Ân Ly cũng không ngờ thân thể này vẫn còn trẻ măng như vậy.
Chả biết nói lên lời nào.
Thôi,cứ hưởng thụ một đêm đi,mai rồi tính sau.
Dù sao,cũng cảm ơn mi cho ta ở trong dàn mỹ nam.
[! !.
.
].
[Nhiệm vụ của tỷ tỷ ở thế giới này,chính là giúp đỡ nam chính vượt lên tất cả,trở thành vị vua anh minh.
Nam chính tên Thẩm Hoài,nữ chính tên Cung Tịch.
Còn đâu thì đến đâu thì nó sẽ nói cho tỷ sau.
Và tỷ phải làm nữ hoàng do ước vọng của thân chủ.
].
Ân Ly uống nước,nghe vậy liền chẳng có ý tứ gì mà phụt hết nước bắn tung téo ra ngoài.
Cút!
Mi bảo ta chống lại chân mệnh thiên tử sao?
Ân Ly cười một nụ cười không khá là thân thiện với hệ thống.
[Thế giới này,50 điểm nha tỷ tỷ~].
Nó muốn tốt cho tỷ thôi.
[Xong nhiệm vụ này,cho tỷ nghỉ ngơi thoải mái.
]
Ân Ly bày mặt không tin,nhưng vẫn giơ ngón trỏ ra.
"Nói lời phải giữ lấy lời.
"
Sau một hồi bôi trắng lại tư tưởng.
Ân Ly nhìn xung quanh.
Ta là một người tốt!
Nhưng mà,đi ngủ cái đã.
*****************
"Cung Ân Ly!"
Tiếng hét từ ngoài vào trong khiến Ân Ly chưa kịp mở mắt,đã nghe thấy người ta gọi thẳng tên mình.
Dường như người bên ngoài đã mất hết kiên nhẫn,hay nói đúng hơn,là cố ý hét to.
Tiếng bước chân dồn dập,phá tan cánh cửa ngay trước mắt Ân Ly.
Cô ôm qua cái đầu.
Chả biết tối hôm qua nguyên chủ này bị lừa uống bao nhiêu rượu nữa.
Đột nhiên,một cô gái chạy đến ôm lấy cô tha thiết,khóc lóc.
"Mẫu thân, muội muội không phải cố ý đâu, chỉ là trong lúc hồ đồ nhỡ phạm phải điều tối kị ngu xuẩn mà thôi.
"
Ân Ly dù vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra,nhưng vẫn hiểu cái chị em lươn lẹo này đang chửi cô ngu mà.
Ân Ly ngáp ngắn ngáp dài,khiến nhiều người không vừa mắt.
"Mẫu hậu,nàng ta còn làm ra vẻ chẳng biết chuyện gì,trong khi mẫu hậu lo cho dân cho nước,mấy ngày nay nàng ta lại gọi mỹ nam mới tuyển vào cung ăn chơi trác táng,không nghĩ cho nước.
"
Ân Ly ngẩng đầu lên nhìn mấy đám người kia,đôi mắt quen thuộc.
Người ở giữa có lẽ là nữ hoàng,xung quanh là các tỷ muội thân yêu đây mà.
Thấy Ân Ly vẫn ra vẻ như không có gì,khiến nữ hoàng giận dữ không thôi.
"Ly nhi! Ngươi đúng thật là không có phép tắc,quy củ.
"
"Mẫu hậu,Ly nhi không! ! "
Ân Ly ngoái nhìn cái vị muội muội đang nói giúp mình này,là Cung Thu.
Cũng hại nguyên chủ.
Đá cái cho đỡ ghét.
Ân Ly ngồi dậy,đứng lên.
Đôi mắt mở rộng nhìn hẳn vào mắt nữ hoàng.
"Thu muội cũng quá tốt tính đi.
Nhưng thưa nữ hoàng,con mạo muội muốn hỏi, người tại sao lại cho rằng con làm những thứ dung tục trong khi đất nước đang gặp hoạn nạn?"
Nữ hoàng nhìn cô,có chút khó hiểu.
Không khí chợt lắng lại.
Thì Thu muội đang ngồi dưới đất kia,ánh mắt có chút ngoài dự tính nhìn cô,xong lại nhanh mồm nhanh miệng,nhanh chân nhanh tay tiến đến mẫu hậu đang đứng giữa,thành công thu hút sự chú ý.
"Mẫu hậu, tỷ tỷ không phải không biết hối lỗi, chỉ tại tỷ ấy sợ quá mà thôi,một phần cũng là do con không nhắc nhở tốt tỷ ấy,nên tỷ ấy lại thành ra như vậy.
"
Tiếng nói nữ tử êm tai,khiến cô có chút không thích nghi được.
Bịa chuyện hay như vậy?
Khâm phục.
Ân Ly cười,đôi mắt lưu ly nhìn người trước mặt.
"Thu muội,muội nói vậy là không đúng.
Mấy ngày nay,có muội làm chứng,ta tụ họp các mỹ nam,là muốn dặn họ cẩn thận chăm sóc cho mẫu hậu,muội còn tận mắt ở đó,muội còn nhớ không?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...