Không chỉ riêng Thu Nhã, Khánh Tường cũng thế.
Viên kẹo vừa rồi chính là viên thuốc kích dục khá mạnh.
Thậm chí còn mạnh hơn cả viên thuốc anh cho Thu Nhã ngậm lúc Thu Nhã là công chúa An Nhã, khi hai người đang tắm dưới suối ở nhiệm vụ lần đó.
Tuy màu sắc và mùi vị có chút tương tự nhưng thực tế dược hiệu của viên này mạnh hơn rất nhiều.
Vừa nãy anh cùng ngậm với cô, cho nên bây giờ anh cũng đã ảnh hưởng.
Giờ phút này hai người chỉ đơn giản là muốn giải tỏa dục vọng, cùng theo bản năng mà trầm luân trong hoan ái.
Khánh Tường đè Thu Nhã nằm xuống, từ trên cao nhìn xuống cơ thể xinh đẹp quyến rũ của cô.
Nhưng đập vào mắt anh không phải là khuôn mặt diễm lệ của cô, mà là bộ ngực căng tròn, đầy đặn, trắng như tuyết.
Hai khối thịt áp sát vào nhau tạo thành một cái khe sâu ở giữa.
Anh đưa hai bàn tay bóp nhẹ vào hai bầu ngực sữa ấy, làm cho từng thớ thịt trào ra ở những kẽ tay của anh, chỗ trắng chỗ hồng.
Anh xoa bóp nó một lúc rồi cúi đầu chôn vào cái khe sâu ở giữa ấy, hít từng mùi hương thơm ngát, cảm nhận khối thịt mềm mại áp vào má.
Anh vươn đầu lưỡi liếm lên khối thịt mềm mại thơm tho đó một cái làm cho thân hình của Thu Nhã không khỏi rung lên.
Đồng thời phát ra tiếng rên rỉ ngân nga như tiếng nhạc êm dịu nhất:
- A… ưm… a… đừng….
Mà anh cũng phải lên tiếng:
- Ưm…..
thơm quá… thật tuyệt…
Rồi anh lại liên tục liếm, mút, ngậm, cắn nhẹ…
Trên đầu bộ ngực quyến rũ ấy còn có một núm vú hồng hào, nó không to như quả anh đào mà chỉ nhỏ bằng hạt lựu.
Xung quanh có quầng cũng màu hồng nhạt, bán kính chừng 1cm, còn có nhiều chấm thịt nổi lên trên quầng vú và đầu v* nữa.
Nó sừng sững giữa đỉnh ngọn núi trắng như tuyết kia, trông vô cùng nổi bật.
Khánh Tường khẽ đưa ngón tay chạm vào nó.
Thế nhưng, nó giống như có sự sống, đột nhiên đứng thẳng thân mình, và cứng lên.
Như thế nó đang ở tư thế sẵn sàng chiến đấu với kẻ vừa mới tấn công mình.
Thật đáng yêu làm sao!
Khánh Tường thấy thế lại càng dùng đầu ngón tay trêu chọc nó.
Càng trêu chọc thì nó lại càng cứng, như thể muốn tuyên bố: "ta rất mạnh đấy".
Khánh Tường cười khẽ, rồi vươn đầu lưỡi liếm lên nó một cái.
Lại nghe Thu Nhã phát ra tiếng kêu rên và thân thể cũng run lên một chút.
Thấy vậy, Khánh Tường lại liếm liếm liếm và liếm.
Thu Nhã cũng lại rên rên rên và rên.
Anh càng ra sức liếm thì cô lại càng run và trong miệng lại phát ra tiếng rên rỉ càng nhiều.
Đến cuối cùng, anh ngậm luôn lấy nó và mút vào, một tay anh chống đỡ thân hình, còn một tay thì anh xoa bóp cái vú kia.
Cứ như thế lâu lâu lại đổi qua đổi lại giữa hai cái vú.
- Aaa… ưm…
Thu Nhã lại phát ra tiếng kêu càng lớn, thậm chí đưa hai tay ôm lấy đầu anh, ưỡn ngực lên một chút, như thê đang muốn anh mút mạnh hơn nữa, liếm nhanh hơn nữa.
Anh làm như vậy cô rất thoải mái.
Mà thực tế là như vậy mà.
Nhưng đâu chỉ có như vậy, Khánh Tường còn dùng đầu gối cọ vào nơi tư mật giữa hai chân cô làm bên dưới của Thu Nhã cũng không chịu nỗi mà chảy ra rất nhiều nước.
Ngay khi Khánh Tường cảm nhận đầu gối mình đã ướt, anh bắt đầu nhả núm vú của Thu Nhã ra, nhưng lại vươn đầu lưỡi liếm một đường thẳng xuống tới phía dưới của cô và rồi hôn luôn lấy nó, đầu lưỡi của anh khuấy động liên tục không ngừng làm cho Thu Nhã lại càng ra nước và càng rên rỉ nhiều hơn.
- Ưm… a… ôi… nhanh quá… thích… rất thích… a… ưm…
Tiếng kêu của cô càng kích thích dục vọng trong Khánh Tường, vì thế anh lại càng ra sức thoả mãn cô.
Nhưng sau đó, dục vọng xấu xa của anh lại muốn chơi trò mới.
Anh muốn đổi tư thế.
Vậy là tư thế 69 cứ thế hình thành.
Khánh Tường xoay thân dưới của mình lên, chàng qua đầu Thu Nhã, và cũng từ từ đưa cậu em vừa dài vừa to vừa cứng của anh đút vào cái miệng nhỏ nhắn của cô.
Mà lúc này, Thu Nhã cũng không từ chối, sẵn sàng há miệng ra đón nhận cậu em của anh và cũng bắt đầu thổi kèn cho anh.
Còn Khánh Tường thì cũng ngậm lấy cô bé của Thu Nhã, ra sức bú liếm, ra sức mút nuốt sạch sẽ nước dịch từ trong cô bé của cô tiết ra không chừa giọt nào.
Đồng thời đầu lưỡi cũng sẽ liên tục liếm mạnh vào âm vật của cô làm nó dựng đứng, cứng rắn và cũng mút lấy nó.
Cả căn phòng lúc này chỉ có không khí tình dục bao trùm, cùng tiếng thở mạnh và tiếng mút liếm dâm đãng của hai người phát ra.
Một cảnh tượng thật dâm dục mới đẹp làm sao.
Cứ như vậy một lúc sau, cả hai đều cảm thấy mình sắp lên đỉnh.
Thân thể Thu Nhã bắt đầu co giật, hai bàn tay bấu chặt xuống ga giường.
Còn Khánh Tường cũng thế, anh run lên một cái và bắn thật sâu vào cổ họng của Thu Nhã.
Nhưng không vì vậy mà cậu em của anh mềm xuống.
Nó vẫn cứ cứng rắn không hề có dấu hiệu suy giảm chút nào.
Nhưng mà lúc này Khánh Tường lại rút ra khỏi cổ họng Thu Nhã.
Sau đó xoay người lại cúi xuống hôn lấy cái miệng nhỏ nhắn của cô.
Lại vuốt ve, lại bú liếm làm cho cô có cảm giác lần nữa.
Lần này, anh lật người cô lại, để cô chổng mông lên và đi vào từ phía sau.
Với tư thế này, anh có thể vừa ra vào vừa tha hồ bóp lấy cái mông xinh đẹp của cô.
Mông của cô cũng trắng như tuyết, cũng mềm mại nhưng mà bóp sướng hơn vú nhiều.
Bởi vì tuy rằng anh đang bị thuốc ảnh hưởng nhưng anh vẫn còn chút lý trí, vẫn biết đây là Thu Nhã, cho nên khi bóp vú anh cũng chỉ dám bóp nhẹ, không dám mạnh tay.
Người yêu thì phải nâng niu đúng không nào? Chơi mạnh tay quá hư hết! Mà người yêu còn bị đau nữa.
Nhưng mông thì khác, anh bóp thoải mái, không sợ cô bị đau cũng không sợ bị hư.
Anh vừa bóp vừa ra vào liên tục không ngừng phát ra tiếng bạch bạch bạch, thứ nước nhớp nháp cũng theo đó liên tục chảy xuống hai bên mép đùi của Thu Nhã, từ từ chảy xuống thắm vào ga giường.
Thu Nhã chưa kịp xuống đã lại lên nữa, trong miệng cũng liên tục phát ra tiếng ngâm nga.
Một lúc sau thì Thu Nhã lại lên đỉnh lần nữa.
Nhưng lần này Khánh Tường cũng không có bắn.
Anh không rút ra mà lại đổi tư thế tiếp.
Anh lại lật người cô lại, rồi kéo ra mép giường, anh để cô nằm trên giường, còn anh đứng phía dưới, rồi lại tiếp tục ra vào.
Với tư thế này thì cậu em của anh có thể vào sâu hơn.
Mỗi lần rút ra và đẩy vào đều lút cán sâu đến tận cùng tử cung.
Và mỗi lần chạm mạnh vào hoa tâm như vậy, Thu Nhã lại "A" một tiếng.
Nước bọt cũng không thể tự chủ được mà chảy ra từ khoé miệng nhỏ nhắn xinh đẹp của cô, rồi chảy xuống cái cổ thiên nga tinh tế.
Khánh Tường cũng lại khom người vươn đầu lưỡi liếm nó, liếm từ cổ lên đến miệng, tiện đà ngậm luôn cái miệng nhỏ nhắn của cô, nuốt những làn nước bọt ngọt ngào thơm tho và những tiếng rên rỉ.
Thu Nhã sướng đến muốn chết đi sống lại, lắm lúc cô không chịu nỗi, đành phải mở miệng xin anh buông tha cho.
Nhưng Khánh Tường lúc đó lại sắp bắn nên làm sao mà buông tha được.
Cho nên khi anh bắn xong thì Thu Nhã cũng đã ngất rồi.
Cho nên, Khánh Tường mới miễn cưỡng buông tha cho cô.
Chỉ là, anh cũng vẫn nằm đó và ôm cô vào lòng không nỡ rời xa..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...