Ân Ly đi đến phòng làm việc của ông Ly.
"Cha,gọi con.
"
Ông Ly nhìn cô,vội gấp lại đống giấy tờ,Ân Ly nhìn qua,là giấy tờ khá quan trọng.
Trong lúc đấy,ông Ly lấy từ tủ ra đưa cho cô một cuốn y khoa,về phẫu thuật.
Ông Ly nói.
"Để con thuận lợi chuyển đi,ta sắp xếp cho con luận án y khoa,con sẽ tham gia cùng bác sĩ Diễm.
"
"Vâng.
"
Ân Ly lạnh nhạt trả lời,ông Ly cũng không tiện nói thêm.
"Cốc,cốc!"
"Vào đi!"
Ân Ly quay đầu,cầm tập tài liệu đi,nhìn Kiều Diễm lướt qua.
Kiều Diễm tinh thần vui vẻ lây từ tối hôm qua,định lên tiếng chào Ân Ly,lại cô đi nhanh quá.
"Kiều Diễm à,vào đi,!.
.
"
Kiều Diễm nhìn ông Ly,nghe tiếng bước chân của Ân Ly đã đi xa.
*****************
Ân Ly đang ngồi viết vẩn vơ trong phòng làm việc chung,không để ý thì có một vòng tay ôm lấy eo cô ở phía sau.
"Đang làm gì đấy?"
Ân Ly nhận ra giọng nói quen thuộc,mới thôi không phản ứng.
Còn Kiều Diễm thì nhìn cô.
"Anh như cảm giác chúng ta đã gặp nhau từ rất lâu rồi.
Anh luôn thấy em rất quen thuộc.
Chúng ta từng gặp nhau lần nào chưa?"
Ân Ly không nói,ra bóp má Kiều Diễm.
"Chúng ta gặp nhau ở hiện tại là được.
"
Ân Ly cười khiến khuôn mặt cô tròn xoe,đó là hình ảnh đẹp nhất trong lòng anh.
"Đúng,em yêu anh không?"
Ân Ly nhìn Kiều Diễm.
"Anh có yêu đời không?"
Kiều Diễm đột nhiên không hiểu cô nói,nhưng vẫn không hỏi lại,lại càng ôm chặt lấy cô.
"Có chứ,rất rất yêu em.
"
Ân Ly thấy miệng lưỡi ngọt lịm,đúng là thẻ bình an mà.
[Thông báo cho tỷ tỷ là thẻ bình an chưa 100% yêu đời nhé].
Ân Ly cười,nhưng lần này,đôi mắt thập phần cuốn sâu,như muốn nhìn tận linh hồn Kiều Diễm.
"Nếu có hận,hãy rời đi.
"
Kiều Diễm như cảm thấy tai mình có chút ù ù,nhìn Ân Ly không biết cô nói gì,tại sao cô lại nhìn mình như vậy.
Kiều Diễm chợt tỉnh dậy,thấy khung cảnh xung quanh,là nhà mình.
Mồ hôi ướt đẫm áo,là mồ hôi lạnh.
Anh bước xuống giường,lấy ly nước uống.
Ân Ly,rốt cuộc em là ai?
**************
Thư Nam đã cầu hôn Hoa Vân,Ân Ly đúng là tặc lưỡi.
Nhìn thằng em bằng tuổi kia,đúng là thằng mặt đơ.
Thế mà tán được cả Hoa Vân.
Còn cô,còn đang nghĩ cách ngủ với thẻ bình an đây!
[Thật không?].
Hệ thống nó có chút tò mò.
Tỷ tỷ rảnh quá sao?
Nam chính sắp chịu trách nhiệm với nữ chính người ta rồi kìa!!!!!
Tỷ còn lười biếng sao?
Hai tuần đã trôi qua rồi,Ân Ly và Kiều Diễm cũng được coi là tiến thêm được một bước.
Hôn,hôn.
Ta cũng muốn hôn,hôn.
"Kiều Diễm,nhắm mắt lại.
"
Ân Ly lấy tay che mắt Kiều Diễm,đưa anh đến một nơi.
"Được rồi,mở mắt ra đi.
"
Kiều Diễm nhìn mở mắt ra,khung cảnh xung quanh hiện rõ,là khung cảnh của thành phố về đêm.
Nhìn sang bên Ân Ly,thấy cô nhìn anh,trong đôi mắt cô hiện lên bóng hình anh.
"Anh có thích không?"
Kiều Diễm nhìn cô,quá nỗi xúc động,mà chạy lấy ôm cô gắt gao.
Chưa có người nào vì anh mà làm vậy.
Anh mong mình luôn được như này.
Dù là mơ,thì phải mơ suốt đời không dứt.
Ân Ly xoa xoa đầu Kiều Diễm,đôi mắt cô bỗng hư không.
Nhưng Kiều Diễm còn đâu để ý.
Anh đang ôm lấy thứ mình có thể với tới.
**************
Sáng hôm sau,Kiều Diễm vui mừng đến nỗi mà ngủ muộn,khiến anh có đến muộn.
Anh hí hửng tâm trạng,đi qua phòng riêng bác sĩ của Ân Ly,nhìn thấy cửa chưa mở,nghĩ cô ấy chưa đến,liền về phòng mình,đến trưa thì sang.
Nhưng trong lòng có chút không yên.
Hoa Vân nhìn thấy Kiều Diễm đang vui mừng,cười đến bắt chuyện.
"Bác sĩ Kiều,anh sao vui quá vậy?"
Kiều Diễm nhìn cô,tâm trạng vui vẻ mà nói chuyện.
"Ừ.
Cô có thấy Ân Ly đâu không?"
Hoa Vân liền dùng ánh mắt khác nhìn anh,khiến anh liền cảm thấy sự bất an.
"Anh không biết Ân Ly đã chuyển viện sao?"
Kiều Diễm nhíu mày,"Vân bác sĩ,cô nói gì?"
Hoa Vân lắc đầu,bạn cô đã tạo nghiệt gì đây?
"Tôi nói,Ân Ly đã đi sang nước D làm việc rồi!"
Kiều Diễm trừng mắt,không tin.
Anh tuyệt đối không tin.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...