm vài lần nhưng hắn không hiện thân, chỉ âm thầm quan sát gã mà thôi. Thực lực của nhân vật chính hiện giờ Đấu Sư.
Sinh hoạt ở trong khu vực phía đông ma thú sơn mạch, Tiêu Hàn cũng đã có lần gặp được bá chủ nơi đây, Tử Tinh Dực Sư vương và đứa con của nó. Lúc ấy, hắn còn là Đấu Vương nên chỉ dám đứng đằng xa mà quan sát.
Hắn cũng được chiêm ngưỡng trận đánh giữa tông chủ Vân Lam tông - Vân Vận và Tử Tinh Dực Sư vương. Phải nói trận đấu hết sức hoàng tráng, nếu không phải hắn không có máy quay phim thì chắc hắn sẽ thu lại và sao ra vài bản bán kiếm tiền, hắc hắc, đáng tiếc khi đó hắn lại hết điểm trải nghiệm mới đau chứ.
Xem xong trận chiến đó, Tiêu Hàn mới ý thức được cấp bậc Đấu Hoàng có bao nhiêu mạnh mẽ, và sự quan trọng của đấu kỹ tới mức nào. Trước kia, hắn không tập luyện đấu kỹ vì cho rằng bản thân mạnh mẽ là đủ, nhưng khi xem qua trận chiến giữa Vân Vận và Tử Tinh Dực Sư vương, hắn mới thay đổi quan điểm của mình.
Vân Vận vào lúc cuối cùng đã dùng hết sức thi triển một chiêu đấu kỹ mạnh mẽ, mà nếu Tử Tinh Dực Sư vương không né tránh kịp thì chắc đầu đã lìa khỏi cổ chứ không phải là cái sừng được xem là vật cứng nhất trên người của nó. Qua đó, có thể thấy dược mức độ hữu dụng của đấu kỹ.
Tiêu Hàn đã bỏ ra một số điểm kha khá để đổi một bộ đấu kỹ Địa giai cao cấp: Thủy pháo thần công cùng một bộ Huyền giai cao cấp: Băng khí hợp sát.
+Thủy pháo thần công, tạo ra một luồng nước cực đại, di chuyển với tốc độ kinh người tạo ra lực phá hoại kinh khủng. Thực lực Đấu Vương trở lên mới thi triển được.
+Băng khí hợp sát, tạo ra một quả cầu bằng khí lạnh và ném nó vào đối thủ, khi chạm vào người sẽ đông đối thủ thành băng trong tích tắc.
Với hai đấu kỹ này cũng đủ cho Tiêu Hàn sử dụng, đặc biệt là chiêu Thủy pháo thần công kia, uy lực rất khủng bố. Hắn đã thi triển thử và tận mắt chứng kiến một đầu ngũ giai đỉnh phong bị banh xác ngay lập tức, khi đó hắn mới chỉ là Đấu Vương cửu giai.
Số từ: 1161
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...