Cẩm Lý có chút nản nằm trên giường bệnh.
Vừa mới trốn đám bảo an do quản gia sắp xếp một chút đã thành ra cái dạng kia, Cẩm Lý có thể tự khẳng định, quản gia chắc chắn không thể cho anh chạy ra ngoài được nữa.
Cẩm Lý cũng đánh giá quá cao bản thân, vốn còn tưởng mình đã đạt đến trình độ có thể dễ dàng điều chỉnh cảm xúc của mình rồi, ai ngờ vừa gặp nhóc nhà mình liền mất kiểm soát chứ!!!
Cảm thấy chính mình có chút vô dụng.
Nhìn một chút đã không chịu nổi, sau này thì phải làm sao!!!
Cẩm Lý cực kì rối rắm, nằm trên giường vò đầu.
" AAAAAA" Không thể chịu nổi nữa, trẫm muốn đổi.
" Cậu chủ, người làm sao thế?" Lão quản gia đột nhiên thấy Cẩm Lý gào lớn, gấp gáp bước từ ngoài vào xem xét tình hình.
" Không sao." Cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng.
Cẩm Lý xua xua tay, hạ quyết tâm:" Bác giúp cháu mang máy tính tới đây."
" Thiếu gia nên nghỉ ngơi nhiều vào."
" Cháu nghỉ đủ rồi, bác mang máy tính của cháu tới đây giúp cháu."
Lão quản gia không còn cách nào, dù sao Cẩm Lý cũng là cậu chủ, ông cũng không thể làm trái lời phân phó, đành gọi người mang máy tính của Cẩm Lý tới đây.
Cẩm Lý online game, vừa đúng lúc gặp Dương Nhất Thành cũng đang online.
Cẩm Lý không vòng vo, vào luôn chủ đề chính.
Nhất Nhất Khuynh Thành: Anh có thể nhường chức cho tôi không?
Dương Nhất Thành thắc mắc.
Nhất Nhất Dương Thành: Để làm gì?
Nhất Nhất Khuynh Thành: Tôi mượn một ngày sẽ trả anh.
Nhất Nhất Dương Thành: Được.
Dương Nhất Thành không hiểu sao mình lại đồng ý, thật sự chuyển giao chức cho Cẩm Lý.
Cẩm Lý nhận được quyền quản lý đế chế, việc đầu tiên chính là chuyển tên đế chế thành Nhất Dương.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, tiến độ nhiệm vụ đã đầy.
\[...\] Có một ký chủ suốt ngày tùy tiện lách luật thì phải làm thế nào? Cần lời khuyên gấp.
Cẩm Lý không hề để ý đến kênh đế chế náo loạn, nhanh chóng offline.
Tin mật của Dương Nhất Thành cũng vì vậy mà không gửi qua được.
Tin mật này có nội dung:" Tôi đang ở khu B thành phố A."
Cẩm Lý thoát game, không nói không rằng liền ra tay đánh sập nền tảng.
Dương Nhất Thành:"..."
Đám người đang chơi game vui vẻ:"..."
Cẩm Lý không quan tâm đến đám người kêu gào trên kênh chăm sóc khách hàng của game, nó không nằm trong phận sự của anh.
Sau khi xác định cả hai nhiệm vụ đều đã đầy, Cẩm Lý hạ quyết tâm.
\[ Ký chủ....\] Ái Hòa Nhất Kinh còn chưa nói hết câu, Cẩm Lý đang hoàn thành thao tác đổi thân thể.
\[...\] Mẹ Mẹ Mẹ Mẹ Mẹ...!là hệ thống không thể chửi thể...!không thể đấm ký chủ!
Ký chủ, ngài không thể một lời không hợp liền tự tử được.
Nó còn chưa chuẩn bị xong.
Dương Nhất Thành có tuổi thơ không mấy hạnh phúc, cha mất sớm, mẹ bỏ cậu cho ông nội mà tiến thêm bước nữa.
Từ năm 7 tuổi, Dương Nhất Thành đã phải cùng ông nội sống lay lắt qua ngày.
Ông nội cố gắng làm việc kiếm tiền nuôi cậu ăn học, chỉ là đến năm Dương Nhất Thành 18 tuổi, ông nội liền lâm bạo bệnh rời đi.
Dương Nhất Thành cũng chính thức trở thành trẻ mồ côi,
18 tuổi, Dương Nhất thành đã phải vừa học vừa làm.
Nguyện vọng duy nhất của ông nội là muốn thấy y học thành tài, Dương Nhất Thành làm mọi chuyện để không phải nghỉ học.
Tận cho đến khi y săn được một chuỗi học phần ở nước ngoài.
Nơi này đã không còn ai cho y lưu luyến, bởi vậy, Dương Nhất Thành quyết tâm rời đi.
Qua đến nước ngoài, y được một người bạn tặng cho một tài khoản game, nói là có việc bận nên muốn y chơi hộ một khoản thời gian, trước khi đi còn nhấn mạnh cậu cái tên id Nghèo Kiết Xác...!nói là nếu gặp hắn ở đâu thì phải đánh hắn ở đó.
Dương Nhất Thành rảnh rỗi, liền đồng ý.
Thế nhưng y online liên tục 7 ngày vẫn không hề thấy nhân vật Nghèo Kiết Xác xuất hiện, vốn tưởng là do người bạn kia chỉ nói quá mà thôi, Dương Nhất Thành liền không quản nữa.
Nghe nói game có mở một hoạt động thế lữ, mà acc này chưa kết hôn, cho nên vào ngày thứ 8, Dương Nhất Thành phát tin lên kênh thế giới tìm kiếm thế lữ.
Trùng hợp thế nào, nhân vật Nghèo Kiết Xác kia lại xuất hiện, không những thế còn đổi ID và giới tính, quyết tâm muốn trở thành thế lữ của y.
Dương Nhất Thành nghe lời người bạn, cực kì đề phòng vị Nghèo Kiết Xác này...!chính là không ngờ, lại bởi vì người này mà y thay đổi, từ bỏ học phần chỉ vì muốn đi đến nơi ở của người này, muốn được gặp người này một lần.
Gặp chưa được, game đã sập.
Dương Nhất Thành cực kì hoang mang.
Game chính là mối liên hệ duy nhất của bọn họ, game sập rồi, y phải làm sao liên lạc với người đó đây.
Trong một khoảng khắc, Dương Nhất Thành đã cảm thấy, mình đã đánh mất thứ gì đó rất quan trọng.
Sau khi game sập một ngày, tổng công ty phát tang.
Nghe nói là tiểu thiếu gia của chủ tịch qua đời vì bệnh tim bẩm sinh, vì vậy toàn công ty phải phát tang bảy ngày.
Dương Nhất Thành nhìn chiếc ghim băng màu đen, ngẩn người.
" Nhất Thành, làm sao thế?" Một vị đồng nghiệp thấy y bất thường liền hỏi thăm.
Dương Nhất Thành lắc đầu.
" Chỉ là cảm thấy, mình đã bỏ lỡ thứ gì đó!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...